Rất nhanh, Vũ Sóc di chuyển đến vị trí của cầu thang.
Trước mắt tuy rằng cảm ứng của nàng đã không phát huy được tác dụng gì,nhưng Vũ Sóc vẫn cố hết sức cảm ứng bằng thể chất linh môi.Cho dù việc này không có nhiều tác dụng thì ít ra cũng tốt hơn việc không làm gì nhiều.
Nàng đặt chân lên bậc thang sau đó bắt đầu đi xuống bên dưới.
Nhưng đúng lúc này, một cảm giác ma quái xuất hiện.
Nàng quay đầu nhìn về phía sau,nhưng phía sau lại không có ai.
Với Vũ Sóc thì việc mất đi thể chất linh môi khiến nàng chẳng khác gì người mù.Trạng thái của nàng lúc này giống hệt như khi trước đóng trong [Vùng cấm thứ tư ]. Chẳng qua là trong [Vùng cấm thứ tư ], nàng có cơ hội đóng chung với nữ diễn viên hạng một như « Không gian vu nữ » Tây Môn Khả Lệ,còn bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Nàng nắm chặt lấy vòng tay xương người. Không có đối tượng nguyền rủa cụ thể thì cho dù có lôi ra cái đầu người thì cũng chẳng có tác dụng gì cả.Thông qua thực nghiệm,Vũ Sóc đúc rút được 1 kinh nghiệm : điều kiện cơ bản để nguyền rủa có hiệu lực là ít nhất người sử dụng nguyền rủa phải « định vị » được linh thể. Việc định vị này cũng không yêu cầu bắt buộc phải tìm được vị trí chính xác,nhưng ít nhất cũng phải hiểu được hình thức tồn tại của linh thể.Thế nhưng bây giờ ngay cả việc ở nơi đó có quỷ hay không Vũ Sóc cũng không dám khẳng định nên nguyền rủa cũng chẳng có hiệu lực gì cả.
Nói cho cùng thì đó là nguyền rủa được xây dựng hoàn toàn trên cơ sở duy tâm.
Khi Vũ Sóc quay mặt lại thì thình lình nàng nhìn thấy có 1 cái xác nằm trong 1 vũng máu nằm ở bậc thang phía dưới! Chỉ quay mặt đi có 1 thoáng mà đột nhiên lại có thêm 1 cái xác !
Vũ Sóc lập tức lấy ra cái đầu người kia ! Ngay khi nàng lấy nó ra,nàng nhìn thấy cái xác đó nhanh chóng di chuyển lên phía bên trên !
Vũ Sóc giơ cao cây dao,sau đó đâm vào vị trị huyệt Thái Dương của cái đầu kia ! Đầu của cái xác lập tức trào ra máu tươi 1 cách ồ ạt!
Nhưng cũng vô dụng !
Cái xác kia vẫn lao tới!
Vũ Sóc bắt đầu nhanh chóng lui về phía sau, thế nhưng động tác của nàng không thể nào nhanh bằng cái xác này được.Rất nhanh 2 chân của nàng bị nó tóm được!
Trong khoảnh khắc ấy,khi Vũ Sóc chuẩn bị bất chấp rủi ro bị quỷ nhập để liều thêm 1 lần kích hoạt thể chất linh môi thì bỗng nhiên 1 bộ móng vuốt màu đen to tướng chộp lấy đầu của cái xác đó,sau đó ấn đầu của nó vào trong lốc xoáy màu đen xuất hiện trên bậc thang !
Rất nhanh, móng vuốt của ác ma « nhét » hết toàn bộ cái xác đó vào trong lốc xoáy !
Móng vuốt của ác ma vẫn tiếp tục trôi nổi trong không trung,sau đó nó nắm lấy cánh tay của Vũ Sóc rồi lôi nàng về phía trước!
Vũ Sóc ngã vào trong 1 vòng tay vô cùng rộng rãi!
-Không sao đâu, Từ Trúc.
Hiện tại,Vũ Sóc vẫn đứng trên cầu thang,nhưng thi thể nằm trong vũng máu đã biến mất.Hiện tại Diệp Tưởng xuất hiện trong hình tượng của « Thợ săn ác ma » với đông đồng tử màu bạc và 1 khuôn mặt băng lãnh và sôi trào sát ý của Diệp Tưởng. Tay hắn đã biến thành móng vuốt của ác ma.Những chú ấn mầu đen cũng bắt đầu xoay chuyển.
Chỉ có móng vuốt ác ma này mới có thể tiếp xúc được không gian duy tâm và linh thể. Diệp Tưởng vừa rồi đã thành công bắt giữ quỷ hồn kia và giam cầm nó nên trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không cần lo.
-Anh...... Vũ Sóc lúc này lập tức ôm chặt lấy Diệp Tưởng. -Chuyện vừa nãy là sao vậy anh ?
Diệp Tưởng dùng cánh tay phải để ôm lấy Vũ Sóc.Khi tới lúc,móng vuốt ác ma chậm rãi biến trở về hình dạng bình thường.Hắn khẽ vỗ lưng của Vũ Sóc rồi nói: -Vừa rồi anh phát hiện em không có ở trên giường nên anh lập tức đi tìm em. Cũng may là anh tới kịp chứ nếu không thì…
Dù có được vật bị nguyền rủa trong phim kinh dị khó nhưng Vũ Sóc cũng suýt nữa bỏ mạng ! Mà bây giờ cũng mới chỉ là màn thứ 3 ! Sự đáng sợ của phim kinh dị không thể giải có thể thấy được một,hai ! Tất cả cũng chỉ mới bắt đầu.
Lần này khi Diệp Tưởng ra tay, hắn chỉ kiếm được vẻn vẹn 800 tấm vé chuộc cái chết.Con số này còn chẳng đủ để bù cho số vé chuộc cái chết mà hắn đã bỏ ra. Bởi vậy có thể thấy được việc hắn giam cầm được quỷ hồn căn bản chẳng là gì cả. 800 tấm vé chuộc cái chết chỉ là muối bỏ bể trong 1 bộ phim kinh dị không thể giải mà cuộc chiến tiêu hao đang dần trở nên vô cùng khốc liệt.Ngay cả trong phim kinh dị tương đối dễ và tương đối khó thì diễn viên cũng đã được trả bằng đấy khi bắt quỷ thành công rồi!
Phương Lãnh, Ấn Thủy Thiên thì đứng ở bên cạnh.Ấn Thủy Thiên vừa rồi chứng kiến tận mắt hành động của của Diệp Tưởng.Móng vuốt ác ma của Diệp Tưởng khiến hắn được mở mắt, đồng thời nó cũng khiến hắn càng kiêng dè Diệp Tưởng hơn. Hắn thầm nghĩ: Tốc độ của y thật sự quá khủng bố, hơn nữa những chú văn màu đen trên cánh tay kia là sao ? Nó có thể xuyên tới 1 không gian khác để cứu Bạch Vũ Sóc trong nháy mắt,mà không bị quỷ hồn vượt qua không gian truy sát.Điều đó chứng tỏ quỷ hồn kia đã bị giải quyết rồi...... « Thợ săn ác ma » quả nhiên trâu bò ! Nếu không phải Ấn Thuỷ Thiên hắn có được vật bị nguyền rủa loại ký sinh thì rất có thể hắn sẽ bị y giết trong 1 nốt nhạc,thậm chí đến ngay cả việc lấy ra vật bị nguyền rủa cũng không kịp.Nhưng với trình độ thế này mà Ấn Thuỷ Thiên hắn ở trạng thái sung sức thì hắn vẫn có thể áp chế được y.Nhưng chỉ e là đến lúc đó Ấn Thuỷ Thiên hắn sẽ không thể đấu tiêu hao với Diệp Tưởng được vì chung quy lại hắn và Phương Lãnh đều có thể xem là nhân vật chính, cho nên thù lao danh nghĩa của Phương Lãnh và Ấn Thuỷ Thiên đều cao hơn Diệp Tưởng, cho nên tiêu hao của Ấn Thuỷ Thiên cũng lớn hơn Diệp Tưởng. Hơn nữa, Diệp Tưởng có hai cánh tay, nên nếu chẳng may tốc độ tiêu hao nguyền rủa không giống nhau thì hắn phiền phức vô cùng.
Ấn Thủy Thiên chỉ từ việc lần nào Diệp Tưởng cũng chỉ biến hoá 1 cánh tay đã phỏng đoán ra hai cánh tay của hắn có thể được sử dụng như 2 vật bị nguyền rủa khác nhau.Nếu Diệp Tưởng giữ cánh tay phải làm đòn sát thủ thì Ấn Thủy Thiên sẽ vô cùng bất lợi.Hắn biết rõ chỉ có hắn mới có thể đối phó với Diệp Tưởng.Còn đám người Lâm Huyền, Đoàn Phong căn bản không có năng lực đấu với « Thợ săn ác ma »!
Khi móng vuốt ác ma biến trở lại thành cánh tay bình thường thì những chú văn màu đen đó cũng biến mất.Những chú ấn màu đen đó khiến Ấn Thủy Thiên rất để ý. Hắn cứ có cảm giác mình đã nhìn từng nhìn thấy những chú văn đó.Không biết hắn nhìn thấy nó ở đâu nhỉ? Chẳng lẽ thứ này có liên quan tới hắc ma thuật ?Với Ấn Thủy Thiên thì những chú văn này khiến hắn vô cùng e dè. Đương nhiên còn có thanh huyết kiếm kia nữa...... Thanh huyết kiếm xuất hiện trên tấm áp phích cũng khiến hắn vô cùng để ý.
-Giáo sư Tống ! Phương Lãnh vội vàng đi tới rồi nói: -Chúng ta rời khỏi chỗ này trước đã !
Lúc này, Vũ Sóc dùng kịch bản để gửi tin tức cho Diệp Tưởng: “Diệp Tưởng, lưới cảm giác tạo nên bởi đôi mắt ác ma của anh có bị hạn chế hay không?”
Diệp Tưởng rất nhanh trả lời:“Có chứ ! Nếu không tôi đã có thể sớm tìm ra cô rồi ! Nhưng cũng may là cuối cùng tôi vẫn có thể cảm giác được sự tồn tại của cô ! »
Quả nhiên, thể chất « Thợ săn ác ma » của Diệp Tưởng cũng chịu ảnh hưởng . Đương nhiên, nguyên nhân là vì Diệp Tưởng trước mắt chỉ có thể khống chế 1 bộ phận lực lượng của « Ác ma », hơn nữa hắn cũng chưa sử dụng vũ khí ác ma.Tuy nhiên bây giờ cũng mới chỉ là giai đoạn ban đầu của bộ phim kinh dị không thể giải mà bọn họ đã phải cố sức thế này rồi thì theo sự phát triển của tình tiết,bọn họ sẽ còn phải vất vả thế nào nữa?
Nói cho cùng thì chung quy đây cũng là phần cuối cùng của serie [ Quỷ tế ]!
Ánh trăng màu bạc chiếu xuống mặt đất.
Thành Tuyết Tùng bước đi 1 cách thong thả trong đình viện. Lúc này nàng đang ngửa đầu nhìn ánh trăng kia.
Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa tương đối dồn dập.
Tầm mắt của nàng lập tức chuyển dời về phía cửa chính.Dựa theo kịch bản thì tối hôm nay không có ai tới viếng thăm cả. Như vậy người đến là ai?
-Mau mở cửa! Đó là tiếng của Diệp Tưởng !
Với Diệp Tưởng thì việc tập trung với 2 diễn viên chủ lực như Thành Tuyết Tùng, Lý Duy Tư vô cùng quan trọng. Cho dù hiệu quả của quỷ cốt trong [ Quỷ tế ] bị suy yếu thì chung quy lại đó cũng là vật bị nguyền rủa xuất phát từ phim kinh dị siêu khó.2 vật bị nguyền rủa hệ không gian của Lý Duy Tư cũng không thể bỏ qua.Với Diệp Tưởng thì việc ở cùng với 2 người này giúp hắn giảm được rất nhiều áp lực.Dù sao thì trước khi gặp phải làn sóng quỷ hồn thì hắn cần phải bảo tồn thực lực. Hơn nữa, khi tập hợp cùng bọn họ thì đến khi 2 bên trở mặt, thực lực của bên hắn cũng có thể tăng cường.
Về chuyện tìm Thành Tuyết Tùng [ Liễu Nhất Trần ] thì Diệp Tưởng cho rằng vấn đề cũng không quá lớn.Ở lại nhà của thầy phong thuỷ Liễu Nhất Trần chung quy tốt hơn nhiều so với việc ở dưới chân núi nên trong tình huống này,Diệp Tưởng không cho rằng sẽ gây ra NG. Đương nhiên giữa Tống Tuấn Trúc và Liễu Nhất Trần còn có bí ẩn gì, Diệp Tưởng hoàn toàn không thể hiểu hết.Trong tình cảnh không có kịch bản thì việc diễn như vậy đương nhiên tồn tại rủi ro không nhỏ, nhưng Diệp Tưởng cho rằng đáng để mạo hiểm, cho nên cuối cùng hắn hạ quyết tâm.
Thành Tuyết Tùng nghe được tiếng của Diệp Tưởng bèn lập tức ý thức được chắc chắn có chuyện xảy ra.Hắn mặc dù là « Thợ săn ác ma » nhưng cuối cùng hắn vẫn không thể không cầu viện.
Thành Tuyết Tùng đi tới cửa rồi mở cửa ra. Diệp Tưởng chưa đợi nàng lên tiếng đã lập tức nói ra những lời mà hắn chuẩn bị từ trước: -Liễu Nhất Trần ! Chỉ e tôi phải làm phiền cô rồi !
Thành Tuyết Tùng lạnh lùng nhìn 1 cách chăm chú đám người Diệp Tưởng.Nàng thật ra cũng đã cân nhắc được kha khá tính cách của Liễu Nhất Trần.
-Vào đi.
Nàng không mở miệng từ chối, bởi vì căn cứ vào lời thoại này, Liễu Nhất Trần đã có chút dao động.
Sau khi đi vào bên trong, nàng nói: -Các anh có định nghe câu trả lời của tôi không ?
Diệp Tưởng nói: -Tôi rất mong mỏi được nghe câu trả lời của cô !
-Ngay bây giờ à ?
Tình hình hiện tại đã sáng tỏ.
Do kịch bản không có,cho nên bọn họ phải diễn xuất 1 cách ngẫu hứng vì nếu không tình tiết của bộ phim sẽ không thể tiếp tục phát triển. Huống chi, tình tiết đã dần dần thoát ly khỏi kịch bản ban đầu và tự động phát triển. Kịch bản lúc này chỉ còn có tác dụng để tham khảo.
Diệp Tưởng lạnh lùng nói: -Cô còn gì để do dự nữa ?
Thành Tuyết Tùng đưa tay chỉ về 1 chỗ: -Ở đó có phòng đấy.Các anh cứ chọn lấy 2 gian phòng để qua đêm.
Nói xong Thành Tuyết Tùng liền bỏ đi.
-Chúng ta ở lại chỗ này sao giáo sư Tống ?
Phương Lãnh không thể không cảm thán vì “nhân vật chính” như hắn trên cơ bản đã bị Diệp Tưởng cướp gần sạch đất diễn.
-Đi thôi.
Diệp Tưởng không nói gì thêm và bước tới phương hướng mà Thành Tuyết Tùng đã chỉ.
Nếu không phải tình tiết tự động thoát ly khỏi kịch bản thì nếu dựa trên sự phát triển ban đầu,lúc này Tống Tuấn Trúc sẽ có vài lời trao đổi sau đây với Bạch Thụ Hà.
Bạch Thụ Hà: -Giáo sư Tống này ! Anh có biết chuyện về tớ khế ước kia không ? Rốt cuộc trên tấm da dê đó ghi lại khế ước gì ? Ý nghĩa chân chính của nghi thức tế quỷ là sao ?
Tống Tuấn Trúc: -Trong cái gọi là khế ước,một bên phải trả giá đắt để đổi lấy thứ gì đó. Anh cho rằng tộc Cửu Luân phải trả 1 cái giá đắt đến thế -- toàn bộ người trong tộc bị chết để đổi lấy thứ gì?
Bạch Thụ Hà: -Việc mà tôi có thể nghĩ đến chính là bọn họ muốn thông qua phương thức này để đổi lấy 1 kiểu vĩnh sinh (sống mãi mãi).
Tống Tuấn Trúc: -Nếu vậy thì đối tượng còn lại trong bản khế ước sẽ nhận được thứ gì?
Bạch Thụ Hà: -Cái này.....Thú thực là tôi nghĩ mãi không hiểu. Là thứ gì nhỉ?
Lúc này Diệp Tưởng ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng.Tim hắn vẫn đập thình thịch mỗi khí hắn nghĩ tới đoạn đối thoại đó trong kịch bản đó.
Câu trả lời của Tống Tuấn Trúc lúc ấy là: -Người của tộc Cửu Luân chết cũng được,mà những người khác chết cũng tốt,trong khoảnh khắc mà bọn họ giáng xuống thì bọn họ sẽ biến một người khác thành người chết mới. Anh có nghĩ tới thứ gì không ?
Diệp Tưởng đã nghĩ ra.
Khuếch tán sau đó sinh sôi nẩy nở.
Nguyền rủa này thông qua bản khế ước của tộc Cửu Luân không ngừng lôi người chết mới vào trong xiềng xích nguyền rủa của nó và không ngừng khuếch tán trong thế giới này .Đến cuối cùng,toàn bộ loài người sẽ đều vướng vào trong xiềng xích nguyền rủa này !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT