Vệ Nam lướt danh bạ điện thoại, tìm được tên của cô, thiết lập xong mau chóng khóa lại.
Trình Mạc Nhiễm mở cửa liền thấy Vệ Nam nhìn vào di động ngẩn người, khó gặp đây, sau đó liền cầm di động của mình,"Rắc rắc" chụp được hình ảnh phó tổng giám đốc Vệ thị ngẩn người thành công .
Vệ Nam sau khi nghe được tiếng "Rắc rắc" nhìn thấy Trình Mạc Nhiễm.
"Này, cậu làm gì đó?" Vệ Nam không biết cậu ta đang mưu tính gì.
"Làm sao? Mình muốn đem bức ảnh này bán cho tòa soạn báo một giá tốt. Phó tổng Vệ thị nhìn di động ngẩn người nhất định bán được giá tốt, cậu nói phải không phó tổng giám đốc Vệ. "Nói xong liền nằm trên sô pha .
Vệ Nam cũng không để ý đến anh ta, lại gần lên trước, khiến lồng ngực tiếp xúc với bàn làm việc, tư thế ngồi thoải mái, ngẩng đầu lên hỏi anh ta: "Ngọn gió nào đưa tổng giám đốc Trình tới Vệ thị vậy?” Hai người đùa giỡn lẫn nhau, dường như cũng rất thoải mái, hai người đều thích thú.
" Đương nhiên là gió Tây Bắc rồi, cậu là gió Đông Nam của mùa Hạ? Là như thế này, ônh cụ bên nhà Tần Vũ nói muốn khai phá khu đất hoang ở vùng ngoại ô thành khu du lịch, vào ngày giáng sinh muốn tổ chức một yến tiệc, mình đặc biệt đưa thư mời cho cậu." Trình Mạc Nhiễm từ trong túi áo lấy ra một phong thư ném lên bàn làm việc của Vệ Nam.
"Cậu tìm Tần Vũ khi nào, tiểu tử đó mới từ nước ngoài trở về, nghe nói công ty làm ăn thuận buồm xuôi gió đấy!" Vệ Nam cầm thiệp mời vừa nhìn vừa hỏi .
"Cho nên, hướng tới mấy người xinh đẹp đến tìm mình, đương nhiên Tần Vũ kia phải bán mặt cho mình. Sau đó, cứ như vậy!" Trình Mạc Nhiễm thoải mái nâng chân dài thon thả tựa vào sô pha, bộ dáng không có chút nghiêm trang như mọi khi .
“Cậu tìm bạn gái đi , nếu không, mình cho cậu mượn tiểu nha đầu nhà mình, con bé sẽ rất vui mừng!" Trình Mạc Nhiễm không quên em gái Trình Dĩ Mạt của mình .
"Thôi đi, cậu đừng tìm cho mình, mình đã có người rồi." Trong đầu Vệ Nam đã xuất hiện tiểu tinh linh màu lam sôi nổi ngày tuyết trắng đó chậm rãi nhảy vào tim anh.
"Được rồi, liền xem chính là Vệ thiếu của mình, đúng rồi, chị Tiếc như thế nào rồi? Ông cụ đồng ý cho chị ấy ra nước ngoài sao?" Trình Mạc Nhiễm trong lòng lặng lẽ nói với Dĩ Mạt: em gái không phải là anh không giúp em!
"Ông lúc đầu không đồng ý, chị ấy nói chị ấy chỉ muốn đi giải sầu, ông không còn cách nào khác, nên đồng ý." Vệ Nam bất đắc dĩ, dù sao chị đi rồi, anh cũng trở thành tổng giám đốc Vệ thị.
"Chị thật là lợi hại."Trình Mạc Nhiễm càng thêm sùng bái Vệ Tiếc sâu sắc , Vệ lão gia đối với cháu gái này chính là không có biện pháp, ông không còn là một lão hồ ly nữa rồi!
Sau khi tan ca Vệ Nam cùng Vệ Tiếc đi đến cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông, Vệ Tiếc từ sau khi biết lương Ngân cùng ba người kia, dường như mỗi ngày đều chạy đến đó, chị đã gần 30 tuổi, giống như tìm lại được sức sống trước kia, lần này ra nước ngoài giải sầu, chính là muốn cùng đi với Tiêu Nghệ sang Paris xem hội chợ thời trang, sau đó sẽ tự mình đi du lịch, nói là muốn tìm lại tuổi thanh xuân đã qua của mình.
Hôm nay cuối tuần, bốn người bọn Lương Ngân ở trong tiệm, họ tranh nhau kể chuyện đã xảy ra trong tuần, trong tiệm 50 mét vuông tương đối nhỏ, tuy vậy cũng không chiếm đi bao nhiêu không gian, chủ nhật mỗi tuần là thời gian hạnh phúc nhất của bốn cô, Lương Ngôn nói do có kỳ thi, nên không đến được, vì vậy thiếu đi một chuyện vui.
Vệ Tiếc đẩy cửa ra, liền gặp bốn cô đều ở đây, rất vui vẻ.
"Chị Vệ Tiếc, anh Vệ Nam." Bốn cô cùng lên tiếng nói, thời gian này mọi người đã quen, nên cũng không còn ngại, đều xem nhau như chị em.
"Các em nói gì mà vui vẻ như vậy?" Vệ Tiếc trực tiếp ngồi trên ghế sô pha, Vệ Nam cũng ngồi ở bên cạnh.
"Học sinh của Ngân Ngân nói, có một cậu mắc bệnh công tử tuyên bố muốn theo đuổi Ngân Ngân của chúng ta! Rất si tình, chúng em thật hâm mộ cậu ấy! Sức hấp dẫn không thể ngăn được!" Văn Tiêu Nghệ cười hì hì giải thích.
"Thật à? Ngân Ngân thật là có sức hấp dẫn." Vệ Tiếc cũng cảm thấy hứng thú.
"Chị Vệ Tiếc, chị đừng có nghe cậu ấy nói bừa, chính là đứa bé trong thời kỳ trưởng thành! Lương Ngân hờn trách còn Văn Tiêu Nghệ cười hì hì.
"Đúng vậy, cậu ấy là hoa khôi của khoa mà!" Đàm Cẩm Niên cũng nói chen vào.
" Haiz, Cẩm Niên nếu mà cậu còn nói nữa mình sẽ nói cho Âu Dương là cậu thích anh ta!" Lương Ngân uy hiếp, đương nhiên không để bọn họ khi dễ ăn hiếp rồi.
" Ngân Ngân, cậu đừng nói bừa!" Phù thủy nói gương mặt không khỏi ửng hồng.
"Ha ha ha." Trong cửa tiệm tràn ngập tiếng cười vui vẻ của mọi người, Vệ Nam ở cùng bọn họ, dường như anh cũng trở về thời trẻ, đã mất đi bao nhiêu thời gian tươi đẹp?
Buổi tối Vệ Tiếc ở lại qua đêm trong cửa tiệm cùng các cô, Vệ Nam phải trở về nhà, vì thế Lương Ngân tiễn Vệ Nam ra ngoài.
"Anh Vệ Nam, đây là khăn quàng cổ Tiêu Nghệ đem từ nước ngoài về, em thấy rất thích hợp với anh, nên để lại một cái, tặng cho anh!"Lương Ngân từ phía sau cầm một gói quà, bên trong chính là khăn quàng cổ, vừa lịch sự vừa rất mới.
"Cám ơn." Vệ Nam nhận lấy, không phụ ý tốt của cô.
"Ngân Ngân, vào ngày giáng sinh có một buổi tiệc nhỏ, anh không biết có vinh dự mời em làm bạn gái không? Vệ Nam đã sớm có tính toán.
"Được thôi! nhưng có thể về sớm không, bởi vì bọn em muốn mở một buổi tiệc nhỏ!" Lương Ngân vui vẻ đồng ý.
" Không thành vấn đề. Này, Ngân Ngân tiểu thư, giáng sinh, gặp!" Vệ Nam chạy xe hướng về phía Lương Ngân vẫy tay.
"Dạ,biết rồi." Lương Ngân cười híp mắt vẫy tay chào Vệ Nam, sau đó nhìn theo cho đến khi không thấy xe của Vệ Nam nữa, mới xoay người trở lại tiệm.
………………………………………………………………………………………
Khi Lương Ngân mặc chiếc áo màu hồng cúp ngực xuất hiện trước mặt Vệ Nam, Vệ Nam lập tức cảm thấy trái tim loạn nhịp, rõ ràng từng tiếng từng tiếng, cô thật rất đẹp, thật hấp dẫn.
Lương Ngân ghét nhất là mặc lễ phục bó sát, nhưng Văn Tiêu Nghệ hết lần này tới lần khác nói cô mặc như vậy rất đẹp, liền thiết kế cho cô như vậy, vì thế, cô liền gắng gượng, là có chút mệt mỏi!
Cô vẫn còn nhớ rõ Hàn Tuyết ở thế vận hội Olympic cũng mặc áo cúp ngực như vậy, cô sợ không cẩn thận làm tuột áo xuống, cô thận trọng nâng váy bước lên xe.
Hai người ở trên xe nói chuyện một hồi, một lúc đã đến Tần gia.
Vệ Nam mở cửa xe cho Lương Ngân, đưa tay ra, Lương Ngân thận trọng khoát tay anh cứ như thế đi vào Tần gia .
Đi vào xanh vàng rực rỡ, lúc này ở đại sảnh của buổi tiệc ánh đèn sáng trưng, dường như cảnh tượng hào hoa giống như lần trước đi sinh nhật Cố Nhiên, đầy món ăn ngon nhiều màu sắc với rượu cốc- tai, điểm tâm lót dạ, phương thức phục vụ tương đối nhàn hạ, xem ra có thể so sánh Tần gia với Vệ gia rồi.
Hai người cùng lúc đi tới, rất nhiều người cũng vừa mới đến, mỗi một vị khách nam đều khoát tay một người đẹp, làn da trắng ngần.
"Hắc, Vệ Nam." Một người đàn ông tiến đến chào hỏi cùng Vệ Nam, Lương Ngân và Vệ Nam cùng lúc quay đầu lại, thêm một nam nhân tuấn tú, Lương Ngân ở trong lòng cảm thán, thì ra đàn ông giàu có đều ở chỗ này ai cũng đẹp trai như vậy!
"Tần Vũ, đã lâu không gặp." Vệ Nam lịch sự nói với người đàn ông kia.
"Đúng rồi, đã lâu không gặp." Người đàn ông cười cười, sau đó nhìn Lương Ngân bên cạnh Vệ Nam nói: "Bạn gái của cậu rất đẹp." Cũng không biết là nói với Vệ Nam, hay là nói với Lương Ngân.
Lại một tên háo sắc, Lương Ngân đối với câu nói như vậy của anh, trong nháy mắt ấn tượng bị giảm sút.
"Cảm ơn." Lương Ngân lễ phép trả lời .
"Không có chi." Người đàn ông cười, khiến Lương Ngân cảm thấy không được thoải mái .
"Anh Vệ Nam, chúng ta tìm một chỗ ngồi trước đi!" Lương Ngân nhỏ nhẹ nói với Vệ Nam.
Vệ Nam biết Lương Ngân nhất định đối với Tần Vũ không có ấn tượng gì tốt, liền gật đầu, nói vài câu liền dẫn Lương Ngân tìm chổ ngồi.
"Vệ Nam!" Còn chưa tìm được chỗ ngồi, lại một giọng nam gọi Vệ Nam, âm thanh này dường như có chút.... .....
Lương Ngân cùng Vệ Nam liền quay đầu lại. Người tới chính là Trình Mạc Nhiễm.
"Mạc Nhiễm, cậu đến rồi!" Giọng điệu của Vệ Nam đối với Trình Mạc Nhiễm so với Tần Vũ tốt hơn nhiều.
Trình Mạc Nhiễm liếc mắt liền thấy cô gái khoát tay Vệ Nam là Lương Ngân, nhất thời tức giận. Không để ý Ti Ti khoát tay mình, bước nhanh về hướng của hai người.
"Vị này là?" Trình Mạc Nhiễm hất cằm hỏi Vệ Nam.
"À, Ngân Ngân, đây là Trình Mạc Nhiễm bạn thân từ nhỏ của anh, Mạc Nhiễm , đây là Lương Ngân."Vệ Nam hoàn toàn không biết tình trạng của hai người này giống như nước với lửa.
"À, chào Lương tiểu thư!" Trình Mạc Nhiễm cố ý bắt tay cùng cô.
Lương Ngân cố ra vẻ nhìn Trình Mạc Nhiễm chỉ cảm thấy anh tiểu nhân, đê tiện, ghê tởm. Trong lòng tức giận nhưng vẫn cùng anh bắt tay:" Xin chào,Trình tổng."
"Nhiễm, không giới thiệu em một chút sao?"Ti Ti đứng bên cạnh Trình Mạc Nhiễm có chút sượng.
"À,Vệ Nam, Lương tiểu thư, đây là bạn gái của tôi, Ti Ti là ca sĩ của E-ver." Sau đó cố ý choàng vai Ti Ti.
Ti Ti bị anh ôm chặt, bả vai có chút đau, nhưng trước mặt vẫn cười nói. Trình Tổng hôm nay sao lại khác thường như vậy? Ti Ti trong lòng không khỏi nghi vấn.
Vệ Nam nhìn thấy mặt Lương Ngân không được tốt, vội vàng cùng cô đi tìm chỗ nghỉ ngơi, cũng không cùng Trình Mạc Nhiễm nói nhiều nữa.
Lương Ngân nghĩ kiếp trước mình đã tạo nghệp gì? Mà lại gặp tên cầm thú này? Thật là xui xẻo, cô trở về nhất định phải cho Cẩm Niên xem một chút tháng này có phải gặp trúng khắc tinh không?
Buổi tiệc này nói ra thực chất chính là nơi ăn chơi thôi, căn bản chính là nhàm chán quá, Lương Ngân nhìn thấy mấy đôi nam nữ, trong đó có mấy người thật sự vui vẻ đây? Đối với mình mà nói là sự đau khổ!
Vệ Nam đưa Lương Ngân đi nghỉ ngơi rồi cùng mọi người xã giao. Lương Ngân ở đó ngồi một mình, chờ Vệ Nam xã giao xong trở về cùng mấy chị em đón giáng sinh, đều hẹn rồi, tối nay tiển Tiêu Nghệ cùng chị Vệ Tiếc, Tiêu Nghệ đại khái muốn đi khoảng một tháng! Thật đúng là không nở rời xa cô lâu như vậy.
Uống nhiều nước, Lương Ngân nâng váy đi vào phòng vệ sinh, thuận tiện trang điểm lại, ai ngờ mới ra khỏi phòng vệ sinh, liền bị người khác dùng sức bịt miệng lại, kéo đi về phía trước.
Lương Ngân bị bịt miệng kéo đi đến hoa viên của Tần gia mới dừng lại, trong lòng Lương Ngân sớm đã biết là ai, vì vậy , dùng lực mạnh để phản kháng, nhưng vẫn không có tác dụng. Sức lực người đàn ông này quá mạnh.
Trình Mạc Nhiễm buông lỏng tay ra, cũng giống như lần trước - cường hôn, nhưng mà, Lương Ngân là Ngô Hạ A Mông, sĩ Biệt Tam Nhật, nhìn cô với cặp mắt khác xưa. Cô nghiêng mặt sang một bên nụ hôn của Trình Mạc Nhiễm lập tức rơi vào khoảng không.
"Trình Mạc Nhiễm, anh đúng là cầm thú, anh muốn làm gì?" Lương Ngân lùi phía sau ba bước dài, cho đến khi khẳng định Trình Mạc Nhiễm sẽ không chạm đến cô mới thôi.
"Tôi muốn làm gì? Lương Ngân, em thật có bản lĩnh, quyến rủ Vệ Nam à?Tôi không thể biết em có bản lĩnh đó? Trình Mạc Nhiễm nói ra lời cay nghiệt.
Lương Ngân nghe từng chữ từ miệng anh nói ra, máu trong người sôi lên, anh thật biến thái!
"Dựa vào cái gì tôi phải nói bản lãnh của tôi cho anh biết? Anh nghĩ anh là ai? Anh nghĩ mua lần đầu tiên của tôi thì có được cuộc đời tôi sao? Mua tôi một lần thì có thể điều khiển tôi sao? Ha ha, Trình Mạc Nhiễm, anh cho anh là ai? lương Ngân tôi cùng người khác qua lại cũng không liên quan đến anh, hơn nữa, tôi chính là bị người mua, cũng không tính là anh, hy vọng về sau anh tự biết, không cần xuất hiện trước mặt tôi nữa!" Lương Ngân tức giận, lúc trước cô sẽ không nói những lời như vậy, hôm nay lại nói ra. Nói xong, xoay người nâng váy bỏ đi.
"Lương Ngân, em..." Trình Mạc Nhiễm bị cô nói không nói được lời nào, đúng vậy, anh không là gì của cô, dựa vào cái gì năm lần bảy lược quản chuyện của cô đây?
Nhưng anh nghĩ, Vệ Nam là anh em tốt của anh, anh không thể để phụ nữ như vậy mê hoặc, sau đó liền lớn tiếng nói:" Lương Ngân, tốt nhất thu hồi sự khôn ngoan của em, cách xa Vệ Nam một chút."
Uy hiếp, uy hiếp,uy hiếp trắng trợn, Lương Ngân nổi giận, nhưng là vẫn quay về hướng cầm thú mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng nói ra một câu:" No way." Mang đôi giày cao gót bước một mạch cũng không quay đầu lại, vội vàng đi về hướng bữa tiệc.
"Em......" Trình Mạc Nhiễm bị cô làm cho tức giận, cô gái này đúng là không biết phân biệt, đây là lần thứ mấy rồi, lần thứ mấy khiêu chiến tính nhẫn nại của anh rồi?
Tần Vũ nhìn cô gái nhỏ đang nâng váy này không thể là người làm cho Trình Mạc Nhiễm tức giận được, trên miệng anh nở nụ cười chế giễu, lần này có thể nhìn thấy, người phụ nữ khiến cho Trình Mạc Nhiễm kinh ngạt, cô thật sự là người đầu tiên.
"Vũ, anh làm gì mà lâu vậy? Người ta tìm anh thật lâu!" Một phụ nữ đẹp, đi tới ôm eo của Tần Vũ, tựa vào ngực anh.
" Đi thôi." Người phụ nữ dịu dàng ôm chặt eo Tần Vũ đi về phía có ánh đèn sáng trưng.
Một lúc sau Vệ Nam tìm Lương Ngân, nhìn thấy Lương Ngân trở về sắc mặt u ám, vội hỏi thăm cô, Luơng Ngân lấy cớ vì mệt mỏi, khiến Vệ Nam đưa cô về nhà, Vệ Nam không nói hai lời, liền kéo Lương Ngân đi.
Trình Mạc Nhiễm ở trong vườn Tần gia hút thuốc một lúc, liền cô đơn trở về phòng bữa tiệc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT