Đối với Diệp Tưởng, hắn đánh bạc còn cần suy xét tới một nhân tố.

Đó chính là aura nhân vật chính.

Aura nhân vật chính có một đặc điểm rất rõ ràng, chính là “cực kỳ may mắn”. Nói cách khác, chỉ cần không gặp phải boss cuối cùng, loại may mắn này sẽ đi theo bên cạnh nhân vật chính. Vừa rồi bởi vì có được aura nhân vật chính hỗ trợ hắn mới có thể đối đầu với Long Ngạo Thiên. Thế nhưng hiện tại, nếu hắn có được aura vĩnh cố, vậy có đủ tiền vốn để đánh cược rồi.

Hắn là nhân vật chính, sao có thể chết ở nơi đây?

Bất quá, ngay cả như vậy, hắn cũng không thể tùy tiện lựa chọn màu sắc đạn. Cho dù có may mắn như thế nào, kịch bản cũng không thể vì một người là hắn mà sửa lại thiết lập, vẫn nên cẩn thận lựa chọn là hơn.

Màu xanh...... hay là màu tím?

Màu tím đã lãng phí mất một viên, còn một viên chưa bắn, mà đạn màu xanh thì còn hai viên...

Dưới tình huống bình thường, hẳn nên lựa chọn viên đạn màu xanh mới đúng. Chỉ là nếu viên thứ nhất bắn sai, chỉ sợ sẽ khiến cho tốc độ của hung quỷ trở nên nhanh hơn. Trong kịch bản gốc, kịch tình vốn không có như vậy.

Aura nhân vật chính của hắn chung quy còn chưa vĩnh cố! Thiết lập có chút thiên hướng về phía nhân vật chính, nhưng không có khả năng khiến nhân vật chính tuyệt đối may mắn.

Cuối cùng, hắn vẫn tiến hành chọn màu sắc đạn!

Tại thời điểm hung quỷ kia tiếp cận hắn không tới ba mét, hắn bắn ra viên đạn đầu tiên!

Là một viên đạn màu xanh!

Quyết định này gồm nhiều nhân tố. Bất quá nhân tố quan trọng nhất, chính là nếu bắn ra viên đạn màu xanh, thì hắn vẫn còn lại mỗi loại màu tím màu xanh một viên. Đối với hắn sẽ càng thêm có lợi, hiệu quả sẽ càng thêm nghiêng về phía aura nhân vật chính.

Viên đạn màu xanh bắn tới chân hung quỷ kia!

Sau đó, hung quỷ kia liền tan biến thành mây khói!

Thành công!

Thẳng thắn mà nói, cái này thật đúng là vô mưu, nếu đổi lại là Hầu Tước, kế sách có thể càng thêm tốt hơn hay không?

Hắn không biết được, chỉ là nhiều nhất hắn chỉ có thể làm được như vậy mà thôi.

Lúc này lại thu hoạch thêm được tin tức, hung quỷ lưng còng là dùng viên đạn màu xanh đối phó. Về sau có thể loại trừ thêm được một màu sắc nữa rồi.

Loại tin tức này so với vàng bạc còn trân quý hơn!

Nếu không phải hung quỷ khom lưng này từng xuất hiện trong kịch bản, lại cân nhắc tới đặc thù của aura nhân vật chính, Diệp Tưởng quả quyết không có cách nào thắng cược.

Hắn đem vỏ đạn màu xanh trên mặt đất thu lại.

Bất quá ngay cả như vậy, cục diện trước mắt của Diệp Tưởng vẫn không được cải thiện. Hắn động cũng không thể động, lại trôi qua một đoạn thời gian vẫn sẽ có hung quỷ lại đây, chẳng lẽ mỗi lần... hắn đều phải đánh cược sao? Vạn nhất có hung quỷ không ở trong kịch bản xuất hiện, như vậy Diệp Tưởng làm sao phán đoán đây?

Tất yếu phải nhanh chóng khôi phục lại năng lực hành động!

Thế nhưng...... sợ cái gì, cái ấy đến!

Diệp Tưởng vừa mới sinh ra ý nghĩ này, hắn đã nhìn thấy hai bên hông xuất hiện một thân ảnh hung quỷ mới!

Hai hung quỷ!

Hơn nữa...... hai hung quỷ này hoàn toàn không nhìn rõ được hình dáng!

Tuy tốc độ tiến lên của quỷ hồn có thể nói chậm như rùa bò, thế nhưng Diệp Tưởng lại biết, tình huống hiện tại đang tuyệt vọng cỡ nào!

Cái này có được tính là aura nhân vật chính?

Diệp Tưởng miễn cưỡng muốn chống đỡ cơ thể đứng lên, nhưng mỗi lần hắn vừa cử động, xương cốt trong cơ thể liền bắt đầu vỡ vụn!

Số đạn của hắn có hạn, không có khả năng bắn thử vô số lần. Lấy trạng thái trước mắt của hắn, một khi rơi vào quỷ triều sẽ rất không xong!

Ta tuyệt không đối không thể chết ở đây!

Dầu óc Diệp Tưởng nhanh chóng suy xét loại trừ viên đạn.

Viên đạn màu đỏ có thể loại trừ, hung quỷ ứng đối với viên đạn màu đỏ có tốc độ rất nhanh, sẽ không thong thả như vậy.

Những loại khác... cần phải nhìn cho rõ ràng mới biết được.

Hiện tại chỉ có thể cầu nguyện, tuyệt đối đừng là hung quỷ mà hắn không có đạn. Bất quá suy xét đến nhân tố aura nhân vật chính, hắn không có khả năng xui xẻo đến như vậy đi?

Từ chiều cao để phán đoán...... hung quỷ lưng còng có thể loại trừ, cho nên không cần sử dụng viên đạn màu xanh.

Tay tựa hồ cũng không thò ra trước, bởi vì vậy viên đạn màu vàng cũng có thể loại trừ...

Những đặc điểm khác... cần phải đợi chúng tới gần một chút để quan sát. Nếu chúng không xuất hiện trong kịch bản, như vậy có thể sẽ cần hai loại đạn còn lại, chính là màu lam và màu tím!

Viên đạn màu lam hắn chỉ mua một viên, viên đạn màu tím lúc trước đã lãng phí một viên, cho nên cũng còn lại một viên.

Màu lam và màu tím, cuối cùng là loại nào?

Cái này hoàn toàn là cược mệnh a!

Đạn là không thể không bắn, nhưng vấn đề là... viên đạn màu lam và màu tím hắn đều chỉ có một! Nhưng quỷ, lại có hai!

Tình huống tốt nhất chính là hai con quỷ này, một con ứng với màu lam, một con ứng với màu tím. Cái này vẫn là đã tính đến nhân tố aura nhân vật chính, vạn nhất là viên đạn màu cam hay màu xanh liền xong rồi.

Thế nhưng, theo hai hung quỷ kia tiến lại gần, Diệp Tưởng phát hiện, hoàn cảnh ngày càng thêm tuyệt vọng.

Hai con quỷ này đều có một đặc điểm giống nhau, chính là đi đường, cái đầu cứ quay mòng mòng. Đây là hai hung quỷ cùng loại!

Nói cách khác...... Cho dù là tình huống lý tưởng nhất...... Màu lam, hoặc màu tím, hắn cũng chỉ có một viên!

Chỉ có một viên...... Nói cách khác chỉ có thể giết một con quỷ! Hơn nữa hai con quỷ này lại đến từ hai phương hướng bất đồng. Một viên đạn bắn chết hai con hung quỷ là không có khả năng, huống chi Diệp Tưởng cũng không có kỹ năng cao siêu như vậy!

Làm sao đây?

Làm sao đây?

Nhưng vào lúc này, Diệp Tưởng bỗng để ý tới một việc!

Cách đó không xa......

Phân thân mộc linh của Long Ngạo Thiên!

Tiến vào trường săn bắn, tự nhiên Long Ngạo Thiên cũng phải mua súng săn và đạn.

Mộc Linh phân thân kia bị rút ra Nguyên Anh, một lần nữa hóa thành cây cỏ phổ thông. Bất quá súng săn vẫn còn lưu lại. Súng săn kia không thuộc về vật nguyền rủa, không bị thu lại.

