Bạch Văn im lặng nghe Lộ Nam Minh nói, sau đó tức tối gào lên: “A Minh Minh, anh là của em đó!”

Lộ Nam Minh bị quát thì sững sờ, những bất đắc dĩ, buồn phiền vừa nãy lập tức bị quát chạy mất tăm, một lát sau mới nói: “Chưa ngủ hả?”

Bạch Văn rưng rưng lên án, “A Minh Minh, anh không quan tâm em nữa hả?”

“…”Lộ Nam Minh giận dữ nói: “Sao lúc nào cậu cũng không theo tư duy của người bình thường thế.” Ít nhất Bạch Văn luôn khiến hắn bất ngờ, hắn nói những điều kia, hắn nghĩ Bạch Văn sẽ làm ầm lên hoặc mắng chửi người, Lộ Nam Minh vẫn còn nhớ rõ lần Lộ Duyệt Hân đến thăm, hắn bị Bạch Văn kéo đi xềnh xệch.

Nhưng Bạch Văn chỉ la to một câu đó rồi không hỏi gì thêm nữa. Ví dụ như có phải hắn có tình ý với Lộ Duyệt Hân hay không, có phải hắn thật sự sẽ kết hôn với Lộ Duyệt Hân không, hay là sẽ thỏa hiệp với bố mẹ chứ…

Bạch Văn dừng một lúc, hỏi: “A Minh Minh, anh muốn nói em rất thông minh đúng không?”

“Đại khái thế!” Lộ Nam Minh cong khóe miệng, sợ Bạch Văn sẽ vui đến không biết đất trời ở đâu nên liền nói sang chuyện khác, “Gần đây cậu ở nhà làm gì?”

“Chơi thôi… Hai ngày nữa là bước sang năm mới rồi, sắp phải đi thăm mọi người, có thể nhận được rất nhiều tiền lì xì, đến lúc đó sẽ mua đồ ăn ngon cho anh…” Bạch Văn nằm trên giường, hai chân vung vẩy trên không, giống như hai cành cây khô đong đưa trong gió, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.

Bạch Văn lảm nhảm rất nhiều thứ.

Lộ Nam Minh thỉnh thoảng đặt câu hỏi, hai giờ nói chuyện, khiến Lộ Nam Minh càng hiểu thêm về gia đình Bạch Văn, không biết có phải vì trong lòng thích Bạch Văn hay không, cảm thấy mọi thứ bên cạnh Bạch Văn đều đặc biệt như vậy, khiến người ta không thể rời mắt.

“A Minh Minh, đã muộn rồi, anh không ngủ được hả?” Bạch Văn lo lắng hỏi, vừa rồi cậu còn được chợp mắt một lát, A Minh Minh lại không ngủ tí nào, nhưng nếu để hắn tắt điện thoại, cậu lại không nỡ.

Lộ Nam Minh nghe vậy thì thay đổi tư thế một chút, cơ thể hoạt động mới phát hiện thân thể mình đã cứng đờ, hắn rất ngạc nhiên, thế mà mình nói chuyện với Bạch Văn đến thất thần luôn sao?

Bạch Văn thấy Lộ Nam Minh im lặng, còn tưởng tâm trạng hắn vẫn không tốt không muốn đi ngủ, liền quan tâm nói sang chuyện khác, nói với hắn về mấy chuyện vui vẻ lúc cậu về nhà.

Mà chuyện nổi bật nhất trong kì nghỉ đông này, chính là chuyện Chu Tiếu Đông biết tin được lắp mạng, tất nhiên Bạch Văn không quên khoe khoang năng lực của mình.

Lộ Nam Minh nghe Bạch Văn kể chuyện come out thay cho Chu Tiếu Đông, rõ ràng rất kinh ngạc, tuy trong lời nói vừa rồi, hắn phát hiện Bạch Văn rất được mọi người trong nhà yêu thương, nhưng không nghĩ đến lại được sủng đến thế?

Huống chi hành vi tùy tiện của Bạch Văn, khiến Lộ Nam Minh có chút không thích. Hắn cảm thấy cậu hơi quá đáng, dù sao đó cũng là chuyện riêng tư của Chu Tiếu Đông, thật sự Bạch Văn không nên nói lung tung, nếu bố mẹ Chu Tiếu Đông không hiểu cho, khiến quan hệ của hai bên sứt mẻ, làm sao Bạch Văn chịu được trách nhiệm này?

Lộ Nam Minh uyển chuyển nói lên ý kiến của mình, “Cậu tự tiện như thế, anh họ cậu không trách hả?”

Bạch Văn giải thích: “Anh họ chắc chắn phải come out, với kiểu chậm rì rì của anh ấy, nhất định sẽ bị ông ngoại đánh, em không muốn thấy anh ấy bị đánh. Nếu như mấy người ông ngoại không chấp nhận được, cứ trách em thì được rồi, dù sao tật xấu này của em, bọn họ sẽ sớm biết thôi.”

Nhất thời Lộ Nam Minh không biết nên mắng Bạch Văn hay khích lệ cậu đây, một lúc lâu sau mới nói: “Cậu không sợ ông ngoại đánh mình hả?”

“Ông mà đánh thì em sẽ chạy, ông ngoại không đuổi kịp em đâu.”

Lộ Nam Minh bó tay rồi.

Bạch Văn cười ha hả nói: “Nhưng ông không nỡ đánh em đâu.”

“… đắc chí nhỉ!” Lộ Nam Minh không nhịn được trêu chọc cậu.

“Ha ha, ai bảo em thông minh cơ chứ? Lại nói, em còn là bà mối của anh Thông và anh họ đó. Không có em, với tốc độ như rùa bò của anh Thông, sự trì độn của anh họ, không biết năm nào tháng nào bọn họ mới có thể ở cùng một chỗ?” Dù anh họ được gả cho người khác, cậu có chút cô đơn, nhưng thấy hai người ngọt ngào, cậu cũng hạnh phúc cho họ.

Lộ Nam Minh có chút thích thú: “Ah? Mai mối như thế nào?”

“Lần đầu tiên thấy anh Thông, em biết ngay anh ấy có tình ý với anh họ em. Haizz, anh họ em quá ngốc, bản thân cũng thích anh Thông mà không nhận ra, ra ngoài lên mạng, còn phải kéo theo anh Thông trong lòng mới thoải mái được, chậc chậc, anh Thông cũng chiều anh họ để ảnh cứ làm bậy, quả thật đã cưng anh ấy lên tận zời. Tiếc rằng anh họ chẳng nhận ra. Sau đó, em không nhìn được nữa, nhắc nhở anh họ, dần dần anh họ mới hiểu ra đó.” Bạch Văn mặt mày hớn hở kể, hoàn toàn không phát hiện phương thức nhắc nhở của mình khiến người ta câm nín không nói được lời nào. Lộ Nam Minh lại có thể tưởng tượng được cảnh tượng kia, cho nên cả buổi hắn cũng không nói được lời nào.

Bạch Văn cứ thao thao một mình như thế.

Chẳng mấy chốc điện thoại hết pin, cũng sắp hừng đông.

Lộ Nam Minh đóng cửa sổ lại, đi tắm nước nóng làm cơ thể đông cứng của mình thoải mái hơn rất nhiều.

Có lẽ vì mới tắm xong, Lộ Nam Minh cảm thấy mệt mỏi, lại không có ý định đi ngủ. Nhắm mắt lại, tựa hồ có thể nghe thấy giọng nói dí dỏm trong  trẻo của Bạch Văn, Lộ Nam Minh nở nụ cười, cảm thấy nếu kéo Bạch Văn vào giới kịch truyền thanh, phát triển ở không gian lớn, hoan thoát tự nhiên thụ gì đó, nhất định sẽ rất được yêu thích.

Lộ Nam Minh không khỏi nghĩ tới Bạch Văn từng dùng nick clone tạo sóng to gió lớn trong giới, sau khi cậu bị phát hiện, từ đó mai danh ẩn tích, hơn nữa còn không tiếp tục quyến rũ hắn trên mạng nữa.

Cho tới bây giờ, Lộ Nam Minh cũng không biết làm sao Bạch Văn có thể biết được thân phận của hắn, không thể không nói, Bạch Văn có lúc thật sự rất biết suy nghĩ.

“Rau Muống Xanh Ngắt” đột nhiên biến mất, Lộ Nam Minh là một trong những người ít ỏi biết rõ nguyên nhân, trong giới có người suy đoán lừa lọc chồng chất, thậm chí còn có người vì thế đặc biệt đi viết một quyển sách có nội dung cực kì máu chó, hai ngày trước còn xin Lộ Nam Minh phối kịch nữa, chỉ là hắn không đồng ý, cảm thấy có chút quái dị.

Lộ Nam Minh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng thấy thật sự mình không thể ngủ được, liền lên mạng, quyết định chơi game.

Lộ Nam Minh nghĩ giờ còn sớm, hôm nay chỉ có thể một mình mình chơi thôi, không ngờ rằng, vừa onl đã nhận được mật trò chuyện của người nào đó.

[Mật][Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào] nói với bạn: /(tot)/~~ anh tới rồi?

[Mật] Bạn nói với [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Cậu dậy rất sớm.

[Mật][Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào] nói với bạn: Haizz, đi trước làm nhiệm vụ đi. Tui đi mua ít thuốc đã.

[Mật] Bạn nói với [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Ừ.

Lộ Nam Minh chống cằm nhìn nhân vật trong game đang chậm rãi đi đến mục tiêu.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: T^T Lộ huynh…

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Hả?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Chồng tui thiếu chút nữa bị người khác cướp mất /(tot)/~~

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: ………. Làm sao?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Em họ anh ấy lại muốn kết hôn với anh ấy, còn dùng khổ nhục kế để nhận được sự ủng hộ của gia đình, tui chỉ muốn chỉ thẳng vào mặt em họ anh ấy mắng cho một trận thôi! Cô ta đã làm chồng tui vất vả rất nhiều.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Làm tui đau lòng muốn chết.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Càng bực hơn là, tui nói chuyện này với anh họ, anh ấy còn rất thờ ơ, cho rằng tui cố tình gây sự. Hừ. Đừng nghĩ rằng tui không biết anh ấy đang giận tui vì tui đã cắt đứt hoạt động vận động hài hòa sáng sớm của anh ấy với người nào đó nhé?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: haizz, buồn quá!

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: -_-|||

Lộ Nam Minh ngoại trừ toát mồ hôi vẫn là toát mồ hôi, vừa rồi giả vờ bình tĩnh như vậy, hóa ra là vì đang sốt ruột chuyện riêng?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: haizzz, Lộ huynh, chẳng lẽ anh không biết an ủi anh em sao? /(tot)/~~

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Bọn họ kết hôn sao?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Đương nhiên không rồi.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Vậy cậu bực cái gì?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Ghét có đứa con gái khác bên cạnh anh ấy, còn rất thân mật với người kia nữa.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Cậu không tin anh ta hả?

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Tin chứ, nhưng không tin cô gái kia.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Chồng tui đơn thuần lắm, con gái bây giờ đều có thể ăn tươi nuốt sống.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Đứa con gái kia giả điên, chồng tui bị cô ta ăn xong chùi mép cũng không biết.

Lộ Nam Minh cứng đờ, trừng mắt nhìn màn hình, bỗng nhiên, hắn lại nở nụ cười, ăn xong chùi mép sao? Ha ha.

Kỳ thật, Lộ Nam Minh chơi acc nhỏ vì muốn làm thử nhiệm vụ kịch tình, chỉ là không nghĩ tới trời đất tròn như thế, lại gặp được acc nhỏ của Bạch Văn, lúc ấy hắn vẫn không nghĩ ra đâu, chỉ là trên đời này, có được mấy thằng đàn ông thản nhiên gọi một thằng đàn ông khác là chồng, chắc chỉ có một người trên đời này thôi.

Lộ Nam Minh vẫn cảm thấy chắc không trùng hợp vậy đâu, cũng không muốn mình biết quá nhiều, sẽ tạo nên nhiều hậu quá không mong muốn, nhưng nhìn thấy những lời này, còn cần phải chứng minh gì nữa sao?

Ngoại trừ Bạch Văn thì còn có thể là ai chứ?

Chỉ là Bạch Văn cứ thế mà dìm hàng hắn vậy sao?

Lộ Nam Minh có xúc động muốn tóm cổ Bạch Văn, tính toán hết nợ nần với cậu.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Em họ với anh ta là họ hàng gần, không thể xảy ra chuyện gì được.

Lộ Nam Minh tạm thời không muốn Bạch Văn biết thân phận thật của hắn, bằng không làm sao có thể hiểu thêm về cậu ngoài những gì cậu bày ra cho hắn thấy chứ?

Bởi vì khi Bạch Văn đối mặt với hắn, sẽ bày ra vẻ yếu thế, hơn nữa còn là bộ dạng vô cùng sùng bái hắn, khiến Lộ Nam Minh không để ý đến bản chất đùa dai của cậu.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Giờ á đồng tính còn nắm tay nắm chân giữa đường cái kia kìa, họ hàng gần thì sao chứ?

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: …

Quả nhiên cấu tạo não không bình thường mà.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Huống chi người nhà đều ủng hộ rồi, chứng tỏ bọn họ cũng chẳng có quan hệ huyết thống gì, heo ạ!

Lộ Nam Minh nheo mắt lại, chuyện này hắn cũng không kể, không nghĩ tới Bạch Văn có thể nhận ra, xem ra quả thật có chút thông minh.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Vậy cậu cũng cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để bị bỏ rơi đó.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Trong giới rất lộn xộn.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Yên tâm đi, chồng tui chỉ yêu tui thôi.

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Yêu nhau không có nghĩa sẽ ở bên nhau.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Sao tui lại cảm thấy anh không thích tui ở bên cạnh chồng tui nhỉ?

[Đội ngũ] [Lộ Hướng Bắc]: Không có, nếu cậu đã tự tin như vậy, trước nên đi tìm trứng mối thôi.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: O(n_n)O~ Lộ huynh, anh là cô đơn đi? Là hâm mộ đi? Chờ tui về trường rồi, sẽ gửi cho anh ảnh của chồng tui, anh sẽ ghen ghét tui chết mất đó.

[Đội ngũ] [Chân Trời Xa Xăm Nơi Nào]: Đều là đồng tính, tui hiểu anh mà.

Lộ Nam Minh lập tức đen mặt, quyết định log out đi hack máy tính của Bạch Văn.

=====================================================

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Kỳ thật, dấu hiệu bại lộ cứ lần theo là ra mà *gào khóc*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play