Giờ phút này, Camus vô cùng suy yếu đang báo lại tình huống lúc trước cho Vũ Sóc.
“Ngươi nghỉ ngơi trước đi.” Nghe xong sự tình, Vũ Sóc bất động thanh
sắc, dùng giọng điệu lãnh khốc nói:“Hắn trở về vòng tay của chúa cũng
coi như được an nghỉ.”
“Ta không thể mang thi thể hắn trở về......”
“Đó không phải trách nhiệm của ngươi, huống chi kế tiếp hắn rất có thể sẽ biến thành kẻ địch.”
Trong đại sảnh khách sạn trên quảng trường Kleiber, 1 đám người đang tụ tập lại.
Tư liệu về diễn viên tạm thời không đề cập tới, vai diễn của bọn họ theo thứ tự như sau:
Hai tỷ muội gia tộc Horstein, Tilda cùng Patricia, Jeraf Martil, trợ
giáo lịch sử Anckar Garrido có khuôn mặt gầy guộc và làn da tái nhợt,
tác gia văn học có chút mập mạp Icaru Grant, nữ diễn viên dáng người gợi cảm Charrie Leod, cùng với...
John Lý.
Bảy người tụ tập cùng nhau. Trong này trừ 2 tỷ muội Horstein là người đức, những người còn lại đều là con cháu của những người tham gia chôn
giấu thời gian giao nang.
Tuy rằng John lần đầu gặp mặt những người khác, nhưng bọn hắn đối với thúc thúc và đệ đệ Đạt Di Mạc đều rất quen thuộc, bởi vậy cũng không
tính quá xa lạ. Khách sạn trên quảng trường Kleiber này là nơi bọn hắn
tụ tập xưa nay, nữ diễn viên Charrie còn là khách VIP.
Người vừa rồi nói chuyện chính là Charrie, nàng có 1 mái tóc màu vàng xoăn, dung mạo coi như thượng giai. Bản thân nàng tự xưng mình là diễn
viên của rạp chiếu phim thứ 17, thời gian tiến vào rạp chiếu phim là sau bộ phim [phòng học dị độ].
“Ngươi chính là ca ca Đạt Di Mạc?” Charrie lúc này cẩn thận nhìn chăm chú Diệp Tưởng, nói:“Ngươi và đệ đệ ngươi quả thực không giống nhau
ah.”
Diệp Tưởng không lộ thanh sắc nói:“Ngươi quen biết đệ đệ của ta sao?”
“Ân. Đương nhiên. Tuy rằng đã nhiều năm rồi chưa thấy hắn.”
“Hiện tại nên nói chuyện của Modi tiên sinh.” Jeraf ho nhẹ một
tiếng.“John tiên sinh. Thực xin lỗi đã ngắt câu chuyện của ngươi......”
“Không sao. Modi tiên sinh cũng quen biết thúc thúc ta?”
“Kỳ thật mỗi người chúng tôi đều có quen biết thúc thúc và đệ đệ
ngươi. Có lẽ ngươi không biết, Lý gia tại Strasbourg kỳ thật cũng là 1
đại gia tộc có lịch sử dài lâu, bất quá phụ thân ngươi sau này rời khỏi
Strasbourg kết hôn liền không trở về nữa. Nhưng đệ đệ ngươi đã từng tới
Strasbourg ở với thúc thúc ngươi 1 đoạn thời gian rất dài. Căn nhà ngươi đang ở kỳ thực chính là tổ ốc của gia đình ngươi, phụ thân ngươi cũng
là sinh ra ở nơi đó.”
“Phụ thân ngươi và Modi tiên sinh đã quen biết nhau từ nhỏ.” Lúc này
người nói chuyện là Tilda, cũng chính là Sa La:“Gia đình Arsen là hàng
xóm nhà ta, cho nên ta tương đối hiểu rõ. Nhưng...... Modi tiên sinh cư nhiên cứ thế liền qua đời......”
“Nguyên nhân gì dẫn tới cái chết của Modi tiên sinh?” Diệp Tưởng truy vấn:“Nghe nói ngươi......”
“Cảnh sát không chấp nhận lời chứng của ta, thậm chí còn muốn điều
tra ta. Bất quá may mắn đoạn thời gian đó ta có chứng cứ ngoại phạm, cho nên được thả ra.”
Nước ngoài không giống Trung Quốc, không có chứng cứ là không thể vu hãm người khác.
Diệp Tưởng từ phía sau lấy ra cuốn sách [ dạ tộc ]:“Đây là cuốn tiểu
thuyết ta phiên dịch gần đây, mà trong cuốn sách này ta tìm thấy 1 vài
thứ kỳ quái.”
“Cuốn sách này ta đã từng đọc qua.” Tác gia văn học Icaru. Grant lập tức nói:“Ta nhớ cuốn sách này nói về quỷ hút máu.”
“Ta cũng từng đọc qua quyển sách này.” Người nói chuyện là Sa La.
Diệp Tưởng nhìn về phía Icaru cùng Sa La.
Thời điểm mở đầu bộ phim, có 1 nam tử tóc dài màu vàng nghi ngờ gia
tộc Phyllis giả danh đi theo gia tộc Northfield, mà hắn được Quitere
xưng hô là “Grant”, mà dòng họ của Icaru chính là Grant. Còn dòng họ của Charrie lại là Leod, chính là nam nhân năm đó đã chết đi biến thành quỷ hút máu...
Không khó suy đoán, những người trước mắt đều là hậu duệ của những
người trong cuộc hội nghị năm đó, Shannon. Quitere, cùng với Grundt.
Marple cũng đều là như vậy. Từ cuộc hội nghị ấy có thể đoán được, bọn
hắn không phải người khu ma nhân, mà là những thế lực gia tộc nguyện
trung thành với gia tộc Northfield.
Thế nhưng...... tình huống của Lý gia là thế nào đây? Trong cuộc hội
nghị mở đầu điện ảnh không hề nhìn thấy 1 người phương đông nào. Nếu dựa theo manh mối để suy luận, đại khái xác định, Lý gia...... Là hậu duệ
của ma nữ. Lúc trước theo như những lời của Pandora,“Người được lựa chọn không phải ‘Ngươi’”, câu này có ý gì?
Kẻ được lựa chọn, là “Đạt Di Mạc” sao?
Hiện tại Diệp Tưởng thông qua kịch bản có thể biết đại khái, sau khi
tốt nghiệp đại học, John cùng Đạt Di Mạc liền phân tán ra. Nói đến cùng, tính cách 2 huynh đệ tựa hồ khác nhau rất lớn, mà quan hệ cũng không
được tốt. Đạt Di Mạc thậm chí còn không mang họ Lý mà dùng họ của mẫu
thân. Hắn sau này tới Strasbourg sinh sống cùng thúc thúc, bỗng 1 ngày
nào đó biến mất không tung tích. (đối ứng với tình tiết trong [
Nightliar gia tộc 1], hắn rời đi để theo đoàn khảo cổ của Hầu Tước].
Chỉ là những người này đều là thế lực cấp dưới của gia tộc
Northfield, vì sao bọn họ lại mặc kệ cho hậu duệ của ma nữ là Lý gia tồn tại ở Strasbourg? Giáo đình vì phòng ngừa huyết mạch Nightliar truyền
thừa, không tiếc sát hại mấy vạn “Ma nữ”, nhưng gia tộc Northfield ngược lại dung túng cho hậu duệ ma nữ tồn tại tới ngày nay, chẳng lẽ đây là
nguyên nhân chính dẫn tới gia tộc này bị giáo đình trục xuất?
Nếu là như thế, năm đó thời gian giao nang do các lão binh Minh Quân
lưu lại liền có ý vị sâu xa. Không lẽ bên trong cất dấu vật nguyền rủa?
“Đêm qua, ta nhìn thấy một con dơi.” Sa La kể lại chuyện đêm qua nhìn thấy:“Nhưng con dơi kia ngay sau đó liền biến mất. Tiếp theo thi thể
của Modi tiên sinh cũng không thấy đâu nữa, thẳng đến sáng nay bị người
ta phát hiện ra thi thể.”
Không khí có chút trầm xuống.
“Giống như những gì trong sách đã biết.” Sa La tiếp tục dùng từ ngữ
làm người ta sợ hãi không ngớt nói:“Thời điểm năm 1948 cũng từng xuất
hiệnVampire, Vong Linh bất tử!”
Đang nói tiếng đức bỗng nhiên sử dụng tiếng anh “Vampire” làm cho
người khác cảm thấy khá quái dị. Bất quá vì duyên cớ giáo hội tân
England, cho nên mọi người đã quen dùng tiếng anh để xưng hô quỷ hút
máu.
“Vampire?” Charrie ngáp một cái, nói:“Thật là như vậy sao?”
“Không phải chúng ta hiện tại đang thảo luận cố sự khủng bố thời
trung cổ sao?” Jeraf che đầu, lộ ra biểu tình bất đắc dĩ:“Tilda, hiện
tại là thế kỷ 21, không phải thời Trung Cổ! Ngươi muốn chúng ta tin
tưởng việc này có phải hơi thái quá rồi không? Vỏn vẹn chỉ bởi vì gia
tộc Phyllis sao?”
“Đúng rồi!” Diệp Tưởng lập tức mở to hai mắt nói:“Ta nhớ ra rồi! Ta có một lần từng nghe cha ta đề cập tới gia tộc Phyllis! Gia tộc kia
nghe nói là 1 gia tộc khu ma cực kỳ đặc thù. Tộc nhân của bọn họ tồn tại từ thời kỳ đế quốc Rome thần thánh. Thế nhưng vào thời trung cổ, không
hiểu vì nguyên nhân gì, nhân khẩu trong gia tộc giảm đi kịch liệt sau đó trở nên suy yếu, căn cứ vào lời phụ thân, nhà bọn họ chết đi là do cái
chết đen dẫn tới...”
“Cái chết đen chỉ là nguyên nhân thứ nhất.” Tầm mắt của Sa La tập
trung lên cuốn sách kia:“Tác giả cuốn sách đó đương nhiên biết được càng nhiều hơn.”
“Ngươi...... Biết tác giả cuốn sách này?”
“Không phải ngày hôm qua ngươi đã gặp mặt nàng sao?” Sa La dùng giọng điệu lạnh lùng nói:“Eerna. Northfield.”
“Nga!” Lúc này viên trợ giáo lịch sử Anckar mở miệng:“Tilda! sự tình gia tộc Northfield......”
“Gia tộc Northfield?” Diệp Tưởng cấp bách truy hỏi:“Horstein tiểu thư, ngươi biết được những gì?”
“Đừng nói nữa, Tilda!” Vũ Phàm sắm vai Patricia lập tức ngăn cản:“John có lẽ không nên biết chuyện này!”
“Gia tộc Phyllis vì sinh tồn phải phụ thuộc vào gia tộc Northfield,
là‘ Họ Hàng của Thần’ trong truyền thuyết mới có thể tiếp tục sống sót.”
Trên thực tế, Sa La biết. Tilda đối với gia tộc Phyllis có tình cảm
đặc biệt. Bà ngoại của nàng là tình nhân của gia chủ gia tộc Phyllis,
sau này được gả vào nhà Horstein, mẫu thân nàng chính là con tư sinh,
nhưng bí mật này hoàn toàn bị che giấu, rất ít người biết được. Ngay cả
tỷ tỷ khác mẹ Patricia cũng không biết.
Gia tộc Phyllis hiển nhiên không phải tôm tép gì, tuy rằng chỉ là gia tộc phụ thuộc gia tộc Northfield, nhưng tuyệt đối không đơn giản. Ngẫm
lại xem, gia tộc Northfield lúc ấy bị giáo đình trục xuất toàn diện,
người nhà Phyllis vẫn như trước hành động theo gia tộc này, từ đó có thể nhìn ra tâm tư gia tộc này không đơn giản chút nào.
“Như vậy ta muốn hỏi một chút, ngươi có biết hay không......”
“Gia tộc Nightliar?”
Sắc mặt Sa La biến hóa kịch liệt, thời điểm nàng nghe thấy từ này, tay cũng run lên.
“Nga, không!” Anckar bỗng nhiên rít gào:“Đừng có bàn tới dòng họ ác ma kia!”
Không khí lúc này chợt lạnh lẽo.
Gia tộc Nightliar xem ra là 1 từ phi thường kiêng kị.
“Chẳng lẽ nói Lý gia...... Cùng gia tộc Nightliar có cái quan hệ gì sao?”
Đối với Diệp Tưởng mà nói, đây là chuyện rất quan trọng.
“Bọn họ vĩnh viễn đều tồn tại.” Thanh âm Sa La thoáng chút run rẩy:“Không, bọn họ có mặt khắp nơi.”
“Tilda, ngươi cảm thấy không thoải mái sao?” Jeraf đỡ cánh tay Sa La, nói:“Nếu ngươi không thoải mái, ta mang ngươi về nghỉ ngơi. Chuyện mở
ra giao nang tối nay có thể hoãn......”
“Không, như cũ đi......” Sa La khoát tay:“Ta cảm giác, chúng ta hẳn nên nhìn xem thứ tổ tiên lưu lại 70 năm trước là cái gì.”
Nhà ga Strasbourg.
Vũ Sóc mang theo Camus chờ trong nhà ga.
Xe lửa tới trạm, dòng người như sóng triều chen nhau bước xuống. Bất quá, Vũ Sóc vẫn rất nhanh tìm được người mình đang chờ đợi.
Hầu Tước cùng Miyazaki Meiko cùng nhau đi hướng về phía Vũ Sóc.
“Đã lâu không thấy, Adam.” Vũ Sóc cũng không xưng hô “Hầu Tước” là ca ca.
“Nhận được điện thoại của ngươi ta liền chạy tới.” Hầu Tước chỉ vào
Meiko nói:“Amemiya Ryoko, người nhà Amemiya, ngươi chắc cũng biết?”
“Đương nhiên. Đại gia tộc âm dương sư Nhật Bản như thế nào lại chưa
từng nghe qua! Lại nói vài thế kỷ trước đã từng bắt tay với gia tộc
Northfield.”
“Lần đầu gặp mặt xin chăm sóc nhiều hơn, ta là Amemiya Ryoko.” Miyazaki Meiko khom người chào Vũ Sóc.
Trận doanh Khu Ma rốt cục cũng hội hợp tại Strasbourg![ chưa xong còn tiếp......]
PS: Phía trước ô long viết thành thứ mười bảy quyển, bất quá cũng
không thể sửa chữa, đành phải như vậy. Ngày hôm qua đầu choáng váng
không quá thoải mái đành phải ngủ sớm, hôm nay 2 càng dâng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT