-Tổ tiên của tộc Cửu Luân đã gặp ‘Ác ma’.
« Ác ma » là cụm từ có tần suất xuất hiện sánh ngang với « vật bị nguyền rủa » trong «Rạp chiếu phim địa ngục». Thế nào là « Ác ma »? Phần lớn diễn viên trong rạp chiếu phim không có tín ngưỡng về tôn giáo cụ thể nào,nên những gì mà họ biết về « Ác ma » có xu hướng gần với những gì mà games điện tử,phim ảnh và tiểu thuyết miêu tả. Mọi người dùng những hiểu biết của bản thân về tà ác để miêu tả thành cái gọi là hình tượng của « Ác ma », đồng thời lấy đó làm lý do để họ gây ra tội ác.
Ở đây,trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục », « Ác ma » là thứ ma quái hơn bất cứ thứ gì mà con người biết tới. « Ác ma » vốn là thứ mịt mờ và thần bí đến nỗi bị phần lớn người đời cho rằng nó không tồn tại,cùng với những quỷ hồn vong linh lần lượt xuất hiện 1 cách chân thực trước mặt họ.Sau khi trận doanh Đọa Tinh ra đời,sự tuyết đối của “Ác Ma” khiến mọi người xôn xao. Tà giáo Đọa Tinh được ra đời từ trong « Địa ngục », và nó dựa vào những diễn viên để xuất hiện trong đời thực.Để sống sót,mọi người từng người từng người một bắt đầu thờ phụng giáo đoàn này.Với bọn họ thì chỉ cần có thể sống sót,đối tượng được thờ phụng là thần hay ma cũng chẳng có gì khác cả.
Hiện tại Diệp Tưởng mới phát hiện [« Quỷ tế » phần III] không ngờ lại là phim kinh dị hệ ác ma.
Hắn sẽ không quên cuộc trò chuyện lúc đó với 2 anh em Nguyên Nham và Nguyên Lập do Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền thủ vai.
Năm đó, hai anh em họ có thể sống sót được ở 1 trình độ nhất định cũng là nhờ vào Tống Tuấn Trúc. Hình như vì nguyên nhân này nên 2 anh em nhà họ Nguyên khá là kính trọng Tống Tuấn Trúc.
-Dựa vào những gì được dịch ra từ văn tự cổ thì trong thời chiến loạn, tộc Cửu Luân có từng dựa dẫm vào rất nhiều bộ tộc lớn khác,chẳng hạn như 2 dân tộc mới quật khởi như Đột Quyết và Khiết Đan. Tộc Khiết Đan sau này còn thành lập ra Liêu quốc. Trước khi bị Kim quốc tiêu diệt,quốc lực của Liêu quốc vẫn luôn giàu có và dồi dào. Lúc trước thậm chí Liêu quốc còn thiếu chút nữa tiêu diệt Bắc Tống. Cho nên, văn tự mà tộc Cửu Luân sử dụng là văn tự của tộc Khiết Đan. Chúng tôi trước đó đã đầu tư tương đối kỹ lưỡng.Chúng tôi còn học ngôn ngữ và văn tự của 1 số dân tộc thiểu số.
-Vậy...... Cái gọi là ‘Ác ma’ là thứ gì ?
Vấn đề khiến tất cả mọi người quan tâm nhất đã được đặt ra.
-Ở đây chúng tôi cần phải nhắc nhở mọi người 1 chút.Tộc Cửu Luân,ừm...... nói đúng ra là kể từ khi đó,tộc Cửu Luân mới được đổi tên thành ‘Cửu Luân’.Còn trước đó, bọn họ chỉ là 1 dân tộc phổ thông sống du mục lấy bốn biển là nhà.Lúc ấy, bởi vì chiến loạn nổ ra thường xuyên và sự trỗi dậy của dân tộc thiểu số ở phương Bắc nên không ít người trong tộc này mang trong mình dòng máu của rất nhiều dân tộc khác. Quá trình bọn họ trở thành một tập thể,sau đó trở thành ‘tộc Cửu Luân’ bị nhiều dân tộc khác đuổi giết lại bắt đầu từ lúc đó.
-Sau khi vương triều nhà họ Đường bị diệt vong, Trung Quốc trên cơ bản rơi vào giai đoạn chiến loạn.Người có đất đai trong tay không ngừng chiêu mộ quân đội và thành lập nên thế lực quân phiệt.Bọn họ không ngừng gây chiến để cát cứ địa bàn. Còn dân thường muốn sống sót thì chỉ còn cách dựa dẫm vào người khác. Nhưng cuộc sống của bọn họ vô cùng bi thảm.Phụ nữ thường trở thành công cụ để phát tiết tính dục, còn đàn ông thường bị đẩy ra chiến trường. Trong thời loạn thế,mạng người còn không bằng heo chó !
-Khi đó, dân tộc này đã bỉ đẩy vào bước đường cùng. Bọn họ không có đất đai của riêng mình,người trong tộc lại lần lượt bỏ mình trong chiến loạn.Cục diện mà bọn họ phải đối mặt chắc chắn là sự diệt vong rồi ! Người dân trong tộc cũng ghét phải phụ thuộc vào 1 thế lực nào đó để tiếp tục sống 1 cách tạm bợ. Có thể nói với bọn họ thì cái chết ngược lại lại dễ dàng hơn nhiều. Như vậy bọn họ vừa không cần chịu cơn đói làm bụng sôi lên òng ọc,không cần phải chịu sự bất hạnh của việc mất đi người thân,lại càng không cần phải bán đứng tôn nghiêm và thể xác để đổi lấy 1 cuộc sống tạm bợ.
-Nhưng cái chết không phải chuyện dễ dàng. Cho nên, khi đó tộc trưởng của tộc Cửu Luân đã gặp.....
Lúc này Diệp Tưởng mới không tiếp tục nghĩ ngợi nữa.
Thôn làng trước mắt thoạt nhìn có vẻ như không có người sinh sống.
-Hình như không có người ở !
Thân thể của Vũ Sóc và Diệp Tưởng lúc này gần như dán sát vào nhau.Sau khi xem xét rất nhiều căn nhà,hai người phát hiện nơi này thực sự không có người ở, thế nhưng, nơi này cũng không phải là thôn làng đã bị bỏ hoang từ lâu vì có rất nhiều căn nhà còn có dấu hiệu đã từng có người cư ngụ cách đây không lâu.Trong một số căn nhà còn được chất đầy gạo và ngũ cốc,phòng ốc còn chưa có dấu vết xuống cấp quá rõ ràng.
Đột nhiên tất cả mọi người lại biến mất......
Ai cũng có thể nghĩ ra điều này có nghĩa là gì. truyện copy từ .
Chân tướng đã không còn xa rồi.
Bước lên bậc cầu thang bằng đá, 2 người đi lên lầu 2 của 1 căn nhà.Nhà cửa trong thông làng này gần như chẳng có khoá máy gì cả,chỉ cần đẩy cửa là cửa sẽ mở ra.Dựa vào số lượng phân chó rải rác xung quanh thì có thể thấy người dân ở chỗ này có quá nửa nuôi chó để chống trộm.
Tuy rằng họ biết việc tiếp tục ở lại chỗ này là rất nguy hiểm nhưng cứ cắm đầu cắm cổ đi lung tung khi không biết địa hình xung quanh ra sao thì kết quả cũng chẳng khá hơn.Dù sao bọn họ cũng bắt buộc phải tới Cửu Âm sơn 1 chuyến.Nếu đã như vậy thì không bằng chủ động đẩy nhanh tiến trình của kịch bản. Dù sao họ cũng cần phải tìm kiếm chút ít manh mối. Nếu không tìm thấy gì ở chỗ này thì cứ nhìn vào sự hoang vắng ở lân cận, có quỷ mới biết họ phải đi thêm mấy cây số mới tìm được thôn làng tiếp theo.Cũng đành chịu vì Trung Quốc thật sự quá lớn.
Đương nhiên, Diệp Tưởng cũng biết nơi này không thể ở lâu.
Hình thái chung cực của « Thợ săn ác ma » không thể nào thường xuyên sử dụng được.Nên biết rằng thủ đoạn nghịch thiên như vậy tuyệt đối không thể nào không chịu sự hạn chế.Với Vũ Sóc thì việc đảm bảo phần con người trong linh hồn của Diệp Tưởng không bị lực lượng « Ác ma » ăn mòn cũng không phải là chuyện dễ dàng mà ngược lại mức độ rủi ro rất cao. Nếu xảy ra vấn đề, Vũ Sóc phải tự tay giết chết Diệp Tưởng. Tuy rằng điều này thực sự tàn nhẫn, nhưng cũng chẳng có cách nào hay hơn. Cho nên, chiêu này chỉ có thể sử dụng khi bị dồn vào thế bí,lúc sinh tử chỉ trong đường tơ kẽ tóc.Hơn nữa còn phải để cho tinh thần của Vũ Sóc tinh thần khôi phục đến trạng thái tương đối tốt mới được. Trên thực tế, điều còn nguy hiểm hơn là Vũ Sóc không kịp hoặc không đành lòng giết Diệp Tưởng, khiến hắn hoàn toàn hoá thành ‘Ác ma’ địa vị cao,để Wallace thoát khỏi thể xác của hắn để trọng sinh. Nên biết rằng lúc trước dựa vào sự dung hợp giữa thể chất của quỷ sai và « Ác ma » địa vị cao nên Diệp Tưởng mới trở thành « Thợ săn ác ma ».Một khi Diệp Tưởng chết,thể xác của hắn sẽ chỉ còn là thể xác của 1 quỷ sai bình thường. Khi đó cho dù «Hầu tước»có dùng nó để làm cương thi hút máu thì cùng lắm y cũng chỉ có 1 quỷ sai sử dụng được gông bắt quỷ mà thôi. Hiện tại, thân thể của quỷ sai và linh hồn của « Ác ma » vẫn đang duy trì 1 trạng thái cân bằng.Phải dựa vào vô số tầng gông xiềng áp chế thì “Thợ săn ác ma” Diệp Tưởng mới được sinh ra.
Trước mắt, Diệp Tưởng quyết định trả 1 số vé chuộc cái chết và giải phóng 1 phần của lực lượng « Ác ma ».Nhưng « Dạ Huyết » cũng được,mà móng vuốt ác ma cũng tốt,tất cả đều đã bị suy yếu 1 cách nghiêm trọng.Sự nguy hiểm của bộ phim kinh dị lần này đã vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Diệp Tưởng đưa tay đẩy nhẹ cửa.
Sau khi cửa bị đẩy ra,hắn mở ra đôi mắt ác ma !
Một cái xác gầy trơ xương, toàn thân trắng bệch nằm chỏng chơ ở trong góc phòng. Đây là lầu tiên kể từ khi bọn họ bước chân vào thế giới « Quỷ tế » phần III đến nay, bọn họ mới nhìn thấy 1 cái “xác”. Cái xác này khẳng khiu như que củi, xương cốt trồi lên 1 cách rõ ràng, trên đầu cũng chỉ còn lơ thơ vài sợi tóc chẳng khác gì đầu trọc bao nhiêu. Đầu cái xác tóp lại, ngũ quan méo mó chẳng thể nào hình dung được.Trên người cái xác chỉ mặc độc 1 cái áo may ô. Nói thật thì nếu nhìn qua chẳng ai biết được giới tính của cái xác này thế nào cả !
1 cái xác khủng bố như vậy chắc chắn không phải bộ phận hoá trang chuyên nghiệp nào cũng có thể tạo ra được.
Người chết.
Nhưng bây giờ vật bị nguyền rủa thực sự rất quý giá. Tạm thời vẫn phải quan sát là chính.Nếu như để lực lượng nguyền rủa tiêu hao quá lớn thì bọn họ chẳng thể nào trụ nổi tới lúc đi tới Cửu Âm sơn.
-Chúng ta đi.
Diệp Tưởng quyết định thật nhanh sau đó hắn nhanh chóng ôm chặt Vũ Sóc vào trong lòng.Sau khi hắn xác định đã ôm chặt lấy nàng,hắn chuẩn bị dùng tốc độ khủng bố của mình để rời khỏi thôn làng này.
Nhưng mà......
Ngay khi Diệp Tưởng chuẩn bị trốn đi thì cái xác trước mặt bỗng nhiên biến mất!
Trong khi ôm chặt Vũ Sóc vào lòng, Diệp Tưởng vẫn chưa hề rời mắt khỏi cái xác đó. Nhưng không biết vì sao cái xác đó lại bỗng nhiên biến mất!
Diệp Tưởng ôm Vũ Sóc nhanh chóng rời đi !
Nhưng......chuyện cực kỳ khủng bố lại xảy ra.
Khi hắn đưa mắt nhìn mảnh ruộng bị bỏ hoang ở trước mặt,hắn phát hiện không ngờ mình lại một lần nữa trở về tầng trệt của căn nhà đó!
Giống như là một vòng Mobius* vậy !
(Định nghĩa về vòng Mobius :
http://vi.wikipedia.org/wiki/M%E1%BA%B7t_Mobius)
Sau nhiều lần thử,Diệp Tưởng phát hiện hắn không thể trốn khỏi nơi này được !
Xem ra suy nghĩ muốn tiết kiệm vé chuộc cái chết thực sự quá ngây thơ rồi.
Tiếp đó, không khí ở nơi này bắt đầu trở nên vô cùng ma quái.Trong lưới cảm giác được tạo ra từ đôi mắt ác ma,linh cảm nguy hiểm bắt đầu xuất hiện.
-Két !!
Sau khi Diệp Tưởng nghe được âm thanh này,hắn ngẩng đầu lên nhìn và phát hiện cánh cửa của căn phòng trên tầng 2 đã bị đẩy ra.
Diệp Tưởng đang định nói cho Vũ Sóc biết kế tiếp sẽ phải làm sao thì hắn phát hiện « người » đang được hắn ôm vào trong lòng hoá ra lại là cái xác lúc nãy!
Không đợi Diệp Tưởng kịp phản ứng, cái xác kia bắt đầu mở lớn khuôn miệng thối rữa của mình và cắn về phía của Diệp Tưởng!
Móng vuốt ác ma vẩy qua và bóp nát cái đầu của cái xác kia !
Cái xác đó biến mất.
-Từ Trúc !
Dù ôm chặt Vũ Sóc vào trong lòng nhưng Diệp Tưởng không dám chắc có thể bảo vệ nàng!
Sự đáng sợ của phim kinh dị không thể giải lại một lần nữa thay đổi sự hiểu biết về nó của Diệp Tưởng !
Tiếp đó, Diệp Tưởng thử đi vào trong thôn từ những hướng khác nhau, nhưng dù hắn đi về phía nào thì hắn cũng chẳng thu được kết quả gì.Thậm chí dù đã mở ra đôi cánh ác ma nhưng hắn vẫn không thể bay khỏi chỗ này. Cuối cùng, hắn vẫn không cách nào rời khỏi vị trí hiện tại ! Cùng lắm hắn cũng chỉ có thể đi loanh quanh thôn trong 1 phạm vi hẹp.
Nơi này chắc hẳn vẫn còn cách Cửu Âm sơn 1 khoảng cách nhất định mà đã đáng sợ đến thế này rồi,vậy thì mộ chính của tộc Cửu Luân còn đáng sợ ra sao nữa?
Tiếp đó, 1 tiếng rống khiến người ta sởn cả tóc gáy vang lên. Tiếp đó, Diệp Tưởng đột nhiên quay đầu lại và nhìn thấy cái xác vừa nãy lại 1 lần nữa xuất hiện ở phía sau lưng hắn. Nó bước về phía hắn chẳng khác gì 1 con cương thi !
Đường đi thì đã bị khoá chặt khiến hắn làm đủ mọi cách cũng chẳng thể nào thoát được! Móng vuốt ác ma vừa nãy đã dùng rồi, chẳng lẽ còn phải tiếp tục sử dụng nữa sao? Hay là dùng ‘Dạ Huyết’? Với Diệp Tưởng thì mặc dù quá trình giãy ra khỏi làn sóng quỷ hồn khiến hắn thu được 1 khoản vé chuộc cái chết tương đối lớn,nhưng Vũ Sóc lại không ở đây,nên hắn không thể hóa thân thành hình thái ‘Ác ma’ ! Trong tình huống không có ai giúp sức,nếu lọt vào trong vòng vây của quỷ hồn,đợi đến khi vé chuộc cái chết hao hết, hắn nhất định phải chết !
Mười giây trả 1000 tấm vé chuộc cái chết khiến tốc độ vé chuộc cái chết được thưởng căn bản đuổi không kịp tốc độ tiêu hao vé chuộc cái chết!
Thế nhưng, Diệp Tưởng chỉ có thể chiến đấu !
Trước mắt,vé chuộc cái chết còn có khoảng 3000 tấm gì đó, đủ cho hắn chiến đấu khoảng 30 giây.Thế nhưng 30 giây đã đủ khiến ‘Dạ Huyết’ bị suy yếu đến độ không thể sử dụng!
Thanh kiếm màu đỏ máu lại tái hiện !
Diệp Tưởng nhất định phải tìm được Vũ Sóc bằng mọi giá!
Hắn đã từng hứa sẽ bảo vệ nàng!
Đôi mắt ác ma lại 1 lần nữa mở ra, sau đó người hắn nhanh chóng lao tới phía trước.« Dạ Huyết » đâm xuyên qua đầu của thi thể đó !
-Cút !
Cái đầu kia nhanh chóng nổ tung,sau đó cái xác biến mất khỏi tầm mắt của Diệp Tưởng!
Sau đó Diệp Tưởng dùng ‘Dạ Huyết’ để hạ nguyền rủa.
Một nguyền rủa có thể phá giải cục diện quỷ nhảy tường này.
Hắn cũng không tiếp tục so đo xem cái giá phải trả có quá đắt hay không.
Hắn...... Nhất định phải cứu ra Vũ Sóc !
Lúc này suy nghĩ của Vũ Sóc rơi vào trong 1 mảng hắc ám.
-Người đàn ông đó tên là Mông Hưu. Đây là 1 cái tên mà bất cứ 1 người thuộc tộc Cửu Luân nào cũng không thể quên.Lúc ấy y là tộc trưởng của tộc Cửu Luân.
-Người đàn ông đó đã cùng ‘Ác Ma’ ký kết khế ước trên tấm da dê.Nội dung kế ước là sau khi người của tộc Cửu Luân chết đi, bọn họ sẽ không tới nơi mà người chết nên tới.Bọn họ cho dù có phải chết cũng muốn vĩnh viễn quanh quẩn trên cõi đời này. Cho dù biến thành 1 cái xác không hồn, họ cũng không sợ. Bởi vì với bọn họ mà nói, sự sống thật sự vô cùng đau khổ, nhưng cái chết cũng thực sự khủng bố. Bởi vì chết cũng đồng nghĩa với việc hoàn toàn biến mất.
-Mông Hưu lúc ấy mới nghĩ cách để giúp cho dù tộc Cửu Luân có bị diệt vong thì người trong tộc vẫn tiếp tục tồn tại, để bọn họ cho dù có chết thì mọi thứ vẫn chưa phải đã hết ! Cho nên, y cầu nguyện với lòng thành tâm,và thông qua 1 phương thức nào đó, y đã gặp gỡ ‘Ác ma’.
-Chúng tôi thực sự không thể kiểm chứng được phương thức để gặp gỡ ‘Ác ma’ thế nhưng, chúng tôi có thể xác định từ đó trở đi Mông Hưu đã có 1 sự thay đổi vô cùng lớn.Với người trong tộc Cửu Luân thì y biến thành thứ giống như ‘thần’ vậy,bởi vì, bọn họ tận mắt nhìn thấy người trong tộc dù đã chết nhưng lại một lần nữa trở về bên cạnh họ. Cho dù có phải chết đi, thì họ sẽ không biến mất.Bọn họ sẽ không cần phải lo lắng tới vấn đề lương thực nữa, cũng chẳng cần phải đau khổ về việc bọn họ không có đất đai để trồng trọt và bò dê để chăn nuôi, không cần phải đổ máu và hy sinh vì chiến loạn,cũng không cần phải rơi lệ vì mất đi người thân.Đối với bọn họ thì đó là 1 nguyền rủa giúp bọn họ vĩnh viễn luân hồi. Ngoài tấm da dê nguyên bản mà Mông Hưu đã ký kết với ‘Ác ma’ ra thì còn có 8 ‘bản sao’ đã được đóng dấu.9 tờ khế ước này sau đó được cất giữ trong 9 lăng mộ của tộc Cửu Luân. Cũng chính vì như thế,kể từ đó…
-Bọn họ được gọi là ‘tộc Cửu Luân’.
-Có 1 điều có thể khẳng định là ngay cả hiện tại thì ‘Mông Hưu’ vẫn đang sống trong mộ chính của tộc Cửu Luân.Bản chính của khế ước ký kết với ‘Ác ma’ đang nằm trong tay y.
Sau đó là 1 câu thoại của Tống Tuấn Trúc.
Vũ Sóc nhớ như in câu thoại đó.
-Tôi có 1 cách nhìn khác về chuyện của ‘Mông Hưu’. Nói đúng ra thì sau khi ký kết khế ước, ‘Mông Hưu’ chỉ sợ đã không còn tồn tại.« Người » xuất hiện sau đó là « người » đã bị « Ác ma » nhập lên mình !