“T-ta ra lệnh chém đầu”

Đúng như dự kiến từ lũ rác rưởi, câu trả lời của ta đã chạm vào cái vương miện của ngươi.

“Uhmmm... Có vẻ ông nghĩ chém đầu sẽ làm tôi đau chút xíu”

Clang – các hiệp sĩ xung quanh rút kiếm và bao vây tôi.

“Các ngươi quên là chính ta đã đánh bại đối thủ từng hạ gục tất cả các lũ tạp nham kia?”

Tôi giơ khiên lên và trả lời.

Đúng như vậy, không một ai dám di chuyển.

Một phần trong đám người biết điều gì thực sự xảy ra trong đợt sóng, vì vậy họ không tấn công tôi

Tuy nhiên chả ai nói gì.

“Các ngươi đang làm cái gì thế?? Giết tên khốn này đi!”

“Này...”

Tôi trừng mắt nhìn vào tên vua rác rưởi và lặp lại

“Ông không hiểu sao? Bất cứ lúc nào ta cũng có thể vào lâu đài từ cổng chính, giết ông, và đi ra nhẹ nhàng bằng lối đó...”

“GrrrrR...”

Cuối cùng, cái lũ khốn này có vẻ đã biết vị trí của mình. Khuôn mặt của ông ta đỏ rực

“Ông không tin là ta có thể làm điều đó?”

Tôi học được trong thế giới này rằng – đe dọa và thỏa hiệp – là cần thiết. Vì vậy để đối phó với đám khốn này, tôi sẽ không cần phải nể nang gì cả.

“Nếu ông đang cố gắng tìm một ‘anh hùng’ nào để làm gì ta, ông thực sự nghĩ là hắn có thể thắng ta?”

“GRrrrrr...”

Hắn ta nghiến răng trong cơn tức giận

“Sao ngươi dám nói 1 điều như vậy...”

“Nếu ông làm hại đồng đội tôi. Tôi sẽ giết ông”

Trước khi xảy ra vấn đề gì, tôi sẽ ra tay trước.

Dù không sáng tỏ lắm. Tôi không rõ Iron Maiden có thể giết hết lũ khốn này không.

Nhưng tôi có thể chắc rằng sẽ làm được vài thứ.

Nếu tôi tung thêm cả Lửa Nguyền Rủa nữa.

Tên vua rác rưởi chuyển mặt từ đỏ sang xanh khi hắn đã nhận ra rõ vị trí của mình.

“Đừng làm phiền ta, đồ rác rưởi. Ta sẽ hợp tác khi đối đầu với đợt sóng. Nhưng khi nó đã qua, đừng có làm phiền ta.”

Ông ta là mối đe dọa, nhưng tôi không thể để lộ con át chủ bài 1 cách dễ dàng. Tôi thích để nó là cách cuối cùng hơn.

Ngay cả nếu tôi có giết hắn ta cũng chả giải quyết được gì. Tên kế nhiệm rác rưởi khác đơn giản chỉ là xuất hiện và cho tôi vào danh sách truy nã.

Ngay cả khi nếu tôi chống lại tất cả ở đây, tôi nghi ngờ khả năng tôi có thể chiến thắng.

“Gặp lại sau nha”

Tôi quay gót và bước ra khỏi phòng.

“Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi... Khiênnnnnnn!”

Tiếng thét của ông ta vang ra khắp phòng.

“Câu đầu đó phải là của ta!”

Tôi chỉ tay vào lũ khốn đó trước khi rời khỏi

Sau đó, tôi đi qua 1 người đàn bà quý tộc đang che đậy miệng mình bằng cái quạt, ăn vận 1 bộ váy áo đắt tiền.

Khuôn mặt được che giấu quá tốt.

Có lẽ là tầm 20 tuổi...?

Tóc tím à... Màu hiếm đấy...

“Cảm ơn ngài đã tham gia, degojaru”

Cô ta thì thầm nói khi tôi đi ngang qua.

Gojaru??

Nguy hiểm, tôi gần như quay lại ngay lập tức.

Hmmm?

Tôi chỉ thấy một bé gái cao bằng Raphtalia khi còn nhỏ và giống Firo lúc thành người, đang nấp sau người phụ nữ đó. Màu tóc xanh nhạt. Ngoài ra tôi chả thấy gì nữa cả.

Bé gái ăn mặc khá tốt, con bé có phải là con của bà?

Tuy nhiên họ trông không thực sự giống nhau...

Dù sao con bé có vẻ ngoài nhìn khá giống hình dạng con người của Firo... Cô bé này cũng là 1 con chim?

HMmm

Tôi chả thể nhớ được cô ta trông thế nào.

Oh, tốt thôi. Người đó cũng chẳng dễ chịu gì. Tôi chả nên lãng phí tí thời gian nào cho việc ghi nhớ đó.

Vì tại thời điểm này, chỉ là vô tình lướt qua nhau. Tôi không thể biết được rằng tương lai cô bé ấy sẽ trở thanh nhân vật quan trọng

Raphtalia và Firo đợi tôi ở phòng khác.

Họ đoán tôi sẽ gây rắc rối, thậm chí còn sẵn sàng cho việc chạy trốn.

Dù sao, chúng tôi đã rời khỏi đó khá vội vàng.

Những ngày tiếp theo.

Tôi xuất hiện tại các cửa hàng vũ khí để kiểm tra những trang bị được đặt.

“Ohh.. Yêu cầu của nhóc đã được thực hiện”

“Khá là nhanh đó. Tuy nhiên chú à, chú có thể làm bất cứ thứ gì miễn là nó bằng kim loại?”

“Ta có người quen giúp đỡ, ta không thể làm 1 mình tất cả được”

Đây là việc bình thường thấy ở tiệm rèn sắt.

“Ồ đúng vậy, anh ấy chỉ là kẻ có thể làm bất cứ điều gì miễn là bạn có tiền”

“Nhóc, Đừng buồn vì biết được ta không thể làm được mọi việc, ta không đa năng như nhóc.”

“Cháu cũng không có quyền năng vô hạn...”

Đó là những gì ông chú nghĩ về tôi?

“Được rồi, nó được để ở đằng sau”

“Chúng ta kiểm tra nó nào. Mà nhân tiện lúc này, Raphtalia—”

Raphtalia nắm lấy tay tôi khi tôi chưa kịp nói xong.

“Chuyện gì vậy”

“Thanh kiếm này vẫn tốt, Chúng ta hãy tiết kiệm tiền.”

“Ừ... Nếu em đã nói vậy...”

Mặc dù Firo bây giờ mới là người tấn công chủ lực.

Không cần thiết Raphtalia phải hành động, trừ lúc khẩn cấp. Tôi cũng thế.

Nghe có vẻ xấu, nhưng có thể có vũ khí tốt hơn ngoài tiệm vũ khí của ông chú này.

Chúng tôi đi khắp cửa hàng để xem chiếc xe mình đã đặt làm. Mui xe bằng kim loại. Và cả chiếc xe như 1 đồ chơi giáng sinh mà bố mẹ mua cho tôi.

“Wow~...”

Đôi mắt Firo sáng như chưa bao giờ được sáng.

“Firo sẽ kéo nó?”

“Ừ”

“Yaayyyy~!”

Firo khá là hạnh phúc, cả chân và cánh vỗ liên hồi như thể sắp bay đến nơi vậy.

Và mặt có vẻ cũng như vậy

“Thời gian tới chúng ta sẽ xài chúng”

“Vâng”

“Được ạ~”

Chúng tôi chuyển hành lý sang cái xe mới.

Phải mất 1 thời gian để mang hết nguyên liệu, hàng hóa, công cụ

“Nó thế nào hả nhóc?”

Ông chú xuất hiện, và tôi trả lời với một ngón tay cái.

“Yeahh.. Tuuyệt vời hơn cả cháu mong đợi”

“Tôi thấy có vẻ nặng. Bé gái này sẽ ổn chứ?”

“Yup~!”

“Nhóc này có thể chạy khắp đất nước với 3 toa xe như thế này”

“Thật tuyệt vời”

“Và nó nhẹ hơn Firo tưởng, hơi thất vọng chút à..”

“Con bé này, đừng có cứng đầu nữa!”

Không rõ loài Philo Rial nghĩ gì. Vì sao chúng lại thích kéo xe đến vậy??

“Haha... Hãy làm điều nhóc giỏi nhất. Thế bây giờ sẽ làm gì?”

“Cháu sẽ làm gì à?”

“Ta có nghe nói về vài việc trong lâu đài”

Ông già nói với vẻ băn khoăn.

“Tin đó lan có vẻ nhanh”

“Tin đồn làm cho cuộc đời thú vị”

“Cháu đã dạy cho lũ khốn đó biết vị trí của mình”

“... Dù sao cũng chỉ là vấn đề thời gian khi nhóc lại bị vu oan thêm lần nữa”

“Đó là những gì cháu chờ đợi”

“Ta sẽ không muốn biết việc đó sẽ xảy ra như thế nào.”

“Ta tin là ta đã hỏi vài lần trước đây, nhóc sẽ tới Silt Welt hoặc Shirudo Furiden để Tăng-cấp?”

Một ý tưởng lóe lên. Đó là đáng nhẽ tôi nên đe đọa tên rác rưởi đó để được xài Đồng hồ cát của Rồng.

Nhưng nếu các lớp thăng cấp bị điều khiển bởi lũ khốn đó, tôi lo sợ cho sự an toàn của Raphtalia và Firo

Tôi không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tốt nhất là nên thăng cấp ở một trong hai nước này.

“Dù sao, ta tin rằng nhóc sẽ bị buộc phải rời khỏi đất nước này”

“Cái gì?”

Có vẻ ông chú đang tự nói với bản thân và gật đầu đồng ý với câu nói ấy

Ông chú nói vây là có ý gì?

“Ta khuyên nhóc nên đi đến ShiruFuriden. Silt Welt đang trong tình trạng hỗn loạn...”

“Thật sao?”

“Ừ... Con người nơi đó được đối xử như người thú ở đây”

Cũng không có gì kinh ngạc... Đúng là không thích hợp cho tôi.

“Nhưng—”

“Cảm ơn vì đã giúp, cháu sẽ tới ShiruFuriden”

Chúng tôi đã hoàn thành mọi sự chuẩn bị.

“Tốt thôi, mong nhóc sẽ tìm được những cửa hàng tốt”

“Cảm ơn chú, a đúng rồi. Chú có biết bất kì gì về vũ khí có thuộc tính linh hồn không, hoặc có thể đánh trúng linh hồn?”

“Ta hiểu, Nhóc đã nhận ra những gì bạn cần chuẩn bị”

“Ta có thể làm ra nó từ 1 vài vật liệu giá rẻ”

“Ta không còn phù hợp để đáp ứng nhóc nữa. Nếu có thể đừng quay lại đây trong 1 thời gian. Ta sẽ cho nhóc biết nơi có thể kiếm được nguyên liệu.”

“Cảm ơn chú vì tất cả. Nào, chúng ta lên đường”

“Đi nào ~!”

“Hẹn gặp lại, ông chú”

“Tạm biệt”

Firo kéo xe chạy rầm rầm.

Mục tiêu hiện giờ là Tăng-cấp. Có thể nó vẫn còn khá xa.

Với tốc độ này, chúng tôi sẽ tới trong 2 tuần

“Kia là...!”

Tôi nghe thấy 1 tiếng động lớn bên ngoài.

Trước khi rời khỏi thành phố, cái gì đó đã chạm vào xe.

“Ta đã tìm thấy ngươi”

“... Cái gì?”

Sau khi khiến Firo dừng lại, một cô nhóc tiến lại và chỉ vào tôi.

Đằng sau cô bé là một tên giống kị sĩ nào đó.

Có vẻ họ đã theo chúng tôi 1 thời gian dài.

“Ngươi đã làm điều tồi tệ với cha ta”

“Hmmm?

Cô bé tóc xanh chưa từng quen biết đang nói cái gì vậy..

“Có chuyện gì với nhóc vậy?”

“Đừng giả ngốc! Ta biết ngươi không thể che giấu. Ngươi thực sự là một kẻ xấu! Tên Khiên hiệp sĩ tồi tệ!”

Lại là thêm một đứa nhóc ồn ào trời đánh ở đâu ra vậy? Con bé này là dân quý tộc?

Tôi nhớ lại là đã bán một số trang sức rẻ tiền cho các tay quý tộc trước đây. Dù sao nó cũng không phải lần một lần hai. Tôi cũng không nhớ rõ nữa...

“Tôi thấy cha của cô không kể cho cô đầy đủ. Tôi chỉ thông minh hơn thôi”

“Ngươ nói cái gì vậy?”

Nhưng Khiên hiệp sĩ = Ác quỷ. Khá là khó chịu đây.

Ờ mà thôi, quá trễ để trình bày.

“Nói với cha của cô. Đánh bóng cảm giác nhìn đồ lên chút vào lần sau.”

“Boo boo... Ta sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó, mẹ đã sai. KHiên hiệp sĩ là kẻ xấu!. Ta sẽ trừng phạt mi!”

Các hiệp sĩ cấp dưới bước lên theo lệnh của con bé.

“Hmm Em có thể tiếp tục công việc không Firo”

“Sao ạ...?”

“Cứ đi thôi”

“Okay.”

“Ah...”

Firo nhìn vào con bé trời đánh ấy và tỏ vẻ quan tâm 1 chút.

“Thánh thú?”

“Ehhh?”

Firo nghiêng cổ và nhin cô bé, bối rối.

“Nhanh lên và đi thôi”

“Vâng...”

Firo gật đầu, và xe đột nhiên tăng tốc.

“Ahh đợi————-! Đừng có chạyyyyyyyyyyyyyyyyy”

Âm thanh của con bé trời đánh ấy lặng dần và tắt hẳn.

Cái thành này đúng là mục nát mà. Chỉ vì phải tới những cửa hàng ở đây. Tôi thà tránh nó như tránh tà.

(Nguyên văn: The castle town sucks as expected. Other than coming for shopping, I would rather stay away.)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play