Có các chiến sĩ tinh tế gia nhập, tuy chỉ hơn một trăm người, nhưng sức chiến đấu của hơn một trăm người này là cực kì kinh người. Trong ánh mắt ngơ ngác vì kinh hãi của các quân nhân ở cửa đường hầm, cả ngàn cơ thể khôi lỗi và bạch tuộc ngoài hành tinh dày đặc nghìn nghịt ở ngoài cửa đường hầm đã bị tàn sát tiêu diệt sạch sẽ chỉ trong nháy mắt. Sau đó, bọn họ tách ra một tổ mười người tiến hành công tác canh gác và thanh lý chiến trường, một loạt động tác trơn tru liền mạch và sức chiến đấu của bọn họ thực sự đã khiến người ở trong đường hầm cảm thấy như đang mơ.
Đáp lại lời mời của trung tá Kiệt Khắc Đa, Vương Quang Chính dẫn theo hai mươi chiến sĩ tinh tế đi vào trong đường hầm, hướng sâu vào trong. Dọc đường đi, họ nhìn thấy rất nhiều dân chúng nằm ở hai bên đường hầm. Những người dân này đều nhìn các chiến sĩ tinh tế với ánh mắt sợ hãi, trung tá Kiệt Khắc Đa lập tức cho binh sĩ đi tuyên truyền và trấn an bọn họ, nói cho họ biết những người máy này đều là con người, là quân cứu viện của chính phủ vân vân.
Trên đường, Kiệt Khắc Đa hỏi Vương Quang Chính: "Vương tướng quân... Xin thứ cho tôi mạo muội, tôi không biết giới tướng lĩnh cấp cao nước nào có người tên là Vương Quang Chính, hay là sau khi chúng ta rời khỏi địa cầu rồi, anh mới được đề bạt lên?"
Vương Quang Chính biết tuy hệ thống quân hàm của các nước khác nhau, nhưng đều có một điểm chung cơ bản, là cấp tá thì dễ, nhưng cấp tướng khó cầu, trừ phi là con cháu truyền đời gì đó, nếu không, một kẻ mới tòng quân, dù có quan hệ, mà tiến dần lên theo trình tự, thì cả đời cũng không có khả năng vươn tới được cấp tướng. Đương nhiên, nếu là ở trong thời chiến tranh, hoặc là ở trong các ngành không phải là quân nhân chính thống như khoa học kỹ thuật, hay văn nghệ gì gì đó thì đạt tới cấp tướng cũng là có thể.
Nhưng mà có thể tham gia làm nhiệm vụ cứu viện như thế này, lại còn là tướng lĩnh, dẫn dắt một đội quân nhân tinh nhuệ đến mức không thể tưởng tượng như thế này, thì nhất định không thể là loại quân nhân dựa vào cha chú, hay trong ngành văn nghệ, khoa học kỹ thuật gì gì kia được. Hơn nữa, trong thời gian tiếp xúc ngắn ngủi dọc theo đường đi, Kiệt Khắc Đa cũng dám khẳng định Vương Quang Chính là quân nhân thật sự từ trong núi thây biển máu chui ra. Chính vì vậy, hắn mới càng thêm tò mò.
Vương Quang Chính im lặng một chốc, đáp: "Không, tôi không phải quân nhân trong hệ thống chính phủ từ địa cầu, hoặc là trước đó, nhưng bây giờ thì không phải nữa..."
"Bây giờ thì không phải nữa?" Kiệt Khắc Đa càng thêm khó hiểu, nhớ lại các danh hiệu lúc nãy Vương Quang Chính tự báo, lại hỏi: "Vậy… Tàu Hy Vọng là cái gì? Các anh không phải là đội cứu viện của tàu Noah số 2 à?"
"Trước là Noah số 2, bây giờ là tàu Hy Vọng." Vương Quang Chính lắc đầu: "Nói chung tình huống rất phức tạp, sau khi các anh rời đi, chuyện xảy ra… quả thật là không thể nào tưởng tượng nổi, nhưng mà tôi có thể khẳng định với các anh, chúng tôi đúng là con người, hơn nữa còn là người cùng thời đại với các anh. Chúng tôi được lệnh tới đây cứu viện cho các anh, đưa các anh ra khỏi tinh cầu ác ma này. Có thắc mắc gì, về tới Noah số 2 hỏi thêm nhé."
Kiệt Khắc Đa còn muốn hỏi nữa, nhưng không ngờ đúng lúc này, có mấy trăm dân thường từ phía trước mặt chạy tới, dáng vẻ vô cùng kinh hãi, như nhìn thấy cảnh gì đó rất khó tin. Theo sát sau lưng họ là ‘quái vật’ có cái đầu và cái cổ vặn vẹo, da thịt mở banh, lộ ra máu thịt và nội tạng bên trong. Cánh tay của quái vật này cũng vặn vẹo không ra hình thù gì, hơn nữa còn trở nên cực dài, co duỗi một cái là túm được một người, mơ hồ còn nghe được tiếng nó vặn vẹo, sau đó… Nó nhét người kia vào đống nội tạng trong bụng mình! Sau một tràng âm thanh ghê rợn, người kia hoàn toàn biến mất, con quái vật thì trở nên càng vặn vẹo hơn, cũng càng bự thêm ra.
Kiệt Khắc Đa thấy cảnh ấy, sắc mặt lập tức trở nên tái mét, bởi vì nơi này khá là gần lối vào đường hầm. Không ngờ mới có ở đây mà đã xuất hiện quái vật, như vậy tình hình ở sâu trong đường hầm có lẽ khỏi cần nghĩ cũng biết. Ở trong đó còn có tới mấy ngàn dân thường… nếu trong bọn họ cũng xuất hiện quái vật... vậy thì đám dân đó coi như đã xong đời.
Vương Quang Chính phản ứng nhanh hơn, ông lập tức hét lớn: "Đây là con người bị biến thành quái vật sau khi bị ác ma hóa. Nó đã không còn là con người nữa. Tôi nhìn thấy linh hồn của người này đã bị quái vật kéo ra rồi, khi người này chìm sâu vào trong giấc mộng thì đã bị quái vật lôi mất linh hồn ra. Bây giờ nó là một ác ma. Chiến đoàn tinh tế, giết nó đi! Mở đường giết thẳng về phía trước! Tiêu diệt tất cả quái vật ác ma không còn là nhân loại!"
Vương Quang Chính vừa ra lệnh, chiến sĩ chiến đoàn tinh tế lập tức thi hành, không chút do dự, hay sợ hãi gì với quái vật, dù sao... trước đó ở trên mặt đất, bọn họ đã tàn sát không biết bao nhiêu là quái vật ác ma như vậy rồi. Chiến sĩ tinh tế đầu tiên vọt tới trước mặt quái vật, mặc kệ nó dùng hai cánh tay vặn vẹo quấn lấy mình, chém một nhát. Lực chém này ngay cả xe tăng còn cắt được, một cơ thể máu thịt làm sao chống nổi! Chém đứt cánh tay của quái vật xong, kiếm từ răng cưa trong tay chiến sĩ tinh tế tiếp tục chém tới một nhát nữa, tức thì, con quái vật bị cắt thành hai đoạn, chỉ trong vài giây, một con quái vật khổng lồ, dữ tợn kinh khủng đã bị xén nát không biết thành cái gì dễ dàng như cắt đậu hũ.
Thật kinh dị. Nhưng tình hình lúc này hắn không kịp suy nghĩ gì, lập tức theo các chiến sĩ tinh tế một đường chạy tới, trên đường nhìn thấy rất nhiều dân chúng bình an vô sự, nhưng cũng có rất nhiều quái vật ác ma, có người... bị biến dị đến phân nửa, nhưng vẫn giữ được ý thức của con người...
Cả đường hầm như địa ngục. Vì không có người thế hệ mới ở đây, người thường vốn không thể nào nhìn thấy sự ác ma hóa của mình và người bên cạnh. Chính vì vậy, khi các chiến sĩ tinh tế xuyên qua đường hầm, những người dân thường vốn đang ngồi yên tĩnh bỗng phát hiện người đang ngồi hoặc đang đứng, hoặc đang nằm cạnh mình là một con quái vật kinh khủng.
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn không thể tưởng tượng nổi, kinh khủng hơn là, có người thậm chí không hề nhận ra mình đang bị quái vật công kích thôn phệ, cho đến khi các chiến sĩ tinh tế đia ngang qua họ, họ mới nhìn thấy một phần cơ thể mình đã bị tiêu hóa mất, hoặc bị xé ra mất… sự khủng khiếp đó... Quả thực là chỉ nhìn thấy trong ác mộng mà thôi!
Đây là cảnh tượng đám người Vương Quang Chính nhìn thấy. Các chiến sĩ tinh tế, và các binh lính bình thường của tàu Noah số 1 có mặt tại đó đều vô cùng nặng nề, không ai nói được thành lời. Nếu tính kĩ, số lượng dân thường hiện còn lại là chưa tới ba nghìn người, thế mà hơn một nửa số họ, hoặc là đã biến thành quái vật ác ma, hoặc là đang biến thành quái vật ác ma, hoặc là bị quái vật ác ma giết chết. Mà những người này đều là tinh anh của nhân loại! Chộp đại ra một người, đều là nhà khoa học nổi danh đối với tàu Hy Vọng...
Đi được chưa bao lâu, Vương Quang Chính nhẩm tính số người được chừng ba ngàn, thì phía trước mặt bỗng vang lên tiếng súng dày đặc. Mọi người tức thì chấn động, lập tức tăng tốc. Vừa quẹo qua một khúc cua, bọn họ nhìn thấy chừng một trăm binh sĩ, bảo vệ mấy trăm dân chúng vừa đánh vừa lui, phía trước bọn họ là một con côn trùng hình bầu dục khổng lồ đang nuốt chửng mớ thi thể nằm đầy đất.
Cơ thể con côn trùng này to ngang ngửa đường hầm, cũng không biết nó đi tới bằng cách nào nữa. Nó hầu như ép đoàn người không ngừng lùi về phía sau, nhưng thứ làm cho người ta thấy kinh khủng và khiếp sợ là... con côn trùng này có khuôn mặt người!
Lúc này, trong đám binh sĩ, một thanh niên hơn hai mươi tuổi hình như nhận ra gì đó, hắn quay đầu lại, nhìn thấy Kiệt Khắc Đa, liền rống to: "Trung tá Kiệt Khắc Đa, xin mau dẫn dân chúng rời đường hầm nhanh lên, ở bên kia đã không có người sống nữa, con quái vật này thôn phệ càng nhiều, nó sẽ càng bự ra. Chúng tôi không chống đỡ nổi, ngay cả đạn hạng nặng cũng không thể gây thương tổn được nó, hình như nó thôn phệ được cả đạn luôn!"
Lời nói đến đây, thì thanh niên chợt nhìn thấy đám người Vương Quang Chính, hắn cả kinh, lập tức cùng các binh sĩ bên cạnh chuyển vũ khí, chĩa vào đám người Vương Quang Chính.
Kiệt Khắc Đa vội quát: "Dương Vân Tứ! Bọn họ là nhân loại! Là đội cứu viện của tàu Noah số 2 phái tới! Đừng nổ súng! Bọn họ là tới giúp chúng ta..." Nói đến đây, hắn quay qua nhìn Vương Quang Chính.
"Vương tư lệnh, chỗ này nhờ anh và người của anh vậy. Chúng tôi sẽ dẫn dân chúng chạy ra khỏi đường hầm. Trong này có rất nhiều người già và người có tuổi, và rất nhiều phụ nữ, chắc là đi không được nhanh, cho nên xin cho chúng tôi đi ở phía sau, xin cản giúp quái vật cho chúng tôi!"
Vương Quang Chính gật đầu: "Chuyện này là đương nhiên. Mệnh lệnh cho tôi là tới cứu những người còn sống. Nhưng có một điều xin chú ý, là ở nơi dân chúng tụ tập, nhất định cần phải có người của chúng tôi... hãy để các chiến sĩ tinh tế của chúng tôi đi chung với mọi người, để ngăn chặn người tiếp tục bị ác ma hóa thành quái vật. Tôi sẽ cho anh năm binh sĩ đi theo bảo vệ dân chúng, đường lui thì để đó cho tôi!"
Kiệt Khắc Đa rất vui mừng, hành kính lễ với Vương Quang Chính, sau đó chạy về phía dân chúng. Vương Quang Chính điểm danh năm chiến sĩ tinh tế, sau đó nói với những người còn lại: "Mọi người tập trung chú ý, những người này đều là bảo tàng cực kì trân quý đối với loài người chúng ta. Họ đều là nhà khoa học lớn, là nhân viên nghiên cứu cực giỏi, là nhân viên kỹ thuật siêu hạng, đóng vai trò cực kì quan trọng đối với sự phát triển trăm năm tới và sau này của tàu Hy Vọng. Chúng ta phải chiến đấu vì đời sau của mình, vì sự kéo dài cho nhân loại chúng ta! Giờ, cùng tôi xông lên!"
Vừa nói dứt, Vương Quang Chính đã xông tới trước về phía con quái trùng mặt người khổng lồ kia. Chỉ mấy giây sau, một chiến sĩ tinh tế, hai chiến sĩ tinh tế, ba chiến sĩ tinh tế... lướt qua mặt Vương Quang Chính, mang theo khí thế xông tới không lùi, tông thẳng vào cơ thể con quái trùng...
Cùng lúc đó, ở ngoài tầng khí quyển của tinh cầu, Diêu Nguyên đã nhận được tin tức, rằng vệ tinh đã không ngừng truyền thông tin tới tinh cầu. Vì lực quấy nhiễu của tinh cầu, hẳn là sau chừng một phút, thông tin mới truyền được tới đội tiền trạm trên tinh cầu.
Nhưng không lâu sau khi truyền tin đi, máy dò của tàu Hy Vọng đã nhận lại một tin tức không hay...
Mặt ngoài của tinh cầu có sự sống này đã xuất hiện hiện tượng hóa thịt và hóa kim loại, và tầng ngoài bị hóa thành năng lượng...
Đúng vậy, tinh cầu có sự sống này cũng đang ác ma hóa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT