Hiện tại nhớ lại, kỳ thật có một vấn đề bị rất nhiều người xem nhẹ.
Lúc trước, Tích Kính vì cái gì lại biết đây là một vòng luân hồi cuối cùng?
Hiện tại xem ra đáp án chỉ có một. Bởi vì, Tích Kính chính là căn
nguyên hết thảy nguyền rủa, bản thân nàng tự nhiên biết được cực hạn
lịch sử được phép thay đổi.
Bất quá...... Đã không còn quan trọng.
Diệp Tưởng hiện tại tất yếu phải bảo vệ hài tử trong bụng Vũ Sóc. Vô
luận lịch sử có thay đổi hay không hắn cũng phải để hài tử này, ra đời
trong rạp chiếu phim.
Diễn viên thường xuyên sẽ được kế thừa một đặc tính nào đó của nhân
vật, ví như năng lực, nguyền rủa, thậm chí... một vài biến hóa nào đó
trên sinh lý. Nói chung, càng là phim có độ khó càng cao diễn viên càng
dễ thừa nhận một đặc tính nào đó từ nhân vật.
Tích Kính có huyết mạch của hắn, có thể sử dụng năng lực Thợ săn Ác
Ma. Từ các phương diện mà xem xét, nàng rất giống với diễn viên. Cho nên Diệp Tưởng cho rằng, Tích Kính có khả năng rất lớn được mang về rạp
chiếu phim. Mà chính sự tồn tại của Dante làm hắn đưa ra kết luận này.
Mà hiện tại, một đợt quỷ triều mới liền bắt đầu, một vài quỷ hồn cũng tiến gần đến chung quanh nơi này!
Bất quá, lục đạo chuyển luân sau lưng Diệp Tưởng chuyển động, khiến vài quỷ hồn kia không thể tiếp cận!
Lục Đạo chuyển luân, tuy không thể đưa ác linh cấp căn nguyên vào
luân hồi, thế nhưng cũng đủ khiến vài quỷ hồn kia không dám tới gần. Dựa theo phân loại bình thường mà nói, chính là vật nguyền rủa loại khu quỷ siêu cấp!
Theo núi rác bị đẩy cao lên, rác rưởi từng chút bắt đầu đổ xuống.
Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Hầu Tước, Tây Môn Khả Lệ bốn người kéo giãn cự ly với tòa núi rác. Nhưng vì quỷ hồn chiếm cứ chung quanh cho nên khoảng
cách không phải quá xa.
“Tích Kính......”
Cuối cùng......
Một cái đầu từ bên trong đống rác thò ra......
Nhưng......
Đó có thể gọi là đầu sao?
Lớp da trên mặt đã bong ra gần hết, môi không còn, thịt thối rơi rớt
từng mảnh lộ ra xương trắng, hàm dưới bị xé rách, lủng lẳng, chỉ được
nối với gương mặt nhờ một chút các tổ chức thịt còn xót lại hai bên hàm.
Nếu tưởng tượng không ra, có thể tham khảo nhân vật xác xống đầu tiên mà Rick từ bệnh viện trốn ra nhìn thấy trong The Walking Dead. Hình
tượng của Tích Kích có thể nói rất giống như vậy.
Không...... so với bộ dáng đó còn càng muốn đáng sợ hơn.
Tiếp theo, thân thể cũng từng chút một trồi lên
Phía bên ngoài thân thể, quần áo đã bị xé nát.
Da thịt khô quắt, thối rữa, ẩn ẩn xương trắng lộ ra. Một quỷ hồn chính là như vậy từ bên trong chui ra.
Căn nguyên nhất, cũng là ác linh cường đại nhất.
Tại thời điểm nó chui ra, hầu kết của Hầu Tước kích thích, nuốt một ngụm nước miếng.
Mà đồng thời, một mũi bên trực tiếp bắn thẳng vào lồng ngực quỷ hồn kia!
Sau đó Diệp Tưởng vọt tới, muốn chộp lấy cái đầu!
Cái đầu của ác linh cấp căn nguyên!
Đồng thời...... cũng là một cái đầu đã chết đi trong một thời đại cực kỳ xa xôi!
Diệp Tưởng chưởng khống luân hồi có thể tinh tường nhận ra...
Đây là Tích Kính đã chết đi sau ngàn năm!
Một Tích Kính đã không khác với xác ướp bao nhiêu!
“Cư nhiên...... Cư nhiên......”
Cư nhiên đem nữ nhi của ta biến thành cái dạng này!
Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!
Luân hồi đáng chết!
Nguyền rủa đáng chết!
Rạp chiếu phim địa ngục đáng chết!
Diệp Tưởng cho tới nay vẫn luân khắc ghi nguyền rủa và cừu hận đối
với rạp chiếu phim, thế nhưng lúc này, hận ý đã xâm nhập vào tận cốt
tủy.
Mà Vũ Sóc, hai chân nhũn ra, đứng không nổi.
Nàng ôm bụng, đột nhiên nôn mửa.
Đối với Diệp Tưởng, phải chiến đấu với nữ đã bị biến thành cái dạng này... hắn chỉ cảm thấy linh hồn như bị xé rách!
Vì cái gì...... Hết thảy lại biến thành như vậy!
Giết chết nữ nhi, cũng là nữ nhi. Nguyền rủa bọn họ, cũng là nữ nhi.
Là nữ nhi nguyền rủa, khiến nữ nhi muốn trở về cứu vớt bọn hắn......
Có bao nhiêu lần tuần hoàn, có bao nhiêu Tích Kính đã chết?
Có bao nhiêu!
Có bao nhiêu nàng...... bị biến thành cái dạng này!
Mà nháy mắt khi chạm tới cái đầu kia, trong đôi mắt thấu rõ luân hồi của Diệp Tưởng nhìn thấy một màn thật khủng bố.
Hắn sẽ không quên, thời điểm trước khai giảng, lớp bổ túc. Mỗi ngày
sau khi lên lớp năm phút sẽ nghe thấy phía dưới lớp học phát ra một
tiếng nổ vang.
Mỗi một lần...... Đều là như thế. Hơn nữa mỗi lần, đều chỉ có duy nhất một âm thanh.
Mà hiện tại, hắn rốt cuộc đã biết, âm thanh đó tới từ cái gì.
Đó là mỗi một lần tuần hoàn, Tích Kính bị giết chết, sau đó thi thể
bị ném lên trần nhà. (Sorry, có vẻ như lúc trước mình edit nhầm, thành
ra nó bị rớt từ trên giời xuống trần nhà chứ không phải từ trần nhà
xuống đất.)
Tổng số lần hắn nghe thấy âm thanh này cũng chính là tổng số lần Tích Kính bị giết trong từng đó lần tuần hoàn.
Đây là lần tuần hoàn cuối cùng.
Nhưng lần tuần hoàn cuối cùng này, Tích Kính, vẫn như trước chết đi. Hắn, không thể bảo vệ tốt nữ nhi!
Hắn không thể bảo vệ tốt nàng!
Lần cuối cùng nàng tử vong chính là tại nhà Tôn Trọng Phong.
Bị Tử Thần liêm đao chính mình nắm giữ chém rớt đầu. Sau đó, thi thể bị ném lên nóc phòng học.
Lúc ấy Tích Kính và Diệp Tưởng, chỉ cách nhau một trần nhà mà thôi.
Mà thi thể của nữ nhi lại nằm dưới chân mình, giống như rác rưởi, bị vứt bỏ trên mặt đất.
Đây chính là...... Chân tướng!
Dưới sự ảnh hưởng của Lục Đạo chuyển luân, Diệp Tưởng rốt cuộc bước vào A Tu La đạo!
Thời điểm khi Diệp Tưởng cầm lấy cái đầu kia, hắn được kịch bản nhắc nhở đã chiếm được vật nguyền rủa căn nguyên.
Cái đầu của Tích Kính chết đi sau ngàn năm chính là vật nguyền rủa cấp căn nguyên!
Tóc của Diệp Tưởng nhanh chóng dài ra, đủ để so sánh với siêu Saiya,
đồng thời con mắt hắn đỏ như máu, trên người hắn thế mà mọc ra 6 cánh
tay. Giống như Na Tra... trên trán xuất hiện con mắt thứ ba!
Chân chính Tà Thần, A Tu La chi nhãn!
Lúc này, ai nấy đều hiểu được. Thực lực của Diệp Tưởng đã đáng sợ tới trình độ nào!
La Hầu cung. Hạo Thiên kiếm. Diệp Tưởng đồng loạt lấy ra!
Vô Gian nghiệp hỏa ngập trời, như hồng liên (hoa sen đỏ) giáng thế!
Sấm sét ngang trời, thần uy như ngục, tựa Lôi đế giáng trần!
Tất cả diễn viên trên tầng bốn đều chú ý tới cảnh tượng nơi này!
Bởi vì...... Nguyên bản bầu trời tối đen bị nghiệp hỏa biến thành một mảnh thiên không đỏ như máu!
Từng đạo sấm sét trong không trung tạo thành một lốc xoáy lôi đình to lớn! Một đầu Lôi Long cư nhiên xuất hiện bên trong lốc xoáy!
“Long! đó là...... Đó là...... Long! Ta không hoa mắt chứ?”
Tất cả mọi người đều nhìn Lôi Long và nghiệp hỏa trên bầu trời!
Đây, mới chỉ là bắt đầu.
Những đóa sen lửa bắt đầu phóng ra từng đợt phật quang!
Phật tu! Đây là Phật tu chi lực chính tông!
Nghiệp hỏa này cư nhiên là chí bảo phật môn!
Mà cùng lúc đó......
Long Ngạo Thiên, rốt cuộc đã đến!
Không thừa lời, thời điểm hắn lao ra khỏi phòng học liền nhìn thấy quỷ triều tràn đẩy sân thể dục!
Mà thời điểm mọi người phát hiện ra Long Ngạo Thiên đã đến liền vội
vàng đuổi tới! Lúc này hắn đến, có không ít người càng thêm tin tưởng!
Sen đỏ phóng ra phật quang, thế nhưng lại khiến mọi người dường như
sinh ra ảo giác, tựa như một thiên thủ cự Phật xuất hiện trong không
trung!
Lôi Đình Thần Long rít gào làm lòng người phải run sợ!
Dưới phật quang chiếu rọi, quỷ triều khủng bố thế nhưng từng đợt từng đợt một biến mất!
Diệp Tưởng thi triển A Tu La chi lực, nếm thử đưa quỷ hồn Tích Kính
vào luân hồi! Muốn đem ác linh cấp căn nguyên đưa vào luân hồi là không dễ dàng, thế nhưng Diệp Tưởng vẫn muốn thử!
Hắn muốn tự tay siêu độ vong hồn nữ nhi!
Lúc này Diệp Tưởng chính là A Tu La đang cực kỳ thịnh nộ!
Phật quang cùng Lôi Đình từ thiên không đồng thời giáng xuống!
“Đây là......”
Kim Tứ Quý bỗng nhiên có một tia cảm ứng.
Phật quang mà Hồng Liên phóng thích, còn cả lôi đình kia nữa, toàn bộ đều xông thẳng về phía tiết điểm nguyền rủa thời gian hỗn loạn nhất!
Diệp Tưởng, muốn tự tay đem nguyền rủa bên trong ngôi trường này phá hư!
Hắn muốn khiến ngôi trường này không còn xuất hiện bất cứ thời gian nguyền rủa nào nữa!
Hắn muốn khiến hết thảy, kết thúc!
Kết thúc!
Hết thảy luân hồi, hết thảy thời không đều phải kết thúc!
Hắn muốn phong tỏa thời gian luân hồi! Kết thúc vòng Mobius này!
Diệp Tưởng với hình tượng tam nhãn Tu La, trảo lấy ác linh cấp căn
nguyên Tích Kính trước mặt. Tiếp theo, phật quang hoàn toàn phủ xuống
thân thể nàng, nghiệp hỏa cũng bùng lên bao trọn lấy nàng!
Ác linh cấp căn nguyên liều mạng giãy dụa, giãy dụa...... Thế
nhưng, đột nhiên Diệp Tưởng nhìn thấy, cánh tay phải của ác linh kéo tay trái, nàng thế mà ngăn cản chính mình chống cự sự chiếu rọi của phật
quang cùng nghiệp hỏa!
“Tích Kính...... Ngươi......”
Tích Kính vẫn còn lưu lại một tia ý thức.
Nàng chờ mong...... Bản thân bị hủy diệt!
Gương mặt đã hoàn toàn rữa nát kia tựa hồ lộ ra một tia mỉm cười, nhìn Diệp Tưởng.
Dù có thế nào, nàng thủy chung đã có thể cùng phụ thân, mẫu thân
giống như một gia đình bình thường, tới khu vui chơi chơi đùa, đi rạp
chiếu phim xem điện ảnh......
Như vậy đã đủ rồi.
Diệp Tưởng vươn tay, ôm lấy đầu nàng.
Khuôn mặt kia trong mắt Diệp Tưởng không hề có một điểm khủng bố nào.
Một điểm cũng không.
Đầu nàng được Diệp Tưởng ôm vào lòng.
“Đầu thai một lần nữa đi Tích Kính. Tiếp theo có thể làm một nữ hài
tử thật bình thường. Không nên gặp lại... kẻ không xứng là phụ thân như
ta...”
Lúc này, hắn bỗng nhiên nhìn thấy cái đầu Tích Kính chảy xuống một giọt nước mắt.
Hàm răng trơ trọi không còn đôi môi tựa hồ như đang mấp máy.
Nàng...... Muốn nói cái gì?
Mà Diệp Tưởng cuối cùng quỵ xuống trên mặt đất. Hắn không vì đạt được thắng lợi mà vui sướng.
Hắn hiểu, đây là kết quả mà Tích Kính vẫn luôn khát vọng. Luân hồi
không thể ngưng rốt cục hiện tại đã kết thúc. Nàng rốt cuộc có thể được
giải thoát, giải thoát trên tay phụ thân. Bằng không lấy thực lực của ác linh cấp căn nguyên, Diệp Tưởng không thể dễ dàng siêu độ nàng như vậy.
Nàng rốt cuộc...... Không cần phải tiếp tục xuyên việt nữa.
Theo từng quỷ hồn biến mất trong trường học, Diệp Tưởng ôm đầu, khóc rống lên như một đứa trẻ......
Mà vong linh cấp căn nguyên kia rốt cục được phật quang triệt để tinh lọc, tiêu tán trong thiên địa... [ chưa xong còn tiếp..]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT