Mới vừa vào phòng, một bàn tay lạnh như băng tóm lấy cánh tay Harry, kéo mạnh cậu vào trong.

“Trời ạ, Edward! Sao anh lại ở đây?” Bị giật mình, Harry thấy Edward đang đứng trong phòng mình, thì mới nhẹ nhàng thở ra, “Đúng rồi, anh tới đúng lúc lắm, em có việc muốn nói với anh. Em...”

Thấy biểu cảm nghiêm túc cứng ngắc bất thường của anh, Harry bỗng nhiên dừng lại. Cậu cảm thấy có lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi, dù sao thì bây giờ mới là buổi chiều, bình thường Edward sẽ không tới tìm cậu vào lúc này.

“Sao vậy?”

“Khoan đã...” Edward dùng cánh tay cứng rắn ôm Harry, mày nhăn lại.

Một lúc sau, anh mới mở miệng nói: “Anh cũng vừa đến, phòng ngủ của em đã có người khác vào sao?”

“... Không có.” Harry sửng sốt lập tức trả lời, “Anh ngửi thấy được gì?”

“Một loại hương vị xa lạ... Là đồng loại của anh.” Edward chần chờ một chút, tiếp tục nói, “Anh tin chắc mình chưa từng ngửi được hương vị này, là 1 ma cà rồng xa lạ, hơn nữa đã rời khỏi được một lát.”

Bởi vì không dùng phòng ngủ làm thí nghiệm độc dược, Harry cũng không bố trí phép thuật phòng ngự hoặc phép thuật cảnh giới.

Harry đẩy mắt kính, tránh khỏi cánh tay anh, nhìn khắp bốn phía.

Không có dấu vết bị người động vào, nhưng áo khoác trên ghế đã biến mất.

Những thứ khác, so với lúc cậu đi thì không có gì lạ.

“Áo khoác bay tới.” Rút ra đũa phép, thi triển thần chú triệu hồi, nhưng không có bất cứ tác dụng gì.

Điều này đã nói lên áo khoác của cậu quả thật không ở trong phòng.

Chẳng lẽ bỏ quên nó ở trường học sao? Hay mình nhớ lầm...

“Áo khoác của em biến mất rồi, Edward. Nếu như là ma cà rồng, có thể là thành viên của gia tộc Volturi hay không, dù sao bọn họ vẫn đang truy nã em.” Harry có chút khẩn trương nói.

“Không biết, nhưng có lẽ không phải, nếu không bọn họ nhất định đã ở đây chờ em, Harry. Mục đích cuối cùng của họ là cha đỡ đầu của em.” Edward mở cửa sổ thấp giọng nói.

Vừa rồi bởi vì chuyện Lorant tập kích Bella, khiến Harry vô cùng lo lắng, bây giờ trong phòng ngủ của cậu lại có ma cà rồng xa lạ khác xâm nhập.

Quả nhiên là đang tìm cậu ư? Ngoài gia tộc Volturi...

Nếu trực tiếp tìm cậu, vậy thì Harry hoàn toàn không sợ, nhưng nếu vì vậy mà làm liên lụy tới Charles và Bella...

Nghĩ đến đây, Harry hoàn toàn bất an, một loại cảm giác khẩn trương hiếm thấy tràn ngập trong đầu của cậu.

“Edward... anh có thể đoán được là ai không?”

“Không, anh không biết.” Đôi mắt màu vàng của anh lập tức tối đi, biến thành màu hổ phách, điều này chứng minh tâm tình của anh cũng không tốt.

Anh đưa tay kéo Harry vào lòng, chậm rãi nói: “Vừa rồi là Alice nói cho anh biết, cô ấy thấy được một vài ma cà rồng xa lạ ở gần thị trấn Forks, cô ấy không nhận không ra bọn họ thuộc gia tộc nào, nhưng chắn chắc không phải thành viên gia tộc Volturi. Có lẽ bọn họ chính là ma cà rồng đi ngang qua đây, nhưng anh cảm thấy mình cần phải qua xem...”

Không phải người của gia tộc Volturi, suy luận này khiến Harry nhẹ nhàng thở ra. Điều đó ít nhất chứng minh chuyện không liên quan tới sự an toàn của Sirius.

“Edward...” Harry đưa tay ôm cổ anh, đem ngón tay luồn vào mái tóc màu đồng cổ, “Em không biết đã xảy ra chuyện gì, em có chút lo lắng. Bởi vì Bella vừa mới bị ma cà rồng tấn công, là những người sói cứu cô ấy, có thể cũng liên quan tới chuyện này.”

“Em nói cái gì?” Edward có chút giật mình, anh lập tức bắt lấy bả vai Harry, đối mặt với cậu, “Bella bị tấn công? Trong phạm vi La Push sao?”

“Đúng vậy. Hơn nữa tên ma cà rồng kia chúng ta đã gặp qua...”

Kế tiếp, Harry đem những lời Bella đã nói kể lại cho Edward.

“Nói như vậy, là tên Lorant đó tấn công Bella, hơn nữa theo cách nói của hắn dường như là nhằm vào em mà tới?”

“Hắn nói như vậy, bởi vì mùi của Bella khá giống em, cho nên Lorant ban đầu còn tưởng rằng người ở trong rừng là em.” Harry thở dài, “Nếu quả thật là nhằm vào em, em cũng không lo lắng. Nhưng em sợ bọn họ làm hại Charles và Bella.”

“Harry, em còn nhớ sau khi chúng ta giết tên mà cà rồng truy sát em —— James, thì còn lại 1 nữ ma cà rồng đang mất tích không?” Edward bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, mở miệng nói.

“Victoria ư? Đúng vậy, thật ra em cũng đang nghĩ đến cô ta. Vậy đây có phải là trả thù hay không?”

“Anh không biết, nhưng nếu James là tình nhân của cô ta, vậy thì cô ta rất có khả năng sẽ tìm chúng ta báo thù. Cô ta biết em rất quan trọng với anh, nhưng cô ta không biết em là phù thủy...” Edward do dự một chút nói, “Nhưng xông vào phòng em không phải Victoria, anh nhớ được mùi của cô ta.”

“Nếu như cô ta, muốn truy sát em để báo thù cho James thì sao? Bởi vì thực lực của cô ta không đủ để đối phó các anh, cho nên...” Tuy rằng James đúng thật là chết trong tay cậu, nhưng Victoria hẳn là không thể biết chuyện này.

“Nghe này, Harry, đừng lo lắng, anh sẽ nhờ Alice chú ý. Khả năng nhìn thấy tương lai của cô ấy tuy không dự đoán được những thứ liên quan tới phép thuật và người sói, nhưng vẫn hữu hiệu, hơn nữa chuyện này em có thể báo với đám người sói ở La Push, bọn họ có thể giúp em bảo vệ Bella. Charles thì cứ giao cho thành viên gia đình anh. Còn em... anh cảm thấy em nên đến chỗ cha đỡ đầu của em ở vài ngày.” Edward chần chờ một chút rồi nói, “Ông ấy là một phù thủy rất mạnh, ma cà rồng bình thường...”

“Edward!” Harry cắt ngang lời anh, “Nghe này, em không đi đâu. Mặc kệ em bị ai theo dõi, em phải bắt được hắn!”

Anh nhìn cậu 1 lúc lâu, mới bất đắc dĩ nói: “Harry... Anh biết em sẽ nói như vậy. Nhưng anh hy vọng em có thể tránh xa nguy hiểm, chuyện này em không nhúng tay vào, anh cũng có thể giải quyết. Anh biết phép thuật của em rất lợi hại, nhưng em không thể đối phó với sự đánh lén của ma cà rồng.”

“Này, Edward, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra còn chưa xác định được, chúng ta không cần kết luận sớm như vậy. Trước tiên chúng ta có thể tra rõ xem bây giờ chúng ta bị ai theo dõi, rồi tiếp tục quyết định xem sẽ làm gì. Em sẽ tìm Sirius để thương lượng trước.” Harry nheo mắt lại, đem mặt dán vào lòng Edward.

Vì thế, sau đó vài ngày, dù là đến trường hay là ở nhà, thành viên nhà Cullen cũng sẽ có một 1 người ở bên cạnh Harry.

“Hey, bây giờ đến lượt tôi làm hộ vệ cho cậu, Harry.” Anh chàng ma cà rồng cao to cười híp mắt tiếp nhận việc của Jasper, xuất hiện bên ngoài của sổ phòng ngủ của Harry, “Edward đi săn rồi, cậu ta đã gần hai tuần không hút máu, tiếp tục như vậy thì không ổn...”

“Khụ ——, vất vả cho anh rồi, Emmet.” Harry mở cửa sổ, “Anh chỉ cần theo dõi Charles là được, chỗ này của tôi thì không cần thiết.”

Mấy ngày nay, Harry biết gia đình Cullen đang cố truy xét xem ma cà rồng theo dõi cậu rốt cuộc là ai. Khả năng của Alice đột nhiên không có tác dụng, điều này làm cho Edward rất lo lắng.

“Hừ —— Trên thực tế, phòng của cậu vô cùng an toàn, tên cún con bạn trai của em gái cậu đang ở gần đây. Ở rất xa tôi đã ngửi thấy mùi hôi của bọn chúng.” Emmet từ cửa sổ kích động chui vào, quẹo xuống dưới lầu.

Một thiếu niên da đỏ đang dựa vào tường, cau mày nhìn sang nơi này. Đó là Jacob Black, có lẽ bởi vì ngửi thấy mùi ma cà rồng, vẻ mặt cậu ta khá khó coi.

Emmet lập tức cho cậu ta một ánh mắt khiêu khích.

“Emmet!” Harry vội vàng kéo anh ta vào, “Nếu anh và Jacob đánh nhau ở đây, tôi nhất định sẽ đem các người biến thành cóc.”

Anh ta khoa trương lui về sau từng bước: “Chuyện này không công bằng, cậu hẳn nên nhân cơ hội Jacob Black ở đây mà triển lãm phép thuật của cậu, chỉ nhằm vào tôi, rất không công bằng.”

“Không có gì không công bằng.” Harry lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

“Được rồi, tôi nghĩ mình nên lên nóc nhà, cho tôi một câu... thần chú ẩn hình đi.”

“Đó không gọi thần chú ẩn hình.” Harry cho anh ta 1 câu thần chú ẩn thân và thần chú xem nhẹ, nhìn anh ta tuỳ tiện đi ngang qua người đi đường rồi nhảy lên nóc nhà, sau đó quay đầu, nhếch miệng, lộ ra răng nanh trắng nhởn.

===============================================================

Bạn trẻ Emmet thật ra cũng rất đáng yêu nha^^, chuẩn bị có phim xem, nhớ mua bắp rang và nước ngọt nha^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play