Không ai biết kỹ thuật khoa học nền tảng của thời đại này là gì.
Kỹ thuật khoa học nền tảng là nhân tố chủ yếu khiến cho nền khoa học phát triển vượt bậc.
Tựa như cuộc cách mạng khoa học lần đầu tiên, tuy trong lịch sử nó là thời kỳ văn hóa Phục Hưng (1). Nhưng thật ra, thứ khiến cho nền khoa học nhảy vọt chính là máy hơi nước. Dĩ nhiên, người ta gọi đó là cuộc cách mạng công nghiệp, nhưng nền khoa học không phải cũng tiến bộ song hành với nền công nghiệp sao?
Rồi đến động cơ đốt, phát minh ra điện. Đây là cuộc cách mạng công nghiệp lần hai – cuộc cách mạng điện lực. Với điện là nhân tố chính, nền khoa học phát triển một cách rực rỡ.
Sau lần cuộc cách mạng công nghiệp lần hai, cuộc cách mạng công nghiệp lần ba là năng lượng hạt nhân, máy vi tính cùng với sự phát triển của kỹ thuật vũ trụ. Cái cốt lõi chính là máy vi tinh. Nó là nền tảng tạo nên cuộc cách mạng công nghiệp lần ba. Nếu không có nó thì con người sao có đủ nguồn lực phát triển như thế. Chẳng lẽ dùng sức người đi tính mấy tỉ phương trình liên tục à?
Cho tới giờ, loài người vẫn còn đang hưởng thụ thành quả của cuộc cách mạng công nghiệp lần ba. Tuy cuộc cách mạng này đã qua mấy thập kỷ, nhưng thực ra nền khoa học hiện giờ vẫn nằm trong thời kỳ cách mạng công nghiệp lần ba thôi.
Vậy thứ khiến cho cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn xảy ra là gì? Kỹ thuật khoa học nền tảng của nó là gì? Thứ gì có thể dẫn phát nền khoa học biến đổi hoàn toàn?
Trong những cuộc thảo luận đông đảo của các nhà khoa học, có người đưa ra giả thuyết là kỹ thuật vi sinh vật, có người nói là công nghệ năng lượng mới, người lại cho là kỹ thuật không gian hiện đại, cũng có người tin rằng đó là công nghệ Robot. Tuy không ai phục ai, nhưng các nhà khoa học đều thừa nhận, nền tảng cốt lõi cho cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn sắp xuất hiện. Nền khoa học của loài người sẽ tiếp tục phát triển rực rỡ hơn nữa.
Thực tế, Diêu Nguyên khi chứng kiến giới khoa học phát triển như vũ bão trên phi thuyền Hi Vọng, cũng như thấy cơn lũ phát minh gần đây, hắn cũng hơi kích động. Hắn khát vọng có thể thấy được cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn diễn ra, trải nghiệm những kỹ thuật tiên tiến ấy. Có lẽ, sau cuộc cách mạng này, khoa học sẽ biến đổi cả nền văn minh của loài người, tạo ra một nền văn minh mới thích hợp sinh tồn trong vũ trụ!
Sau khi Diêu Nguyên nghe Ba Lệ yêu cầu, hắn hơi cau mày, đi về ghế nói:
-Cô đã biết đến sự tồn tại của chúng, vậy cô hẳn cũng biết, chúng là phòng tuyến cuối cùng bảo vệ phi thuyền Hi Vọng. Một khi có bất kỳ sinh vật phi nhân loại xâm nhập vào phi thuyền Hi Vọng, các robot đó sẽ tạo thành trận địa phòng thủ kiên cố. Hơn nữa, thứ điều khiển chúng là máy tính chủ của phi thuyền Hi Vọng. Ta không thể đáp ứng yêu cầu của cô ngay được, cho ta một ít thời gian suy nghĩ…Bởi vì, điều này liên quan đến tất cả người dân trên phi thuyền Hi Vọng. Một khi các robot đó bị cô làm trục trặc…
Ba Lệ khẽ nhíu mày, nàng không nói gì thêm mà khẽ cúi đầu, xoay người đi ra khỏi cửa.
Đúng lúc này, Diêu Nguyên đột nhiên hỏi:
-Ba Lệ, gần đây cô phát minh ra rất nhiều thứ a. Chẳng lẽ cô cảm thấy cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn đã bắt đầu sao? Đây là dấu hiệu bộc phát đầu tiên, hệt như lời các nhà khoa học đoán, có phải không?
Ba Lệ dừng bước, nhưng nàng không quay đầu mà chỉ nói vọng lại:
-Đúng, có chút cảm giác như vậy. Bất quá, là thật hay giả thì còn phải tiến hành nhiều thí nghiệm nữa.
Diêu Nguyên suy nghĩ một lát rồi hỏi:
-Có liên quan tới kỹ thuật Gauss không?
Hay có thể nói, cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn là cách mạng công nghiệp kỹ thuật điện từ sao? Nó là sự cải tiến các vật liệu mới, như pin năng lượng cao, lò phản ứng năng lượng cao còn có kỹ thuật điện từ nữa?
Ba Lệ nhíu mày đáp:
-Ta nói rồi, ta không thể khẳng định. Cần phải làm nhiều thí nghiệm hơn nữa mới biết!
-Vậy à?
Diêu Nguyên thở dài:
-Trong vòng 3 ngày, ta sẽ trả lời cô.
-Được.
Ba Lệ nói xong thì đi tiếp. Nhưng lúc vừa bước qua cửa, nàng bỗng nhiên dừng lại, nói:
-Ở quãng trường tầng ba, có một tiệm bánh gạo rất ngon. Đó là chỗ ăn ưa thích của ta.
Nói xong thì nàng đi thẳng.
Diêu Nguyên ngẩn người, nở nụ cười khổ rồi trầm ngâm suy nghĩ. Thật lâu sau, hắn mới nhắc thiết bị liên lạc trên bàn lên, ra lệnh:
-Gọi Trương Hằng, Ưng và Hắc Thiết đến đây.
Ngày thứ ba, trong phòng thí nghiệm vũ khí của Ba Lệ, Ưng, Hắc Thiết và Trương Hằng ba người mặc quân phục im lặng đứng thẳng hàng. Sau lưng họ là một loạt robot, còn có cả xác robot hư hỏng.
-Thượng úy Ưng, thượng úy Hắc Thiết và thượng úy Trương Hằng từ giờ sẽ đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ cùng quan sát quá trình thử nghiệm robot.
Ưng bước lên một bước, giơ tay chào Ba Lệ trước mặt.
Ba Lệ liếc ba người một cái rồi không thèm để ý đến nữa, vòng qua họ đi tới đống robot kia. Nàng cẩn thận vuốt vẻ lớp vỏ kim loại bên ngoài của chúng, sau đó kiểm tra những xác robot hư hỏng bên cạnh. Lúc lâu sau, nàng mới đứng lên, nói:
-Như vậy thì bắt đầu nghiên cứu từ đống xác robot này.
(Dự tri giả cảm giác nguy hiểm, thanh tích giả quan sát mọi hành động của ta, còn cảm ứng giả có nhiệm vụ khống chế ta trong thời gian ngắn nhất, hoặc có khi đánh chết cũng được. Thật là, ta đâu định làm gì quá mức đâu. Tiệm bánh gạo kia thật sự rất ngon, ta thích nó cũng như thích phi thuyền Hi Vọng. Quả nhiên như lời cha nói, hắn luôn nghi ngờ những người xung quanh…)
Cứ thế, Ba Lệ tiếp tục các thí nghiệm của mình. Phương diện dân sự, việc hạn chế bán sữa bột không hề làm dân chúng phẫn nộ, ngược lại, từ khi cơn lũ trẻ sơ sinh xuất hiện lúc trước, rất nhiều người dân đã tự giác không mua sữa bột nữa. Đến nay, khi mệnh lệnh này được ban bố thì ai ai cũng khen ngợi.
Với khóa đào tạo bác sĩ cấp tốc, tháng có nhiều trẻ em ra đời nhất cơ bản được giải quyết ổn thỏa. Bây giờ, số người trên phi thuyền Hi Vọng đã lên tới 14 vạn người, trong đó trẻ em hơn 1 vạn 6000 người. Hai tháng tới, còn có 1 vạn tới 1 vạn 5000 trẻ em nữa ra đời. Khi đó, lượng nhân khẩu trên phi thuyền Hi Vọng sẽ đạt mức 15 vạn người.
Như vậy mang đến quá nhiều hậu quả tiêu cực, không riêng gì số lượng người tăng lên, các nhân tố khác cũng biến đổi theo. Nhưng chỉ có một thứ không đổi, đó là kích thước của phi thuyền Hi Vọng.
Các chuyên gia đã chỉ ra, phi thuyền Hi Vọng vốn chỉ có thể chứa tối đa 12 vạn người, một khi vượt qua giới hạn này thì khu vực sinh thái sẽ không thể cung ứng đủ thức ăn. Cho dù ở mức tối thiểu nhất – ăn no cũng không thể. Hơn nữa, khi số người tăng lên thì gánh nặng của hệ thống tuần hoàn không khí, hệ thống tuần hoàn nước cùng hệ thống duy trì sự sống cũng tăng theo.
Nên biết, đây là con người chứ không phải máy móc. Không thể tính như có bao nhiêu mét vuông, một người chiếm bao nhiêu diện tích trong đó được. Muốn con người sinh tồn, phải có đủ không gian, có nhà ở, có công việc, có phương tiện giải trí, còn có nơi cung cấp thức ăn….Hết thảy đều là những thách thức to lớn với nền văn minh nhân loại hiện giờ.
Phi thuyền Hi Vọng không phải quá lớn, mà là…quá nhỏ!
Nhưng Diêu Nguyên không thể ra lệnh kế hoạch hóa gia đình. Đầu tiên, lệnh này không phù hợp với nền văn hóa của những người Âu Mỹ. Hơn nữa, số người hiện giờ chỉ mới có mười mấy vạn thôi, không thể ban hành lệnh kế hoạch hóa gia đình được. Khi một thế hệ thực hiện kế hoạch hóa gia đình, lượng nhân khẩu đời sau sẽ giảm tới 1/2, hoặc ít nhất là 1/3. Cứ thế, tối đa qua hai thế hệ nữa thì loài người sẽ diệt vong. Thứ khác không bàn tới, chỉ riêng việc mất đi sự đa dạng trong nguồn gen, cộng thêm việc kết hôn cận huyết tăng lên, đến lúc đó mọi người tự tử tập thể cho rồi, căn bản không cần chờ thiên tai trong vũ trụ chi nữa.
Nói tóm lại, đúng như các nhà khoa học phân tích, hoàn cảnh sống lớn nhỏ, số lượng nhân khẩu, những yếu tố này là mấu chốt quyết định sự sinh tồn của con người trong vũ trụ.
-Xem ra, kế hoạch khoang thuyền gắn bên ngoài phải thực hiện ngay a.
Để giải quyết vấn đề tăng trưởng nhân khẩu, cùng với kích thước của phi thuyền Hi Vọng, các chuyên gia liên quan đã đưa ra bản kế hoạch 1 – cải tạo khoang thuyền gắn bên ngoài.
Theo lời bọn họ, khoang thuyền gắn bên ngoài không những có thể dùng để sản xuất thực phẩm. Nếu chế tạo nhiều khoang thuyền như vậy, sẽ mở rộng không gian trên phi thuyền Hi Vọng, cung cấp thêm nhiều chỗ ở cho mọi người.
Ngoài ra, những chuyên gia này còn chỉ ra điểm không thích hợp của Diêu Nguyên trong việc thực hiện bước nhảy không gian.
Trước mắt, phi thuyền Hi Vọng chỉ có thể thực hiện bước nhảy không gian khoảng 400 lần, mỗi một lần dừng lại 3 ngày, sau đó tiếp tục thực hiện bước nhảy. Nói cách khác, nếu cộng tất cả thời gian cần để thực hiện 400 lần bước nhảy không gian, hơn nữa giả thuyết mỗi bước nhảy đều không gặp gì cả thì tổng thời gian có được từ 3 đến 4 năm.
Nhưng phi thuyền Hi Vọng lại có thể sinh tồn trong vũ trụ tới 40 năm. Nếu hết năng lượng để thực hiện bước nhảy không gian, vậy thừa hơn 30 năm kia làm gì đây? Cứ bay một cách vô định trong vũ trụ sao?
Cho nên các chuyên gia đề nghị, mỗi bước nhảy không gian, vô luận xung quanh có gì hay không thì cũng nên chờ tầm 1 tháng. Cũng chính là 30 ngày. Thời gian này có thể dùng để xây dựng các khoang thuyền gắn bên ngoài. 30 ngày đủ để một số động vật, thực vật lớn hơn một chút, hơn nữa còn có thể di tản người dân ra ngoài khoang thuyền. Đến lúc thực hiện bước nhảy mới thu hồi khoang thuyền gắn bên ngoài lại, cho người dân trở về phi thuyền Hi Vọng. Cứ thế tiếp tục.
Nếu làm theo cách đó, phi thuyền Hi Vọng có thể chứa hơn 50 vạn người, và khi đó ít nhất đã trải qua hai đời thế hệ - chính xác là hơn 40 năm. Lúc ấy, nền khoa học kỹ thuật của loài người có thể đã tiến bộ vượt bậc, chế tạo ra phi thuyền kiểu mới hoặc đã diệt vong, biến mất trong vũ trụ tăm tối này, không cần phải bận tâm thêm cho mệt.
Trong khi Diêu Nguyên đang thảo luận cùng các chuyên gia về việc khoang thuyền gắn bên ngoài, tiểu tổ khoa học của Ba Lệ gửi đến một bản báo cáo mới.
Nội dung của nó không phải thông báo việc thí nghiệm vũ khí Gauss thành công, hay là phát sinh sự cố bất ngờ gì. Mà là việc tiểu tổ Ba Lệ tìm ra một tín hiệu kỳ lạ. Các robot thí nghiệm không ngừng phát ra tín hiệu, nhưng nơi nhận tín hiệu không phải là máy tính chủ, mà là…thứ gì đó bên trong bức tường sắt dày hai lớp được lót dưới nó.
Đó là một sàn lót của phi thuyền Hi Vọng, làm bằng thép gồm có hai lớp. Nhưng tín hiệu lại được tiếp nhận trong đó, thay vì máy tính chủ bên trên…Nói cách khác, bên dưới sàn này chắc chắn có thứ gì đó!
Chú thích:
1/Thời kỳ văn hóa Phục Hưng: Là một phong trào văn hóa kéo dài từ thế kỷ 14 đến thế kỷ 17 khởi đầu tại Florence (Ý) vào hậu kỳ Trung Cổ và sau đó lan rộng ra phần còn lại của châu Âu. Trong thời kỳ này, nền văn hóa đã có sự tiến bộ rực rỡ với sự xuất hiện của nhiều tên tuổi lừng danh như: Leonardo da Vinci, William Shakespeare, Jacob Obrecht...
Chi tiết các bạn có thể tham khảo thêm tại:
http://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%E1%BB%A5c_H%C6%B0ng