Đây là khu vực công cộng trong thế giới trong mơ của «Hầu tước» và Ôn Vũ Phàm. Cho nên, Diệp Tưởng cũng có thể đi vào nơi này. Đương nhiên hiện tại chỉ đơn thuần là trạng thái tinh thần của hắn. Sau khi nắm giữ vũ khí của ác ma, ngay cả nguyền rủa của vật bị « Ác ma » nguyền rủa mà Diệp Tưởng cũng có thể tước đi thì việc để tinh thần đi vào trong thế giới trong mộng cũng không phải việc khó.
- Quả nhiên là anh.
Diệp Tưởng không để ý tới ly rượu vang đỏ trong tay của «Hầu tước»:
- Mục đích của anh là sao?
- Bảo vệ cậu.
«Hầu tước» rất nhanh đưa ra đáp án:
- Và cả việc cung cấp thông tin của cậu cho ta biết!
Diệp Tưởng hít sâu một hơi rồi nhìn «Hầu tước». Hắn biết rõ nơi này là thế giới trong mơ, nên «Hầu tước» trong này nắm quyền sinh sát hắn trong tay. Người đàn ông quả thật sâu không lường được!
Cho nên, Diệp Trưởng chỉ còn cách cúi đầu trước mặt của «Hầu tước».
Hắn cũng không hiểu nhiều về «Hầu tước» nhưng hắn rất hiểu «Hầu tước» tuyệt đối sẽ không vô cớ ban ân cho người khác.
- Nguyền rủa này có gây ra tác dụng phụ gì cho Vũ Phàm không?
Diệp Tưởng hỏi.
- Vật bị nguyền rủa không có ‘tác dụng phụ’ không hề tồn tại.
Câu trả lời của «Hầu tước» khiến Diệp Tưởng cứng họng. Diệp Tưởng cũng biết ngoại trừ thể chất quỷ sai ra thì những thể chất hoặc là vật bị nguyền rủa khác đều có tác hại nhất định với diễn viên.
- Cô ấy là một nhân tài đáng được bồi dưỡng.
«Hầu tước» tiếp tục nói:
- Chuyện này tốt cho cô ấy, cũng tốt cho cả cậu nữa!
- Tôi hiểu.
Diệp Tưởng đón lấy y rượu vang đỏ sau đó nhấp một ngụm rồi nói:
- Chắc anh đã biết chuyện của Vũ Sóc rồi chứ?
- Ta biết.
- Người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 sẽ nhìn chằm chằm chúng tôi. Có rất nhiều người trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 mà họ muốn giết. Xem ra rạp chiếu phim chúng tôi đã khiến họ ăn ngủ không yên rồi!
Nhưng «Hầu tước» rất hiểu thật ra người mà «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 muốn giết nếu nói đúng ra chỉ có Diệp Tưởng. Chỉ cần có thể giết chết hắn thì cho dù có bỏ sót những người khác cũng không phải là chuyện đáng ngại gì.
Nội gián mà « Hầu tước » gài trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 đã báo cho « Hầu tước » biết việc quyển sổ tay của Nitemare không thể đưa ra lời tiên tri về Diệp Tưởng. Những người khác đều nằm trong phạm vi ảnh hưởng của quyển sổ tay này nên họ không thể phá được lời tiên tri về tận thế sẽ xảy ra vào năm 2014. Nhưng Diệp Tưởng thì khác. Cho nên, gia tộc Northfield trong mắt của gia tộc Nitemare cũng chẳng có cân lượng bao nhiêu. Người mà họ thực sự muốn đối phó chính là Diệp Tưởng. Chỉ cần có giết chết hắn thì lời tiên tri mới không bị uy hiếp.
Chính vì như vậy nên sinh mệnh của Diệp Tưởng là ưu tiên số một của «Hầu tước». Chỉ cần có thể bảo vệ được hắn, y có thể hy sinh mạng sống của bất cứ ai, kể cả Ôn Vũ Phàm. Đương nhiên, nói như vậ sẽ không nói chuyện này cho Diệp Tưởng biết.
- Trước khi năm 2013 sắp qua thì ta, ta tạm thời sẽ không đi vào nơi này. Tất cả phải xem cô ấy làm thế nào!
«Hầu tước» nói đến đây bèn nhìn Diệp Tưởng một cách chăm chú, sau đó còn hỏi một câu:
- Chẳng lẽ cậu thích cô ấy sao?
Không hổ là «Hầu tước»! Diệp Tưởng không thể không bội phục khả năng quan sát của y.
Thật ra chuyện này cũng không có gì kỳ quái! Muốn cho một người đàn ông không cảm thấy động lòng trước dung mạo của Vũ Phàm là chuyện không dễ dàng. Huống chi «Hầu tước» rõ ràng cảm giác được chút ghen tuông trong ánh mắt của Diệp Tưởng khi nhìn y.
- Đây là vấn đề cá nhân của tôi! Tôi không cho rằng tôi có nghĩa vụ phải báo cáo cho anh biết!
- Nếu cậu thích cô ấy thì ta cho cậu một lời khuyên: không nên vì lòng tự trọng của một người đàn ông mà từ chối sự bảo vệ của người mà cậu yêu. Sinh mạng của cậu quan trọng hơn trong tưởng tượng của cậu rất nhiều. Cho dù bây giờ cậu đã mạnh hơn xưa nhưng điều này cũng không thay đổi.
Hiển nhiên, «Hầu tước» từ miệng của Ôn Vũ Phàm đã biết được mọi hành vi của Diệp Tưởng trong [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ]. Chung quy lại thì Ôn Vũ Phàm quá thiếu tâm cơ, huống chi cũng chẳng hề có chút cảnh giác gì với «Hầu tước» nên nàng mới nói hết mọi chuyện mà không chút giấu diếm gì.
Sao Diệp Tưởng lại không đoán được mục đích của «Hầu tước» khi y huấn luyện Ôn Vũ Phàm?
Thế nhưng để Ôn Vũ Phàm bảo vệ mình là chuyện mà Diệp Tưởng khó lòng chấp nhận. Với một người lấy mục tiêu trở thành “vua” chân chính như Diệp Tưởng thì sao có thể chấp nhận việc mình để người mình yêu bảo vệ?
- «Hầu tước»!
Khi Diệp Tưởng nói đến đây thì đôi đồng tử hắn biến thành màu bạc:
- Sau này tôi sẽ càng lúc càng mạnh hơn, mạnh đến mức không cần Vũ Phàm phải bảo vệ mình. Nguyên nhân không chỉ vì vấn đề tự trọng cá nhân mà đây còn là yêu cầu do chính bản thân tôi đặt ra cho mình.
Nếu «Hầu tước» đã biết rồi thì giấu diếm cũng chẳng còn nghĩa lý gì nữa.
Đến bước này thì Diệp Tưởng đã biết hắn và Vũ Phàm không thể thành đôi. Hắn làm sao lại không nhìn ra Vũ Phàm đang có cảm tình với «Hầu tước» chứ? Cho nên, hắn đành phải chấm dứt tình cảm mà bấy lâu nay hắn dành cho nàng.
Đây có thể nói là một mối tình đầu đầy ngây ngô, một mối tình còn chưa bắt đầu đã chết yểu. Mối tình đầu sở dĩ đẹp thông thường bởi vì hai người không đến được với nhau. Nếu thật sự thành đôi, có khi người ta sẽ phát hiện ra hoá ra kết cục cũng không tốt đẹp như những gì mà họ nghĩ.
«Hầu tước» sao lại không nhìn ra điều này? Diệp Tưởng dùng việc hứa thuần phục hắn để đền đáp lại việc « Hầu tước » dành một sự quan tâm đặc biệt cho Ôn Vũ Phàm. Chỉ qua việc y không tiếc làm tới bước này đã có thể khiến người ta dễ dàng nhận ra y thích cô gái này thế nào.
- Ta đồng ý.
Nhưng việc dùng một cô gái để khống chế Diệp Tưởng là một thủ đoạn quá hạ lưu. «Hầu tước» khinh thường cách làm này. Tuy nói muốn làm đại sự không thể câu nệ tiểu tiết, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là có thể làm gì cũng được. Bản chất của «Hầu tước» rất khác với những diễn viên chỉ vì sinh tồn có thể bán mình cho quỷ dữ.
Ngay sau đó, Diệp Tưởng liền rời khỏi thế giới ác mộng. «Hầu tước» sau đó cũng tỉnh lại.
Sau khi Diệp Tưởng trở về »Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13, hắn một mình đi tới nhà ăn. Lúc này đã là rạng sáng. Hắn vốn nói sẽ cùng Vũ Sóc mở party chúc mừng, nhưng kết quả là Vũ Phàm lại đi ngủ rất sớm. Diệp Tưởng cũng đi theo nàng để hy vọng có thể tra ra bí ẩn của thế giới trong mơ. Hiện tại khi trở về, hắn nhìn thấy trên mặt đất la liệt chai rượu không cùng lon bia rỗng. Xem ra mọi người đã « quẩy tới bến »! Vũ Sóc đang một mình thu dọn rác rưởi rồi bỏ vào trong bao nylon. Ở trong rạp chiếu phim, rác rưởi sau khi để vào trong thùng rác sẽ được xử lý một cách tự động hàng tuần, nhưng nếu để ở những chỗ khác thì…xin lỗi nhé!
- Cô còn chưa đi ngủ sao?
Diệp Tưởng đi tới giúp Vũ Sóc thu nhặt rác rưởi.
- Sao anh còn chưa đi ngủ Diệp Tưởng?
Vũ Sóc có chút kinh ngạc:
- Đã hơn hai giờ sáng rồi!
- À ngủ không được! Đám người này đúng là kỳ cục thật! Sao lại để cô một mình thu dọn mọi thứ thế này?
- Mọi người đã say mèm rồi. Tôi thấy họ chơi tận hứng như vậy nên cũng không định quấy rầy họ. Đợi đến khi bọn họ đi rồi, tôi mới tiến hành thu gom rác!
- Chắc cô cũng uống không ít nhỉ?
Diệp Tưởng cũng để ý thấy gương mặt của Vũ Sóc đỏ hồng lên cùng với mùi rượu toả ra từ trên người nàng. Nhưng xem nàng có vẻ như không hề say rượu.
- Từ nhỏ đã được rèn luyện rồi.
Vũ Sóc mỉm cười, nói:
- Cha tôi vốn muốn tôi kế thừa tập đoàn bất động sản Thái Dương của ông nên có tiệc tùng gì là ông lại dẫn tôi ra ngoài để giới thiệu tôi với những người bạn làm ăn của ông. Uống riết đâm ra tửu lượng cũng được nâng cao. Huống chi anh cũng biết rồi đấy, tôi muốn trở thành diễn viên, mà nếu trở thành diễn viên thì chuyện xã giao này không thể tránh được. Ở Trung Quốc, nếu anh có chuyện muốn nhờ người ta thì chuyện mời người ta đi uống rượu thế này là chuyện như cơm bữa. Quan hệ trong giới giải trí vốn rất phức tạp cho nên tôi cái gì cũng phải học.
- Cô nói cũng phải. Để tôi giúp cô vậy!
Cho dù đã trở thành thủ lĩnh của một « Rạp chiếu phim địa ngục », nhưng Diệp Tưởng không thể chịu được việc nhìn một cô gái làm việc luôn chân luôn tay còn mình lại khoanh tay đứng nhìn.
- Không cần đâu Diệp Tưởng! Anh hiện tại là......
Nhưng mà Diệp Tưởng đã cúi người nhặt lên một chai bia. Đúng lúc này tay của Vũ Sóc cũng đưa tới. Kết quả là tay của hai người đã chạm vào nhau.
Diệp Tưởng ngẩn ra, sau đó hắn mới rụt tay về. Vũ Sóc cũng sửng sốt vài giây, sau đó mới đưa vỏ lon bia vào trong thùng rác.
Sau khi hai người thu dọn xong, Vũ Sóc nhìn Diệp Tưởng một cách chăm chú rồi nói:
- Anh có chuyện muốn nói với tôi sao Diệp Tưởng ?
- Để ngày mai hẵng nói đi. Cũng muộn rồi!
- Không sao! Dù sao phải mấy ngày nữa thì bộ phim mới của tôi mới được khởi quay!
Vũ Sóc tươi cười nhún vai nói:
- Tuy rằng ngủ sớm dậy sớm rất tốt cho da của phụ nữ, nhưng hôm nay phá lệ một lần cũng chẳng sao. Đời người nếu cứ cứng nhắc quá cũng không thú vị!
- Cô thật phóng khoáng đấy!
- Cám ơn anh đã khen!
Vì thế hai người chọn một cái rồi rồi ngồi đối diện nhau.
Vũ Sóc nhìn Diệp Tưởng. Có vẻ như khi đôi đồng tử hắn không chuyển sang màu bạc, hắn vẫn còn là hắn của trước kia.
- Là chuyện của Vũ Phàm sao?
- Phải!
Diệp Tưởng nói lại những gì đã xảy ra khi hắn gặp mặt của «Hầu tước».
- Mục đích của «Hầu tước» có đơn thuần chỉ là vì muốn bảo vệ tôi không?
Diệp Tưởng lúc này vô cùng tỉnh táo.
- Tôi cứ có cảm giác là lạ! Chẳng lẽ y không có suy nghĩ muốn thông qua Vũ Phàm để giám thị tôi?
- Anh lo rằng Vũ Phàm bị «Hầu tước» lợi dụng?
- Tôi không hoàn toàn tin tưởng «Hầu tước». Tuy rằng anh ta có ơn với tôi, nhưng tôi rất hiểu bởi vì tôi có tiềm lực nên anh ta mới đầu tư lên người tôi. Con người y rất lãnh khốc và vô tình. Tôi chỉ có thể nói tôi và y tạm thời là đồng minh.
Vũ Sóc tự nhiên hiểu một cách sâu sắc ý nghĩa của hai chữ “đồng minh” này. Hiển nhiên, tuy rằng thực lực trước mắt của Diệp Tưởng còn thua xa «Hầu tước», thế nhưng hắn đã đặt mình ngang hàng với «Hầu tước». Sự thật quả thực là thế. Diệp Tưởng tự hỏi hắn hiện tại nếu đối mặt với «Hầu tước» thì cho dù hắn thật sự không đánh lại y, nhưng cũng sẽ không có chuyện bị «Hầu tước» giết chỉ trong một chiêu!
- Nhưng điều khiến anh để ý vẫn là Vũ Phàm phải không?
Vũ Sóc chỉ thẳng ra vấn đề:
- Anh vẫn không thể bỏ được tình yêu dành cho em ấy đúng không?
Sức quan sát của Vũ Sóc vô cùng mạnh. Cho dù Vũ Phàm không nói gì thì nàng cũng đã sớm nhìn ra Vũ Phàm chẳng có tình cảm đặc biệt gì với Diệp Tưởng. Nhưng Diệp Tưởng lại rất nặng tình với Vũ Phàm.
- Lòng của cô ấy đã không ở bên tôi nên tôi cũng chẳng biết làm sao hơn. Tôi hiện tại chỉ nghĩ làm sao để « Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 có thể sống sót trong vòng kìm kẹp của trận doanh Đọa Tinh.
Tâm sự của Diệp Tưởng vẫn bị Vũ Sóc nói trúng. Vũ Sóc nhìn Diệp Tưởng. Tuy rằng hắn nói với giọng rất nhẹ nhàng và thảnh nhiên, nhưng thật ra hắn rất đau lòng. Huống chi những gì mà hắn làm cho Vũ Phàm đều được Vũ Sóc chứng kiến. Nhưng chuyện này rất khó khuyên giải. Vũ Sóc chỉ có thể hy vọng Diệp Tưởng có thể sớm ngày bỏ được tình cảm đơn phương này.
Nhưng điều khiến Vũ Sóc để ý nghe giọng của Diệp Tưởng thì chẳng lẽ anh ta cho rằng...... Vũ Phàm thích «Hầu tước» sao?
- Lòng của nàng không ở bên tôi ”có thể hiểu là “lòng của nàng đang ở bên người khác ”không?
Nếu thật sự là vậy thì Vũ Sóc gần như có thể xác định mối tình của Vũ Phàm gần như không thể có kết quả tốt. «Hầu tước» sao có thể thích Vũ Phàm chứ? Bởi vậy chuyện này gần như trở thành một cái vòng luẩn quẩn không có hồi kết của những mối tình đơn phương. Vũ Sóc đã quyết định khi rảnh rỗi, nàng sẽ dành thời gian tâm sự với Vũ Phàm về chuyện này.
- Hy vọng anh có thể quên được mối tình này, Diệp Tưởng. Dù sao hiện tại [« Quỷ tế » phần III] mới là điều quan trọng nhất. Về phần «Hầu tước» thì lúc này chúng ta đều đứng chung trên một chiến tuyến. Anh cứ nghĩ như vậy là được.
Hơn nữa, Vũ Sóc sẽ không quên một việc: sau này nàng sẽ trở thành cô em gái của «Hầu tước» -- Irina. Nàng và « Hầu tước » sẽ có tình anh em thân thiết do cả hai đều mang trong người huyết mạch của gia tộc Northfield!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT