Còn vài phút đồng hồ nữa mới tới thời gian vương miện hắc ám khôi phục.

Vương miện Hắc ám mặc dù không phải thủ đoạn tối cường của Sa La, nhưng những đòn sát thủ khác nàng lại không muốn sử dụng, bằng không tới lúc quyết chiến cuối cùng, hậu quả có thể không kham nổi.

Đối với Lý Mẫn Hà, nàng đại khái nắm được 1 vài tin tức. Người này nguyên bản là người mù, sau này vì có Ác Ma chi nhãn mà khôi phục thị lực. Bản tính nàng thiện lương, nhưng tình thế bức bách, nàng không thể không bán linh hồn cho Ác Ma. Bạn trai ngày xưa của nàng là Hoắc Thanh Lam chính là người của Grandier. Mà tình cảm của Mộc Lam đối với Lý Mẫn Hà cũng thâm sâu không thôi. Kỳ thật những chuyện Lý Mẫn Hà trải qua đủ khiến người khác mủi lòng, nhưng Sa La cũng chẳng tự nhận mình là người thiện lương. Chỉ cần đứng ở lập trường đối địch, cho dù địch nhân có là thánh nữ, anh hùng, hiệp sĩ, vĩ nhân nàng cũng không nương tay. Nếu hôm nay nàng đã diễn là người của đọa tinh giáo đoàn, như vậy chẳng quản nàng có phải ác ma hay không, ra tay là điều đương nhiên.

Còn về chiến lực bản thân của nàng lại tương đối thiếu sót, không có số liệu cụ thể. Bất quá vỏn vẹn chỉ cần nghe danh địa vị ký chủ ác ma cũng có thể biết nàng không phải hạng vừa đâu.

Cặp mắt không có lòng đen của Lý Mẫn Hà trong đêm tối lại càng nổi bật đáng sợ.

Nàng nhận được mệnh lệnh, phải cướp lấy Tilda, kẻ có huyết mạch gia tộc Phyllis, cũng chính là Sa La.

Diệp Tưởng giờ khắc này không khỏi cảm giác, Lý Mẫn Hà trước mắt cùng Thẩm Đình Thanh khi xưa có chút bất đồng.

Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, hiện tại không phải thời điểm thương hương tiếc ngọc.

Mà Sa La cũng có ý nghĩ đồng dạng.

“Chuẩn bị sẵn sàng, Ôn Vũ Phàm, một khi có cơ hội liền kéo nàng vào tầng ác mộng thứ 4!”

Sa La toàn lực chuẩn bị ứng phó.

Ngày xưa nàng có thể vượt qua không gian, 1tay nắm giữ sinh tử mấy trăm người, chỉ cần 1 ý niệm là có thể đưa người xuống địa ngục, hoàn toàn xứng với cái danh ma nữ. Thế nhưng hiện tại, muốn nguyền rủa cần phải có môi giới. May là lúc trước trong [phòng học dị độ] Sa La đã từng tiếp xúc với Lý Mẫn Hà và tiến hành bố trí môi giới nguyền rủa trên người nàng. Phục bút ngày hôm đó, hiện tại có thể sử dụng rồi.

Chỉ là...... nguyền rủa linh hồn nhằm vào ác ma kỷ chủ chỉ sợ không hẳn hữu hiệu. Linh hồn này đang từng bước bị “Ác Ma” thay thế, mà nguyền rủa nhằm vào nhục thể căn bản không có ý nghĩa, đối phương tuyệt đối là Bất Tử chi Thân.

Nàng bắt đầu niệm động chú ngữ!

Sa La không cần cận chiến, chú ngữ chính là vũ khí tốt nhất của nàng.

Còn Diệp Tưởng, vẫn tiếp tục phóng ra lĩnh vực hắc ám, hắn bắt đầu đem ánh sáng chung quanh thôn phệ, cả rừng cây biến thành thế giới thuần 1 màu đen.

Dạ Huyết, cánh tay Ác Ma, huyết tinh xiềng xích, tất cả đều được Diệp Tưởng phóng thích ra ngoài.

Lý Mẫn Hà và Diệp Tưởng giằng co ở xa xa, không khí thật khẩn trương.

Cuối cùng, Diệp Tưởng rốt cuộc động. Hắn vừa tiến lên trước một bước, lại phát hiện, dưới chân bị 1 cái gì đó ôm lấy!

Hắn cúi đầu xuống, Dạ Huyết cũng nối theo đâm xuống 1 kiếm. Nhìn lại, lại phát hiện, 2 chân hắn bị 1 đám người gỗ ôm chặt lấy!

Nhân ngẫu?

Diệp Tinh Vẫn!

Kế tiếp, trong lĩnh vực hắc ám, hắn mất dấu tung tích của Lý Mẫn Hà!

Phóng nhãn nhìn lại, chung quanh thân thể hắn là hàng ngàn con búp bê trẳng ởn bủa vây!

Dạ Huyết chém giết nhưng lại không có chút tác dụng, những con nhân ngẫu đó rất nhanh bu lại, đem hắn hoàn toàn bao trùm!

Diệp Tinh Vẫn là hắc y giáo chủ thứ 5 của Đọa Tinh giáo đoàn, là kẻ được công nhận có thực lực tiếp cận ảnh đế, có thể so với “Chuẩn ảnh đế” Hoàng Phủ Vô Kỵ năm đó. Thực lực của hắn tự nhiên không thể nghi ngờ, lại càng không nói tới hắn có được “Thất Lạc hắc thư”, 1 trong 9 đại vật nguyền rủa!

Lĩnh vực hắc ám này tựa hồ không có quá nhiều áp chế đối với hắc y giáo chủ.

Thế nhưng...... Diệp Tưởng làm sao có thể bị nhân ngẫu giết chết đây?

Diệp Tưởng...... Phóng ra hắc dực!

Một sát na hắc dực xuất hiện, những nhân ngẫu đó toàn bộ biến thành từng đống mảnh nhỏ!

Diệp Tưởng ý thức được, đôi cánh đen này chỉ sợ chính là đòn sát thủ đối cường của hắn. Hắn lúc trước thông qua cuộc đối thoại của đám người Hầu Tước đưa ra suy đoán, ở trong [ quỷ tế ], thời điểm hắn sinh ra đôi cánh đen này lại có thể làm cho tất cả mọi người trong rạp chiếu phim có cảm giác linh hồn run rẩy.

Hắn thông qua sự hiểu biết về linh hồn của bản thân đưa ra giải thích, đôi cánh đen này mới chân chính là lực lượng thuộc về hắn mà không phải thứ thuộc về phân thân, đây chính là kết quả thăng hoa của linh hồn. Tuy nó được gọi là đôi cánh ác ma, thế nhưng nó lại thuộc về bản thân hắn, ác ma cũng không thể tước đoạt. Đôi cánh đen này, không phải đôi cánh của Wallace.

Mà là đôi cánh của Diệp Tưởng! Nếu không phải lúc trước hắn tự nguyền rủa chính mình cũng sẽ không đản sinh ra đôi vũ dực này. Vô độ, lực lượng không biết tiết chế đến cuối cùng trái lại sẽ chi phối con người. Nhưng nếu biết tiết chế lực lượng mà nói, nó sẽ là thứ nằm trong tay mình. Điểm này Long Ngạo Thiên không hiểu được, Hầu Tước cũng không hiểu được. Chỉ có Diệp Tưởng hiểu được.

Đôi cánh này chính là...... lực lượng hỗn hợp giữa linh hồn Diệp Tưởng cùng lực lượng Ác Ma, chân chính là linh hồn chi dực! Cũng chính vì thế, đôi cánh đen này xuất hiện chưa bao giờ bị khấu trừ vé chuộc cái chết.

Mà giờ này khắc này, đôi cánh đen lại phát sinh biến hóa cực đại. Bởi vì...... chiếc cánh bên trái vốn là màu đen ác ma… lại biến thành chiếc cánh thiên sứ trắng nõn!

Giờ khắc này, ngay cả Sa La cũng hoảng sợ vô cùng.

Cái này phải gọi như thế nào đây?

Cho dù là Đọa Thiên Sứ cũng tuyệt không khả năng một bên cánh trắng nõn, 1 bên cánh thuần hắc ah!

Sự cường đại về mặt linh hồn của Diệp Tưởng, trực tiếp được thể hiện thông qua đôi cánh này?

Nàng bắt đầu ý thức được, chẳng lẽ điều này có ý nghĩa, linh hồn nhân loại của Diệp Tưởng thậm chí đã áp đảo bên trên ác ma? Đối với nàng mà nói, điều này tuyệt đối làm điên đảo thường thức. Vì sao lực lượng của ác ma có thể vĩnh viễn áp chế nhân loại? Bởi vì nhân loại có vô cùng vô tận dục vọng dẫn đến bọn họ không có cách nào thoát khỏi sự dụ dỗ của ác ma. Vật nguyền rủa thường thường sẽ đem con người biến thành 1 bộ phận của ác ma, cuối cùng rồi sẽ bị ác ma thôn phệ. Đây là số mệnh không thể thay đổi được. Cường đại thì như thế nào? Cũng chỉ là nô lệ mà thôi.

Diệp Tưởng biết, chiếc vũ dực trắng nõn xuất hiện chứng minh đôi cánh này chân chính trở thành lực lượng của mình. Bất quá hắn nhớ, hắn trong tương lai vẫn là 1 đôi cánh hắc sắc, rốt cuộc chuyện này là sao? Nhưng hiện tại không phải lúc suy nghĩ vấn đề này.

Diệp Tưởng chậm rãi bước đến trước 1 con nhân ngẫu vỡ vụn, dùng Dạ Huyết đâm mạnh xuống!

Trong sát na đó, Diệp Tinh Vẫn bên trong tòa thành bảo, nhất thời cảm giác đầu đau như búa bổ!

Hắn thế nhưng không thể áp chế mà phải lớn tiếng kêu lên!

Mấy người chung quanh đều phi thường kinh ngạc.

Bao gồm cả Mộc Lam.

“Đệ ngũ giáo chủ, ngươi làm sao vậy?” Mộc Lam nhanh chóng hỏi:“Lập tức báo cáo tình huống!”

“Màu trắng...... chiếc cánh màu trắng......”

Màu trắng?

Những lời này vừa ra, sắc mặt ai nấy đều trở nên trắng bệch!

Thiên Sứ?

Làm sao lại có thể!

Đây là rạp chiếu phim Địa Ngục, chỉ quay chụp phim ảnh kinh dị, là thần là phật đều ở thế yếu, ác quỷ mới là vương đạo! Thiên sứ như thế nào có thể xuất hiện?

“Đôi cánh hắc bạch...... A!”

Cái đầu của Diệp Tinh Vẫn cuối cùng hoàn toàn vỡ vụn, đương nhiên thân thể này chỉ là 1 phân thân của hắn mà thôi, Diệp Tinh Vẫn không có khả năng bại lộ bản thể. Bất quá cái phân thân này đã triệt để bị hủy.

“Đôi cánh hắc bạch? Có ý tứ gì?”

Một đám người hai mặt nhìn nhau.

Phản ứng đầu tiên của Mộc Lam chính là nghĩ tới Diệp Tưởng!

Lúc này, Sa La rốt cuộc ý thức được, nàng đã đánh giá quá sai lầm về thực lực của Diệp Tưởng.

“Chuẩn ảnh đế”?

Đừng đùa!

Nàng dám đảm bảo, hai cánh hắc bạch đó của Diệp Tưởng có đủ thực lực chiến với Mộc Lam một trận!

Nháy mắt khi chiếc cánh trắng kia xuất hiện, nàng thậm chí còn cảm giác Diệp Tưởng được 1 loại hào quang thần thánh bao phủ.

Vừa là Thiên Sứ, cũng là Ác Ma.

Lúc này Diệp Tưởng tựa như sứ giả của Thượng Đế!

Bất quá, Diệp Tưởng biết, hắn hiện tại còn kém xa so với tương lai của chính mình.

Tiếp theo, hắn đột nhiên xuất hiện phía sau Sa La.

Mũi kiếm Dạ Huyết trong nháy mắt đâm xuyên qua 1 khối thân thể.

Thân ảnh Lý Mẫn Hà hiện ra.

Chỉ là nàng hiện tại đã không còn là nàng.

Trong bóng đêm, thân thể nàng bị Dạ Huyết đâm thủng, để lộ ra 1 tia cười dữ tợn sởn tóc gáy.

Nguyền rủa của Sa La đối với nàng không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng Sa La không thể không chấp nhận một hiện thực: Hiện tại nàng căn bản không thể tham gia, đối với Diệp Tưởng, nàng xuất trận chính là làm vướng chân hắn!

Về phần Ôn Vũ Phàm lại càng không cần nói tới, nàng tồn tại cũng được mà không có cũng chả sao.

Hai cánh hắc bạch của Diệp Tưởng lúc này hướng tới thân thể của “Lý Mẫn Hà”...... Bao trùm![ chưa xong còn tiếp......]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play