Diệp Tưởng cũng rất tỉnh táo khi nhận ra rằng năng lực bảo mệnh cũng như vũ lực của hắn tuy rằng rất mạnh nhưng trong phim kinh dị không thể phá giải, hắn cũng mới chỉ tạm đủ tiêu chuẩn sống sót mà thôi.
Thân thể bất tử cũng không phải chỉ có mình Diệp Tưởng mới có. Những diễn viên hạng một có ai không có năng lực bảo mệnh ùn ùn như nước. Lý Tín Lăng và Tây Môn Khả Lệ chắc còn chưa chết. Đối với Diệp Tưởng thì thông tin này kỳ thật cũng chẳng có nhiều giá trị, cho dù có tiết lộ ra ngoài thì đối phương cũng không thể lập ra sách lược để nhằm vào hắn. Quan trọng là năng lực của hắn khi đối phó với quỷ hồn và ác ma ra sao.
Năng lực này thuộc về tuyệt chiêu của Diệp Tưởng. Nhưng điều này cũng vô cùng quan trọng trong việc phối hợp với thành viên khác trong « team » nên hắn đương nhiên cũng không thể hoàn toàn giấu diếm được. Bởi vậy Diệp Tưởng tính nói cho Phương Lãnh và Vũ Sóc biết, đến lúc đó hành động ra sao thì Phương Lãnh sẽ an bài. Thông tin này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Diệp Tưởng rất hiểu ngoài mặt hắn giống như có thân thể bất tử, thế nhưng nếu so sánh với ác ma lệ quỷ thì điều đó cũng chẳng thấm vào đâu. Quỷ hồn nào mà không có thân thể bất tử, không bị những thủ đoạn vật lý ảnh hưởng? Nếu muốn giết chúng, cho dù trong thế giới hiện thực người ta điều động cả xe tăng đại pháo cũng không giết được mấy con « Ác ma », thậm chí cho dù đó là vật bị nguyền rủa cũng không phá được. Diệp Tưởng đương nhiên sẽ không vì vậy mà tự mãn. Hắn vẫn còn cách quá xa mốc đánh giá diễn viên hạng một. Hắn tin rằng «Hầu tước» chỉ cần chịu hy sinh một chút thì y có thể dễ dàng bóp chết hắn.
Trước mắt thân phận « Thợ săn ác ma » của Diệp Tưởng tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài vì nếu không sẽ đưa tới những cuộc truy sát điên cuồng của diễn viên thuộc trận doanh Đoạ Tinh. «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 làm sao có thể đấu lại thế lực đáng sợ như vậy? Nhưng muốn giấu diếm những diễn viên trong cùng một rạp chiếu phim cũng rất khó khăn. Trước mắt trong rạp chiếu phim còn có Vương Cường, Phó Tử Bân. Đổng Ỷ Lam. Khang Mẫn – những diễn viên mới gia nhập còn chưa lâu. Lòng trung thành của bọn họ với «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 cũng chưa có bao nhiêu nên chắc chắn không thể công khai chuyện này trong rạp chiếu phim được. Đương nhiên, Diệp Tưởng không định dùng đôi mắt của hắn để nguyền rủa bọn họ. Chỉ cần một mình Lý Duy Tư là đủ rồi. Nguyền rủa của « Ác ma » nhắm thẳng vào linh hồn nên hậu quả sẽ thế nào không ai đoán trước được.
Dám « chấm mút » vật bị nguyền rủa của « Ác ma » là chuyện không phải ai cũng có thể làm được.
Hiện tại Diệp Tưởng còn mạnh hơn sự tưởng tượng của Phương Lãnh rất nhiều. Y cũng không thể dự tính được năng lực của Diệp Tưởng hiện nay ra sao. Nhưng dù thế nào chuyện này cũng cần phải được che dấu. Nếu có một ngày chuyện này bị tiết lộ ra ngoài thì người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 sẽ không ngại trả giá để giết bọn họ!
Đương nhiên, việc bảo vệ cho Diệp Tưởng cũng trở nên quan trọng hơn nhiều. Chung quy lại thì nguy hiểm vẫn luôn dồn dập, mà Diệp Tưởng còn đang trong giai đoạn trưởng thành. Nhưng trước mắt nếu xét thực lực tổng hợp của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 thì không ai dám nói có thể « đè » được Diệp Tưởng. Ngay cả Phương Lãnh, Vũ Sóc và Thành Tuyết Tùng cũng khó mà làm được. Tác dụng của thể chất trung cấp linh môi sư của Vũ Sóc trong phim kinh dị khó hoặc siêu khó sẽ càng lúc càng yếu. Đến lúc đó chỉ sợ nàng còn khó tự lo được cho mình.
Mặt khác, Diệp Tưởng cũng biết [ Chuyến bay số hiệu 444 ] sẽ sớm được công chiếu, hơn nữa lần này còn phải phối hợp diễn xuất với đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10. Chúng đều là những phần tử cực kỳ nguy hiểm khiến hắn cảm thấy lo cho Ôn Vũ Phàm. Nhưng hắn lại không có mặt trong danh sách những diễn viên đóng trong bộ phim này, mà Tiêu Mộng Kì cũng tham gia trong phim nữa.
- Anh Phương Lãnh này! Chuyện này tôi đang suy nghĩ có nên nói cho Tiêu Mộng Kì biết hay không. Cô ấy muốn báo thù đến phát điên rồi. Có khi cô ấy sẽ làm những chuyện không lý trí.
Điều này làm sao Phương Lãnh không biết? Bọn họ đều rất rõ ràng khi Tiêu Mộng Kì điên cuồng sử dụng vật bị nguyền rủa thì nàng phải trả giác cả tính mạng của nàng nữa. Nhưng cứ nhìn sự oán hận của nàng với đám người thuộc trận doanh Đoạ Tinh thì nàng chắc chắn sẽ không tiết lộ ra chuyện này. Sau nhiều lần cân nhắc,Phương Lãnh gật đầu nói:
- Vậy được rồi! Nói cho cô ấy biết cũng được.
- Phải cẩn thận với Mộng Kì đấy.
Vũ Sóc nhắc nhở:
- Nếu cô ấy biết chuyện này thì có lẽ cô ấy sẽ có một kế hoạch mới. Cô ấy hiện tại đã bị lòng báo thù che mờ cả lý trí rồi. Chỉ cần có thể thành công báo thù, chỉ e là cô ấy sẽ bất chấp mọi thủ đoạn.
- Không sao đâu!
Diệp Tưởng bình tĩnh nói:
- Tôi có thể áp chế cô ấy. Tuyệt đối tôi sẽ không để cô ấy làm ra những hành vi không có lý trí đó.
- Vậy được!
Sau khi Vũ Sóc rời khỏi phòng thì độ mười phút sau, nàng dẫn theo Tiêu Mộng Kì đi vào trong phòng.
- Nghe Vũ Sóc nói cậu có được thu hoạch rất khá trong bộ phim « Tiêu bản ác ma » hả?
Tiêu Mộng Kì nhìn chằm chằm vào Diệp Tưởng sau đó cười lạnh.
- Tôi cam đoan cô sẽ cảm thấy hứng thú.
Tiếp đó, Diệp Tưởng liền đem những chuyện vừa nãy kể lại một lần.
Sau khi nghe xong, phản ứng của Tiêu Mộng Kì lại không giống như những gì mà họ mong đợi.
- « Thợ săn ác ma »? Class do quỷ sai chuyển chức thành? Vậy thì sao? Kết luận của các người là gì?
Phương Lãnh vội vàng nói:
- Lần này ngay cả «Hầu tước» cũng rất coi trọng Diệp Tưởng, cho nên......
- Buồn cười thật!
Tiêu Mộng Kì khinh thường nói:
- Phương Lãnh này! Lúc này mà anh mới bắt đầu nhớ đến chuyện báo thù cho Dĩ Xuyên sao? « Thợ săn ác ma »? Nói vậy thì cậu ta có thể giết được An Nguyệt Hình sao? Đừng đùa chứ! Nếu cậu ta có năng lực này thì sao suýt chút nữa y còn bị « Tiêu bản ác ma » giết chết? Đúng rồi! Các người nói cậu ta sẽ trưởng thành, nhưng các người có thể đảm bảo tới lúc đó An Nguyệt Hình sẽ không biến thành Nitemare sao?
