Hình như là chiếc đèn mỏ của ai làm rơi xuống, soi tỏ một vùng mọc lan chàn dày đặc rất nhiều rong tảo mềm mại uốn éo như những lưỡi rắn đỏ tươi, vươn xúc tu ra múa may quay cuồng.
Nghĩ tới cái đám không xương vặn vẹo đó tôi mới để ý đến tứ chi của mình đều bị bốn con tựa cá mút đá cắn da thịt lôi đi, cũng không cảm thấy đau đớn lắm, ngoài việc nặng nề như đeo gông cùm ra.
Cái bọn hút máu thì cơ chế giống loài đều như nhau, ban đầu tiết ra chất gây tê để con mồi không chú ý tới, đồng thời máu nơi vết thương cũng bị chảy hoài chảy mãi do không thể đông được. Khốn thật! Con dao găm Cung Trường Lĩnh đưa vẫn nắm trên tay lập tức được cấp tốc hành động. Có điều ở trong nước vận động cực chật vật, tay vừa vung lên, lực cản của nó tác động, cùng sức nặng của con cá mút đá đeo bám, muốn nhanh cũng đành trơ mắt bất lực.
Khi tôi cắm xuống, cái đuôi nó tức khắc cong lên quẫy đập, rồi cuộn lại như trăn cuốn lấy cổ tay kia, siết chặt không cho động đậy. Nhưng mà con dao sắc bén vẫn cắt đứt được cái vòi, cưa nó làm đôi. Chứng tỏ nó háu ăn tới mức bất chấp hiểm nguy cũng không muốn từ bỏ. Mà cái đám còn lại thấy tôi phản kháng tốc độ hút máu càng gấp rút bội phần. Mẹ nó! Tôi thật muốn chửi lớn.
Những bộ hài cốt bỏ mạng nơi này không biết là cách đây bao lâu rồi. Là trúng bẫy quân thù chết trận sao? Xác thịt bị làm mồi cho cá, chỉ còn lại những bộ áo giáp hoen rỉ bị rêu xanh xâm thực. Đám thủy quái kia từ trong những thân xác lách mình chui lên, đuôi khẽ quẫy liền tạo ra một màn nước đục ngầu, xương cốt đơn giản bị vỡ vụn tỏa ra xung quanh rồi nhẹ nhàng lắng xuống.
Cái đám đó lao tới, tôi bấy giờ mới cuống quýt cong chân giết hai con nửa giống cá nửa tựa đỉa đeo bám nãy giờ, uống no một bụng máu của tôi. Lại giật đứt hai cái đầu đi, từ miệng vết thương dấu răng vòng tròn mấy tầng, máu từ từ lan ra. Tôi nhìn máu của mình như một dải lụa phí phạm hòa tan vào làn nước lạnh ngắt, cơ thể cũng theo đó cấp tốc lạnh dần, tai u mắt mờ, ý thức loáng thoáng kêu gào đòi không khí.
Rồi bất chợt, trong đám sinh vật đỏ rực đang uốn éo vặn vẹo lao đến, một thân hình quen thuộc thấp thoáng, tay vung đao bạc tùy tiện chém loạn liền khiến chúng nó bị đứt đôi.
Thanh đao bạc nắm trong tay người đó, vận dụng lại loang loáng như ánh chớp, đến một con chết một con, đến hai con chết hai con. Máu từ vết thương của chúng tựa như mùi vị có hình dạng, theo dòng nước vẫy gọi đám đồng loại đói khát háu ăn tới.
Cơ thể người đó lại linh hoạt chẳng khác gì sinh vật thuộc về đại dương. Thân thể mềm dẻo uốn lượn giữa bầy thủy quái chém đông một con lao tới, chặt tây một con hăm hở, đâm nam một con uốn éo, phá bắc một con vặn vẹo, cho tôi thời gian theo bản năng tự tìm đường ngoi lên mặt nước.
-Nếu không phải anh đứng gần cái con thủy yêu đó...
Trong khi bọn họ còn đang cãi cọ, sau khi cột nước thứ nhất hất văng lựu đạn ra, Bạch Ngân bất ngờ lượn tới tóm được. Cột nước thứ hai ngay sau đó đổ ập xuống. Loáng thoáng ai đó la lên bảo Bạch Ngân giật chốt.
Tôi vừa lóp ngóp trồi lên, một tiếng ầm kinh thiên nổ đằng sau lưng Thủy Kỳ Lân. Một cột nước lao vút lên tầm 7, 8 m, sau khi hạ xuống những giọt nước như mưa rào rào văng tứ tán lộp bộp lẫn với những mẩu xác thịt đo đỏ bị nổ cho nát bấy.
Thân thể nó bị tổn thương nặng nề, phần đuôi toàn bộ bị thổi bay mất, để lại nửa thân trước không chống đỡ nổi, chỉ còn hai chân sụp đổ xuống. Nơi vết thương lũ lượt chàn ra mặt nước, những dòng huyết tương lấp lánh như rắc kim tuyến.
Trong một phần tư giây, lỗ tai tôi bị chấn động không còn nghe thấy gì, tiếp đến là tiếng kêu ré lên đau đớn phẫn nộ. Đây là lần đầu tiên tôi ở gần nơi phát nổ tới vậy, may mắn được thứ kia che chắn lên không bị sao hết.
Mấy giây sau màng nhĩ tôi mới ong ong điên cuồng trấn động, tiếp đó luồng khí đỏ từ cơ thể Thủy Kỳ Lân cuốn lấy như lưỡi ếch nhái, phóng ra một phát là bắt dính lấy được ngay chính xác con mồi. Trong khoảnh khắc liền nhìn thấy một hắc khí nhân lao từ trên đám măng đá lao tới, song đao vung xuống, đồng thời tôi cũng mất đi toàn bộ tri giác, chìm sâu vào bóng đêm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT