"Tôi diễn."

Lâm Mộ Thiên còn đang ngẩn người, Lâm Việt liền yêu cầu với ông chủ.

Lâm Mộ Thiên há miệng thở dốc, nhưng cuối cùng lại cam chịu không nói gì, có lẽ Lâm Việt diễn vai này so với hắn thích hợp hơn, hơn nữa nếu không đổi người Vĩnh Trình cũng sẽ không thỏa hiệp, vì lợi ích của công ty, hắn đành phải bỏ cơ hội diễn xuất lần này.

Lâm Việt bỏ đi lần đóng phim này, ngược lại đi đóng một quảng cáo nhỏ cho một công ty nào đó, mà người cùng hợp tác với Vĩnh Trình tự nhiên đổi thành Lâm Việt, cuối cùng đạo diễn vẫn cảm thấy cho Lâm Mộ Thiên một cơ hội, cho hắn một vai diễn trong một vở kịch nhỏ.

Thời gian qua thật sự mau, hai ngày này công tác tuyên truyền của hắn tràn đầy, bôn ba ở các trường quay.

Vĩnh Trình cùng Lâm Việt ở trên đài vẫn thân mật như trước, mà Lâm Mộ Thiên đương nhiên cũng nhận được an bài của công ty, ngẫu nhiên lại cùng các thành viên chơi trò chơi mập mờ, nhưng trong lòng hắn cũng không có nửa điểm muốn lường gạt đối phương, lường gạt fan ca nhạc, mà trước đó vài ngày scandal kia cũng bị công ty dần dần áp xuống, cũng rất ít người nhắc tới.

Fan âm nhạc cũng tin tưởng thần tượng của mình, đem bạn gái của Lâm Mộ Thiên trở thành bạn bè bình thường.

Lại thêm hôm nay, Lâm Mộ Thiên ở phải ở lại công ty, nghe xong an bài, liền đứng dưới phòng pha trà, dưới lầu có rất nhiều fan ca nhạc, giơ cao áp phích của bọn họ.

Ở ngoài có tuyết rơi nhẹ, hắn hơi hơi nhíu mày.

Bên ngoài lạnh như vạy, các cô ấy còn chờ, Lâm Mộ Thiên vốn muốn đi xuống lầu nói chuyện với họ, lại bị các stylist gọi lại.

"Lâm Mộ Thiên anh như thế nào còn ở đây? Tất cả mọi người đang đợi ở studio, nhanh lên nhanh lên!" Stylist cuống quýt thúc giục hắn.

"Được rồi, phiền cô, nói với fan ở dưới, để bọn họ trở về đi." Hắn mỉm cười gật đầu một cái, liền vội vã theo cánh cửa VIP, ngồi trên chiếc xe của công ty.

Vừa mới lên xe, hắn liền phát hiện ngồi ở cạnh Vĩnh Trình, nhìn hắn lạnh như băng, trong mắt của Vĩnh Trình chẳng có cảm tình gì, cũng không có ý tốt....

"XIn lỗi, làm mọi người chờ tôi." Lâm Mộ Thiên lễ phép giải thích.

Nhưng tất cả mọi người đều không chú ý đến hắn, đều làm chuyện của mình, hắn vừa rồi có xem giờ, còn chưa đến thời gian hẹn, không nghĩ đến mọi người đều đến nhanh như vậy.

Bốp!

Tạp chí Vĩnh Trình cầm trong tay đột nhiên đánh vào Lâm Mộ Thiên, đánh thẳng vào mặt, ba thành viên còn lại đều sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục như bình thường, đều làm việc của mình.

Lái xe bất động thanh sắc vẫn lái xe, Lâm Mộ Thiên biểu tình trên mặt nháy mắt trở nên cứng ngắc, mấy đốt ngón tay trở nên trắng bệch, cổ họng xuẩn động, mi mắt khinh chấn.

Không biết, bản thân rốt cục làm sao chọc tới Vĩnh Trình.

"Vĩnh Trình, cậu làm cái gì vậy? Vì sao lại đối với Lâm Mộ Thiên...." Thư Diệu ngồi ở đằng sau, có chút bất mãn, nhưng vừa nói mấy lời trượng nghĩa, còn chưa nói xong, đã bị Vĩnh Trình trừng mắt một cái.

Thư Diệu câm miệng không nói nữa, Lâm Mộ Thiên dần dần xiết chặt hai đấm, nhưng sau đó cũng buông ra, hắn vươn tay, nhặt lên tờ giấy trên mặt đất, mở ra xem, hóa ra là thư xin chức đội trưởng.

"Tôi đúng là có xin lên chức đội trưởng với công ty, đang chờ đợi công ty phê chuẩn, tuy rằng cậu có thể cảm thấy thực buồn cười, hưng là tôi cảm thấy lá đơn này của tôi cũng phù hợp với quy trình của công ty, cho dù...." Cho dù cậu có là ông chủ cũng có thể nhận đơn yêu cầu của cấp dưới. Nhưng cuối cùng Lâm Mộ Thiên không nói ra, có điều chuyện hắn giấu diếm việc đề nghị là có thực.

Hắn cảm thấy tiền lương làm đội trưởng so với hiện tại cao hơn, cho nên hắn mới xin, hắn trên người mang nợ của ba mình, đành tìm đến hạ sách kiếm tiền này.,,,,

"Anh đang thị uy với tôi đó à?" Vĩnh Trình cười lạnh, Lâm Mộ Thiên như trước vẫn duy trì thái độ bình thường.

Không phải....

Hắn không có ý đó...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play