Cùng lúc đó trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13.

Diệp Tưởng hỏi mọi người xem bọn họ có sẵn lòng trung thành với trận doanh Khu Ma hay không?

Câu nói của hắn khiến những người ở đây bắt đầu nhíu mày.

Người đầu tiên mở miệng là Phương Lãnh.

- Tôi đương nhiên sẽ gia nhập trận doanh Khu Ma.

Vũ Sóc tiếp lời:

- Tôi cũng vậy.

Nàng đã nhìn ra lúc này Diệp Tưởng có vẻ khác thường. Thần thái và ngữ khí của hắn không giống với lúc trước. Lúc này không phải hắn định bắn tên không khi hỏi câu này. Nghe ra có vẻ như Diệp Tưởng muốn giành quyền lãnh đạo «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13.

Người tiếp theo mở miệng là Thành Tuyết Tùng. Nàng không có chút do dự nói:

- Tôi và trận doanh Đọa Tinh vốn là tử thù nên đương nhiên tôi lựa chọn gia nhập trận doanh Khu Ma.

Về phần Tiêu Mộng Kỳ căn bản không cần tỏ thái độ.

Lý Duy Tư tiếp lời:

- Tôi cũng vậy! Tôi nguyện gắng sức vì trận doanh Khu Ma, cũng nguyện trung thành với Diệp Tưởng đại nhân!

Khi Lý Duy Tư nói ra câu này, những người xung quanh lập tức nhận ra có điều không bình thường.

Ý của hắn là sao? Chẳng lẽ Diệp Tưởng muốn đoạt quyền nên mới buộc mọi người phải tỏ thái độ sao? Lý Duy Tư rõ ràng đang giật giây Diệp Tưởng đoạt quyền khi cố tình thêm vào phía sau tên của Diệp Tưởng hai chữ “Đại nhân”!

Lý Duy Tư rất hiểu hiện tại hắn chỉ còn một con đường có thể đi. Nên biết rằng hắn trước đó đã dính phốt rất nghiêm trọng rồi nên lúc này đương nhiên hắn cần phải tích cực tỏ thái đổ để xoá đi sự nghi ngờ trong lòng của Diệp Tưởng về mình mới là đạo lý. Hơn nữa, công khai xưng hô Diệp Tưởng là “đại nhân” trước mặt bao nhiêu người rõ ràng cho thấy hắn thề chết cũng trung thành với Diệp Tưởng, thuộc « dây » của Diệp Tưởng! Chuyện này rõ rành rành không cần phải giấu diếm! Một khi đã như vậy thì nếu Diệp Tưởng muốn xây dựng thế lực của mình, hắn chắc chắn không thể chèn ép người công khai thề trung thành với hắn như y! Nếu không còn ai dám đi theo Diệp Tưởng nữa? Còn chuyện Phương Lãnh sau khi nghe câu này có tâm tình thì hắn có cần quan tâm sao? Hiện tại lúc này rõ ràng việc Diệp Tưởng thay thế Phương Lãnh trở thành lĩnh tụ của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đã là chiều hướng phát triển rồi. Phương Lãnh tuy cũng có uy tín, nhưng những diễn viên ngày xưa thề trung thành với y như Vu Thần, Mạc Thu Thực, Tô Hàn đã chết gần hết. Thành Tuyết Tùng độc lập độc hành, Tiêu Mộng Kỳ thì làm việc theo ý mình, chỉ còn Vũ Sóc đứng ở bên Phương Lãnh. Duy Tư hắn cần phải sợ sao? Nếu Phương Lãnh thức thời thì y nên biết phải làm thế nào!

Những người khác đều không phải người ngu.

Đổng Ỷ Lam lăn lộn trong giới showbiz lâu như vậy nên đương nhiên nàng rất nhuần nhuyễn trong chuyện đối nhân xử thế. Đừng nhìn hình tượng giống như tiên nữ không ăn khói lửa chốn nhân gian trên TV mà lầm tưởng về nàng. Nếu muốn đặt chân trong làng giải trí thì việc anh muốn đứng ngoài cuộc là chuyện tuyệt đối không thể. Không biết có bao nhiêu người đều phải tạo dụng những mối quan hệ tốt đẹp với đủ lại nhân vật trong làng giải trí. Ngoài việc trau đồi kỹ năng diễn xuất ra thì anh còn phải vắt óc để xử lý những mối quan hệ giữa người với người trong làng giải trí phức tạp đến ngoài sức tưởng tưởng của người thường! Có thể lăn lộn đến trình độ diễn viên hạng một thì sự cố gắng của Đổng Ỷ Lam chắc chắn vượt xa rất nhiều sự tưởng tưởng của người thường. Lúc trước khi mới bước chân vào rạp chiếu phim, bởi vì nàng không thể thích ứng được cuộc sống thế này cho nên nàng bị suy sụp do rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng. Tuy nhiên sau một thời gian dài, Ỷ Lam rốt cuộc đã tỉnh táo lại. Nàng biết nếu muốn sống sót thì đầu tiên nàng phải tạo lập mối quan hệ tốt đẹp với những diễn viên giàu kinh nghiệm. Hiện tại thấy Lý Duy Tư đã tỏ thái độ, cộng thêm việc nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Diệp Tưởng thì nàng đã hiểu đã tới lúc nàng phải lựa chọn đội ngũ cho mình. Diệp Tưởng ngoài miệng nói là “thề trung thành với Khu Ma trận doanh”, thế nhưng ai mà không nhìn ra hắn căn bản muốn nói “thề trung thành với hắn”! “Trận doanh Khu Ma” chẳng qua chỉ là tấm da hổ mà hắn mượn để làm cờ xí mà thôi! Vì thế, Ỷ Lam lập tức hô lên:

- Tôi cũng vậy! Tôi thề sẽ đi theo Diệp Tưởng đại nhân, thề trung thành với trận doanh Khu Ma!

Lý Duy Tư và Đổng Ỷ Lam đã cất lời thì những người khác sẽ không do dự nữa. Người Trung Quốc vốn có tâm lý theo đám đông. Có những chuyện mà cá nhân người đó bình thường không dám làm, nhưng chỉ cần có người hô hào một tiếng, sau đó người người hưởng ứng thì trong lòng họ sẽ phừng phừng dũng khí đi theo đám đông. Trong lịch sử từ xưa đến nay có rất nhiều hiện tượng nhìn như hoang đường nhưng lại diễn ra trong thực tế cũng vì nguyên nhân này. Những diễn viên mới còn lại như Khang Mẫn, Triệu Y Hoa đương nhiên cũng hiểu mình nên lựa chọn thế nào. Chỉ là có không ít người đưa mắt nhìn Phương Lãnh.

Lúc trước Diệp Tưởng và Phương Lãnh cũng đã từng có một cuộc họp kín. Sau khi nghe hết tất cả mọi chuyện, Phương Lãnh cũng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra. Hắn cũng biết bây giờ là lúc nên chuyển giao quyền lực cho Diệp Tưởng rồi. Đó là một vấn đề vô cùng khách quan: hiên tại thực lực của Diệp Tưởng đã vượt xa Phương Lãnh, hơn nữa hắn còn là đại nhân vật được cả trận doanh Khu Ma vô cùng coi trọng, nên việc Phương Lãnh tiếp tục ở trên Diệp Tưởng đã trở nên thiếu thực tế.

Diệp Tưởng tuy rằng đã nói chuyện với Phương Lãnh một cách vô cùng uyển chuyển, nhưng ý tứ của hắn đã được biểu hiện vô cùng rõ ràng! Đương nhiên, Diệp Tưởng cũng nói rõ với Phương Lãnh rằng hắn nhớ cái ân tình của Phương Lãnh ngày xưa nên sau này hắn nhất định sẽ bảo vệ Phương Lãnh, Vũ Sóc cũng những diễn viên khác thuộc «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13. Nghe được câu này thì Phương Lãnh rốt cuộc cũng yên tâm hơn. Anh ta dù sao cũng không phải là người ham hố quyền lực. Sống trong rạp chiếu phim địa ngục này khiến anh ta nhìn quyền thế như mây bay. Anh ta chỉ hy vọng sau này không nhìn thấy nhiều diễn viên phải chết nữa, hy vọng có một ngày anh ta và những chiến hữu có thể trở về thế giới hiện thực. Như vậy đã là quá đủ rồi!

Phương Lãnh vì thế lên miệng:

- Diệp Tưởng, hy vọng cậu sau này có thể lãnh đạo «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 thật tốt. Phương Lãnh này cũng sẽ vì cậu mà ra sức.

Ngay cả Phương Lãnh cũng đã tỏ thái độ thì những người khác đương nhiên cũng hiểu lúc này cần phải chứng tỏ sự trung thành. Bằng không chẳng phải họ sẽ trở thành kẻ ngoại đạo sao? Vì thế mọi người trước sau hô lớn.

- Chúng tôi sẵn lòng dốc sức cho Diệp Tưởng đại nhân!

- Tôi cũng nguyện ý theo ngài!

Diệp Tưởng thấy mọi người đã tỏ thái độ thì hắn biết cuối cùng hắn đã có thể đoàn kết rạp chiếu phim thành một khối vững chắc.

Hắn biết sau này khi hắn nắm giữ lực lượng của « Ác ma » thì đó cũng là lúc mặt tối trong hắn sẽ được giải phóng. Chỉ khi ác hơn « Ác ma », hắn mới có thể khống chế được lực lượng của « Ác ma » mà không đánh mất đi linh hồn mình! Đây là chuyện không thể tránh khỏi, và đó cũng là điều kiện bắt buộc để sống sót trong thế giới địa ngục này. Các cụ có câu « nhân từ không thể nắm binh »! Cách quản lý tương đối ôn hoà của Phương Lãnh căn bản không thích hợp để sống sót trong «Rạp chiếu phim địa ngục», cũng không thể bồi dưỡng ra một đội quân dũng mãnh như hổ như lang. Sau này kẻ thù của họ không chỉ là oan hồn lệ quỷ trong những bộ phim khác mà còn là những diễn viên của các «Rạp chiếu phim địa ngục » khác! Hay nói cách khác, bọn họ cần phải học cách tắm máu của kẻ thù, học cách tàn nhẫn vô tình! Chỉ cần là kẻ thù, cho dù đó có là phụ nữ, cho dù đó có là người già cả, cho dù đó có là đứa trẻ không biết gì, họ cũng phải giết!

Diệp Tưởng tuyệt đối không phải là người ham hố quyền thế gì. Trong thế giới địa ngục này thì việc sống sót mới là ưu tiên số một. Quyền thế có tác dụng rắm chó gì? Nhưng hiện tại «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đang rơi vào tình trạng bất ổn nên hắn phải lập tức tiếp quản quyền lãnh đạo «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 và nhanh chóng gia tăng thực lực của rạp chiếu phim. Cứ như vậy, hắn cũng không cần phải e dè khi làm bất cứ chuyện gì. Diệp Tưởng quả thực cũng cảm thấy rất có lỗi với Phương Lãnh. Nếu không có vật bị nguyền rủa hệ thời gian của Phương Lãnh thì hắn cũng sống không được tới giờ. Nhưng nếu đã đi tới nước này thì chuyện hắn tiếp quản quyền lãnh đạo đã trở thành chuyện bắt buộc. Điều mà Diệp Tưởng phải làm là giúp «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 tiếp tục sống sót trong thế giới địa ngục này.

Vũ Sóc cũng sớm đã đoán được kết quả này, nhưng việc nó trở thành hiện thực còn nhanh hơn những gì mà nàng tưởng. Rõ ràng [ Chuyến bay số hiệu 444 ] đã khiến Diệp Tưởng bước thêm được một bước lớn. Nhưng nàng rất lo Diệp Tưởng sẽ từng bước bị « Ác ma » ảnh hưởng tới linh hồn. Nàng rất tin tưởng vào nhân cách của Diệp Tưởng, nhưng nếu sau này hắn cứ tiếp tục bị « Ác ma » ảnh hưởng thì nàng cũng không biết liệu sẽ có ngày hắn sẽ vung đồ đao với những bạn diễn của hắn hay không? Thế nhưng cho dù biết chuyện này, Vũ Sóc cũng không có năng lực để ngăn cản vì thực lực của nàng quá yếu.

Sau đó hai cánh tay của Diệp Tưởng bỗng nhiên biến hoá một cách kịch liệt! Một bên hoá thành móng vuốt ác ma to bự chảng, bên kia xuất hiện cái đầu của Wallace bị khoá kín. Cái đầu đó chuyển hoá thành thanh kiếm « Dạ Huyết »!

Hiện tại mọi người gần như không thể thở được.

Đúng là trăm nghe không bằng một thấy! Cho dù có người có vài phần nghi ngờ về thực lực của Diệp Tưởng thì họ hiện tại cũng đều câm như hến.

- Từ hôm nay trở đi, thanh lợi kiếm của ta sẽ nhắm thẳng tới trái tim của « Ác ma »!

- Ta tên « Dạ Vương »!

Việc Phương Lãnh chủ động nhượng quyền, cộng thêm việc Diệp Tưởng thể hiện thực lực của mình khiến những người có khát vọng muốn sống sót hiểu rõ ràng rằng chỉ có theo sát Diệp Tưởng mới có cơ hội sống sót! Tới lúc này ngay cả một nông dân chân chất như Vương Cường cũng biết phải làm thế nào.

Vì thế, lấy Lý Duy Tư làm đầu tàu, mọi người lập tức hô lớn.

- Dạ Vương đại nhân!


- Tiểu nhân thề chết cũng đi theo Dạ Vương đại nhân!

- Dạ Vương đại nhân thực lực siêu quần, nhất định xưng bá 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục »!

Đến lúc này phần lớn diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 đều đã quyết định coi « Dạ Vương » Diệp Tưởng làm chủ soái, còn bản thân như thiên lôi nghe hắn sai khiến! Hắn chỉ chỗ nào thì họ sẽ đánh chỗ đó! Ngay cả Tiêu Mộng Kỳ cũng gia nhập vào hàng ngũ này. Vũ Sóc cũng biết bây giờ đã là thời đại của Diệp Tưởng nên nàng cũng nói:

- Tiểu nữ cũng sẵn lòng theo hầu Dạ Vương đại nhân, hy vọng đại nhân có thể đưa rạp chiếu phim chúng ta tới sự cường thịnh!

Diệp Tưởng quan sát mỗi người. Hắn quả thực không chút hứng thú với mấy lời ton hót kia. Xưng bá 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » gì chứ? Hiện tại trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » vẫn có không ít người có thể lấy mạng hắn. Điều hắn cần chỉ là từ nay về sau «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 sẽ luôn vững chắc như thép và luôn đi theo con đường máu và sắt. Kẻ địch sau này của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 còn vượt trên nhiều lần trước kia. Thực lực tổng hợp của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 vẫn còn quá yếu. Những diễn viên có sức chiến đấu bậc trung đã tổn thất quá nhiều trong phim kinh dị. Không có một diễn viên hạng một thực sự nào trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 cả. Trung cấp linh môi sư như Vũ Sóc ngay cả một vật bị nguyền rủa cũng không có. Cũng chỉ Tiêu Mộng Kỳ và Thành Tuyết Tùng có được vật bị nguyền rủa loại ký sinh [ nếu không tính đến trạng thái đặc thù của Ôn Vũ Phàm]. Tình trạng hiện nay cần phải nhanh chóng thay đổi!

- Nhưng trận doanh Đọa Tinh sẽ bằng mọi giá truy sát diễn viên của rạp chúng ta.....

Đổng Ỷ Lam lúc này lập tức hỏi:

- Chúng ta có đối sách chống đỡ hay không?

- Trận doanh Đọa Tinh đáng sợ hơn sự tưởng tượng của chúng ta rất nhiều. Không chỉ «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 mà những « Rạp chiếu phim địa ngục » khác tìm trận doanh Đọa Tinh để nương tựa cũng là kẻ thù nguy hiểm của chúng ta nên từ nay về sau «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 cần phải tận sức nâng cao sức chiến đấu. Trong [ « Quỷ tế » phần III] công chiếu không lâu sau đây với chúng ta mà nói vô cùng quan trọng. Chắc các vị đều hiểu rõ chuyện này chứ?

Mọi người ai cũng có vẻ hiểu rõ như in.

- Nếu như chúng ta lấy được vật bị nguyền rủa « trùm cuối » trong [« Quỷ tế » phần III] -- tấm da dê dùng để tế quỷ thì sức chiến đấu của rạp chúng ta sẽ gia tăng trên diện rộng. Tấm da dê kia là loại vật bị nguyền rủa loại ký sinh nên giá trị của nó là không thể đo lường. Trong[« Quỷ tế » phần III], chúng ta phải không tiếc mọi giá lấy cho bằng được tấm da dê đó! Vì thế, chúng ta cần phải nâng cao sức chiến đấu của chính chúng ta!

Tiếp đó Diệp Tưởng đưa mắt nhìn Tiêu Mộng Kỳ rồi nói:

- Cô còn chưa chiếm quyền sở hữu của cái đầu lâu kia chứ, Tiêu Mộng Kỳ?

- Tiểu nhân chưa hề khiến nó nhận chủ, thưa đại nhân vì ngài đã cố ý dặn dò.

Tiêu Mộng Kỳ không chút do dự lấy từ trong vòng tay xương người ra cái đầu lâu còn đầm đìa máu tươi của Vương Thế Đồng. Tất cả mọi người đều phải hít một hơi lạnh khi nhìn thấy nó.

- Vũ Sóc!

Diệp Tưởng nhìn Bạch Vũ Sóc rồi nói:

- Từ nay về sau đây là vật bị nguyền rủa của cô! Vật bị nguyền rủa đến từ phim kinh dị khó!

Vũ Sóc nghe đến đây liền vui mừng khôn xiết! Nàng vẫn muốn có được một vật bị nguyền rủa! Hiện tại ước vọng đó của nàng đã được thực hiện!

Diệp Tưởng đưa mắt nhìn Phương Lãnh rồi nói:

- Phương Lãnh! Cả anh cũng thế !

Phương Lãnh lúc trước khi trò chuyện với Diệp Tưởng đã nghe hắn nhắc tới việc hắn sẽ bồi thường cho anh ta, cho nên anh ta đã chuẩn bị tâm lý. Chỉ là anh ta không biết Diệp Tưởng sẽ làm thế nào?

- Từ hôm nay trở đi, anh...... chính là ‘Khô lâu vương’.

Diệp Tưởng khi nói câu này thì hắn đã đi tới phía sau của Phương Lãnh và đặt tay lên vai của anh ta.

- Cái này.....

Phương Lãnh ngạc nhiên hỏi:

- Ý của ngài là sao?

- Ta đã tước đoạt nguyền rủa của ‘Khô lâu vương’ Triệu Không Ảnh. Cho dù cuối cùng ta cũng để lại cho hắn một khúc xương bị nguyền rủa, nhưng phần lớn nguyền rủa đều nằm trong tay của ta. Anh yên tâm! Thứ này sẽ không khiến anh phải bán linh hồn cho « Ác ma » vì nó sẽ trực tiếp nguyền rủa lên người anh! Từ nay về sau, anh sẽ không khác gì Triệu Không Ảnh cả.

Phương Lãnh lập tức đưa hai tay lên, sau đó hắn siết chặt tay. Một bàn tay của hắn bỗng nhiên xẹp xuống giống như bong bóng hết hơi vậy!

- Ta không thể có được bất cứ vật bị nguyền rủa nào khác, kể cả loại ký sinh. Cho nên từ nay về sau, bộ xương bị nguyền rủa này sẽ do anh thừa hưởng. Mặt khác, ta còn khiến cho nguyền rủa trên khúc xương của Triệu Không Ảnh có một chỗ thiếu sót trí mạng. Nếu Triệu Không Ảnh về sau không chết và tiếp tục xuất hiện trước mặt ta thì ta có thể trong nháy mắt khống chế xương cốt trong người hắn, khiến hắn hoàn toàn trở thành một con rối bị ta điều khiển!

Nếu Nishimura Kenichi nghe được câu nói của Diệp Tưởng lúc này thì thật không biết sắc mặt của y sẽ thế nào. Kế hoạch của Diệp Tưởng không ngờ đến ngay cả An Nguyệt Hình cũng không phát hiện ra!

- Đợi đã.....

Lúc này, Tiêu Mộng Kỳ bỗng nhiên đặt câu hỏi:

- Như vậy Phương Lãnh thì sao? Phương Lãnh có phải cũng bị ngài điều khiển hay không?

- Có.
Diệp Tưởng cũng thừa nhận:

- Vì nguyền rủa này vốn là do ta ếm nên việc anh ta bi ta khống chế cũng là chuyện đương nhiên. Phương Lãnh! Chẳng lẽ anh không tin ta?

- Không có.

Phương Lãnh hiện tại mừng rỡ như điên. Hiện tại chút cảm giác lạc lõng do mất đi địa vị đã biến mất sạch sẽ! Chuyện bị Diệp Tưởng khống chế quả thật khiến anh ta cũng có chút không thoải mái, nhưng chuyện này vốn không thể tránh khỏi. Chung quy hiện tại Diệp Tưởng đã là kẻ bề trên!

Sức chiến đấu của «Rạp chiếu phim địa ngục» đã được tăng vọt. Tuy địa vị của Phương Lãnh đã giảm xuống, nhưng năng lực bảo mệnh của anh ta đã « cứng » hơn trước kia đến mấy lần! Vũ Sóc cũng cảm thấy bội phục thủ đoạn của Diệp Tưởng. Sau này Phương Lãnh cũng sẽ không có bất cứ bất mãn gì với hắn cả. Diệp Tưởng khi lập uy cũng đã thể hiện một cách rõ ràng lợi ích của việc họ đi theo hắn! Hiện tại những người xung quanh cũng nhìn Diệp Tưởng bằng một ánh mắt nhiệt tình hơn hẳn! Tin rằng nếu mọi chuyện vẫn cứ tốt đẹp như vậy thì bọn họ sẽ thật sự trung thành với Diệp Tưởng! Hắn cũng sẽ có được một nhóm người đầu tiên thề chết cũng trung thành với mình!

Địa vị lãnh đạo của “Dạ Vương” ở «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đã không thể nghịch chuyển!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play