Lão bà nói, thứ chè hoang sơ lá dày phải vò nát trước khi đun, lại lấy lá nút vòi ấm cho hơi không thoát ra, nhiệt độ ở đây chỉ đạt 80 độ C nên phải đun rất lâu chè mới chín. Nghe nói trong chè tươi có chất tatson ngừa được nhiều loại ung thư, chất cafein giúp tỉnh táo minh mẫn, còn đồn là phương thuốc thần kỳ giúp giữ gìn tuổi trẻ luôn mạnh khoẻ tươi vui.
Bà ấy mạnh mẽ vỗ ngực.
-Cứ xem tôi đây này, nhờ 30 năm uống thứ nước này nên có thể trèo non vượt dặm, minh minh mẫn mẫn. Ngoài ra ở đây còn sinh trưởng một vài thảo dược đặc hữu nữa, công dụng cũng thần kỳ lắm, trên đường nếu hữu duyên gặp sẽ giới thiệu sau.
Tôi chỉ cười cười, quả thật ở độ tuổi thất thập như bà ấy, đi đường rừng đường núi lội suối băng hồ cả ngày mà xương cốt vẫn dẻo dai săn chắc, người thành phố chắc không bì được.
Hầu như cây chè nào cũng cao vút thân mấy người ôm, tìm thấy chạc thấp để hái rất ít. Thân cây trơn trượt như bôi dầu mỡ, tôi bảo Ưu Đàm phi thân trèo lên, bẻ những cành nhỏ có đủ cả lá già lá bánh tẻ lá non và búp.
Trong không gian khói sương lảng bảng những gốc cây cổ thụ cao chót vót, gốc bám trên đá ngọn chìm trong mây hiện lên như một bức tranh cổ tích thần thoại, thân mốc meo trắng xanh trắng xám địa y mọc san sát bám đầy, tán xoè rộng xum xuê phân nhánh chia cành.
Tôi nhìn mặt hồ chỉ rộng cỡ một sân bóng rổ nhưng dài gấp 10 lần, mặt nước lăn tăn sóng gợn do gió đêm nơi núi cao thổi cộng với hiện tượng thuỷ triều sóng ngầm lưu động, xôn xao những vệt lân quang từ trong lòng từ từ nổi lên, khi ẩn khi hiện.
Nơi này không hiểu lúc trước sụt lún kiểu gì rồi trở thành cái hố chứa nước, tựa như một vết thương được cắt bởi nhát kiếm khổng lồ bén ngọt, tạo ra một rãnh sâu vực thẳm. Không, quan trọng hơn vì lý do gì, ai hay là tự nhiên nuôi thả thứ sinh vật to lớn mà chỉ có đại dương mới dung chứa nổi?
Tôi nhìn cả một vạt rừng chết chìm, trong khoảng thời gian dài chúng ở tình trạng thiếu oxy rồi trở thành loại gỗ lũa có giá trị lợi nhuận và thẩm mỹ, khiến bao kẻ mê gỗ thừa tiền dư của thích sưu tầm thứ lạ, thuê người truy lùng.
Gỗ lũa thủy sinh là phần còn lại của cây chết bị ăn mòn bởi nước. Phần lõi vẫn cứng cáp như thép nguội tới mức năm tháng cũng phải đầu hàng, có thể là do lượng tập trung xenlulô quá dày đặc, hoặc do nhựa cây lúc còn sống tiết, tạo thành chất bảo quản tuyệt vời khiến lõi cây tựa như bị hoá thạch, khắc hoạ thành hình thù kỳ quái lạ lùng, ấn tượng tới mức ám ảnh.
Trời chiều nhanh chóng tắt nắng sóng nước dập dềnh vỗ bờ như ngoài biển khơi, phía dưới ắt hẳn phải chứa nhiều hang động ngầm gì đó liên thông với nhau, một thuỷ đạo dẫn tới hang ổ bí ẩn của bọn quái ngư.
Cũng không biết để nuôi sống được cái đám như cá mập trắng lượn lờ thì cần lượng thức ăn như thế nào, mà tôi nãy giờ tập trung nhìn cũng chẳng thấy có sinh vật sống gì phiêu động ngoài trừ rong tảo bạt ngàn nhấp nhô.
Lão bà nói, mọi khi chỉ có một người không ai hỗ trợ thì câu nó có vẻ không khả quan. Nhưng giờ chỉ cần nó đớp mồi, hai người cùng hợp sức kéo lên, nhất định thành công. Bây giờ chính là thời điểm chúng nó ra khỏi hang săn mồi.
Sóng hồ càng vỗ thì càng thấy một đám dạ quang vận động nhô lên, trông như màu mực lân tinh theo sóng mà loang dần, như một dải lửa xanh dương tươi sáng mà rực rỡ đang hân hoan nhảy múa, phản chiếu màu của da trời lộng lẫy tuyệt mỹ, như hiện tượng lân quang phát ra bởi khí photpho dày đặc tại các ngôi mộ mới đắp, khiến đám ma trơi lũ lượt ồ ạt lao nhao ngoi lên.
Nghe nói có một vài loại thực vật phù du ban ngày phát ra ánh sáng màu đỏ và cũng chính là nguyên nhân gây ra hiện tượng thủy triều đỏ tai hại, khi chúng nở hoa rầm rộ với số lượng lớn sẽ làm giảm lượng oxi trong nước đồng thời tiết ra độc tố gây chết hàng loạt cho những sinh vật sống khác, nhưng đêm tối lại toả ánh sáng như đèn neon màu xanh, vô cùng kỳ diệu mê người. Tuy nhiên có một điều kì lạ là loài tảo nổi thành đám thành đàn này lại chỉ phát được dạ quang trong môi trường nước mặn.
Thật ra hiện tượng phát quang sinh học xảy ra khá phổ biến, nhất là ở giới động vật ngoài biển khơi và các loại côn trùng. Phần lớn ánh sáng do các loài sinh vật biển phát ra đều có quang phổ màu xanh lá hoặc xanh nước biển, bởi những quang phổ này có các bước sóng có khả năng truyền đi xa nhất trong nước.
Ô Nha reo lên thích thú.
-Oa oa, thật đẹp quá đi, như là đom đóm đang bơi lội trong nước.
Tôi gật gù, Bạch Ngân cũng ngâm nga bình luận.
-Phải, cứ như được chiêm ngưỡng lễ hội đom đóm đang múa lượn trong nước vậy.
-Đây là loài tôm tý hon chỉ dài ba milimet với lớp vỏ mỏng trong suốt trơn nhẵn, tựa như vỏ bóng đèn nên cho phép ánh sáng toả đi hết mức, chúng thường bơi xung quanh bờ mỗi khi thủy triều lên hoặc rút để kiếm thức ăn.
Tôi và Ô Nha cùng ngây ngẩn nhìn các em tôm tí hon trong tay. Lão bà cười cười nhìn chúng tôi, động viên khích lệ.
-Ăn thử đi, giòn mà ngọt thanh, không tanh đâu, sần sật giống như sứa vậy.
Bỗng nhiên tôi thấy một cái bóng đen đen từ trong lòng nước ở khu vực thả câu, như một con quái vật khổng lồ không rõ hình dạng lượn lờ qua lại. Sau đó lại xuất hiện thêm mấy cái bóng nước tối đen to lớn không kém từ tầng đáy nổi lên.
Chúng tôi đều nhìn thấy, sau một giây trợn mắt sửng sốt, lập tức khẩn trương nhào tới bắt lấy cần câu, sẵn sàng thu dây kéo cần bất cứ lúc nào.
Tôi chỉ biết một loại dây cước câu cá thông dụng nhất, mà hầu hết những người nghiệp dư đều sẽ chọn là Mono, đơn giản bởi vì chúng rẻ nhất. Nhưng vì lão bà biết bản thân câu là loại quái ngư gì, hẳn sẽ chịu chi trả thêm phí tổn để sở hữu thứ tốt hơn. Thông thường đường kính dây càng to thì càng cứng, dĩ nhiên khi dây cứng thì tăng thêm sức mạnh kéo co.
Tuy nhiên đứt dây trong khi câu có nhiều nguyên nhân, có thể do chất lượng dây ngay từ đầu không phù hợp, điều này có thể bị loại trừ, hoặc bị cá cắn đứt, cái này rất có khả năng cao. Trong quá trình sử dụng dài lâu dây câu hết ướt rồi lại khô, lúc gặp nóng tiếp xúc lạnh dần bị rạn và mòn, nếu chẳng may bà ấy quên không kiểm tra thay dây...Bà ấy câu cá cũng có thâm niên, chắc không để sảy ra lỗi sơ sót căn bản vậy đâu.
Tôi cuống cuồng thả dây câu buông xuống, cần câu không ngờ rất nhanh lại bị tấn công.
Tôi bắt đầu cuống quýt thu dây, lại có chút miễn cưỡng đáp ứng, mỗi lần cuộn một vòng dây dường như đều phải hao phí nhiều sức lực. Tôi dụng lực cuộn năm sáu vòng, sau đó thấy cứng ngắc, đành buông tay, ổ trục liền quay tít gần hai chục vòng, rồi bị lực lượng ẩn thân trong lòng hồ kiềm lại, khóa chặt.
Tôi nhíu mày bặm môi giữ chặt tay cầm, cùng cái thứ dấu mình mơ hồ trong lòng nước đang ở thế giằng co bất phân thắng bại. Dây câu căng cứng, cần câu cong lại thành hình chữ U lộn ngược, tiềm ẩn nguy cơ đứt gãy.
Một bóng đỏ to lớn như quả cầu lửa rực cháy đang nhanh chóng xẹt qua xoẹt lại bên kia, cách tầng mặt nước độ 1m, tôi chỉ thấy cái thứ đó khủng bố thị giác ngoài sức tưởng tượng, nhưng cực kỳ thon dài.
Mắt tôi mở trừng trừng, qua hiệu ứng phóng đại của mặt nước, cái bóng hư ảo kia như thể một con quái vật, giống như một con rồng lửa vẫy vùng lôi kéo con mồi.
-Không!
Tiếng hét chói tai của lão bà vang lên khiến tôi vô thức nhanh lướt mắt sang.
-Mau giúp tôi!
Tiếng gào lớn cấp thiết, chỉ thấy lão bà khuỵ chân dồn lực, lại bất lực bị thứ đỏ au như tắm huyết bơi sát mặt nước, kéo đi tới bên mép hồ. Hiển nhiên sức một người không tài nào đọ nổi.