-Này, rốt cục là cô đang định đưa tôi đi đâu?
Hoàng nhíu mày hỏi, cặp mắt sắc như dao cạo nhìn về phía lưng nữ thiên sứ tóc dài tên Hằng ngồi phía trước. Nếu là người thường bị hắn nhìn với con mắt “hổ báo” như bây giờ thì sợ mất mật còn là nhẹ. Thế nhưng rõ ràng, nữ thiên sứ trước mặt hắn không phải là loại người dễ bị hù dọa đến vậy, huống dĩ rõ ràng cô ta còn có thể dễ dàng lấy mạng hắn bất cứ lúc nào, là mẫu con gái tiêu biểu cho câu" Nhan sắc có hạn mà thủ đoạn thì vô biên".
Lúc này hai người họ đang " cưỡi mây đạp gió" theo đúng nghĩa đen của nó. Đây là " cách" di chuyển thông dụng nhất của hồn ma và thiên sứ. Lúc đầu khi mới trở thành "ma xó", Hoàng cũng rất hứng thú với khả năng này. Hắn bay tối ngày, bay khắp nơi, bay mệt nghỉ. Nếu tóm gọn trong một câu thì là " Hồi ấy anh mê bay lắm, nhưng giờ thì đỡ nhiều rồi."
-Đây có lẽ sẽ là lần bay cuối cùng của cậu rồi đấy. Tranh thủ mà tận hưởng đi.
-Cái gì?
Nữ thiên sứ tên Hằng không quay đầu lại mà nói tiếp:
-Trở thành một " quỷ sai" cũng đồng nghĩa với việc cậu đã không còn là " ma xó" nữa. Cậu sẽ không có cơ thể bất tử với người phàm, cũng vĩnh biệt hẳn với cái thói quen phiêu du tự tại theo kiểu" hồn bay trong gió ". Có lẽ tôi phải nhắc lại một lần nữa cho cậu nhớ, trở thành " quỷ sai" chỉ là cái cần câu mà tôi đưa cho cậu mà thôi. Còn mọi chuyện còn lại…
-Biết rồi. Hoàng ngắt lời:- …Một khi trở thành quỷ sai, tôi sẽ có cơ thể như người thường, vẫn cần ăn uống ngủ nghỉ, chỉ khác là không bắt buộc phải hít thở hô hấp như người phàm, đúng không nào? Thế nhưng nếu vậy thì tôi sẽ ở đâu ? Phàm trần sao?
- Cậu mơ đấy à? “ Có suy nghĩ trong đầu sáng trí, lười suy nghĩ chí bu đầy đầu” Cậu đúng là thuộc cái loại thứ hai không sai. Trần gian là nơi mà người phàm sinh sống. Thiên đàng và địa ngục, không bên nào được phép can dự vào cuộc sống nơi trần thế, đó là luật bất di bất dịch. Đừng nói là những quỷ sai thấp bé như cậu, kể cả thiên sứ cho tới những người điều khiển thời gian như tôi cũng không ngoại lệ. Chỗ ở của quỷ sai các cậu là địa ngục tầng thứ mười chín, nơi duy nhất không có cực hình đày đọa, là chốn " thiên đường" trong mắt các linh hồn của mười tám tầng còn lại.
-Là một " quỷ sai", thiên tính của cậu chính là bắt quỷ. Thế nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc mọi ác linh khi gặp đều sẽ tự động chìa đầu ra cho cậu bắt. Đây là điều mà mọi quỷ sai phải luôn ghi nhớ trong đầu, nếu như không muốn bị chính những con mồi mình săn tự tay đưa xuống địa ngục: cần phải tuyệt đối cẩn thận trước bất cứ linh hồn nào ! Nên nhớ ác linh bản chất cũng chỉ là một linh hồn tương đối “ đặc biệt” mà thôi. Thêm nữa, ngoài những hình cụ chuyên dụng có thể gây hại cho ác linh và hồn ma ra, " quỷ sai " trước mặt linh hồn cũng chẳng khác người thường chỗ nào cả. Nhất là những quỷ sai mới ra ràng như cậu, bắt những oan hồn bình thường thì còn tạm được, song nếu gặp ác linh thì chỉ có con đường chết! Nếu bị ác linh giết hại, linh hồn của cấu sẽ chính thức được chuyển biên chế xuống địa ngục luôn. Nhớ đấy, mạng vĩnh viễn chỉ có một, không có cơ hội thứ hai đâu!
Hoàng nhíu mày nhìn chiếc gông trong tay mình. Hắn đã hiểu ra ý của vị nữ thiên sứ trước mặt. Rất đơn giản, nếu như không phải là ác linh bị bắt giữ thì hắn sẽ là người phải chết! Kể cả lúc đó hắn có bắt giữ được tới 49 ác linh đi chăng nữa.
Hoàng thầm động một ý niệm, chiếc gông trong tay hắn bất ngờ như con báo phóng vụt ra phía trước hai mét, sau đó tiu nghỉu rơi xuống mặt đất.
-Đây..đây là..
-Gông Bắt Quỷ ( Shackles) có thể hành động dựa theo ý niệm của " quỷ sai". Nó có tác dụng khóa và bắt giữ linh hồn trong một khoảng thời gian nhất định. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu phải...phóng trúng đích cái đã. Hơn nữa, có một số linh hồn, nhất là ác linh đều không dễ dàng bị trói buộc bởi gông bắt quỷ, điều này cậu cứ từ từ trải nghiệm đi thì biết.