Thường thì người ta có thể nhận thấy rõ sự khác biệt của chủ sở hữu vật bị nguyền rủa loại ký sinh thông qua đôi mắt của người đó.
Đôi mắt của Ôn Vũ Phàm lúc này sáng rõ và thông suốt giống như nàng có thể hiểu rõ tất cả mọi chuyện vậy. Hơn nữa khí chất trên người của nàng cũng trở nên khác trước.
Ngay cả Diệp Tưởng cũng ngẩn ra. Hiện tại Ôn Vũ Phàm khiến hắn có cảm giác giống như tiên giáng trần vậy. Dù nàng không nói gì mà chỉ ngồi ở đó cũng khiến cho người ta có cảm giác ưu nhã trầm tĩnh. xem tại .
- Chị! Chị không sao chứ?
Diệp Tưởng đương nhiên không quên chính sự.Việc đóng phim vẫn phải tiếp tục.
- Không sao!
Vũ Sóc lau mồ hôi trên trán. Cảm giác mệt mỏi về tinh thần đã biến mất. Nàng tin dù nàng có bước vào ác mộng tầng ba thì nàng tuyệt đối sẽ không bị kéo vào tầng bốn!
Thiên phú tinh thần của nàng đang không ngừng được khai thác! Nàng càng lúc càng có cảm giác như nó không hề có điểm cuối vậy! Nàng không ngờ lại có thiên phú nghịch thiên như vậy! Nghĩ tới cuộc sống tự ti của nàng trước kia, nàng cũng cảm thấy đó là một trò đùa.
Triệu Không Ảnh cũng thỉnh thoảng đưa mắt nhìn Ôn Vũ Phàm. Hắn cũng không khỏi cảm thấy hứng thú rất lớn với cô gái này. Khi nhìn đôi mắt của nàng, hắn đã nhận ra được điều gì đó.
Cô gái này tuyệt đối không phải là vật trong ao!
Triệu Không Ảnh tuy là kẻ háo sắc nhưng hắn tuyệt đối không phải là kẻ tinh trùng thượng não. Ôn Vũ Phàm quả thực rất đẹp, nhưng hắn cũng không vì thế mà thương hoa tiếc ngọc, nhân từ nương tay. Thứ khiến hắn cảm thấy an toàn nhất chỉ có người chết! Hắn đã bắt đầu ý thức được có lẽ nàng mới là người khiến hắn cảm thấy sinh mạng của mình bị uy hiếp!
Nhờ có Ôn Vũ Phàm mà mọi người lại tranh thủ được thời gian. Nhưng trước khi quỷ hồn thoát khỏi ác mộng thì chỉ e chuyện anh em đấu đá sẽ xảy ra. Cho dù mọi người có muốn hay không cũng vậy thôi. Hai rạp chiếu phim thuộc hai trận doanh đối địch rất khó có được mối quan hệ tốt đẹp.
« Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19.
Mạc Niệm Sinh thở phào. Trốn trong cái bóng của «Hầu tước», hắn khẽ phất tay áo. Điều đó có nghĩa họ tạm thời an toàn.
Nhưng «Hầu tước» lại không nhìn cái bóng của mình mà chú ý tới một góc trong phòng tập đàn rồi nói:
- Ra đi!
Mạc Niệm Sinh lập tức ý thức được người “đi ra” không phải là hắn. «Hầu tước» đang nhìn một góc khác.
Ở nơi đó rất nhanh có một bóng người trong suốt dần dần thực thể hoá.
- Quả là không gạt được anh, Heine!
Heine là tên thật của «Hầu tước»! Trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19, gần như không có ai dám gọi tên thật của «Hầu tước» , kể cả Nam Cung Tiểu Tăng!
Nhưng người này lại có thể!
Thân hình của người kia dần dần hiện ra. Đó là Leno!
«Hầu tước» đứng dậy sau đó trong chớp mắt người y biến mất, rồi y xuất hiện trước mặt của Leno!
- Tôi biết chuyện gì không nên biết sao?
Leno khẽ hỏi:
- Tôi chỉ tò mò không biết anh rốt cuộc đang định làm gì thôi!
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên nhìn cái bóng dưới chân của «Hầu tước» rồi nói:
- Ồ , xin lỗi! Hoá ra là Niệm Sinh cũng ở đây sao?
Chỉ khi hai người «Hầu tước» và Leno nói chuyện riêng tư thì Leno mới gọi « Hầu tước » là “Heine”.
- Quên đi tất cả những gì mà cô thấy đi!
«Hầu tước» thản nhiên nói.
Leno gật đầu rồi nói:
- Tôi hiểu!
Kỳ thật Mạc Niệm Sinh cũng không bất ngờ với thái độ của Leno. Gần như tất cả mọi người trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 đều biết Leno là người duy nhất dám không hề có chút kính sợ với «Hầu tước». Nhưng nàng và Lý Tín Lăng lại không phải là cùng một kiểu người. Chỉ có một mình Leno dám gọi «Hầu tước» là “Heine”.
- Niệm Sinh.
«Hầu tước» nhìn bóng của mình rồi nói:
- Ra ngoài trước đi! Có chuyện thì lập tức quay lại thông báo với ta!
Mạc Niệm Sinh lập tức hiểu ý sau đó một cái bóng bắt đầu kéo dài sau đó chui ra bên ngoài...... Dù sao Niệm Sinh chỉ cần lưu lại trong bóng của «Hầu tước» một phân thân quỷ ảnh là được. Đương nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không để phân thân này nhìn thấy hay nghe thấy thứ gì. Hắn tuyệt đối không thể gạt được «Hầu tước». Quả nhiên Leno chính là Leno. Trước đó trong hội nghị bàn tròn, nàng ta cũng chính miệng chất vấn «Hầu tước». Trước kia mọi người vẫn không rõ Leno có điểm gì để dựa dẫm mà nàng ta lại không hề tỏ ra sợ hãi trước mặt của «Hầu tước»?
Sau một hồi, Leno khẽ thở dài rồi nói:
- Chuyện này liệu có liên quan đến việc lúc trước anh đưa cho tôi một nửa chiếc kéo, còn cố ý dặn dò tôi nguyền rủa lên đó không?
«Hầu tước» đứng trước mặt Leno sau đó nhìn khuôn mặt mang một nét đẹp đặc biệt của một người thiếu nữ con lai. Nếu xét theo tiêu chuẩn con lai thì khuôn mặt của Leno khá gần với khuôn mặt của người phương Đông. Nàng chỉ thừa hưởng duy nhất mái tóc, màu sắc của đồng tử và nước da trắng của người phương Tây.
- Cô hôm nay có nhiều vấn đề lắm thì phải?
Nếu «Hầu tước» nói câu này với những người khác thì có lẽ người đó sẽ giật mình thon thót.
- Anh nghĩ tôi không tra ra được sao , Heine?
Leno lạnh lùng lấy ra nửa chiếc kéo rồi nói:
- Tiến hành nguyền rủa vượt không gian thông thường là chuyện không thể. May ra chỉ có nguyền rủa lên tinh thần mới có thể thực hiện được. Chiếc kéo này vốn chẳng phải là thứ trong hiện thực nên nó có thể trở thành vật bị nguyền rủa. Đối tượng mà anh muốn nguyền rủa chắc chắn là đối tượng mà anh hy vọng có thể khống chế được. Nếu đối tượng này nằm ngoài tẩm kiểm soát của anh thì người đó sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của anh.
«Hầu tước» không đáp lại mà chỉ giữ yên lặng.
- Tôi đã xác nhận nửa chiếc kéo này không thuộc về bất cứ loại nào trong ba loại vật bị nguyền rủa nào. Tiếp đó tôi mới để ý tới một chi tiết: vì sao lại là ‘nửa chiếc’? Vậy ‘nửa chiếc’ kia đâu? Tôi có thể liên tưởng ngay tới việc nửa chiếc kia đang nằm trong tay đối tượng bị nguyền rủa. Người đó vì sao lại cầm nửa chiếc kéo chứ? Chiếc kéo này là loại kéo dùng để cắt tóc điển hình nên nếu chỉ còn nửa chiếc thì ngay cả việc dùng nó như dao rọc giấy cũng là chuyện không thể. Suy ra việc người đó giữ nó lại chắc chắn chỉ vì nó có ý nghĩa tượng trưng nào đó. Cộng thêm việc nửa chiếc kéo còn lại đang ở trong tay anh! Anh cho rằng tôi không đoán ra sao?
- Đối tượng mà anh muốn nguyền rủa chính là người đang cộng sinh giấc mơ bị nguyền rủa với anh! Nửa chiếc kéo này chính là thứ được sinh ra trong giấc mộng! Anh muốn nguyền rủa đối phương vì anh không muốn đối phương vượt quá sự khống chế của anh, để tránh việc người đó dùng giấc mơ bị nguyền rủa cắn ngược lại anh! Người này chắc chắn không phải là diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19......
- Anh có còn nhớ nghi vấn mà tôi đưa ra trong hội nghị không? Đó là vấn đề về diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13! Diễn viên thành công trong việc cộng sinh nguyền rủa cùng anh có phải là Diệp Tưởng gì đó không?
Nói tới đây, nàng hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói:
- Anh có còn nhớ giao ước của chúng ta không? Tôi không phải là « nô lệ », « quân cờ » hay « con rối » của anh. Tôi chấp hành mệnh lệnh của anh nhưng đổi lại anh không được giấu tôi bất cứ chuyện gì. Nhưng anh lại coi tôi như một con ngốc.
Leno là một bí ẩn của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19. Ngay từ khi nàng bước chân vào rạp chiếu phim với thân phận của một diễn viên mới thì nàng đã bộc lộ thực lực kinh người. Cho tới nay trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 thì tên tuổi của nàng không hề nổi tiếng như “Thiên Diện nữ”,“Thần y” vân vân,thậm chí còn nổ ra tranh luận về việc nàng có phải diễn viên hạng một hay không. Nhưng ai cũng nhìn thấy được nàng không phải là diễn viên bình thường!
- Đúng vậy! Tôi đã có nói thế.
«Hầu tước» rốt cuộc mở miệng trả lời:
- Tôi không nói cho cô biết vì tôi có « lý do » không thể nói.
- Vậy là...... vì « Thợ săn ác ma » sao?
Câu nói của Leno khiến bất cứ ai cũng sững sờ:
- Những rạp chiếu phim còn giữ liên lạc với trận doanh Khu Ma chúng ta đều biết chuyện này. Diệp Tưởng có phải chính là « Thợ săn ác ma » không?
Tiếp đó ánh mắt của Leno càng lúc càng trở nên lạnh lùng:
- Không đúng...... Nếu cẩn thận ngẫm lại thì đối tượng mà anh muốn tôi nguyền rủa có lẽ không phải Diệp Tưởng. Quỷ sai cũng không yêu cầu diễn viên có thiên phú tinh thần mạnh mẽ giống như linh môi sư. Vậy anh đang bồi dưỡng một diễn viên có thiên phú về tinh thần sao? Nhưng ngoại trừ «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 vừa mới gia nhập nên chúng ta còn chưa có nhiều thông tin ra thì những rạp chiếu phim khác không hề có nhân tài như vậy. Anh không thể nào lại đi đầu từ vào một diễn viên thuộc trận doanh Đọa Tinh, hoặc thậm chí là diễn viên thuộc trận doanh trung lập. Vậy đó là diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 sao? Có phải anh muốn người đó vừa giám thị vừa bảo vệ « Thợ săn ác ma » sao?
Đến đây, Leno không ngờ đã đoán ra được toàn bộ chân tướng! Khả năng suy đoán của nàng có thể nói đáng sợ tới mức khủng bố!
- Đến nước này rồi mà anh còn không định nói sao?
Leno nhìn chằm chằm vào «Hầu tước» sau đó nói với giọng oán hận:
- Có phải tôi nợ nần gì anh không? Anh đừng tưởng rằng không nói lời nào là có thể cho qua mọi chuyện!
- Không hề.
« Hầu tước» trả lời:
- Khả năng quan sát của cô vẫn sắc bén như trước đây. Cô vẫn luôn quan sát nét mặt của ta để xem suy đoán của mình có đúng hay không, cho nên cô cố ý áp đặt rằng Diệp Tưởng là « Thợ săn ác ma ».
- Trên khuôn mặt tê liệt của anh thì tôi có thể nhìn ra được nét mặt gì chứ? Tôi cũng không phải đồ ngu để làm vậy!
Leno chậm rãi bước tới trước cây dương cầm sau đó ấn nhẹ xuống mấy phím đàn màu trắng tinh rồi nói với giọng nghiêm túc:
- Chuyện mà anh yêu cầu tôi đã lo liệu ổn thoả rồi. Tôi có thể cho rằng suy đoán của mình là đúng không?
- Đừng bấm phím đàn này!
Trước khi ngón tay của nàng bấm vào một phím đàn nào đó thì «Hầu tước» đã cầm chặt tay nàng.
Cũng chỉ có người đàn ông này mới dám đụng vào tay của nàng. Leno nghĩ như vậy.
Ngày xưa không biết có bao nhiêu người còn không dám trước mặt nàng ăn to nói lớn. Trong 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục », không có bất cứ ai phê bình nàng dù rất kín đáo. Hiện nay nàng lại phải chịu làm thuộc hạ của « Hầu tước », để y sai khiến, nhưng nàng lại phải chấp nhận!
Chung quy cũng vì......y đã cứu nàng.
Leno khẽ gạt tay ra rồi nói:
- Người kia đã tới tầng mấy rồi?
- Tầng ba.
- Anh lại trả lời câu hỏi của tôi à? Tôi còn tưởng anh sẽ giữ bí mật chứ?
- Không sao.
«Hầu tước» nói đến đây thì bỗng nhiên Leno nhìn thấy đôi cánh ác ma đã được mở rộng và chiếu bóng của nó lên bức tường!
- Cô sẽ không tiết lộ ra ngoài, đúng không?
Người của Leno hơi run rẩy .
Người đàn ông này..... chính là ma quỷ!
- Tôi cảnh cáo anh một lần nữa.
Leno cắn răng nói :
- Về sau dù có chuyện gì anh cũng không được phép giấu tôi nữa! Tôi biết anh là người đa nghi, nên anh thấy ai trong rạp chiếu phim của chúng ta cũng đều coi như nội gian. Nhưng tôi có thể là nội gian sao? « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 cũng xứng để tôi gia nhập sao? Nếu người ta nghe được câu này thì có lẽ ai cũng cảm thấy khó tin, nhưng quả thật Leno có tư cách để nói câu này.
- Tôi chỉ nói tới đây thôi.
Nói xong Leno rời khỏi phòng tập đàn.
Khi đi ra bên ngoài, nàng nhìn tới một góc trong bóng tối bên ngoài rồi nói:
- Anh có thể vào được rồi!
Cái bóng kia di chuyển rất nhanh sau đó chui vào trong phòng.
Skill ẩn thân của “Ảnh pháp sư” với Leno chỉ là một trò con nít!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT