Ngày hôm này là ngày mà ông chú đã giao hẹn lấy trang bị mà tôi đã yêu cầu. Chúng tôi đến nơi khi cửa hàng đã mở cửa.
“Oh, là nhóc đấy à. Đến khá sớm đấy.”
“Cháu đoán thế. Vậy mọi thứ sao rồi? Chú đã hoàn thành nó chưa?”
“Đương nhiên. Nhân tiện, cái nồi thức ăn của nhóc để lại đã trở thành chủ đề lớn ở đây vì lí do nào đấy.”
“Cháu biết sao được? Hỏi cái tên đã lan tin đồn ấy.”
“Điều đó là không thể...”
Ông chú liền vào sau cửa hàng và mang trang bị của chúng tôi ra.
Thay vì làm nó trông man rợ bằng cách gắn thêm xương vào, vật liệu của rồng và chimera được sắp xếp lại khiến nó trông như một bộ giáp xương. Có lẽ vậy.
Mà nhân tiện, bộ đồ này là đồ của kị sĩ hay là của tay đua vậy?
“Chú à, chả lẽ chú thực sự muốn cháu giống như Vua Trộm đến vậy ư?”
Có lẽ vì nguồn gốc nguyên vật liệu này đúng là toàn từ đồ bỏ lại hoặc là đồ ăn cướp.
“Huh? Nhóc đang nói gì vậy?”
Mặc cái này vào... Mặc dù thế giới này là huyền ảo nhưng tôi cảm thấy như đang trình diễn Showe Era (mình chịu đoạn này, xin thông cảm)
Lúc này tôi nên kiểm tra hiệu năng món đồ.
“Nhân tiện, bộ giáp này như thế nào?”
“Thứ này thực sự là rất khó làm, nó có thể tốt bằng bộ Barbarian +1”
“Cái +1 này có vẻ như chưa hoàn thành lắm. Chú nói rằng dù có hay không chỗ da rồng cũng không thể đạt được?”
Kể cả thiết kế khác. Bộ giáp vẫn có phần trước ngực khá ít kim loại để bảo vệ, và nước sơn bóng của da rồng làm tôi liên tưởng tới cao su.
Tôi có thể nói gi nhỉ? Cái bộ đồ này như là để dân lái xe máy mặc vậy.
Vì thế giới này không có xe máy, tôi sẽ cưỡi Firo đi khắp nơi thay xe? Đừng có nghĩ về việc đó nữa!
Barbarian Armour +1?
Phòng thủ chống sốc (trung bình)
Kháng lửa (Cao)
Kháng bóng tối (Cao)
Truyện
Của Tui chấm Net
Hồi phục HP (yếu)
Magic up (trung bình)
Đã yểm bùa: Tự động sửa chữa.
Đúng là nhiều điểm phòng thủ thật
Tự động sửa chữa... Tôi không biết còn có loại hiệu ứng này nữa. Tôi thắc mắc liêu nó có thể tự sửa được không nếu như bị vỡ...
Dựa vào những điểm cộng này hiêu năng giáp này khá tốt. Có lẽ thứ tôi mặc này gọi là quần áo chứ không phải là bộ giáp.
“Gì vậy nhóc? Chưa từng thấy loại giáp này bao giờ à?”
“Chú biết là cháu không phải là ở thế này đúng không? Ở thế giới của cháu... So sánh thứ này như là đồ để mặc khi cưỡi ngựa hoặc ở đây là Philorial.”
“Vậy thì trường hợp đó chủ nhân chỉ cần mặc vào và nhảy lên người Firo!”
Firo nhìn về tôi với ánh mắt lấp lánh.
“Nhóc à. Những gì cô bé chim này vừa nói thực tình là hơi khiêu gợi đấy.”
Ông chú lẩm bẩm trong khi đôi mắt có vẻ hơi kinh tởm.
“Thôi đi!”
Chú ơi, chẳng lẽ chú làm bộ giáp này chỉ để hành hạ cháu thôi ư?
“Có chuyện gì vậy nhóc?”
... Chắc là nó hơi khác thôi. Cũng không có gì ác ý cả.
“K-không sao. Cháu sẽ nhận nó.”
Raphtalia cũng nhận xét rằng tôi nhìn khá ổn trong bộ đồ này.
Mặc thế này ra ngoài đường... Tôi cảm thấy mình đúng là lập dị.
... Nó còn không phải là bộ giáp, trông như bộ áo vậy. Thật là đáng buồn.
Dù sao thì công tác chuẩn bị trước đợt sóng quái vật đã hoàn thành mà không có vấn đề gì.
Vết thương sau lưng Raphtalia đã hoàn toàn bình phục cũng nhờ chỗ nước thánh sử dụng hàng ngày.
Tôi thở phào nhẹ nhõm vì tôi đã gây ra lời nguyền đó. Có thể vẫn còn lại sẹo, nhưng tôi vẫn muốn Raphtalia hồi phục nhanh nhất có thể.
Trang sức cho Raphtalia và Firo cũng đã hoàn thành trong ngày hôm nay.
“Đây là trang sức mà hai em muốn.”
“Yay~!”
“Okay.”
“Đầu tiên là Raphtalia.”
Tôi đưa cho Raphtalia vòng tay làm bằng ngọc bích.
“Cảm ơn ngài rất nhiều.”
“Nó có khả năng hấp thụ như cột thu lôi, sẽ hoạt động hút phép thuật để tăng sức mạn phép thuật của em lên.”
“Em sẽ giữ nó cẩn thận.”
“Thật sự đó là tất cả những gì em cần? Ta có thể làm cho em thứ đẹp hơn bằng đá quý nếu em muốn.”
“Ngài nói gì vậy? Chúng ta không nên lãng phí vào thứ đẹp mắt.”
Đúng vậy.
Đúng là vô ích khi ép buộc vì em ấy đã không muốn.
“Tiếp theo là Firo.”
Tôi đưa cho Firo chiếc kẹp tóc làm bằng hổ phách.
Tôi chú trọng thiết kế để nó giống như đôi cánh, để hợp với con bé.
“Nó có cả hỗ trợ Dexterity Up (nhỏ) đấy.”
“Cảm ơn chủ nhân~”
“Ta vẫn còn ít nguyên liệu trong tay. Nếu em muốn thay đổi thì hãy cố dùng chút.”
“Của em thì không có vẫn đề gì cả, em sẽ trân trọng món đồ ngài làm.”
“Yup! Firo cũng chăm chút nó!”
“Ta hi vọng là vậy.”
Chúng tôi dành thời gian còn lại để chuẩn bị cho đợt sóng. Tôi còn thỏa thuân thu xếp cho đám nhóc lính ấy.
Firo đã được giới thiệu tóm tất về việc chiến đấu chống lại đợt sóng quái vật. Lúc đầu con bé vẫn còn dấu hỏi trên đầu, hỏi rằng đợt sóng là gì.
Sau một hồi giải thích thì Firo cũng có vẻ là hiểu.
Thuốc men đã chuẩn bị. Xe ngựa... Đã hỏng và vì cái mới vẫn chưa làm xong. Nên Firo phải kéo xe móc kéo thay thế.
Dù sao, nhiệm vụ của tôi có vẻ là phải bảo vệ bất cứ ngôi làng lân cận vì tất cả các tay hiệp sĩ khác đều bỏ qua.
Mặc dù tôi không thực sự cần thiết dây dưa vào, nhưng đúng là đáng khinh khi bỏ người vô tội lại đằng sau.
00:05
Còn 5 phút nữa.
Có vẻ như tôi có thể cảm thấy nơi chúng tôi được triệu hồi, nên tôi nói trước cho đám lính tự nguyện.
Chuyển sang Khiên Chimeric Viper.
00:00
Đến lúc rồi!
Một tiếng động to phát ra giống như kính rạn nứt.
Cảnh vật xung quanh liền thay đổi.
Chúng tôi quan sát xung quanh kiểm tra.
“Đây là...”
Đúng vậy. Nơi này gần ngôi làng mà người con trai lần trước mang thuốc cho bà mẹ già đang đau đớn trong bệnh tật.
Dù có nhanh thế nào đi nữa, quân đội muốn hành quân từ thành đến nơi này nhanh nhất cũng phải mất ngày rưỡi.
Có một vệt nứt màu đỏ lan rộng trên bầu trời.
“Ngài Khiên hiệp sĩ.”
Đám lính tình nguyện cũng được triệu hồi chạy tới chỗ chúng tôi.
Cũng như vậy ba tên hiệp sĩ kia—-
“Firo! Nếu như em đi sút cái đám khốn có tên cầm thương kia thì hắn sẽ bay đến chỗ nứt kia. Nó sẽ giúp bọn họ đến nơi nhanh hơn đó.”
“Vâng~!”
Firo nghe lời tôi và chạy đến.
Vì tốc độ như vậy, con bé đã bắt kịp tổ đội đó một cánh chính xác.
“Eh—-?”
Lúc tên khốn đó chưa kịp quay lại nhìn, hắn đã bị sút bởi Firo.
“Waaaaaaaaaaaaaa!”
Cả tổ đội hắn cũng bị sút bay đi. Đúng là thật thoải mái khi thấy cả con khốn kia cũng bị sút cùng.
Dù sao cũng không có thương tích vì Firo đã lựa sức lại.
“Ng-ngươi làm vậy là sao!”
Có vẻ như hắn đang kêu ca gì đó về phía chúng tôi.
Tôi lờ hắn đi và đảo mắt về Cung và Kiếm.
“Đừng có làm trò ngu ngốc và lãng phí thời gian nữa!”
“Ngươi đang định bày trò gì lúc này!?”
“Yeah! Chúng ta phải đánh bại kẻ địch vào lúc này.”
Tôi thật sự ấn tượng bởi cơn tức giận của tên hiệp sĩ ngu ngốc này.
“Nghe đây, chúng ta sẽ tiêu diệt kẻ địch sau.”
Tôi ra lệnh cho đám lính tình nguyện đi về các làng lân cận. Bọn họ gật đầu hướng về phía đó theo lời của tôi.
“Còn giờ... Đừng có can thiệt vào việc của chúng ta.”
“Việc này hoàn toàn khác!”
Tên Itsuki có vẻ ngạc nhiên bởi tiếng hét của tôi và nhìn tôi với đôi mắt phồng ra.
“Cứ bình tĩnh nghĩ lại đi. Bởi vì ta không có chi viện như các ngươi, ta không thể chiến đấu trực diện chống lại đợt sóng quái vật được. Dù sao ta cũng liên quan đến nên ta sẽ cố gắng bảo vệ thị trấn và làng ở vùng lân cận khu vực chiến đấu. Các ngươi hiểu chứ.”
“Đương nhiên là hiểu. Ngươi đúng là không xứng đáng làm hiệp sĩ.”
“Đúng.”
“Đúng vậy!”
Đám theo đuôi của chúng đều châm chọc tôi.
“Bây giờ mọi người. Đánh bại kẻ địch xuất hiện từ đợt sóng quái vật là công việc của chúng ta. Ta không biết có hay không việc đợt sóng sẽ ngừng nếu hạ gục được con Boss.”
“Nó có liên hệ đến con boss!”
Itsuki có vẻ hào hứng, dõng dạc trả lời.
Việc đấy chả sao cả.
“Tuy nhiên, bên cạnh đó các ngươi biết chúng ta có công việc quan trọng để làm là gì không?”
“Đó là gì vậy?”
Ren, đến cả ngươi cũng không hiểu ư? Ý ta là ngươi phải biết chứ vì thế giới này rất giống game mà.
Tại sao lại không biết vậy? Nói ra như vậy có vẻ hơi khiếm nhã nên tôi ngừng lại.
“Các ngươi có biết đến hiệp hội kị sĩ?”
“Bọn họ sẽ đến sau.”
Tôi mang ra đuốc phép cho chúng xem.
“Khoảng cách từ chỗ hiệp sĩ chúng ta đến thành là tốn một ngày rưỡi đường đi bằng ngựa hoặc Philorial. Nơi này quá xa!”
... Tất cả không ai nói gì cả.
Trời ạ.
“Việc đầu tiên là phải xác nhận tình hình. Sau đó xem xét rồi mới đưa ra giải pháp giải quyết tình huống đợt sóng quái vật này.”
Chẳng lẽ chỉ mình tôi hiểu về đợt sóng này hơn bọn chúng ư?
“Dù sao thì nhiệm vụ của chúng ta chỉ cần vượt qua đợt sóng quái vật này thôi... Cho nên tạm biệt!”
“Chiến đấu chống lại đợt sóng mà ngươi chỉ coi nó là trò chơi thôi ư?”
“Nhanh lên, đi thôi!”
Itsuki bỏ qua câu hỏi của tôi và bỏ đi.
Sau đó lần lượt là Ren và Motoyasu.
(Đoạn trên thực ra tiếng anh khá khó + toàn thuật ngữ nên mình chỉ lược bỏ đi tóm gọn lại, mong các bạn thông cảm.)
“Thôi kệ, chúng ta tới ngôi làng vùng bên thôi.”
“Vâng~!”
Chúng tôi lên xe kéo và nhanh chóng đi đến nơi.
“Ôi-!”
Khi chúng tôi tới ngôi làng. Tất cả được bao phủ bởi bóng tối (shadow) và tràn đầy quái vật.
Những con này gợi tôi nhớ đến người thú, nhưng chúng hoàn toàn được bao phủ bởi màu đen như bóng tối.
Tên của chúng lần lượt hiện lên: Dark Condor, Black Wolf, Assault Shadow Goblin, và Shadow Lizardmen.
Bọn chúng khi bị đánh bại thì như hồn ma biến mất vào trong bóng đêm vậy. Đúng là rợn người. Đám quái vật lần này khác hoàn toàn đợt sóng lần trước. Có lẽ sẽ còn nghiêm trọng hơn.
Dù gì cũng không để đám này gây thêm rắc rối nào nữa.
Đúng vậy.
“Acha-!”
Tôi nghe thấy tiếng kêu chiến đấu từ bà lão mà tôi đã từng dùng thuốc cứu chữa. Bà ta có vẻ xoay xở khá tốt với cây quốc trong tay.