Khi bọn họ về nhà thì đã muộn. Hạ Tử Tinh theo thói quen định đi về phòng mình nghỉ ngơi, không nghĩ chưa đi tới cửa phòng đã bị Lâm Lập Phong kéo lại.
” Em đi đâu?” Ánh mắt thâm thúy của anh nhìn cô.
” Em về phòng.”
Lâm Lập Phong ôm lấy cô, khuôn mặt dán vào mái tóc mềm mại thơm ngát của cô, cảm nhận hương thơm trên người cô khiến anh mê muội.
” Tối nay đừng ở đây, về phòng anh.” Giọng nói của anh trầm thấp, hơi khàn lộ ra vẻ đặc biệt mê người.
Hạ Tử Tinh cả người chấn động, đây là lần đầu tiên anh bảo cô theo anh về phòng. Gương mặt cô không khỏi dần dần đỏ, trái tim lập tức đập kịch liệt trong lồng ngực. Cô biết mình rất vui mừng vì lời nói của anh.
Nhưng khi cô nhìn thấy cái giường đó, mặc dù ga trải giường màu hồng đã đổi thành màu xanh da trời, nhưng…… cô vẫn rất chán ghét cái giường này! Vừa nhìn thấy nó cô nhớ lại hình ảnh trước đây anh và các cô tình nhân khác cùng nhau, làm cô không cách nào tiếp nhận.
” Không bằng chúng ta qua bên kia, được không anh?” Hạ Tử Tinh đỏ mặt hỏi anh.
Lâm Lập Phong giương lên ánh mắt khó hiểu, hỏi: ” Có khác nhau không?”
” Em thấy giường bên kia ngủ thoải mái hơn.” Hạ Tử Tinh vội vàng tìm một lý do không giống như đang lấy cớ.
Lâm Lập Phong mân môi mỏng cười một tiếng, ” Nếu em không thích cái giường này, ngày mai để Ngọc tẩu vứt nó đi.”
Cô vĩnh viễn sẽ không biết, anh mang về tình nhân chẳng qua là để trả thù cô, cho tới giờ anh vẫn khinh thường việc “chung đụng” như thế. Những tình cảnh mà anh cùng cô nàng nào đó quay cuồng trên giường chỉ để diễn cho cô xem mà thôi.
” Thật?” Hạ Tử Tinh mang vẻ mặt mong đợi.
” Thật.” Vẻ mặt anh ôn nhu nhìn cô.
” Cám ơn anh.” Hạ Tử Tinh chủ động áp vào trong ngực anh.
Lâm Lập Phong ôm Hạ Tử Tinh trong ngực, đặt trên trán cô một nụ hôn thật sâu.
Cô làm anh quyến luyến vô tận, không biết bắt đầu từ khi nào……
” Lập Phong, em muốn thương lượng với anh một việc.” Hạ Tử Tinh ấm giọng nhỏ nhẹ hỏi làm anh thấy đặc biệt thoải mái.
” Ừm.”
” Gần đây có người giới thiệu công việc cho em, em muốn……” Cô nói, cảm giác lo âu trong lòng không ngừng tăng lên. Cô sợ anh tức giận, sợ anh phản đối. Nhưng đây là chuyện bắt buộc, hi vọng anh không làm khó cô! Nếu không, cô thật chết chắc!
” Giới thiệu việc gì?” Anh tò mò về công việc đó.
Anh hiểu, ở nhà không làm gì đối với cô tuyệt đối là một loại hành hạ. Cô là thuộc về ánh đèn sân khấu, dưới ánh đèn cô có thể phát ra vầng hào quang làm cho người ta chói mắt. Lúc trước vì muốn giam cầm cô, anh mới không cho cô làm việc. Anh biết rõ đó là niềm đam mê nhất của cô, tước đoạt nó là trừng phạt cô.
Bất quá, hiện tại không giống lúc trước. Anh rất muốn cô có thể hạnh phúc, vui vẻ ở bên cạnh anh.
” Đó là thời trang nhãn hiệu quốc tế Nại Nhĩ Tư. Hợp đồng một năm.” Cô khẩn trương nhìn anh, cái lưỡi liếm liếm đôi môi khô khốc của mình.
” Lâu như vậy?” Hạn hợp đồng một năm, tựa hồ quá dài.
” Không lâu. Thông thường bọn em làm người mẫu cũng là ký một năm.” Hạ Tử Tinh vội vàng nói, lo anh phản đối.
Anh cười thần bí, lấy tay xoa bụng cô,” Nếu em mang thai thì sao?”
Hạ Tử Tinh đỏ mặt, cúi đầu nhìn bụng mình, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Bọn họ mới kết hôn 3 tháng, hơn nữa cũng không làm gì, không thấy bụng có động tĩnh. Hay do thể chất cô không dễ mang thai.
Bỗng nhiên, lời của bà mẹ chồng hiện lên bên tai, nếu trong một năm có thai thì ở lại Lâm gia còn không thì……
Tâm cô không khỏi lung lạc!
” Không chừng, hài tử đã tại bên trong sinh trưởng rồi.” Lâm Lập Phong ánh mắt ôn nhu nhìn cô, bàn tay to đặt trên bụng cô không ngừng truyền ấm áp cho cô.
Ánh mắt mỹ lệ của Hạ Tử Tinh không khỏi toát ra vẻ mê mang. Nếu như cô có con với anh, vậy thì bọn họ sẽ vĩnh viễn ở chung một chỗ? Cô muốn cùng anh sống trọn đời không?
Suy nghĩ của cô còn đang phiêu lưu không ngừng, bọn họ ở chung một chỗ có thể có hạnh phúc không? Hôn nhân thành lập trên cơ sở không có tình yêu, cô tưởng rằng anh cưới mình là vì muốn hành hạ cô. Qua mấy tháng, anh sẽ ném cho cô một tờ đơn chứng nhận ly hôn, để cô rời đi.
Không nghĩ tới đã 3 tháng, phát sinh nhiều vấn đề như vậy. Quan hệ của họ cũng không ngừng thay đổi, sau này sẽ biến thành như nào cũng không rõ được……
Dưới tình huống như thế, cô nên vì anh sinh con sao?
Không! Xin đừng đến quá nhanh! Cô còn chưa xác định được bọn họ có hạnh phúc tương lai không? Cô không muốn việc có con ảnh hưởng tới quyết định của mình.
” Em nghĩ, không thể nhanh như vậy……” Cô cúi đầu, ấp a ấp úng.
Anh cười thần bí, ” Được rôi. Em thích thì cứ đi làm.”
” Thật?” Ánh mắt Hạ Tử Tinh lập tức phát ra hào quang, ” Cám ơn anh, Lập Phong.”
” Em cảm kích thì anh tiếp nhận toàn bộ. Bất quá, chỉ vậy thôi à?” Lâm Lập Phong nhướng chân mày, ánh mắt tà ác tràn đầy ám muội nhìn cô.
Hạ Tử Tinh đỏ mặt, hôn lên trán anh một cái. Anh nhân cơ hội ôm lấy cô, vùi đầu trong mái tóc cô, hôn cần cổ mềm mại trơn mịn, hơi thở ấm áp vờn quanh da thịt cô, khiến cô cả người như nóng lên.
” Lập Phong……” Cô cảm nhận được một luồng nhiệt cường đại phát ra từ trên người anh.
” Ừ?” Nụ hôn của anh tiếp tục khơi lên lửa nóng trên người cô, cô biết cổ áo mình đã rộng mở. Khuôn mặt trắng nõn của cô dần dần đỏ lên.
” Đừng ở chỗ này, được không?” Cô đỏ bừng mặt đề nghị anh.
Lâm Lập Phong ngẩng đầu, khuôn mặt mỉm cười vỗ nhẹ môi mềm của cô một chút, sau đó ôm chầm lấy cô, bước nhanh về phòng bên cạnh……
————————————————————————————————-
Ánh sáng rực rỡ chiếu lên mặt Hạ Tử Tinh, cô từ trong giấc mộng tỉnh lại. Cô đưa tay xoa xoa thắt lưng, cảm giác tinh thần mình hôm nay rất tốt. Đêm qua, cô ngủ rất ngon. Do có anh nằm cạnh bên mình chăng?
Cô nghĩ tới Lâm Lập Phong gương mặt bỗng đỏ bừng. Đó là lần đầu tiên bọn họ ôm nhau ngủ. Cô phát hiện mình rất thích cảm giác này, thật ấm áp, thật an toàn…
Cô có thể dựa vào anh không? Cô có thể yên tâm yêu anh không?
” Yêu” …… Từ lúc nào trong nội tâm cô lại dâng lên khát vọng này? Hi vọng, anh có thể yêu cô, hi vọng anh có thể đối xử tử tế với cô……
Nghĩ đến đây tim cô lại càng đập kịch liệt. Chẳng lẽ, cô đã yêu anh? Không, không thể nào? Nhanh như vậy……?
Cô lắc đầu, không nên quá nhanh……
Cô không muốn nhanh như vậy đã trầm luân lòng mình, chỉ sợ anh sẽ không quý trọng cô……
Anh lạnh lùng vô tình lại thay đổi thất thường, anh có thể yêu cô không? Cô nhắm mắt lại, không dám nghĩ……
Linh linh linh…… điện thoại đầu giường chợt vang lên. Hạ Tử Tinh xem điện thoại, là mẹ của Lý Vĩ Hoành. Trong lòng cô chợt xấu hổ! Không biết đối mặt với dì Lý là tốt hay không nữa? Dù sao tập đoàn Lý thị phá sản hoàn toàn là vì cô……
Cô cắn cắn đôi môi hiểu mình không nên trốn tránh thực tế, hay dì Lý có việc gì cần cô trợ giúp? Cô muốn dốc hết sức giúp cả nhà họ vượt qua khó khăn.
” Dì Lý……” Cô hít một hơi thật sâu, đón nghe điện thoại.
” Tử Tinh, rất cảm ơn, sự trợ giúp của con đã giúp tập đoàn Lý thị thoát khỏi nguy hiểm.” Dì Lý ở đầu điện thoại bên kia rất cao hứng.
Hạ Tử Tinh nghe vậy không hiểu ra sao, tập đoàn Lý thị thoát khỏi nguy hiểm? Có thật không? Cô quả thực không tin được tai mình.
” Mấy hôm trước, ông ấy còn đang trong bệnh viện, ta lại bộn bề nhiều việc.. nên chưa kịp hướng cám ơn con, con sẽ không trách ta chứ?”
” Không có a. Chỉ cần mọi người không có chuyện gì là tốt rồi. Bất quá, tập đoàn Lý thị không phải là sắp tuyên bố phá sản sao, hiện tại lại không có chuyện gì nữa?” Hạ Tử Tinh thắc mắc hỏi.
Hôm đó, cô rõ ràng nghe Lâm Lập Phong nói tập đoàn Lý thị sẽ tuyên bố phá sản, hiện tại sao lại không có chuyện gì? Chẳng lẽ anh tạm thời thay đổi chú ý, bỏ qua cho họ? Hạ Tử Tinh vui mừng!
” Lâm Lập Phong không bỏ qua vô điều kiện. Vốn là cổ phiếu công ty đã xuống đáy, không cách nào lên ngược lại được. Chúng ta cũng chuẩn bị tuyên bố tin tức phá sản, nhưng thời khắc quan trọng, bí thư của Lâm Lập Phong nói cho chúng ta biết, chỉ cần Vĩ Hoành rời Trung Quốc, hắn sẽ bỏ qua cho công ty của chúng ta.”
” Mọi người đáp ứng?” Hạ Tử Tinh tâm tình thoắt cái từ trên cao rơi xuống vực sâu. Cô còn tưởng Lâm Lập Phong thật lòng bỏ qua cho tập đoàn Lý thị, không nghĩ tới anh lại có điều kiện !
” Thật ra mấy năm trước chúng ta đã mua nhà ở Australia, dự định đến đó hưởng an tĩnh lúc tuổi già. Hiện tại mượn cơ hội này qua đó phát triển, cũng không phải là chuyện không tốt. Chúng ta cuối cùng cũng đáp ứng hắn. Sau đó, cổ phiếu công ty lại ổn định trở lại, không chỉ không lỗ vốn mà còn kiếm lời một số tiền lớn. Đủ cho nhà chúng ta người ở Australia bắt đầu cuộc sống.” Dì Lý thao thao bất tuyệt, không biết Hạ Tử Tinh tâm tình từng điểm từng điểm rơi xuống.
Đắc tội Lâm Lập Phong, hậu quả thật nặng nề! Cả một gia đình bị buộc rời khỏi tổ quốc của mình, ra ngoài nước làm công dân hạng hai. Cô loáng thoáng còn nhớ rõ bác trai, ông tuyệt đối không thích ra nước ngoài, ông muốn mình là người Trung Quốc. Chờ khi về hưu, ông muốn cùng nắm tay vợ mình, ngày ngày đến quán trà uống trà, ngày ngày đến công viên tản bộ, ở công viên đánh Thái Cực quyền……
Hạ Tử Tinh cảm thấy mình không còn mặt mũi đối mặt với cả nhà họ. Hết thảy là tại cô! Nếu không tại cô, cả nhà Vĩ Hoành sẽ không phải rời bỏ quê hương đến Australia. Tất cả do cô gây ra!
” Thật xin lỗi, tất cả cũng là con, con liên lụy mọi người chịu khổ.” Hạ Tử Tinh khổ tâm.
” Không có đâu Tử Tinh, con đưng như vậy. Chuyện của con với Vĩ Hoành là do nó sai lầm. Nó không nên dính dáng đến con! Dù sao con đã là phụ nữ có chồng rồi.” Dì Lý có thể hiểu cô, cũng có thể hiểu được sự tức giận của Lâm Lập Phong!
Cho nên, cả nhà họ rời Trung Quốc cũng là chuyện tốt, để Vĩ Hoành có thể hoàn toàn quên Tử Tinh, bắt đầu cuộc sống mới! Vì không muốn phức tạp, bọn họ mấy ngày trước đã để Vĩ Hoành rời đi.
” Hôm nay ta nói lời từ biệt với con. Tử Tinh, con hãy quý trọng cuộc sống bây giờ, đừng để hạnh phúc tan biến.”
” Thật xin lỗi mọi người……” Hạ Tử Tinh thương tâm nghẹn ngào lên tiếng.
” Không có con thì tập đoàn Lý thị chúng ta sẽ phải đóng cửa, đây là công lao của con. Ta tin Lâm Lập Phong, hắn yêu con mới làm như vậy. Hi vọng hai người sau này có cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ. Con cũng đừng cùng chồng mình gây sự vấn đề này nữa. Dù sao tất cả cũng đã qua. Quý trọng cuộc sống trước mắt mới là trọng yếu nhất!” Dì Lý lo lắng Hạ Tử Tinh cứ áy náy chuyện này, vô cùng tự trách.
” Con biết, chúc mọi người lên đường thuận lợi.” Hạ Tử Tinh che miệng khóc không thành tiếng.
” Cám ơn, Tử Tinh. Tạm biệt!”
” Tạm biệt……”
Đóng điện thoại, Hạ Tử Tinh nhắm mắt gục đầu không ngừng rơi lệ. Cô là mầm mống của tai hoạ! Hết thảy bởi vì cô gây nên! Cô thật xin lỗi hai bác, thật xin lỗi Vĩ Hoành……
Bởi vì cô mà bọn họ phải rời xa quê hương; bởi vì cô nên Vĩ Hoành mới đánh mất lý trí; cũng bởi vì cô mà công ty của họ thiếu chút nữa phá sản. Cô khiến hai bác không được an tĩnh tuổi già! Hết thảy cũng bởi cô một tay tạo thành !
Mà tất cả tai hoạ, chính là do cô đụng phải Lâm Lập Phong, buổi tối đó cô vào nhầm phòng……
Lòng cô trong phút chốc như bị nứt ra, tình cảm vừa nảy sinh đối với Lâm Lập Phong, trong nháy mắt tan tành……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT