Phương Diễn cầm trận kỳ trong tay, dọc theo hành lang chậm rãi đi về phía trước.
“Tiệm”...... Chính là đối thủ kế tiếp của hắn.
Đương nhiên, hắn cũng không sợ hãi.
Ma quỷ hài giáp cùng với Ác Ma chi vĩ đều dưới sự hiệp trợ của Dante
mà lực lượng càng trở nên mạnh mẽ. Đương nhiên, Mephisto chi môn không
thể sử dụng, lúc trước những vật nguyền rủa sau khi Nightliar bị trục
xuất đều triệt để mất đi giá trị.
Đối với hắn mà nói, làm thủ hạ của Dante tổng so với An Nguyệt Hình
còn có một đường hy vọng. Bởi vì Dante hứa hẹn, tương lai sẽ cho linh
hồn hắn tự do. Bởi vậy, hắn có thể không cần làm nô bộc cho người khác
nữa.
Nhất định phải sống sót...... Sau đó bảo vệ Mẫn Hà!
Rốt cuộc......
Đi tới một góc rẽ hành lang, hắn đem trận kỳ trên tay vung vẩy một phen.
Lập tức, hắn liền có thể can thiệp vào không gian có quỷ hồn tồn tại.
Bởi thể chất đặc thù đã không bị khấu trừ vé chuộc cái chết, cũng
không lại tồn tại pháp tắc nguyền rủa giảm dần, bởi vậy, trong nháy mắt
hắn liền tiến vào trạng thái chiến đấu! Ma giáp quỷ hài nhanh chóng bao
phủ khắp người, sau lưng cũng mọc ra cái đuôi Ác Ma! Mộc Lam trong phút
chốc thân cao lên tới ba mét!
Căn cứ vào thiết lập nhân vật, Hạ Hầu Phương Diễn tu luyện theo con đường ma đạo Tây phương, bởi vậy mới có hình thái như thế!
Mà thêm vào hai tấm phù chú gia chủ ban cho lại càng như hổ thêm cánh!
Một trận chiến này, không có nguyên kịch bản tham chiếu, phát sinh ra chuyện gì đều không thể nào dự trắc. Tuy rằng Mộc Lam có đủ tự tin có
thể sống sót, thế nhưng phim kinh dị cuối cùng từng bước gai góc, hắn
tuyệt đối không dám có chút khinh thị nào với đối thủ của mình.
Âm khí thực chất hóa khiến hoàn cảnh chung quanh lúc này thật mịt mờ.
Phương Diễn dần tiến vào chỗ sâu trong âm khí, không ngừng cảnh giác
bốn phía. Năm đó hắn trong thế giới hiện thực đầu nhập hắc bang, thân
kinh bách chiến, xúc giác chiến đầu được mài dũa mạnh mẽ đáng sợ, sau
này tiến vào rạp chiếu phim thứ mười thanh danh lên cao, sau khi trở
thành ảnh đế càng được vô số người ngưỡng mộ. Lúc này, hắn lại càng
không hề sợ hãi!
Im lặng.
Im lặng một cách chết chóc.
Phương Diễn, hoặc là nói Mộc Lam, dưới tình huống không có kịch bản
tham chiếu, những chuyện phát sinh hết thảy đều là chưa biết, chỉ có thể tiếp tục đi tới. Đương nhiên, hắn tin tưởng chính mình là người sống,
sớm hay muộn cũng sẽ hấp dẫn “Tiệm” tới. Khó là làm như thế nào dựa theo chỉ thị của Dante dẫn nó tiến về phía “Thiên Thi” lại phải tránh không
được Ng. Bất quá dù có khó khăn thế nào, cái mệnh lệnh này tất yếu phải
hoàn thành. Về phần vì cái gì phải làm như vậy hắn tuyệt đối sẽ không
hỏi, cho dù làm như vậy hậu quả sẽ dẫn tới kết cục tai nạn, Mộc Lam cũng sẽ không đi suy xét.
Phương Diễn cảm thụ được âm khí chung quanh bắt đầu biến hóa.“Tiệm”
và âm sát khác nhau. Sau hai lần tử vong phát sinh biến hóa. Loại quỷ
hồn này cực kỳ khó giải quyết, cũng chính vì hắn là người tông tộc mới
có thể ra tay thành công. Nói cách khác, ở nơi có âm khí càng dày đặc
càng có khả năng là chỗ của “Tiệm”.
Theo quá trình cảm ứng với âm khí chung quanh, Phương Diễn rốt cuộc xác định một vị trí nào đó.
Tiếp theo cái đuôi phía sau hắn đột nhiên dài ra, tiến về vị trí kia, thâm nhập vào tầng tầng lớp lớp âm khí!
Dante hạ mệnh lệnh phải đem Tiệm dẫn về nơi tiếp cận với Thiên Thi.
Nếu hắn chủ động đi tìm “Tiệm”, lại phải di động đến nơi kia sẽ có vẻ
mất tự nhiên. Mà nay dưới sự hiệp trợ của Dante, Ác Ma chi vĩ của hắn có thể duỗi dài đến trình độ hơn xa dĩ vãng.
Thời gian...... từng phút từng giây trôi qua......
Nhưng...... Vẫn không có cái gì thay đổi.
“Tiệm” khác hoàn toàn với âm sát, Mộc Lam lúc trước cũng chưa từng
chân chính tiếp xúc qua, đến tột cùng nó là loại quỷ hồn như thế nào?
Vào lúc này, Phương Diễn bỗng nhiên chợt biến sắc mặt, hắn thu hồi
lại cái đuôi từ trong âm khí...... Chỉ thấy cái đuôi đang lôi ra một
khối thi thể!
“Không...... Không có khả năng!”
Khối thi thể kia chỉ là một nô bộc! Vốn đây cũng không phải chuyện gì kỳ quái, thế nhưng vấn đề ở chỗ, nô bộc này rõ ràng đang ở một chỗ khu
vực an toàn trong đại trận, cư ly so với khu vực người tông tộc trú ngụ
vỏn vẹn không bao xa!
Đôi mắt khối thi thể kia lúc này đột nhiên mở ra! Dùng thần sắc âm
lãnh khủng bố nhìn về phía Phương Diễn! Nhưng ngay sau đó, cái đầu nó
liền giống như quả dưa hấu vỡ nát, bị hắn xỏ xuyên qua!
Bên trong phòng Hạ Hầu tông tộc.
“Không tốt!”
Chữ này là hai người Dạ Vương cùng Linh cơ hồ đồng thời nói ra!
Dạ Vương không giải thích liền lao ra khỏi phòng!
Hiển nhiên...... Hạ Hầu gia tộc đối với “Tiệm” quá mức xem nhẹ! Dường như trong khái niệm của họ, tuy “Tiệm” mạnh hơn âm sát nhưng còn chưa
đủ để gia tộc phải nhìn thẳng vào! Gia tộc chỉ coi quỷ sai mới là địch
thủ chân chính!
Sau khi Dạ Vương lao ra, sắc mặt của gia chủ Địa Tạng cũng biến đổi.
Khí tức âm lãnh tán đi, trong lòng bàn tay Dạ Vương xuất hiện một lỗ
đen mini, từ trong đó bắn ra vô số sợi tơ tản về bốn phương tám hướng.
Sau đó, hắn từng bước đi ra bên ngoài trang viên!
“Gia chủ, ta nguyện đi!” Lúc này, Linh ý thức được hắn cần phải xuất
mã. Thật vất vả mới dẫn “Tiệm” tới, tuyệt đối không thể thất bại trong
gang tấc. Khối Thiên Thi kia đối với hắn mà nói, giá trị lớn nhất trong
đó chính là Huyết Thần tử!
Dạ Vương cầm trong tay sợi tơ màu đen dần ý thức được có điểm không ổn.
Không gian...... dường như trở nên vặn vẹo.
Không gian bên trong nội bộ đại trận đang trở nên vặn vẹo!
Sau đó hắn cảm nhận được điều gì, quay lại nhìn.
Hành lang phía sau hắn vốn thông về phía phòng của đám người gia chủ
thế nhưng phát sinh biến hóa! Nguyên bản là góc rẽ hành lang, nhưng
trong tầm mắt hình ảnh lại trở nên uốn lượn.
Sợi tơ màu đen căn bản không thể bắt được sự tồn tại của đối phương!
Thứ gọi là “Tiệm” đến cùng là cái gì, Diệp Tưởng vẫn chưa từ trong
trí nhớ của Dạ Vương đạt được nhiều manh mối hơn, lại càng không có kịch bản để tham chiếu. Đương nhiên hắn có aura nhân vật chính, cho dù cố ý
đi tìm chết cũng không thể chết được dễ dàng, chỉ có ở thời điểm kết
thúc điện ảnh mới có thể nghênh đón tử kiếp.
“Ngươi cũng không cần lo lắng.‘Tiệm’ sẽ không thương tổn được ngươi.”
Truyền vào trong tai Dạ Vương là giọng nói của Linh.
Nhưng chung quanh lại nhìn không thấy tung tích của Linh.
Mà một tin nhắn kịch bản cũng đồng thời được gửi lại đây:“Điểm này, ngươi hẳn có thể xác nhận đi? Diệp bá phụ?”
Hắn...... Đã nhìn thấu chính mình cùng Dạ Vương dung hợp Thần Hồn sao? Không, cũng có khả năng là thử.
Diệp Tưởng đương nhiên đối với tin nhắn kịch bản này làm như không thấy, nói:“Ngươi tới làm cái gì?”
Linh lập tức trả lời:“Đương nhiên là hiệp trợ ngươi. Thiếu chủ.”
Diệp Tưởng nhìn Dante lớn lên. Hắn cùng Tịch Kính tuy rằng từ nhỏ
nhận được các loại chỉ bảo giống nhau, nhưng luận về tài năng, Tịch Kính thật sự không thể so sánh với hắn. Thế nhưng, Diệp Tưởng từ rất sớm đã
nhìn ra, tâm cơ của Dante quá sâu, mà sau tâm cơ đấy chính là tâm địa
ngoan độc!
Tin nhắn kịch bản vẫn tiếp tục ùn ùn kéo đến.
“Ngài không cần phải ngụy trang. Tịch Kính...... Ngài không quan tâm
ta trong thời điểm không có ngài ở đó, sẽ làm gì với nàng ấy sao?”
Cái gì?
Đối với Diệp Tưởng mà nói, Tịch Kính chính là sinh mệnh thứ hai của
hắn, vì nàng hắn có thể hy sinh và trả giá. Dante hắn thế nhưng dám?
Không...... Diệp Tưởng lập tức ý thức được, đây là mưu kế của Dante!
Hắn đang thử chính mình! Nếu chân chính là Diệp Tưởng, khi nghe Tịch
Kính xảy ra chuyện khẳng định dùng tin nhắn trả lời hỏi thăm, cho dù
không trả lời, ánh mắt và biểu tình biến hóa cũng có thể bại lộ.
Đủ ngoan độc! Đến cùng vẫn là chảy dòng máu của Hầu Tước Heine trong
người! Danh tự của hai phụ tử đều là văn học gia nổi tiếng, một người là thi nhân Do Thái Heine, một người là tác gia kiệt xuất trong văn hoá
phục hưng Dante, nhưng trên thực tế lại là nhân vật kiêu hùng đáng sợ
như vậy!
Bất quá, trong thế giới Địa Ngục này, tâm ngoan thủ lạt đích xác là yếu tốt rất quan trọng.
Nhưng lý trí của Diệp Tưởng nói cho hắn biết, hắn không nên để ý tới
Dante. Phụ tử hai người này tuyệt đối muốn đưa hắn vào chỗ chết, một khi biết hắn trở về tất nhiên sẽ có kế hoạch mới.
Lý trí tuy nói như thế...... Nhưng, hắn sợ! Hắn sợ vạn nhất Dante nói thật! Hắn có dám dùng tính mạng nữ nhi để đánh cược Dante có lừa gạt
hắn hay không?
“Tiệm” như trước không có xuất hiện, mà Linh hiện tại vẫn không thấy
bóng dáng. Chỉ là không gian chung quanh không ngừng phát sinh vặn vẹo,
những đường thẳng trước mắt đều biến thành đường cong, lúc này cả hành
lang cũng trở nên nghiên hẳn đi nhưng trọng lực lại chưa từng phát sinh
biến hóa.
“Tiệm” tùy thời đều có thể xuất hiện. Nhưng Diệp Tưởng bởi vì lo lắng cho Tịch Kính, dẫn đến tâm loạn! Mà hắn có thể xác định, hiện tại những biểu tình của hắn đều nằm trong sự quan sát của Dante!
Diệp Tưởng thề, mặc kệ câu nói vừa rồi của Dante là thật hay giả, hắn không giết là không được! Hắn tuy là nhi tử của Ôn Vũ Phàm nhưng lại
càng là huyết mạch của Hầu Tước!
Có nên trả lời hắn hay không, hỏi thăm hắn thật muốn làm gì Tịch Kính?
Giờ khắc này, sợi tơ màu đen trong tay Dạ Vương bỗng nhiên có một sơi... Rung động![ chưa xong còn tiếp.]
ps: Ngày hôm qua là mụ mụ ngũ thất, cho nên không có đổi mới. Nguyện mẫu thân có thể ngủ yên......
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT