"Giáp chặt như vậy, muốn cắn gãy tao có phải không!" Nhiên Nghị bộp bộp đánh vào mông nam nhân, nang lên một chân nam nhân bắt để trên vai, liền cả người bao vây lấy tấm thân thống khổ của nam nhân, ác ý như trừng phạt mà đĩnh nhập vào bí huyệt chiếm giữ nam nhân.

"Thư Diệu thay mày trả nợ còn ba nghìn vạn, mày không phải là nên dùng khối thân thể này báo đáp cậu ấy? Hửm? Cậu ấy hiện tại đối với mày là mê mẩn thật sự, Lâm Việt bắt cậu ấy buông mày ra, cậu ấy lại chết cũng không chịu, còn cùng Lâm Việt đánh một trận, nếu khoogn phải tao đúng lúc chạy đến, hai người họ liền bị thương." Nhiên Nghị nắm lấy mặt nam nhân, nhìn đến vẻ mặt thống khổ nghẹn ngào của nam nhân, trong lòng liền dâng lên một tia khoái ý.

Chính là vì một thằng đàn ông như vậy, làm cho bạn bè của y tự giết hại lẫn nhau, thiếu chút nữa phá hủy đại sự, nghĩ đến y liền không vui, càng dùng thêm sức chà đạp nam nhân, mãnh liệt tiến vào cũng không thể làm cho Nhiên Nghị nguôi giận, y vồ lấy thân thể nam nhân, làm cho nam nhân đối mắt y, kia nam nhân lung tung cản lại, để cho nam nhân có thể tận mắt thấy nơi bọn họ giao hợp.

"Không cần, đau quá..." Thân thể nam nhân run rẩy cầu xin tha thứ, từ con mắt tinh lượng của nam nhân, nhìn thấy những tia vằn đỏ, giống như dã thú bạo lực vồ lấy nam nhân, chân hắn bị áp đến cực hạn, đau xót đến muốn chết đi.

"Mày có biết Vĩnh Trình có đang trở mình dậy không, người đầu tiên mà nó muốn đối phó nhất là tao, tao thật vất vả mới có được địa vị ngày hôm nay, tao như vậy có thể để nó ra tay hủy đi sao."

"...."

"Nhưng để tao thấy được một chuyện rất thú vị, hóa ra nó vẫn ở trong nhà mày, chẳng những có thể mỗi ngày ngủ với mày, còn có thể lúc mày không có ở đó mà đè vợ mày ra." Nhiên Nghị lại tiến vào thân thể nam nhân, nam nhân thậm chí có thể cảm giác được được thứ của nam nhân đang nhảy lên, loại va chạm khủng bố này khiến nam nhân sợ hãi đến cực điểm.

"Mày nói cái gì..." Nhiên Nghị rõ ràng thấy được dục vọng của Nhiên Nghị đang dfugn sức tiến vào thân thể mình, lục ma sát mạnh mẽ kia làm cho hắn khó chịu được.

Suy nghĩ của nam nhân hỗn loạn đến cực điểm.

"Tao nó Vĩnh Trình chẳng những ngủ với mày, mà còn ngủ với vợ mày, sao nào? Mày còn chưa biết à?" Nhiên Nghị nhìn đến vẻ mặt thống khổ tuyệt vọng của nam nhân, "Tao thiếu chút nữa quên, mày hẳn là sẽ khoogn để ý vợ mày đi ngủ với người khác, chính mày đã là thứ rác rưởi thiếu thao, mày còn có tư cách coi thường ả bẩn không bẩn sao!" Nhiên Nghị ác ý chậm rãi đem dục vọng của mình rút ra, động tác thật chậm kia khiến cho nội vách tường của nam nhân lại hút lấy nó, rồi lại đi vào.

Đau đớn trên thân thể, lăng trì trên thân thể khiến cho nam nhân đau đến không thể hô hấp.

"Mỗi lần thấy tao, mày đều một bộ muốn bị thao, sao nào, hiện tại mày lên giường rồi thì lại mất hứng?" Nhiên Nghị đùa bỡn ôm lấy nam nhân, dùng sức dang hai chân cứng còng của nam nhân, nhìn đến nam nhân hai mắt rưng rưng, hắn liền nhịn không được mệnh lệnh nam nhân, "Mông nâng lên, tự động đi."

Nam nhân chỗ nào còn có khí lực tự động, thể xác và tinh thần đều bị tra âấn không chịu nổi, hắn nằm ở trên ngực Nhiên Nghị không nhúc nhích, Nhiên Nghị thấy hắn bất động, trong lòng có lửa, y nâng lên mông nam nhân, làm cho thân thể nam nhân bắt đầu vận động, cự trụ của y cũng theo nam nhân lên xuống, ở trong cơ thể nam nhân tiến tiến xuất xuất, chất lỏng đỏ tươi tích lạc trên trường, nam nhân không thể chống cự, chỉ có thể vùi đầu trong ngực Nhiên Nghị thống khổ nghẹn ngào.

"Van cầu cầu.... tha cho tôi đi..." Nam nhân kinh hoảng đầu, nghẹn ngào cầu xin tha thứ, hắn khoogn nhớ rõ bản thân đã đắc tội gì với Nhiên Nghị, cũng không biết Nhiên Nghị vì cái gì muốn bắt hắn đến đây, còn đối hắn làm ra chuyện như vậy, đối với nam nhân mà nói đây là trừng phạt tàn khốc nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play