Những ngày mùa đông, tuyết trắng xóa trên bậc thềm, trong màn đêm tĩnh mịch tiếng gió như làm con người ta cô quạnh thêm...
Giữa cái lạnh giá của tiết trời cuối năm ấy có một cô bé co ro, quằn quại. Không biết bao nhiêu lần giấc ngủ đến rồi lại bị đánh thức, chiếc vỏ chăn nhét lèo tèo đống vải vụn chẳng thể đủ sưởi cho cô một giấc mơ ấm áp. Nó thao thức về những tháng ngày hạnh phúc...dưới ánh nến lung linh sắc màu, mẹ vừa ủ ba chiếc bánh mỳ nóng hổi. Đợi bánh nguội cha liền rưới nước cà ri cho cô...sau bữa tối cô sẽ được mẹ chỉ bài vở, những phép tính toán cộng, trừ, nhân, chia...