Từ lúc Thái Sinh đi vào, ánh mắt đáng khinh của Đường Hiền Nhạc  vẫn khóa ở trên người Thái Sinh, mấy ngày không gặp hắn càng tỏa ra mê người .

Mái tóc đen nhánh tôn lên khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn, làn da mịn màn cho dù là nữ hài tử cũng không có mấy ai có thể vượt qua hắn, dáng người mảnh khảnh, y phục bằng lụa mỏng buộc vòng quanh đường cong mê người.

Ha ha thật sự rất khó tưởng tượng một cực phẩm như vậy lại là nam nhân.

Đã sớm phát hiện ánh mắt Đường Hiền Nhạc, Thái Sinh tuy rằng rất chán ghét nhưng vẫn chịu đựng , đi đến ngồi xuống ở ghế chủ, sắc mặt bình tĩnh nhìn Đường Hiền Nhạc, bình tĩnh hỏi:“Đại biểu ca lần này đến là có chuyện gì sao?”

Đường Hiền Nhạc không nói chẳng qua chỉ là nhìn Thái Sinh cười.

Dù sao Thái Sinh tuổi còn nhỏ cũng chưa thấy qua nhiều người giống Đường Hiền Nhạc vậy, hắn bị Đường Hiền Nhạc không e dè nhìn chằm chằm như vậy, Thái Sinh  đột nhiên cảm thấy có chút bất an.

“Đại biểu ca lần này đến có chuyện gì sao?” Thái Sinh chỉ có thể đề cao tiếng nói lại hỏi.

“Biết ta đang suy nghĩ cái gì sao?” Thân mình Đường hiền nhạc hơi nghiêng về phía Thái Sinh, một cánh tay vịn ở trên thành ghế, kéo cằm, dùng ánh mắt cực kỳ đen tối nhìn Thái Sinh, không  nhanh không chậm hỏi hắn.

“Suy nghĩ cái gì?” Thái Sinh khó hiểu nhìn Đường Hiền Nhạc, chẳng lẽ hắn không phải vì chuyện chen nhau đổi tiền mặt mà tới đây sao?

“Ta đang suy nghĩ, ngươi sau này sẽ có bộ dáng như thế nào nha, là so với hiện tại cương nghị hơn hay là vẫn dịu dàng.” Nói xong Đường Hiền Nhạc mang theo *** ý tươi cười, tầm mắt trắng trợn không ngừng quét ở trên người Thái Sinh, làm Thái Sinh cảm thấy không được tự nhiên.

Tầm Mắt Thái Sinh vội vàng từ trên người Đường Hiền Nhạc rời đi, không dám đối diện với hắn, đối với người như vậy hắn thật sự không biết phải làm thế nào mới tốt, vì thế hắn bắt đầu bất an, bắt đầu nôn nóng, trong lòng nghĩ nếu đại thiếu gia ở nhà thì hay quá.

“Ha ha ha……”

Ngay lúc cả người Thái Sinh không được tự nhiên lại nghe thấy Đường Hiền Nhạc sảng khoái cười to, hắn không khỏi khó hiểu nhìn lại hắn.

Đường Hiền Nhạc nở nụ cười hơn hồi lâu mới dừng, hơi hơi lắc lắc đầu, buồn cười nói:“Ngươi a, luôn thú vị như vậy, ta đối với ngươi hứng thú thật sự là càng lúc càng lớn , thật sự hận không thể lập tức có thể có được ngươi.”

Nói xong còn hướng Thái Sinh nháy mắt một cái, mặt Thái Sinh lập tức đỏ, vội vàng …, nghiêm mặt nói:“Đại biểu ca có chuyện gì thì hãy nói, nói xong xin mời quay về.”

“Muốn đuổi ta đi nhanh như vậy sao?” Đường Hiền nhạc ngồi thẳng thân thể, đưa tay cầm lấy bát trà trong tay, gõ từng cái ,“Ngay cả chung trà cũng không có, đây là đạo đãi khách sao của ngươi sao?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Sinh đỏ bừng, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Đường Hiền Nhạc nhất thời nghẹn lời nói không ra lời, hắn thật sự không muốn dây dưa vấn đề không rõ đó, lại càng không am hiểu tâm kế và khẩu chiến.

Thấy bộ dáng của Thái Sinh như thế kia Đường Hiền Nhạc liền không tự giác nở nụ cười, hắn quyết định hôm nay hãy bỏ qua hắn, thật ra  hiện tại bản thân cũng không có  tâm tư để chơi những trò này, dù sao tiểu tử Bạch Tấn Vân kia đang đè ép tất cả danh nghĩa sản nghiệp Đường gia,Đường Hiền Nhạc hiểu được Bạch Tấn Vân đang trả thù hắn, dùng một loại phương thức không phải vũ lực chèn ép hắn.

“Ta lần này đến không phải tới tìm ngươi, ta là đến tìm Tấn Vân.Nếu ngươi còn có việc , có thể không cần ngồi chung với ta.” Đường Hiền Nhạc liếc mắt sang Thái Sinh, khóe miệng hơi gợi lên, ngữ khí nghe có vẻ nghiêm chỉnh.

“Nếu đại biểu ca là tới tìm đại thiếu gia , ta đây liền cáo lui ……” Thái Sinh đứng lên,lễ phép hướng Đường Hiền Nhạc phúc thân,lúc nâng bước đi qua trước mặt Đường Hiền Nhạc, đột nhiên bị hắn nhanh tay bắt được cánh tay.

Thái Sinh cả kinh, nhanh chóng quay đầu nhìn lại Đường Hiền Nhạc, dùng sức từ chối vài cái,“Đại biểu ca,huynh  đây là……”

“Bảo ngươi đi thì ngươi liền đi, thật sự là tiểu tử vô tình!” Ánh mắt Đường hiền nhạc gắt gao nhìn chằm chằm Thái Sinh, bàn tay nắm chặt cảm nhận được cánh tay nhỏ nhắn của Thái Sinh.

“Nếu là tới tìm ta vậy dây dưa với hắn làm gì?Giọng của Bạch Tấn Vân hợp thời xuất hiện ở cửa lớn, Thái Sinh giống như gặp được cứu tin vội nhìn ra phía cửa, chỉ thấy Bạch Tấn Vân mặc y phục màu trắng đứng ở cửa,vừa nói chuyện vừa chạy tới trước mặt hai người, mạnh mẽ đưa tay kéo lấy Thái Sinh giấu ở phía sau chính mình,sau đó giận giữ nhìn Đường Hiền Nhạc, cười nói:“Biểu ca có chuyện gì cần nói thì nói nhanh, chúng ta đang bề bộn nhiều việc .”

Nghe được Bạch Tấn Vân nói như vậy,Đường Hiền Nhạc liền đứng lên đứng đối diện với hắn,rồi nhìn Thái Sinh đứng phía sau hắn,suy nghĩ một hồi mới chậm rãi mở miệng nói:“Tấn Vân đang tính tiến hành lật đổ danh nghĩa sản nghiệp Đường gia sao?”

Nghe được câu hỏi của Đường Hiền Nhạc,Bạch Tấn Vân đột nhiên giả bộ giống như bản thân không biết gì giật mình nhìn Đường Hiền Nhạc, khó hiểu hỏi:“Biểu ca đang nói cái gì? Đệ làm có thể lật đổ sản nghiệp Đường gia nha, chẳng qua là thủ hạ của ta làm việc bất lợi, rất nhiều cửa hàng đều xuất hiện bất đồng vấn đề trình độ, đệ chỉ là nhất nhất kiên quyết mấy vấn đề này mà thôi, cũng không có nhằm vào bất luận kẻ nào. Sợ là biểu ca hiểu lầm .”

Nghe được lời nói của Bạch Tấn Vân,Đường Hiền Nhạc đột nhiên nở nụ cười, chẳng qua là không có nói gì khóe miệng đơn thuần nhếch lên, một nụ cười tá ác hiện lên ở trên mặt hắn, nghiêng than thể về phía trước nhìn chằm chằm vào mắt của Bạch Tấn Vân,từng câu từng chữ nói:“Tiểu tử, ngươi có dũng khí nha!”

Nói xong Đường Hiền Nhạc phất tay áo rời khỏi.

Nhìn Đường Hiền Nhạc tức giận bỏ đi,Thái Sinh mơ hồ cảm thấy một tia bất an, hắn ở phía sau kéo tay áo của Bạch Tấn Vân,nhỏ giọng hỏi:“Đại thiếu gia,huynh  trực tiếp như vậy, không sợ hắn trả thù sao?”

Bạch Tấn Vân cười xoay người lại, bàn tay để ở trên đầu Thái Sinh, sủng nịch vỗ vỗ đầu của hắn,“Không cần lo lắng, mặc kệ xảy ra chuyện gì,huynh cũng sẽ bảo vệ đệ.”

Nghe được Bạch Tấn Vân nói như vậy, Thái Sinh cảm thấy trong lòng thật ngọt ngào.

Nói lại Đường Hiền Nhạc vốn định cùng Bạch Tấn Vân hảo hảo nói chuyện cửa hàng, hắn cũng không có lấy nhược điểm của Thái Sinh ra, lại không nghĩ rằng tiểu tử kia không chút do dự, vô cùng rõ ràng nói cho hắn biết, hắn chính là quyết tâm lật đổ sản nghiệp Đường gia.

Phải không,đại thiếu gia có mật quá lớn, bất quá hắn sẽ chờ xem bản lãnh của tên tiểu tử kia như thế nào !

Đường Hiền Nhạc tuy rằng mặt ngoài bình tĩnh, nhưng mà trong lòng đã có một cỗ oán khí.

Đi ở trên đường cái náo nhiệt,tiếng người bán hàng rong rao hàng làm cho hắn càng phiền lòng, đúng lúc nàycó một nữ tử đi thoáng qua khiến cho Đường Hiền Nhạc chú ý.

Hắn mạnh mẽ dừng lại bước chân, xoay người lại nhìn bóng dáng xuất thần của nữ tử kia.

“Thái Sinh?”

Đường Hiền Nhạc nhìn bóng dáng của nàng, không tự giác nói ra tên Thái Sinh,nhưng mà không đúng a,Thái Sinh rõ ràng ở trong bạch phủ nha, không có khả năng xuất hiện ở trong này, hơn nữa nhìn cách ăn mặc của nàng kia, quần áo rách tung toé , đầy người bụi đất, vừa thấy thì biết là ở nơi xa đến.

Trên đời này thật sự có người giống người sao?

Đường Hiền Nhạc đột nhiên thấy hứng thú,khuôn mặt không vui đột nhiên xuất hiện một nụ cười, hắn không nói một tiếng , nâng bước chân lên đi theo phía sau nàng,muốn xem nàng rốt cuộc đặt chân ở đâu.

Nữ tử tinh thần tựa hồ có chút hoảng hốt, không biết là mệt nhọc quá độ hay là nhịn đói nhịn khát,lúc đi đường thân thể lắc lư,Đường Hiền Nhạc một đường cẩn thận đi theo quan sát bộ dạng nữ tử.

Nàng thật là có tám phần giống Thái Sinh nha, chẳng qua là cuối lông mày Thái Sinh có một hạt chu sa,còn nàng thì không có.

Cuối cùng nữ tử dừng lại ở nơi đó rất lâu, do dự một hồi cuối cùng mới đẩy cửa đi vào.

Sau khi nữ tử  đó vào cửa Đuờng Hiền Nhạc mới mới đi đến trước cửa, nhìn phía sau nhà này trên mặt hắn nụ cười càng đậm .

Nơi này không phải là nhà ai khác, đúng là nhà Thái gia thành Đông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play