Nếu không phải phó đạo diễn này là một thiếu phụ xinh đẹp, Lưu Anh Nam sớm đã đá cho một nhát.
Móa, không ngờ bảo ông mày diễn gay, còn là gay có văn hóa biết võ thuật, không cảm thấy lãng phí sao? Diễn gay, chỉ cần biết chơi Dota, có một chiếc máy tính đểu là được rồi.
Song càng khiến Lưu Anh Nam buồn bực là, không đi bao xa lại gặp được một người phụ nữ cầm danh thiếp phó đạo diễn, cũng kéo hắn đi diễn nam chính. Mà lần này là một bộ phim văn nghệ, kể lại câu chuyện giữa con người và thiên nhiên, tuyệt đối có nội hàm.
Cuối cùng Lưu Anh Nam vừa hỏi thăm tên phim thì suýt nữa không tức bể phổi: "Man and Dog". Cả bộ phim tổng cộng có hai nhân vật, hơn nữa cả hai đều là nhân vật chính…
Lưu Anh Nam một đường đi tới, không chỉ là hắn, bên cạnh còn có rất nhiều người bị những kẻ gọi là đạo diễn, tìm kiếm ngôi sao ngăn lại, dùng một tấm danh thiếp một tệ một tấm, hấn dẫn những người trẻ tuổi này làm ngôi sao. Nhưng nơi đây rõ ràng có rất nhiều diễn viên thời vụ, họ cần người vì sao không đi tìm họ chứ? Cho dù là diễn viên thời vụ thì cũng có kinh nghiệm đóng phim hơn những người kéo bừa ngoài đường mà?
Đương nhiên Lưu Anh Nam không phủ nhận nơi đây quả thật có phó đạo diễn và tìm kiếm ngôi sao, quả thật có một số thanh niên hình tượng khí chất đều không tồi, nhưng đa số lại là những kẻ lừa đảo có ý đồ bất lương. Có người chuyên chọn nữ tính để lừa, hòng lừa sắc. Có người chuyên tìm nam tính xuống tay, hòng lừa tài.
Thời đại ngày nay rất nhiều cô gái vì thành danh, chỉ cần vừa nghe nói đối phương là đạo diễn thì lập tức dám theo người ta lên giường, ngày hôm sau mới biết người ta là đạo diễn phim hoạt hình. Người chỉ vì cái lợi trước mắt kiểu đó, cũng tạo cơ hội cho đám lừa đảo.
Còn có chính là lừa tài, giống như đoàn phim "gay" và "chó" ban nãy, lấy danh nghĩa nam chính, bấm máy là nổi tiếng để lừa bạn gia nhập, đến lúc ấy sẽ gặp phải khó khăn kiểu này kiểu kia, nào là kinh phí không đủ, dự toán thu chi, bảo bạn tạm thời giúp đỡ chi trả một ít, rất nhiều người do đó mà mắc mưu bị lừa.
Suốt chặng đường Lưu Anh Nam gặp rất nhiều người như vậy, rốt cuộc đi vào Thành phố điện ảnh, vé vào cửa năm tệ, nhưng tuyệt đối đáng đồng tiền.
Nơi đây hầu như bao quát các nền văn minh đủ mọi tầng lớp của nhân loại. Điểm này được thể nghiệm trọn vẹn từ công trình kiến trúc, pháo đài phương Tây, trạng nguyên, chung cư, lầu các. Cung điện phương Đông thì càng dẫn người ta vào khung cảnh lịch sử, cung Tần Hoàng, điện Hán Đế, cung điện thời Minh – Thanh. Ngoài đó ra, còn hội tụ phong cảnh tự nhiên từ các nơi trên thế giới, có phong cảnh miền Bắc Trung Quốc, thắng cảnh Giang Nam, núi xanh nguy nga, suối chảy róc rách.
Ngoài ra còn có khung cảnh chế riêng cho phim huyền ảo, vũ trụ bao la, pháo đài ma ảo, còn có một vài nhân vật kinh điển trong tác phẩm điện ảnh nổi tiếng cũng được bảo tồn ở đây. Ví dụ như hình mẫu kinh điển trong Avatar, Blood Diamond, mô hình tỷ lệ tương đương của Transformers. Hấp dẫn người ta nhất chính là, nơi đây còn có một đại lộ Ánh Sao, rất nhiều ngôi sao lưu lại dấu tay của mình ở đây.
Ở trung tâm Thành phố Điện Ảnh còn có một nhà tượng sáp, tượng sáp của ngôi sao điện ảnh các nơi trên thế giới đều có ở đây, sống động như thật, phục vụ cho du khách chụp ảnh lưu niệm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đương nhiên những thứ này đều phải thu phí, hơn nữa giá không hề rẻ, phát huy đặc điểm thương nghiệp đến cực hạn.
Ngoài những thứ này, mang danh Thành phố điện ảnh thì doanh thu lớn nhất đương nhiên là những đoàn phim tới làm phim kia. Trước đây rất nhiều đoàn phim, ít kinh phí thì quay bằng các khung nền đơn giản, mọi đạo cụ đều là giả, làm tạm trước mắt, hiệu quả quay thành phim cũng rất kém. Bây giờ người xem càng lúc càng kén chọn, hoàn toàn không thể thỏa mãn.
Mà một vài tác phẩm lớn theo đuổi hiệu quả, luôn luôn đều là chọn trường quay thật. Nhất là một số cảnh ngoại cảnh, hơi một tý là phải thuê cả một khu phong cảnh, thuê cả một quảng trường, chi phí cao dọa người. Đặc biệt là quay phim cung đình trong cung điện thật, giá thuê một ngày đủ bằng tiền lương mấy đời của người bình thường.
Cho nên sự xuất hiện của Thành phố điện ảnh thoáng cái thỏa mãn nhu cầu của tất cả mọi đoàn phim, nơi đây có cung điện giống y như thật, kiến trúc với tỷ lệ hoàn toàn tương đồng, có phong cách tự nhiên nhân tạo. Bất kể là tác phẩm lớn hay nhỏ, ở đây đều có thể được thỏa mãn.
Dọc đường Lưu Anh Nam nhìn thấy rất nhiều đoàn phim đang làm việc, họ không để ý tới du khách đi tới đi lui, hơn nữa du khách cũng rất có tố chất, không hề quấy nhiễu họ quay phim. Có đoàn phim còn kéo du khách vào trường quay làm diễn viên quần chúng.
Đương nhiên, ở nơi này, khiến du khách cao hứng nhất vẫn là có thể nhìn thấy những ngôi sao điện ảnh kia, cuối cùng có thể gặp được ở ngoài màn ảnh, bất kể có phải fans hay không cũng đều rất kích động.
Lưu Anh Nam tương tự cũng rất hưng phấn, đi trong Thành phố điện ảnh khổng lồ này, cảm giác giống như đi vào đường hầm thời gian, lúc thì cảnh vật trước mắt là pháo đài cổ phương Tây, lúc thì là cung điện phương Đông, lúc thì trước mắt là non xanh nước biếc, lúc thì là chiến trường đẫm máu.
Hắn không khỏi suy nghĩ, lúc nào Âm Tào Địa Phủ cũng có thể mở ra với bên ngoài, cũng phục vụ cho những đoàn làm phim này tới quay phim, để những du hồn dã quỷ kia làm diễn viên quần chúng, vừa có thể kiếm tiền vừa có thể nhân cơ hội để người đời hiểu thêm về Âm Tào Địa Phủ, không còn sợ hãi như vậy nữa, cũng có tác dụng tuyên truyền quảng cáo cho Âm Tào Địa Phủ mà.
Hắn đầu đầy ảo tưởng, một lần nữa muốn thực hiện cải cách với Âm Tào Địa Phủ, muốn nối liền Dương gian, thực hiện việc Âm Dương chung lối.
Không lâu sau Hồng Hà gọi điện thoại tới, bảo hắn tới khu đô thị phồn hoa hội họp với cô. Lưu Anh Nam dõi mắt nhìn, ngắm đúng phương hướng vài tòa nhà cao tầng, không nhanh không chậm đi tới.
Nơi này ngoại trừ có kiến trúc phương Đông phương Tây, còn có bối cảnh kiến trúc cận đại, có sản phẩm kết hợp Đông Tây trong thời kỳ Dân quốc, có mái ngói gạch đỏ trong thời kỳ dựng nước, còn có nhà cỏ mái gỗ trong xóm núi, trên tường gạch viết chữ lớn màu đỏ, ví dụ như Thái tổ hoàng đế vạn tuế, chính sách kế hoạch hóa gia đình, số dân cư đã trong tầm kiểm soát… Những thứ này đều chuẩn bị cho quay phim về đề tài lá cờ đỏ trong thời cận đại.
Còn lại chính là thế giới hiện tại, thế giới phồn hoa ngày nay với khung cảnh đô thị hiện đại nhà cao tầng san sát, đèn hoa rực rỡ, ngợp trong vàng son. Nơi đây thật sự có một mảnh đất phồn hoa như vậy, giống như Manhattan của New York, khu trung tâm của Hongkong, Gangnam của Hàn Quốc, tràn đầy hơi thở của đô thị phồn hoa.
Lưu Anh Nam từ xa đã nhìn thấy Hồng Hà, cô mặc một chiếc áo ghi lê màu lam, sơ mi trắng, quần đen, cách ăn mặc phóng viên đúng tiêu chuẩn, trước ngực đeo thẻ công tác, còn xách một chiếc máy ảnh đa tính năng, tóc ngắn ngang vai, dáng dấp mạnh mẽ, khôn khéo lão luyện.
Hơn nữa túi trên áo ghi lê rất nhiều, đặc biệt là hai chiếc túi trước ngực, không biết để đồ gì ở trong đó, căng phồng lên thoạt nhìn giống như dáng người rất phổng phao.
Lưu Anh Nam im lặng. Cô nàng ngoài miệng không nói nhưng trong lòng vẫn rất để ý, điều này chỉ có thể nói rằng thế giới biến hóa quá nhanh mà thôi. Vào thời cổ trăm năm trước, hai ngọn núi của phụ nữ quá lớn sẽ bị người ta nói thành đồ lẳng lơ dâm đãng, chỉ mới qua không bao nhiêu năm, lớn lại thành danh từ đại diện cho gợi cảm xinh đẹp…