Nhưng...... súng săn lại cách Diệp Tưởng quá xa, hắn cho dù bò cũng không nhất định có thể bò qua được! Hơn nữa không biết, Long Ngạo Thiên mua loại đạn nào.

Thế nhưng, đây là hy vọng duy nhất có thể đem cục diện này cởi bỏ.

Hắn cắn chặt răng, tay chống mặt đất, cố gắng lết về nơi đó!

Bò...... Bò...... Bò......

Hình tượng chật vật của Diệp Tưởng lúc này, không cần phải nhiều lời.

Mà hung quỷ hai bên tuy rằng đi lại chậm như rùa bò, nhưng tốc độ hiện tại của Diệp Tưởng lại càng chậm hơn nữa. Mắt thấy một hung quỷ đã tương đối tới gần, tiến vào cự ly cách hắn không đến hai mươi mét.

Sống sót......

Tất yếu...... Tất yếu phải sống sót!

“Không, không cần!”

Thời điểm Tịch Kính từ trong mơ tỉnh lại, nàng đang trong đại sảnh đấu giá hội.

“Mơ thấy ác mộng sao?”

Ôn Vũ Phàm ở một bên thân thiết hỏi thăm.

“Không sao......”

Lau mồ hôi trên mặt, Tịch Kính thì thào nói:“Không có gì......”

Một cơn ác mộng.

Nàng ở trong mộng tiến hành tu luyện, Vũ Phàm ở cạnh tiến hành gia tốc thời gian. Cho nên nàng ở trong mộng hẳn đã trôi qua một đoạn thời gian tương đối dài dòng. Đương nhiên, nội dung trong mộng là do Tịch Kính tự minh quyết định.

Trong đại sảnh đấu giá hội hiện tại không có những người khác.

Bất quá không lâu nữa sẽ có người đến.

Vũ Sóc cùng Lâm Tâm Du, nhất định sẽ đến.

Đại sảnh đấu giá hội đại khái được đặt hơn 10 cái ghế dựa, phía trên có một khán đài bán đấu giá.

Sau đó không lâu, hội đấu giá sẽ bắt đầu.

Mà vật phẩm để cho người ta coi trọng nhất chính là vòng bảo hộ để ứng phó với quỷ triều buổi tối nay. Trước mắt, Tịch Kính vẫn còn phải cần tới vòng bảo hộ. Lúc này nàng đã có đủ Rakmal kim tệ.

Ba ba...... hẳn không có việc gì đi?

Trong trường săn bắn.

“Đế Thính...... Đế Thính!”

Hiện tại đối với Diệp Tưởng, Đế Thính trở thành hi vọng cuối cùng của hắn.

Hắn không tin tưởng có thể triệu hồi Đế Thính, bất quá chỉ cần Đế Thính xuất hiện, hắn sẽ có hy vọng tránh được kiếp số trước mắt!

Đáng tiếc, triệu hoán cuối cùng thất bại.

Diệp Tưởng nhìn hung quỷ càng ngày càng gần...

Tuy vì sương mù nên không nhìn rõ diện mạo, thế nhưng có thể thấy rất rõ ràng cái đầu đang xoay mòng mòng của quỷ hồn kia.

Mà khoảng cách tới phân thân của Long Ngạo Thiên vẫn còn một đoạn!

Làm sao đây?

Tất cả năng lực hiện tại đều không hữu dụng nữa sao?

Nếu, hắn không phải vì thể chất quỷ sai/ Thợ săn Ác Ma mà dẫn đến không thể sử dụng vật nguyền rủa, như vậy thì có bao nhiêu tốt!

Loại thời điểm này, cho dù là một kiện vật nguyền rủa loại khu quỷ có thể khiến tốc độ tiến lên của quỷ hồn này chậm đi một chút thì tốt!

Hắn kéo thân thể, muốn tiến lên nhanh hơn, lại hộc ra một búng máu!

Máu kia thổ ra trên mặt đất, lại đỏ tươi như thế.

Trông thật xúc mục kinh tâm.

Mà hung quỷ đầu quay mòng mòng kia rốt cuộc đi tới bên cạnh Diệp Tưởng!

Diệp Tưởng không thể không giơ súng lên nhắm vào hung quỷ!

Nên...... Bắn viên đạn nào đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play