Cả cái thế giới này đầy căm thù, ta ghét tất cả mọi thứ!
Ta nổi điên lên từ tất cả những kẻ đã xỉ nhục và đổ tội cho tôi.
Ta sẽ đốt cháy tất cả mọi thứ bằng sức mạnh này!
Tầm nhìn của bị nhuộm bởi đen và đỏ, và tất cả mọi thứ, mọi thứ ở đây đều là thứ để ta trút giận lên.
“–!”
Có tiếng nói nào đó vọng đến, nhưng chẳng có gì cả. Tai tôi, tất cả đều như đang chìm trong biển nước vậy.
“–!”
Có ai đó đang chạm vào tay- ngươi muốn bị đốt chết!?
“Chủ nhân, ngài thực sự thù ghét tất cả mọi thứ trên thế giới này ư?”
Tôi cảm thấy bị mắc kẹt- tất cả thứ gì tra tấn ta sẽ chết trong cơn thịnh nộ này!
“Thực như vậy ư? Đó thực sự là suy nghĩ của ngài ư?!”
Đúng đấy, thì sao nào?
“Vậy chẳng lẽ ngài cũng thù ghét những ngày mà chúng ta dành thời gian bên nhau, với Firo và với chị Raphtalia nữa ư?”
Giọng nói đó... Những kí ức cũ tràn về trôi nổi trong tâm trí tôi.
Một đứa gái bé bỏng trung thành đi theo mọi bước chân tôi muốn tới, không hề chia cắt nhau.
Nghe lời tôi kể cả tình hình có ra sao... Những cảnh hồi tưởng này ập vào tầm mắt của tôi.
Sau đó, tôi cảm thấy tất cả tình cảm, tình thương của mình từ cô con gái bé bỏng nở từ quả trứng và lớn lên trong sự chăm sóc của tôi.
“Đó... Đ-đó là...”
“Nó hoàn toàn khác biệt. Bởi vì chủ nhân đã cố hết mình, Firo cũng sẽ cố hết sức.”
Bóng đêm dần dần được xua tan.
“Đó là vì sao Firo sẽ ăn hết cơn tức giận và thù hận của chủ nhân.”
Tầm nhìn của tôi trở lại và tôi nhìn ra xung quanh.
“Naofumi-sama!”
“Ngươi không sao chứ!?”
Vài giây đã trôi qua từ lúc tôi hét lên, bây giờ tất cả đều nhìn tôi nghi ngờ.
“Chủ nhân à, ngài không sao chứ!?”
“Em đã giúp đỡ ta kiểm soát nó?”
“Yup, Chủ nhân đang gặp rắc rối mà.”
Firo đang ôm lấy tôi ở phía sau. Nếu tôi nhìn kỹ thì con bé đã bị dính vài vết bỏng từ ngọn lửa đen.
Ngay cả thân thể của Firo cũng không chịu được ngọn lửa của Wrath Shield lúc này.
Nó hẳn phải rất đau đớn, nhưng Firo vẫn lo lắng cho tôi mà không hề kêu lên một chút nào.
“Firo nè, chị Raphtalia nè và cả Mel-chan nữa, tất cả đều đặt niềm tin ở chủ nhân, cho nên ngài hãy cố hết sức đi!”
“Được.”
Tất cả những gì tôi muốn chỉ là đơn giản là đánh lùi được đợt sóng quái vật; Điều này là không đáng khi bị cơn giận giữ nuốt chửng.
Sau tất cả, tôi có thể nghiền nát một trong những tên cầm đầu khiến cho tôi đau khổ như vậy.
Tên khốn kiếp giáo hoàng kia toan tính sử dụng Melty, những hiệp sĩ khác, tất cả bọn tôi.
Tôi sẽ... Sút vào đít tên khốn đó.
“... Ta sẽ tiến lên đây.”
“Vẫn còn có cơ hội chứ, kể cả trong tình huống này?”
“Đúng vậy, ta sẽ hạ gục hắn bằng khiên mạnh nhất của mình.”
“Thái độ tự tin kiểu gì vậy? Ngươi vừa bị ăn hành tơi tả lúc nãy xong.”
Shield of Fury 2, hình hài giống rồng giờ đã trở nên xấu xí, báo hiệu một điềm gở hơn so với trước đó nữa.
Hình tượng con rồng giờ đã biến đổi gần như thành quỷ dữ, chiếc sừng đã uốn cong lại.
“Ta có kỹ năng có thể tấn công, hãy trợ giúp ta một tay để có thể dùng được nó.”
“Ng... Thôi cũng không sao. Ta sẽ trông cậy vào ngươi lúc này.”
“Đúng vậy. Đúng là rất khó để có thể tin tưởng được ngươi, nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác.”
“Đành phải được ăn cả ngã về không vậy.”
“Chúng tôi sẽ bằng cách nào đó trợ giúp về phép thuật...”
Tất cả những tên hiệp sĩ và đồng đội của chúng đều gật đầu và quay ra đối mặt với tên giáo hoàng.
“Ôi, ôi các con chiên... Cứ nghĩ đến việc các ngươi vẫn tiếp tục giãy giụa kháng cự như vậy. Ta hi vọng là mọi người đã chuẩn bị xong hết, bởi vì tất cả đã kết thúc rồi. Vậy ta bắt đầu ban phát ân sủng thôi chứ?”
Phép thuật dần dần tỏa đầy khu vực.
Anh sáng phép thuật đó có thể ập tới bất kỳ lúc nào.
“Firo!”
Theo hiệu lệnh của tôi tất cả hiệp sĩ tiến lên về phía tên giáo hoàng và Firo nghe lệnh mang tôi lên.
“Bay đi!”
“Vâng~!”
Firo nhảy tới khi kẻ địch bắt đầu niệm phép.
“Phép thuật tổng hợp cấp cao [Judgement]”
Một tia sáng tỏa xuống rơi từ trên trời xuống dưới.
“Goooooooooooooooooo!”
Tôi giơ khiên lên trên đầu.
Tiếng va chạm có thể nghe thấy khi ánh sáng đó đánh vào tôi, nhưng điều đó là không thể đủ để xuyên qua sức phòng thủ Shield of Fury 3. Ánh sáng đó hầu như không gây ra bất kỳ thương tích nào cho tôi kể cả tôi đã hứng trọn đòn đánh ấy.
“Không hề bị xơ xẩy gì khi dính phải Judgment!”
Mặt tên giáo hoàng tỏ vẻ ngạc nhiên, vẻ mặt cười cợt lúc trước của hắn đều đã đi hết.
Đúng là cái giá phải trả khi dùng chiếc khiên này.
Tôi sẽ dạy cho hắn biết rõ vị trí của mình.
“Không thể nào... Ngươi không thể chặn được đòn đó được!”
Tên giáo hoàng giơ kiếm chỉ về phía tôi và hét lên.
“Phoenix Blade!”
Một con phượng hoàng bay ra từ kiếm của hắn và tiến thẳng về phía tôi.
“Ta có thể chịu được nó, không có vấn đề gì!”
Tôi hạ thấp khiên xuống phía dưới.
Firo, hiểu rõ ý định của tôi, bắt đầu làm phép hỗ trợ.
Một phép niệm ập tới tâm trí tôi. Đây chẳng phải là trạng thái của trang phục khi sử dụng Chuỗi Nguyền Rủa?
“Tôi là Khiên hiệp sĩ, ra lệnh cho nguồn sức mạnh Ta đã đọc và giải mã luật lệ của tự nhân. Hãy nuốt chửng ngọn nửa đó trở thành sức mạnh của ta!”
“Wrath Fire!”
Bây giờ, tức giận là sức mạnh của tôi.
Ngọn lửa phượng hoàng va chạm vào tôi và chẳng làm cháy xém một cọng tóc.
“Cái! Có thể triệt phá kỹ năng của ta...”
“Đúng là mỉa mai thay. Con chim non của ngươi thành thức ăn cho chim thánh của ta.”
Rào chắn của tên giáo hoàng đã bị phá vỡ bởi những đòn tấn công của những hiệp sĩ và cú đá mạnh mẽ của Firo.
“Phoenix Strike-”
Firo tránh được chiêu tất sát đó.
Đòn đánh của Firo cũng đủ mạnh để đối mặt với tên giáo hoàng.
“Meteor Sword!”
“Meteor Spear!”
“Meteor Bow!”
Lúc này tên giáo hoàng chuyển đổi kiếm sang thương và chuẩn bị công kích.
“The Stance of Heaven and Earth Reversal!?” (Tên skill, mình chịu)
Motoyasu kêu lên kinh ngạc.
Đó lại là một kỹ năng cấp cao của Thương?
“Tch... Sao các ngươi dám kháng lại ý định của chúa.”
Đòn đánh của Firo nhẹ nhàng bị đánh bật ra bởi ngọn thương đó.
“Gua!”
“Gufu!”
“Gu...”
Đó là kỹ năng đòn phản công?
Hắn còn ngoan cố đến chừng nào nữa!
“Tuy vậy, ta sẽ không bị dừng lại đâu!”
“Ta nghi ngờ về điều đó đấy.”
Lần này vũ khí của hắn là cây cung lớn và hắn bắt đầu nhảy đi.
“Ngươi nghĩ có thể chạy!? Firo!”
“Vâng~!”
Chúng tôi lập tức bắt kịp tên giáo hoàng, và Firo định đá hắn.
Tuy nhiên, ngay sau khi đòn đánh chạm tới, tên giáo hoàng bỗng nhiên tan biến.
Nếu hắn chạy thoát thì hắn đã thua rồi.
Hắn đang trốn nơi nào...?
“Hide Arrow!?”
Đó là giọng nói của Itsuki.
“Đây là kỹ năng tạo ảnh phân thân của chính bản thể! Hãy cẩn thận!”
Khỉ thât... Nếu tôi không thể nhắm chính xác vào hắn thì tôi chẳng làm ăn gì được.
Ở đây có tất cả 10 tên giáo hoàng, nhưng số lượng vẫn tăng lên.
“Fufufufu, ta có chút bất ngờ đấy, tuy vậy chúng ta sẽ kết thúc chuyện này bây giờ, được chứ?”
Tất cả bọn chúng giương cung lên và chuẩn bị thi triển kỹ năng nào đó.
“Đây là đòn mạnh nhất của ta. Để xem ngươi có thể chịu được nó không, Khiên quỷ dữ.”
Cây cung bắt đầu tỏa sáng.
Khỉ thật, Tôi có lẽ sẽ chặn được, nhưng không thể phản công được.
“TA là nữ hoàng, người ra lệnh cho ngọn nguồn sức mạnh. Ta đã đọc và giải mã luật lệ của tự nhiên. Giam giữ hắn lại trong băng giá!”
“Doraifa ・ Icicle Prison!
Tất cả bản thể của tên giáo hoàng đã bị đóng băng lại.
“Ngay bây giờ!”
Ai vậy!?
Không, giờ không phải là lúc thắc mắc.
Tôi phải cho tên khốn này một trận.
Blutopfer
Đúng như gì sau đó, một giọng nói vang lên trong đầu tôi.
“Đây là tên của một hình phạt dành cho những tên tội phạm ngu muội, kẻ đó sẽ được cúng tế như một kẻ tội đồ cho chúa. Sẽ hiến tế bằng những lưỡi bẫy bằng sắt! Trải nghiệm cơn đau mãnh liệt từ việc bị rút mất từng giọt máu một!”
“Blutopfer!”
Gufu.
Ca-cái gì!? Vào thời điểm tôi dùng kỹ năng, máu trong người bắt đầu tràn ra, cơ bắp trong người như đứt ra và xương cốt bắt đầu rạn nứt.
Đây... Là kỹ năng tự sát?
Tên giáo hoàng mỉm cười khi thấy tôi thương tích nặng như vậy, nhưng sau đó đột ngột một cái bẫy lớn màu đen và đỏ xuất hiện dưới chân hắn.
Không giống như những bẫy thép thường khác, thứ này có khá nhiều tầng tầng lớp lớp. Trông nó như là một hàm răng cá mập vậy và tên giáo hoàng đang nằm trong miệng nó.
“Cái-”
Gatun! Những mảnh thép sắc bén gây ra âm thanh có thể nghe thấy ngay lập tức khi tên giáo hoàng bị hàm răng đó cắn lấy.
“Gugyaaaaaaaa–”
Tiếng la hét của hắn vang vọng ra.
Máu tươi đỏ chảy khắp chiếc bẫy thép và khiến nó tỏa sáng.
“Cái thứ này-”
Đây... Đúng là tàn nhẫn.
Tên giáo hoàng cố gắng chống lại, nhưng chiếc bẫy đó cứ tiếp tục đóng mở và lặp lại, trông như thể nó đang trêu đùa với hắn vậy.
“Guha... Tất cả đều... L.. Là... Ý... Của.. Ch-chúa...”
Tên giáo hoàng bắn ra vài kỹ năng, nhưng chiếc bẫy vẫn chẳng vẻ xây xước.
Hai... Ba vết nứt bắt đầu xuất hiện trên bản sao của vũ khí huyền thoại. Sau khi vết thứ tư xuất hiện, một tiếng vỡ có thể nghe thấy.
Chiếc bẫy thép đột ngột rơi xuống đất và biến mất, để lại xác của tên giáo hoàng ở đó, vào lúc này không còn gì ngoài một đống thịt.
“...”
Nó thật ghê tởm khiến chúng tôi không thể thở được.
Tất cả những kỹ năng từ Chuỗi Nguyền Rủa đều máu me như vậy.
Những khiên của chúng sẽ ăn mòn vào tâm trí?
Điều này làm tôi nhớ lại có lời cảnh báo rằng tôi không nên sử dụng thứ này.
“Gi-giáo hoàng đã bị quỷ dữ đánh bại!”
Những tên theo sau hắn lẩm bẩm, hoàn toàn tuyệt vọng.
“Đúng vậy... Đây là kết thúc cho tất cả các ngươi nữa.”
Quân đội bắt đầu ập tới bao vây tàn dư của Nhà thờ Tam Hiệp và bắt lấy chúng.
Bây giờ tên giáo hoàng đã không còn, chúng tôi đã hoàn toàn chiến thắng...
Khi quân lính đang làm việc, tôi rời khỏi Firo.
Kỹ năng tấn công mới, Blutopfer, đã được thêm vào Shield of Fury.
Nó rất mạnh, nhưng cái giá phải trả quá lớn...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT