Một ngày trôi qua.

Thời điểm Diệp Tưởng gặp lại nữ nhi, cả người nàng tràn ngập máu tươi, tanh tưởi không thôi.

“Rốt cuộc cũng kết thúc!” Tịch Kính nhẹ nhàng thở ra, nói:“Bất quá...... Ba, ta vẫn là thua kém Dante!”

“Nhất định phải nghĩ biện pháp vượt qua Dante, Tịch Kính.” Diệp Tưởng thật sự đặt rất nhiều hy vọng vào Tịch Kính, đồng thời không muốn nàng bại trước nhi tử của Hầu Tước.

“Ân...... Ta trước đi tắm rửa một cái......”

Đưa Tịch Kính vào phòng tắm, Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc đang trầm tư trong phòng khách.

“Ngươi thấy thế nào?”

“Vô cùng thê thảm.” Vũ Sóc đưa ra đánh giá cực kỳ khách quan:“Tuy đứa nhỏ này được rèn luyện từ bé, thế nhưng tâm tính của nàng so ra kém Dante.”

“Thiếu kinh nghiệm thực chiến chỉ là một phần, bất quá quả thực thiên phú của Dante quá mạnh.”

“Thiên phú quan trọng nhưng nỗ lực cũng quan trọng không kém.” Vũ Sóc xưa nay không cho rằng thiên phú quyết định hết thảy,“Còn có, chúng ta không thể xem nàng là Tích Kính.”

Tuy rằng dung mạo giống nhau cũng không thể nói là cùng một người. Huống chi Tịch Kính cùng Tích Kính cấp cho người đối diện hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Diệp Tưởng cũng biết, Tích Kính chung quy đã chết. Nữ nhi hiện tại của hắn chính là Diệp Tịch Kính.

“Ngươi cho rằng có nên để Vũ Phàm huấn luyện nàng hay không?”

“Ta nghĩ nên tiếp tục quan sát một đoạn thời gian nữa...... tu luyện cùng Dante sẽ giúp nàng có ý thức cạnh tranh hơn, thế nhưng tương lai diễn phim kinh dị chân chính, quan trọng nhất không phải cạnh tranh với diễn viên, mà là sinh tồn.”

Đối với chuyện có nên giao nữ nhi cho Vũ Phàm hay không, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc khó mà thống nhất ý kiến.

Mô hình thế giới mộng của Vũ Phàm khẳng định là hoàn cảnh thích hợp rèn luyện hai hài tử này nhất. Kỳ thật Vũ Phàm hẳn sẽ không để Hầu Tước động tay động chân đối với Tịch Kính. Thời gian dài ở chung, Vũ Sóc rất hiểu Vũ Phàm.

“Ta muốn tự mình huấn luyện nàng.” Diệp Tưởng cuối cùng vẫn đưa ra ý kiến của mình:“Ý thức cạnh tranh với Dante tuy rằng cũng quan trọng, bất quá nàng và Dante lại không giống. Hai đứa vốn không đứng chung một vạch xuất phát, cuối cùng nếu thực lực của bọn chúng tiến bộ không đều, Vũ Phàm khẳng định sẽ thiên về nhi tử của mình hơn. Đây là điều không thể tránh khỏi.”

“Đúng vậy, ta cũng lo lắng về điều này. Thế nhưng...... Khiến Tịch Kính hiểu được bản thân chênh lệch thế nào, không phải sẽ khiến nàng càng cố gắng hơn sao? Nghị lực của đứa nhỏ này không đủ, lại dễ dàng tự mãn. Trong hoàn cảnh tại thế giới Địa Ngục này, tâm tiến thủ không thể dừng lại, vô luận mạnh mẽ bao nhiêu cũng không tuyệt đối cam đoan bản thân có thể sống sót, không phải sao?”

“Về phương diện kỹ xảo diễn xuất thì sao? Kỹ xảo của ngươi tốt, có thể chỉ dạy cho Tịch Kính.”

“Kỹ xảo biểu diễn tuy quan trọng, nhưng đứng đầu mới là sinh tồn. Sinh tồn mới là đệ nhất.”

Sinh tồn là vấn đề bức thiết nhất! Không gì có thể hơn! Vô luận sự tình gì, chỉ có sống sót mới có ý nghĩa.

Tại thế giới Địa Ngục, cho tới bây giờ. Cơ hồ không tồn tại phương pháp khiến người chết sống lại. Cho dù là tử linh pháp sư cũng không có khả năng khiến người chết sống lại thực sự.

“Mối liên hệ huyết mạch huynh muội giữa ngươi và Hầu Tước đã bắt đầu yếu đi?”

“Ân.” Vũ Sóc khẽ gật đầu:“Chung quy, sau khi [ Nightliar ] kết thúc, mối quan hệ giữa chúng ta sẽ bị tân nhân vật cải tạo lại. Ngược lại ngươi.... có biến hóa rõ ràng gì hay không?”

“Trước mắt...... Còn chưa nhìn thấy biểu hiện rõ ràng. Bất quá thời điểm tương lai biểu diễn [bản đồ âm phủ], hẳn sẽ nhìn thấy được nhiều hơn.”

Tiếp theo sẽ phát triển tới tình trạng gì, Diệp Tưởng cũng không thể dự trắc.

Mà Vũ Phàm bên kia.

“Hi vọng ngươi có thể hảo hảo giúp đỡ Tịch Kính một phen,” Vũ Phàm lau vết máu trên mặt nhi tử,“Cha mẹ nàng và ta là đồng bạn sinh tử, tuy hiện tại ở hai rạp chiếu phim khác nhau, nhưng tầng quan hệ này vẫn không thay đổi. Vô luận là Diệp Tưởng hay là Vũ Sóc tỷ, năm đó đều có ân tình rất lớn với ta.”

“Ta biết.” Dante nói đến đây, bỗng nhiên nhìn mẫu thân: “Mẹ...... Sắc mặt người không được tốt.”

Bị Nguyên Thanh vận dụng “Huyết hồn truy tố đại pháp” thăm dò, Ôn Vũ Phàm đã có điều cảm ứng. Nguyên Thanh là đại năng tam trọng môn, chênh lệch thực lực giữa Ôn Vũ Phàm và hắn khủng bố đến căn bản không có bất cứ biện pháp nào bù lại. Cho dù là đến bây giờ, nàng vẫn chưa thể ngừng lại được cơn run rẩy.

“Ta không sao.” Vũ Phàm đương nhiên không muốn nhi tử lo lắng, cho nên không nói thêm điều gì.

Dante ẩn ẩn có một tia dự cảm bất tường.

“Người đang phát run, mụ mụ!”

“Không có việc gì......”

“Như thế nào lại không có việc gì!”

Thân thể hiện tại của Ôn Vũ Phàm không có khả năng nhiễm cảm mạo mà rét run, huống chi nơi này còn là thế giới mộng của nàng!

Như vậy...... chỉ có một khả năng khiến nàng phát run. Đó chính là sợ hãi!

Nàng sợ hãi cái gì?

Hiện tại Dante vẫn chưa thức tỉnh ký ức về địa ngục chi chủ, cho nên cũng không biết Nguyên Thanh đã cảm ứng được sự tồn tại của Tru Tiên mà sử dụng “Huyết hồn truy tố đại pháp”.

“Thật sự không có việc gì...... Chỉ là, có chút cảm giác bất an...rất mãnh liệt...”

Cái gọi là “Bất an”, kỳ thật chỉ là cách nói tương đối dịu dàng của Vũ Phàm. Bị đại năng tam trọng môn truy tố, căn bản không phải lực lượng tinh thần của nàng lúc này có thể thừa nhận!

“Để ba ba tới bồi ta được không?”

“Không cần...... chờ ba ba lần sau lại tới.” Vũ Phàm biết, mối quan hệ giữa nàng và Hầu Tước quá mức **. Hầu Tước xuất phát từ tín ngưỡng và hy vọng bồi dưỡng huyết mạch hậu đại mới để nàng sinh ra Dante. Nàng không hi vọng khiến Hầu Tước sinh ra gánh nặng, chung quy chỉ là tình cảm một phía của nàng. Thay thế vị trí Sa La kỳ thật cũng khiến nàng có chút cảm giác ác cảm.

Nàng lập tức đổi đề tài:“Đúng rồi, ngươi tu luyện tinh thần lực, có ý nghĩ gì không?”

Linh hồn Dante là Địa Ngục chi chủ, thế nhưng nhục thân lại kế thừa Đạo niệm linh thể. Bất quá, hắn vẫn chưa ưu tiên suy xét con đường Thần niệm sư. Nếu muốn vì mẫu thân phân ưu, hắn sẽ tận khả năng bổ khuyết những điểm thiếu sót của cha mẹ.

Còn đối với phim kinh dị, hắn cũng đôi chút nắm được.

Trước mắt, các diễn viên vẫn tương đối ỷ lại vật nguyền rủa, về phần thể chất đặc thù tuy không gặp vấn đề tác dụng phụ cùng kỳ phục hồi, thế nhưng trên phương diện tu luyện lại tương đối khó khăn. Phim có độ khó càng cao, hạn chế đối với vật nguyền rủa và thể chất đặc thù lại càng lớn.

Bởi vậy Dante ưu tiên suy xét chính là làm như thế nào bổ khuyết chỗ trống khi cha mẹ lâm vào kỳ phục hồi, hoặc nguyền rủa bị giảm dần sức mạnh. Dưới tình huống như vậy, hắn cho rằng, các kỹ năng phạm vi (nhất là kỹ năng tầm xa) sẽ tương đối thích hợp. Bởi vì nếu muốn đồng thời bảo vệ cha mẹ, hơn nữa dưới tình huống đối mặt quỷ triều, kỹ năng phạm vi đều có trợ giúp rất lớn. Hơn nữa, tình huống dễ khiến cha mẹ rơi vào tuyệt cảnh, phần nhiều là do quỷ triều.

Nếu suy xét như vậy, tu luyện hắc ma pháp có lẽ là lựa chọn không sai.

Tuy rằng ký ức Địa Ngục chi chủ vẫn chưa khôi phục, thế nhưng đã ẩn ẩn sinh ra ảnh hưởng với hắn.

Ngày xưa...... Làm đại ngục chi chủ tầng thứ mười chín, đem Tru Tiên bẻ gãy, loại lực lượng khủng bố này cho dù là đại năng tứ trọng môn cũng không thể địch nổi. Hắn lúc ấy tại cụm rạp địa ngục, không cần tranh luận chính là cường giả đệ nhất.

Đối với thế giới Địa Ngục mà nói, là chiến lực tối cường chống lại Thiên Đường!

Loại tôn nghiêm cường giả này, cho dù sau khi chuyển sinh vẫn như trước không thể quên đi.

“Ta muốn tu luyện hắc ma pháp.”

Cho dù chuyển thế trùng sinh, bản chất linh hồn hắn vẫn như trước là ác ma, thuộc về thế giới địa ngục.

Với thế giới Địa Ngục, khiến lực lượng Địa Ngục tiến vào Thiên Quốc chi môn, mới là căn bản nhất.

Cho nên hắn hiện tại cũng là như vậy.

Mà bản chất hắc ma pháp, chính là lực lượng thuộc về thế giới Địa Ngục.

Mỗi một lần Thiên Quốc chi môn mở ra...... Vừa là các diễn viên có thể đạt được cứu rỗi, hy vọng tiến vào Thiên Quốc chi môn, cũng là thời cơ các Địa Ngục chi chủ công hãm Thiên Quốc chi môn tốt nhất.

Ý nghĩa tồn tại rạp chiếu phim Địa Ngục chính là vì địa ngục muốn khiến Thiên Đường luân hãm mà sinh ra.

Tương lai Dante thức tỉnh ký ức kiếp trước liền nhớ lại hết thảy.

Giờ khắc này......

Cụm rạp Địa Ngục Thiên Đường, rạp chiếu phim tầng địa ngục thứ mười lăm.

Địa ngục chi chủ thứ mười lăm mặc một thân khôi giáp, mang mặt nạ ngồi trên vương tọa màu đen.

Địa Ngục chi chủ tầng mười lăm, cũng được xưng là...... Địa Ngục vương thứ mười lăm.

“Thiên Quốc chi môn...... Rốt cuộc lại lần nữa mở ra.”

“Một lần này...... Tất yếu phải công hãm Thiên Quốc chi môn!”

Trước mặt địa ngục vương thứ mười lăm là một tấm lịch chiếu điện ảnh thật lớn, ghi lại tất cả lịch chiếu phim của các cụm rạp. Thân là địa ngục chi chủ, hắn có tư cách thay đổi trình tự lịch chiếu phim, thậm chí hủy bỏ công chiếu điện ảnh.

Nhưng lúc này, hắn lại lựa chọn xem lịch chiếu những bộ điện ảnh tại cụm rạp loại nhỏ. Bất quá số lượng quá mức khổng lồ, nhiều đếm không xuể!

“‘Vương’ nhất định còn sống......”

“Phải trước khi Thiên Quốc chi môn mở ra, tìm được ‘Vương’ chuyển sinh!”

“Chỉ có ‘Vương’, công hãm Thiên Quốc chi môn mới có thể thành công!”

Địa Ngục chi chủ không thể tiến vào Thiên Quốc chi môn.

Muốn công hãm Thiên Quốc chi môn, chỉ có một biện pháp.

Mà cái này... nhất định phải có sự tồn tại của địa ngục vương thứ 19![ chưa xong còn tiếp..]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play