Vật bị người chết nguyền rủa!

Thứ mà bọn họ đang miệt mài tìm kiếm!

Thật ra thì nếu dựa vào tình tiết để suy đoán thì thứ có thể là vật bị nguyền rủa nhất là gương, hai là bản thân “Tứ Quỷ quán”. Gương thì đã không phải rồi, nhưng “Tứ Quỷ quán” ư? Cho dù nó có là vật bị người chết vật thì bạn cũng không thể đi đâu cũng mang theo bốn toà nhà đó được phải không? Hơn nữa thể tích của vòng tay xương người cũng chẳng lớn đến vậy!

Khi Diệp Tưởng sờ lên mảng tường này thì mảng tường mốc meo đó đã giòn lắm rồi. Hắn nhấn mạnh một cái thì có một mảng tường đen sì rớt xuống!

Mảng tường đen sì này chính là vật bị người chết nguyền rủa!

Diệp Tưởng nhìn đi nhìn lại những người bên cạnh. Hắn là quỷ sai nên không thể sử dụng vật bị nguyền rủa , mà trong ba giây này hắn phải quyết định sẽ đưa nó cho ai. Hắn nhanh chóng giao nó cho Vũ Phàm.

Dù sao, hắn hy vọng có thể bảo vệ Ôn Vũ Phàm nên đương nhiên hắn càng hy vọng nàng có thể có được năng lực bảo mệnh mạnh mẽ.

Vũ Phàm cũng không từ chối mà trực tiếp cầm lấy vì quả thực nàng rất cần nó lúc này. Nàng không nói cảm ơn vì dù sao hai người cũng là vợ chồng nên nói cảm ơn thì có vẻ khách sáo quá. Nhưng sau khi bộ phim này kết thúc, nàng nhất định sẽ hậu tạ Diệp Tưởng. Nàng đang vô cùng biết ơn hắn.

- Em cầm lấy nó đi Yên Vũ.

- Được!

Ôn Vũ Phàm trịnh trọng cất mảnh tường đó vào trong túi. Diệp Tưởng lại thử sờ đến những mảng đen trên tường nhưng hắn lại không thấy kịch bản thông báo gì. Xem ra hắn chỉ có thể lấy được một khối mà thôi.

Lúc này nghĩ lại thì tổ tiên của Ngụy gia thông qua quá trình đo đạc phong thuỷ mới phát hiện trong thế giới song song có tồn tại “Ngũ Quỷ quán”. Nhưng mà vị tổ tiên này dựa theo hình dạng của “Tứ Quỷ quán” trong thế giới song song để xây nên “Tứ Quỷ quán” trong thế giới thực hay là sau khi vị ấy xây dựng xong “Tứ Quỷ quán” trong thế giới thực, trong thế giới song song mới xuất hiện “Tứ Quỷ quán” mới?

Không ai biết được chân tường. Kịch bản cũng chẵng nói tới chuyện này.

Nhưng Diệp Tưởng dám khẳng định trên 90% mảng tường đen sì này cùng loại với bàn tay đẫm máu, hay mảnh gương quỷ... Nó chắc chắn là vật bị nguyền rủa hệ không gian!

Hệ thời gian và hệ không gian là một trong số ít loại vật bị nguyền rủa loại đặc thù còn có tác dụng trong những bộ phim kinh dị khó! Trong loại phim kinh dị khó phá giải này thì vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ cũng vô dụng, chỉ có loại đặc thù và loại ký sinh là còn có tác dụng. Hệ thời gian và hệ không gian là hai chủng loại đứng đầu trong loại đặc thù!

Một vật bị nguyền rủa hệ không gian với Vũ Phàm mà nói quả thực là một vật báu vô giá! Lại càng không cần nói, nàng vẫn chỉ là một diễn viên mới có thực lực rất yếu! Vì thế cho nên đây là một món quá quá giá trị với nàng!

Nàng vì sao lại không biết ơn Diệp Tưởng kia chứ?

Đương nhiên Ôn Vũ Phàm biết Diệp Tưởng làm vậy là vì hắn phải lòng nàng. Bằng không cho dù hắn không dùng được thì hắn cũng không bắt buộc phải đưa cho nàng dùng. Nàng không muốn khi không lại nhận quà tặng của người khác nhưng nàng đi đâu mua được vật bị nguyền rủa hệ không gian đây? Nàng tính về sau sẽ cố gắng trả cho Diệp Tưởng chút vé chuộc cái chết coi như tiền bồi thường. Dù sao nàng cũng không phải bạn gái của Diệp Tưởng nên nhận một món quà giá trị như vật mà lại tỏ ra đương nhiên như không thì khó tránh khỏi việc tự bản thân nàng cũng cảm thấy mình vô liêm sỉ.

Diệp Tưởng phỏng đoán có lẽ ở ba toà nhà còn lại cũng có thứ gì đó giống như vậy. Nhưng chỉ e thời gian đã không cho phép bọn họ tìm kiếm.

Diệp Tưởng cảm ứng được gông bắt quỷ đã rời ra!

Lúc này nếu bị nó đuổi theo thì bọn họ chết chắc! Chuyện này không cần nghi ngờ! Trước đó là vì khoảng cách giữa hai bên quá gần mà hắn lại đột nhiên ra tay lại biết được bị trí cụ thể nên hắn mới có thể thành công! Nhưng bây giờ Vũ Sóc đã hôn mê hắn không thể dùng cách này lần thứ hai được!

Diệp Tưởng ôm Ngụy Lỵ Lỵ tiếp tục chạy!

Hơn nữa hắn còn ôm một hy vọng: đó là không chắc đã phải là bọn họ gặp nạn mà có thể là phía bên Duy Tư thì sao. Nếu Lý Duy Tư vì nguyên nhân này mà chết, Diệp Tưởng cũng coi như bớt đi một kẻ thù. Để một người lúc nào cũng âm mưu lấy mạng mình bên cạnh mình không phải là việc đáng vui vẻ gì. Nếu Lý Duy Tư chết, Diệp Tưởng hắn cũng không phải là đối tượng bị người khác chê trách!

Nhưng hiện tại...

Tiếng lách tách như vỏ trứng nứt truyền tới từ sau lưng bọn họ!

Nó lại chọn bên phía họ sao?

May mà, thời gian cũng không còn quá lâu. Chỉ còn một phút ba mươi hai giây nữa là bộ phim sẽ kết thúc!

Diệp Tưởng dùng đèn pin chiếu lên bức tường. Tiếng lách tách đó truyền ra từ chỗ nào?

Hắn không nhìn thấy!

Mọi người chỉ còn cách trốn!

Không biết trôi qua bao lâu, mọi người lúc này đã sắp chạy vào trong phòng khách! Ai nấy cũng có vẻ khẩn trương.

Còn một phút nữa!

Ngay khi cắm đầu cắm cổ chạy vào trong phòng khách... Cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên thay đổi! Phòng khách vốn vô cùng rộng rãi nhưng đột nhiên trở nên nhỏ hơn rất nhiều! Hơn nữa, từng tấm gương lần lượt xuất hiện!

Giống như trong “Quỷ Đầu quán”, không biết vì sao những tấm gương này khôi phục bộ dạng ban đầu! Xem ra tuy rằng chỉ là những tấm gương bình thường nhưng bản thân “Tứ Quỷ quán” có năng lực chữa trị những tấm gương bị vỡ.

Bọn họ, đã xuyên qua thế giới song song trở về thế giới thực!

Phương Lãnh nhìn phía sau rồi nói với giọng dứt khoát:
- Anh cả! Nhờ anh trông coi Dục Tô dùm em.

Tiếp đố hắn chuyển Vũ Sóc cho Diệp Tưởng đỡ sau đó chạy ngược trở lại!

Sau đó Phương Lãnh bỗng nhiên biến mất trước mặt của Diệp Tưởng!

Sau khi trở lại thế giới song song Phương Lãnh cười lạnh rồi nói với giọng dứt khoát:
- Được rồi! Ngọn “hải đăng” ta đã trở lại, ngươi sẽ không có cách nào tới thế giới hiện thực được nữa bởi vì… Ở đó có gương!

Sau khi Phương Lãnh quay trở lại, không gian bên trong sáng lên. Bóng đen trên những tấm gương dần dần biến mất!

Gương quả thật khiến “thứ đó” bị lạc đường, nên nó là một dụng cụ tốt nhất để phong ấn. Cho dù bị vỡ vụn, thì bản thân “Tứ Quỷ quán” sẽ tự chữa lành cho chúng. Cho nên, Ngụy gia mới có thể truyền tới hiện nay.

Phương Lãnh đọc xong kịch bản mới quyết định làm như vậy. Trong kịch bản, Ngụy Minh vốn đã đinh hy sinh bản thân nên hắn làm vậy cũng sẽ không NG, hơn nữa Vũ Sóc cũng vừa lúc hôn mê nên sẽ không có ai ngăn cản hắn.

Phương Lãnh làm như vậy cũng không phải vì hắn muốn hy sinh bản thân. Hắn làm vậy vì để bảo vệ đám người Diệp Tưởng. Cho dù là quỷ sai Diệp Tưởng hay là trung cấp linh môi sư Bạch Vũ Sóc thì họ đều là những thành viên có sức chiến đấu tinh nhuệ của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng mười ba. Nhưng Phương Lãnh cũng không định đi chịu chết. Hắn còn phải sống sót để tự tay trả thù cho Dĩ Xuyên!


Tiếp đó Phương Lãnh tiếp tục đi vào trong bóng tối.

Không biết trải qua bao lâu, khu vực đen tối kia lại xuất hiện, sau đó nó che phủ toàn thân của Phương Lãnh! Phương Lãnh ngay trong tích tắc lấy ra một vật bị nguyền rủa khác của mình!

Búp bê thế mạng!

Đây là một con búp bê đồ chơi có gương mặt trông giống như cương thi vô cùng đáng sợ!

Hắn tháo con búp bê đó ra, bên trong không ngờ còn có một con búp bê có tạo hình giống như vậy nhưng nhỏ hơn! Hoá ra, búp bê thế mạng có ba con búp bê giống nhau. Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất là kích cỡ của chúng to nhỏ khác nhau, con nhỏ hơn được lồng vào trong con lớn hơn không khác gì búp bê Matryoska của Nga! Con búp bê nhỏ nhất ở bên trong là con búp bê thế mạng cuối cùng!

Hắn đem ném con búp bê thế mạng kia vào trong bóng tối!

Lần này là lần thứ hai Phương Lãnh sử dụng búp bê thế mạng!

Khu vực đen tối kia rút đi. Bất cứ quỷ hồn nào cũng sẽ “coi” con búp bê thế mạng chẳng khác gì Phương Lãnh!

Phương Lãnh mỉm cười.

Ngay sau đó, thời gian... cuối cùng cũng tới!

Bộ phim kết thúc!

Khi Phương Lãnh lại một lần nữa ngồi trở lại trên hàng ghế khán giả trong phòng chiếu phim, nhìn thấy ba kí tự “END” to tướng trên màn hình, y thở phào nhẹ nhõm.

- Sống rồi!

Cuối cùng, thì người sống sót là Phương Lãnh, Bạch Vũ Sóc, Diệp Tưởng, Ôn Vũ Phàm, Lý Duy Tư, Thành Tuyết Tùng, Đổng Ỷ Lam! Tất cả có bảy người!

- Mình sống rồi...
Diệp Tưởng giang hai tay. Hắn và những diễn viên khác rốt cuôc đã tìm được đường sống trong chỗ chết. Đột nhiên mắt hắn ươn ướt.

Sống rồi! Đây chính là cảm giác sống sót!

Diệp Tưởng cũng đã sống sót trong bộ phim kinh dị thứ tư! Hơn nữa, trong “thanh kỹ năng” của quỷ sai còn xuất hiện thêm gông bắt quỷ! Diệp Tưởng đã có được năng lực bảo mệnh mạnh hơn xiềng xích bắt quỷ.

Lúc này Ôn Vũ Phàm đi tới trước mặt của Diệp Tưởng. Nàng nhìn hắn sau đó cúi mình cảm tạ hắn.

- Diệp Tưởng. Cám ơn anh... Thật sự cám ơn anh! Anh đã cứu tôi, còn cho tôi vật bị nguyền rủa...

- Cái gì? Vật bị nguyền rủa sao?
Lý Duy Tư lập tức chạy tới hỏi:
- Vì sao lại thế?

Cửa phòng chiếu phim bị đẩy ra. Tiêu Mộng Kì, cùng Đám người Phó Tử Bân, Triệu Y Hoa đi vào bên trong.

- Vật bị nguyền rủa sao?
Tiêu Mộng Kì cười lạnh lùng:
- Xem ra các người cũng kiếm được kha khá trong bộ phim này rồi. Phương Lãnh, mạng anh cũng lớn nhỉ vẫn chưa chết cơ đấy.

- Thù của Dĩ Xuyên còn chưa báo, tôi làm sao có thể chết được! Phương Lãnh nói một cách quả quyết:
- Tôi nhất định sẽ sống tới ngày đó!

Lúc này, Thành Tuyết Tùng lạnh lùng đi đến trước mặt của Lý Duy Tư rồi thì thầm nói Lý Duy Tư:
- Nếu cậu dám tiết lộ chuyện đó thì tôi nhất định sẽ giết cậu đấy. Chuyện này tôi sẽ từ từ tính với cậu!

Lý Duy Tư nhìn Thành Tuyết Tùng rồi gật đầu nói:
- Tôi hiểu.

Tiếp đó, hắn đưa mắt nhìn Ôn Vũ Phàm:
- Vật bị nguyền rủa trong tay chị sao? Đó là thứ gì?

Diệp Tưởng chắn trước mặt của Vũ Phàm.

- Vật bị nguyền rủa là do tôi lấy được nên tôi muốn cho ai là quyền của tôi. Phương Lãnh, ý anh thế nào?

Lý Duy Tư không nói thêm gì, hắn biết Diệp Tưởng bắt đầu có thái độ đối địch với hắn sau lần đó. Nhưng hắn cũng chẳng sợ Diệp Tưởng. Hắn đang lo không biết Thành Tuyết Tùng sẽ “tính sổ” với hắn thế nào. Không thể không nói, trải qua chuyện này hắn đã coi Thành Tuyết Tùng là người phụ nữ của mình, cho dù Thành Tuyết Tùng có nhận hay không cũng vậy. Hắn nhất định phải khiến nàng chấp nhận hắn. Dù sao nàng cũng là người đàn bà đầu tiên của hắn, nên hắn tuyệt đối không thể cho phép nàng sau này trở thành người đàn bà của nmột người đàn ông khác.

Lúc này Ôn Vũ Phàm thấy Diệp Tưởng chắn trước mặt mình, trong lòng nàng cũng cảm thấy có chút cảm động. Người đàn ông này thật sự rất yêu nàng .

Lý Duy Tư nhìn hai người rồi nói:
- Không cần phải cang lên như vậy làm gì, tôi chỉ tò mò muốn hỏi cho biết thôi mà.

Sau đó hắn quay đầu bỏ đi.

Diệp Tưởng thấy y bỏ đi mới thở phào.

- Để tôi đưa cô trở về phòng cô nhé.
Diệp Tưởng đỡ Vũ Phàm đã có vẻ đứng không vững, đồng thời quay ra nói với Phương Lãnh đang đỡ Vũ Sóc còn đang hôn mê bất tỉnh
- Ngụy Minh... À quên anh Phương Lãnh! Đợi khi Vũ Sóc tỉnh lại, anh thay tôi cảm ơn cô ấy một tiếng nhé.

Phương Lãnh nhìn Diệp Tưởng. Anh ta không khó nhận ra hắn đã thương thầm Vũ Phàm qua những cử chỉ và lời nói của hắn. Anh ta nói:
- Tôi sẽ nhắn lại thay anh.

Dù sao… bộ phim lần này cũng đã kết thúc.

Nhưng Phương Lãnh lập tức nghĩ đến bộ phim kinh dị sẽ được công chiếu vào ngày mai.

Đó là thông tin miễn phí mà Phó Hằng Quân cho hắn biết.

“Rạp chiếu phim địa ngục” tầng mười chín, “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng mười và “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng năm sẽ tập hợp trong bộ phim “Con đường vong hồn” để tranh giành bản chép tay của Nitemare!

Hai trận doanh sẽ đấu một trận giáp lá cà trong bộ phim này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play