Nghe Tiêu Mộng Kỳ nói ra câu này, Phương Lãnh đột nhiên không biết phải nói sao.
- Ý của các người là muốn tôi bỏ qua kế hoạch báo thù trong [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ] sao? Xin lỗi nhé! Tôi không có ý định như vậy. Nếu Diệp Tưởng cậu thực sự có năng lực như vậy thì cậu cứ việc tiếp tục trưởng thành phần cậu, tôi cũng sẽ cổ vũ cho cậu, nhưng cũng đừng ngăn cản tôi. Dù sao rạp chiếu phim chúng ta đã là người của trận doanh Khu Ma, nên cũng đã đến lúc phải tuyên chuyến với chúng rồi.
- Cậu sẽ chết đấy Mộng Kì!
Vũ Sóc tóm lấy hai bờ vai của Mộng Kì rồi lay nhẹ:
- Cậu tỉnh táo lại một chút đi, Mộng Kì! Chẳng lẽ mình và anh Phương Lãnh không muốn báo thù cho Dĩ Xuyên sao? ‘Khô lâu vương’ Triệu Không Ảnh tuyệt đối không phải hạng dễ chọc! Hơn nữa hành vi của cậu sẽ khiến những diễn viên của rạp chiếu phim chúng ta cũng bị thương!
Nhưng Tiêu Mộng Kì lại đẩy Vũ Sóc ra rồi quát lên với nàng:
- Tôi không cần! Sau khi Dĩ Xuyên chết, «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 này giống như mồ chôn của tôi rồi! Báo thù là ý nghĩa duy nhất giúp tôi sống sót! Chỉ cần có thể giết được An Nguyệt Hình, tôi có thể trả giá tất cả: linh hồn, sinh mệnh, nhân cách, lương tâm, thậm chí cả bạn bè!
Sau khi Vũ Sóc bị đẩy ra, Diệp Tưởng giống như chớp lao tới đỡ Vũ Sóc. Sau đó, đôi mắt ác ma của hắn nhìn Tiêu Mộng Kì!
- Tiêu Mộng Kì.
Diệp Tưởng nghiêm nghị nhìn nàng ta sau đó nói với giọng lãnh lẽo như băng:
- Nếu cô muốn tiếp tục báo thù thì tôi không muốn cô hành động thiếu suy nghĩ trong bộ phim kinh dị này. Tôi biết cô hận đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10, thế nhưng, tôi không hy vọng việc báo thù của cô ảnh hưởng tới những diễn viên khác.
Diệp Tưởng lo lắng nhất chính là việc Tiêu Mộng Kì sốt ruột báo thù mà chủ động khiêu khích, liên tiếp gây ra NG. Chẳng may cô ta chọc giận đối phương thì Vũ Phàm rất có thể cũng phải gánh họa.
Tiếp đó, cánh tay trái của hắn biến thành bộ móng vuốt ác ma to đùng! Những chú ấn màu đen kia cũng bắt đầu toả ra ánh sáng màu đen, đôi mắt hắn cũng dần trở nên thâm sâu và đáng sợ.
Nhưng Tiêu Mộng Kì vẫn không động đậy. Nàng bỗng nhiên cởi chiếc áo trên người ra, để lộ ra hình xăm khủng bố đã che gần kín toàn thân [ Xin các vị sắc lang khép miệng lại vì Tiêu Mộng Kỳ của chúng ta vẫn còn có áo ngực trên người]! Trong hình xăm đó, người đàn ông kia đã càng lúc càng trở nên âm u và đáng sợ hơn, giống như ác quỷ tu la trong « Địa ngục » vậy!
- Có bản lĩnh thì ra tay đi. Một khi tôi sử dụng hình xăm hàng đầu này với cậu, cậu cho rằng mình có thể còn sống sao?
Tiêu Mộng Kì có vốn để đấu tất cả mọi người trong rạp chiếu phim này, kể Phương Lãnh, Vũ Sóc, Thành Tuyết Tùng, tính luôn cả Diệp Tưởng hiện nay.
- Ngay cả tôi cũng có thể uy hiếp được cậu đấy thôi! Cậu có còn dám nói mình giết được An Nguyệt Hình nữa không?
Tiêu Mộng Kì mặc lại chiếc áo rồi tiếp tục nói:
- Nếu có năng lực thì sao cậu không thử giết tôi đi. Chỉ cần cậu không giết tôi thì tôi vẫn sẽ tiếp tục với kế hoạch của mình!
Lúc này, Diệp Tưởng để ý thấy trong hình xăm ở phần bụng của nàng, đôi mắt của ác ma đó đột nhiên chớp mắt một cái!
Diệp Tưởng lúc này có cảm ứng rất nhạy bén với « Ác ma ». Hắn lập tức cảm ứng được hình xăm này lại cùng loại với « Ác ma »!
Tiếp đó, Tiêu Mộng Kì quay đầu định rời khỏi phòng.
- Tôi bắt buộc phải thừa nhận một điều.
Phương Lãnh nói bằng một giọng rất khó hiểu:
- Cô ấy đang nói thật. Chúng ta không thể làm gì cô ấy được.
Diệp Tưởng siết chặt hai nắm đấm, sau đó bỗng nhiên hắn lướt như bay về phía của Tiêu Mộng Kì, sau đó bóp cổ nàng giơ lên cao rồi ép sát vào vách tường!
- Loài người hèn hạ......
Diệp Tưởng bỗng nhiên giống như biến thành một người khác.
- Mày cũng dám uy hiếp ta sao?
Lúc này, chú ấn kia bắt đầu được kích hoạt. Tiêu Mộng Kì phát hiện tư duy của nàng giống như bị đóng băng!
Sau đó đôi mắt của ác ma chiếm trọn tầm mắt của Tiêu Mộng Kì!
Tiếp đó người của Tiêu Mộng Kì xịu lơ ngồi xuống đất, đầu cúi gằm xuống đất.
- Chỉ là một con người hẹn hạ mà cũng dám chấm mút nguyền rủa của « Ác ma » sao?
Diệp Tưởng không thèm nhìn Tiêu Mộng Kỳ rồi nói:
- Nghe theo lời ta làm việc là được rồi, con người ti tiện!
Rất lâu sau, Tiêu Mộng Kì mới ngẩng đầu lên nhìn Diệp Tưởng rồi nói:
- Dạ...... Thuộc hạ đã hiểu......
Ý chí báo thù của Tiêu Mộng Kì tuy vẫn tồn tại nhưng linh hồn của Diệp Tưởng lại áp chế linh hồn nàng!
Tiếp đó, Diệp Tưởng chậm rãi đi thẳng ra cửa.
Cảnh tượng vừa nãy khiến Vũ Sóc càng cảm thấy bất an tới đỉnh điểm.
- Loài người ti tiện?
Ý của câu này thế nào?
Hiện tại Diệp Tưởng đã không còn coi mình là con người nữa sao?
Phương Lãnh cũng vậy. Sau khi nhìn thấy cảnh nà nghĩ ngay tới An Nguyệt Hình. Diệp Tưởng bây giờ không phải rất giống với An Nguyệt Hình trước kia sao?
Lúc này, Lý Duy Tư đang ở trong phòng. Trong đầu hắn lại nhớ lại đoạn hình ảnh đó.
Từ sau khi hắn nhìn thấy đoạn ký ức kia, chỉ cần hắn đi ngủ thì hắn sẽ nhớ lại cảnh tượng ở ngọn núi Saint Diois. Đám người mặc đồ đen lặng lẽ giống như đưa ma, đám quạ đen bay vòng vòng trên trời, rồi những « người » mặc áo đen liên tục ngã xuống......
Trong núi St. Diois chắc chắn cất dấu bí mật của Nitemare.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT