Firo và Atlas cùng trở lại vào sáng sớm ngày hôm sau. Những tiếng ồn ào đang dần lắng xuống, và nhìn vào số lượng người có Lv 66 đúng là làm tôi muốn phồng ngực lên đầy tự hào.
“Giờ thì Atlas, hãy tấn công như ta đã yêu cầu, và dùng nó một cách nhanh chóng để ta nhìn xem thử.”
“Như vậy phải không ạ?”
Tôi chặn lại đòn công kích của Atlas, con bé áp dụng cái gọi là Khí của trường phái Biến Huyễn Vô Song.
*Uỵch*, phát ra một âm thanh rõ to.
Những vật chất kỳ lạ tiến thẳng vào bên trong cơ thể tôi... Là Ma Lực, tôi giải phóng hết chúng ra bên ngoài sau khi cố định Ma Lực của bản thân lại. Trong khoảng khắc trước khi nhận đòn tấn công, tôi hầu như đã có thể gạt bỏ được thiệt hại từ chúng.
Chẳng lẽ là do tôi không có phương thức nào để sử dụng tốt được dòng chảy của Ma Lực? Tôi đã cố mò mẫm nhiều loại phương pháp tấn công, nhưng có vẻ như do đặc trưng thiếu thốn lực tấn công của chiếc Khiên đã làm cho mọi cố gắng của tôi đều đổ bể.
... Khả năng rất cao là tôi có thể làm được bất kỳ thứ gì chỉ trừ một thứ duy nhất đó là tấn công.
Có lẽ là do Thần Khí của Khiên Hiệp Sĩ, hoặc là do tính chất của Ma Lực.
Và bởi vậy, tôi vẫn thử nghiệm ngay cả khi không phải trong trận chiến. Trong khi làm bữa trưa, với... Ma Lực được bao phủ quanh bàn tay, tôi dùng con dao bếp để cắt nguyên liệu.
“Wa!”
Đám nô lệ phụ trách nấu ăn hô lên một tiếng khi nhìn thấy tôi nấu ăn. Ngay cả cái thớt gỗ cũng bị cắt đi. Như trên một chương trình truyền hình đặt hàng qua thư nào đó. (?)
“Ảo quá...”
“Thật vậy sao.”
Đó là do chiếc khiên của tôi đã can thiệp vào.
Tuy nhiên... Cái này, lại tiêu phí quá mức. Chỉ cắt nhẹ như vậy mà cần tiêu tốn một lượng Ma Lực khá lớn.
Nữ Hiệp Sĩ với Rishia bình thường cũng hay sử dụng cái này nhỉ? Có hơi khác biệt khi tôi sử dụng để phòng thủ.
... Cái này, chẳng lẽ nó chẳng thể ứng dụng một cách hiệu quả cho Skill được ư?
“Thức ăn hôm nay Khiên-niichan làm thậm chí còn ngon hơn trước nữa~!”
“Un! Ngon lắm! Bất ngờ là còn hơn cả tốt nữa!”
Tôi lại tiếp tục thí nghiệm sau bữa trưa, và vấn đề ở đây là hao tổn nguyên liệu. Làm sao để có thể hoàn thành việc cải thiện chi phí sử dụng cho hiệu quả đây?
“Nii-chan, anh vẫn đang nghe đấy chứ?”
“Hử? À, đang nghe đây. Tay nghề của ta đã được cải thiện, đúng chứ?”
“Làm việc ở chỗ của Nii-chan là sướng nhất! Gâu Gâu!”
Cứ khi hăng hái lên là Kiel biến thành dạng chó, và cái đuôi thì cứ luôn ngoe nguẩy. Vui mừng đến vậy cơ à? Đồ chó mặc khố.
Nếu làm ra thức ăn ngon thì thể nào chẳng nghe được mấy câu như vậy, nên cũng chẳng sao cả nếu tôi vờ như đang lắng nghe.
Sau bữa trưa, tôi vừa cố gắng tập trung Ma Lực vào Skill thông qua nhiều lần thử và thất bại, vừa sử dụng đến Air Strike Shield.
Quan sát một cách cẩn thận, tôi thấy rằng dòng chảy Ma Lực của Air Strike Shield có vài chỗ yếu.
Nhớ không lầm thì Nữ Hiệp Sĩ đã phá Shield Prison cực kỳ dễ dàng, chẳng lẽ là do cô ta đánh vào những điểm yếu đó?
“Atlas.”
“Vâng ạ?”
“Hãy thử phá vỡ khiên Ma Pháp mà ta đã gọi ra đi.”
“Vâng.”
Khi tôi đưa ra mệnh lệnh thì ngay lập tức, Atlas tấn công vào chỗ yếu của Ma Lực.
Một tiếng *Bang* vang lên, và chiếc khiên dễ dàng bị phá hủy.
Đúng như tôi đã nghĩ. Nói cách khác thì...
Tập trung Ma Lực vào bên trong cơ thể.
“Air Strike Shield!”
Tôi có thể niệm phép được.
Tuy nhiên... Nó không hoạt động tốt cho lắm. Hay đúng hơn, cách này không khác là mấy so với việc niệm Ma Pháp bình thường.
『Theo cội nguồn của sức mạnh, ta, Khiên Hiệp Sĩ ra lệnh. Bây giờ đã một lần giải mã được lý lẽ, hãy bảo vệ cho kẻ đó. 』
“Faust Guard!”
Tôi phóng ra kỹ năng lần nữa để xem lượng Ma Lực đã tiêu hao.
... Lượng Ma Lực đã giảm đi thậm chí còn nhiều hơn dự đoán.
Nhưng ít nhất thì tôi cũng đã thành công.
Về hiệu quả thì... Tôi phải kiểm tra bảng trạng thái để xác định chắc chắn. Sự cải thiện rõ ràng là tốt hơn hẳn so với Faust Guard thông thường.
Vậy thì vì cớ gì mà nó không thể dùng được như Skill?
Tôi nghĩ có một khả năng là khái niệm về SP lại khác so với Ma Lực. Một cách chính xác thì SP được biểu thị bằng con số, dù có suy nghĩ kỹ lại thì tôi vẫn chẳng thể suy ra được điều gì.
Soul Point? Hay đó là Stamina Point? Chỉ có SP là được viết bằng tiếng Anh, nên tôi cũng chả biết nữa.
Hay có thể là thứ được gọi là Khí nhỉ? Có lẽ không phải vậy. Sau khi đã xác nhận bảng trạng thái của đám nô lệ, tôi nhận ra những người khác chẳng có ai có mục tên là SP cả. Nếu không lầm thì chắc đây là một đặc trưng của những Anh Hùng.
Tôi có dự cảm là cái này thậm chí sẽ còn khó học hơn cả Ma Lực nữa. Nhưng nếu có thể hiểu được cái cảm giác gọi là SP này, nếu có thể tập trung được Ma Lực, tôi chắn chắn là sức mạnh của skill mà tôi có sẽ tiến xa hơn nữa.
Và hiện tại thì, không chỉ Shield Prison vô dụng với Nữ Hiệp Sĩ và Atlas, có cảm tưởng cứ như là tôi đã chạm đến giới hạn mà chỉ có thể phòng ngự đòn tấn công của kẻ địch chỉ bằng sức phòng thủ của chiếc khiên.
Tạm thời thì, tôi cảm thấy rất vui mừng khi tôi có thể sử dụng ma pháp để cải thiện sức mạnh.
À phải rồi... Mấy món ăn mà tôi làm trong khi thực hành suốt cả ngày đã được đám nô lệ khen hết lời. Tôi đã thử áp dụng Ma Lực vào việc pha chế và làm thuốc.
Nguyên liệu là những thành phần thảo mộc kém chất lượng được làm từ cây Bioplant.
Thuốc viên hồi phục đã hoàn thành!
Thuốc viên hồi phục chất lượng hơi kém → chất lượng cao.
Kuh... Tôi rót có hơi quá liều Ma Lực vào nó.
Tuy nhiên, nếu dồn Ma Lực vào trong sản phẩm thành công, thì ngay lập tức chất lượng của nguyên liệu kém chất lượng trở nên tốt hơn nhiều.
Ma Lực đôi khi cũng giống như Enchant vậy, nhưng, đương nhiên là nó tuân theo một hệ thống khác biệt.
Tôi cũng thấy trước được rằng đặc trưng Anh Hùng của tôi sẽ có hiệu quả nâng cao nếu như tôi tập trung Ma Lực vào chiếc khiên.
Có lẽ đó là lý do mà tôi không thể đạt tới được trình độ của Chủ Tiệm Dược Phẩm được... Và vậy nên tôi vác mặt đến ngôi làng kế bên.
Sau đó, tôi lén lút nhìn trộm vào cách sử dụng Ma Lực của Chủ Tiệm Dược Phẩm khi đang pha chế thuốc. Thay vì truyền Ma Lực, tôi cảm thấy một một lượng nhỏ Ma Lực chảy ra từ cơ thể của Chủ Tiệm Dược Phẩm trợ giúp cho việc pha chế.
Thì ra là như vậy!
Đó là làm thích ứng để tạo ra vật phẩm!
Một sự khác biệt lớn về trình độ hiện rõ giữa tôi, người có nhận thức khi phá chế, và Chủ Tiệm Dược Phẩm, người không hề có nhận thức rõ ràng.
Tôi muốn dạy điều đó cho Chủ Tiệm Dược Phẩm. Cơ mà, không biết ông ta có thể nhìn thấy được Ma Lực không nữa?
Ngay cả tôi cũng phải bị Atlas “thọc” cho chục lần, lắng nghe những khái niệm chung từ Nữ Hiệp Sĩ và Cố Vấn Chiến Đấu mới có thể nhận thức được.
E rằng, có rất nhiều người ở thế giới này sử dụng Ma Lực trong hành động một cách vô thức.
Trong trường hợp đó, yếu tố như thế nào mới tạo thành tài năng vậy? Hay là làm chủ được sức mạnh sẽ có thể đánh thức được tài năng.
... Không, Cố Vấn Chiến Đấu từng nói Rishia là một tài năng hiếm có.
Vào lần đầu tiên gặp Rishia thì tôi đã từng nghĩ là dòng chảy Ma Lực của Rishia chảy chậm một cách kỳ lạ. Vậy nên không thể nào dựa vào đó mà đánh giá cả thảy được.
Sẽ chẳng đi tới đâu nếu xách đến vấn đề ngoại lệ cả, nhưng đó chưa phải là tất cả. Tôi nghĩ rằng tôi cần phải làm thêm một ít nghiên cứu nữa mới được.
Imia, đứa nô lệ đang học tập tại cửa hàng trang phục là... Cái? Con bé vừa sốt sắng tập trung Ma Lực vừa may vá. Chẳng phải như vậy thì Ma Lực của cô bé sẽ sớm cạn kiệt sao?
Tuy vậy, Imia đang may quần áo cứ như thể là Ma Lực của con bé không bao giờ cạn được.
Lực tập trung à...?
Đến cuối cùng tôi vẫn chẳng thể hiểu nổi bản chất của cái thứ Ma Lực này. Là do tài năng hiệu chỉnh của chủng tộc sao?
Nếu như chi phí sử dụng thấp mà sản lượng tạo ra là rất nhiều thì tôi nghĩ tôi sẽ gật đầu đấy. Giờ tôi đã hiểu tại sao trang phục do Imia làm lại tốt một cách kỳ lạ rồi.
Khả năng để tạo ra một cái váy chất lượng cao từ da của ma thú, tôi đã có được một cái nhìn rõ ràng.
Đôi găng tay mà cô bé đã làm trông thật dễ sử dụng đến mức tôi cũng phải ngạc nhiên. Kích cỡ cũng rất là hoàn hảo.
Và, việc tái xây dựng lại thị trấn kế bên gần như đã hoàn thành. Tôi không thấy có gì bất tiện cả. Cái này cũng nhờ có Melty và cấp dưới của cô bé nữa. Dưới chiếc ô dù quyền uy của tôi, những Á nhân tôn thờ Khiên Hiệp Sĩ sẽ không thể hành xử một cách ngạo mạn được. Cứ cách một quãng thời gian là tôi phải xả ra vài bài diễn thuyết, và đi tuần tra mỗi khi rãnh rỗi.
“Ah, chủ nhân!”
Firo chạy đến với Melty trên lưng.
“Chủ nhân đang làm gì thế?”
“Đang đi tuần và học tập.”
“Wow-, anh đang làm việc nghiêm túc đấy nhỉ, Naofumi?”
Nhân tiện thì, Ma Lực của Firo trông giống như một khối khổng lồ. Chỉ là, tôi lại không hề nhìn thấy cái Ahoge tiếp nhận tín hiệu nào cả. Atlas từng nói như thể con bé có thể thấy nó vậy.
“Thế nhưng cô là người đã từng nói là dù có như thế nào nếu không quản lý thì mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ, đúng không nhỉ Melty?”
“Chắc vậy.”
“Mà sao cô không làm một chuyến đi tăng Lv đi?”
“Tôi không đi!”
“Tại sao chứ? Cô sẽ trở thành Nữ Hoàng kế nhiệm, có Lv cao thì cô sẽ chẳng còn bất lợi nào hết.”
Cho dù tính cách không được đàng hoàng cho lắm, nhưng cô bé này là một Ma Pháp Sư. Ở chỗ tôi chỉ có mỗi Taniko và vài người ‘vô đối’ với Ma Pháp chuyên môn. Đám nô lệ học tập tại Cửa Hàng Ma Thuật có thể nhớ được ma pháp, nhưng ít nhất thì loài Á Nhân lại sở hữu tố chất trực tiếp với tự nhiên, cả đám đó đều rất đơn giản, hay nói đúng hơn thì có rất nhiều đứa theo đường tăng cường thể chất.
Tất nhiên, có vài đứa có thể sử dụng Ma Pháp tấn công, nhưng chuyên môn về nó thì rất hiếm.
... Khi suy nghĩ cực kỳ kỹ càng lại thì, dòng chảy Ma Lực của Taniko lẫn Gaelion đều rất chậm.
Tôi vẫn chẳng thể tìm ra được yếu tố gì có liên quản tới khái niệm của Ma Lực. Tôi sẽ không thể nào xác nhận được nếu không có thêm sự giúp đỡ, sau cùng thì, những cái khiên vận hành khác nhau, phải không nhỉ?
“Vai trò hiển nhiên của tôi là ở hậu phương và chỉ huy! Nên có thể tự bảo vệ tốt chính mình, nhưng tại sao mà mấy người đứng đầu quốc gia đều sẽ đứng ở tiền tuyến chứ!?”
“Đúng là như vậy. Nhưng ở thế giới của ta, trong những câu chuyện được mọi người ca tụng thì những vị vua tuyệt vời luôn là người chiến đấu ở ngay trước người dân của họ.”
“... Biết là vậy, nhưng mà...”
Melty rất thành thật khi bàn đến những thứ liên quan đến quốc gia nhỉ? Tôi tự hỏi không biết cái gì khó nuốt đến vậy.
“Nhưng tôi không muốn Lv của mình tăng lên một cách dễ dàng chỉ dựa vào việc cưỡi trên lưng Firo-chan. Tôi, bằng chính thực lực của bản thân, tôi muốn mình có thể tự chiến đấu.”
Ồ... Như mong đợi, nguyên tắc suy nghĩ của cô bé khác hẳn với bà chị. Con đàn bà kia tăng Lv chỉ để nâng chỉ số, còn những thứ khác đều để Motoyasu lo liệu.
Nghĩ như thế, kinh nghiệm có được chắc hẳn sẽ khác với điểm kinh nghiệm.
Trong khi chúng tôi đang bàn về những vấn đề đó, Gaelion hạ cánh trong mode trẻ con.
“Đúng như ta nghĩ, ngươi ở chỗ này.”
Bộ thì thầm gần tai ta trở thành thú vui tao nhã của ngươi rồi hả? Oh phải rồi, viên hạch thạch mà tôi nhận được từ Nữ Hoàng chắc chắn phần lớn là đồ phế phẩm rồi, nhưng chúng có vẻ trở thành một vật phâm khá hữu dụng để tăng chỉ số cho Long Đế. Đó là tại sao sức mạnh của Gaelion đã tăng thêm một ít so với trước.
Hơn nữa, có một mảnh vỡ của Long Đế ở trong đám đó, Gaelion không chút chần chờ gì ăn nó ngay lập tức.
Những kiến thức mà tôi nhận được khi đó là... Mớ thông tin vô dụng về những cuộc chiến đấu mà những Hiệp Sĩ chống lại Đợt Sóng.
Không, những thứ đó cũng không phải là không hề cần thiết, nhưng chỉ là, có bao nhiêu thông tin xác thực mà bạn có thể nhớ được chứ? Dù nó có ích khi tăng thêm 2 sự lựa chọn khi Class Up.
“Có chuyện gì?”
“Ngươi quên rồi sao? Ta đã hứa là sẽ dạy cho ngươi Long Mạch Pháp.”
“... Phải nhỉ.”
“Chủ nhân, ngài đang nói chuyện gì với Gaelion thế?”
“Về việc dạy Ma Pháp.”
“Nếu là Ma Pháp, thì Firo cũng có thể~”
“Em rất kém khi dạy cho người khác mà, phải không?”
Để xem nào. Với sức mạnh từ tận cùng cơ thể —gyuu—và đưa nó vào baa— nghĩ lại thì, chủ nhân muốn trở thành thứ gì, chủ nhân sẽ thành thứ đó.
Tôi đã quên mất những gì con bé nói rồi. Firo nói theo đủ loại sắc thái, nên rất khó để con bé có thể dạy cho ai đó thứ gì.
“Ngoài ra, nó có vẻ như là Ma Pháp chỉ đặc biệt hữu dụng với rồng, nên không thể nào đâu.”
Con người mà không có gia hộ của Long Đế thì không thể sử dụng được. Và có vẻ như tôi cần phải nhận gia hộ từ Gaelion.
“Aa, có phải giống như loại Ma Pháp mà Wyndia-chan sử dụng không? Naofumi cũng có thể dùng được sao?”
“Ai biết được.”
“Tiện thể thì, ta khuyên ngươi nên từ bỏ tấn công đi. Chuyện đó tuyệt đối là không thể rồi.”
Gu... Tại sao ta cũng chẳng thể sử dụng thứ này để tấn công chứ?
Nếu nghĩ ngược lại thì, tôi sẽ có thể sử dụng được hồi phục, nhưng mà...
Có lẽ cũng giống như việc tăng cường sức mạnh của nước thánh, nhỉ? Sẽ rất tiện lợi nếu như tôi có thể sử dụng được, nhưng...
“Booo!”
Firo đang biểu hiện cực kỳ bất mãn.
“...”
Và đột nhiên những chiếc lông của Firo dựng ngược lên và rung bần bật. Cái gì vậy?
Con bé cảm thấy sự hiện diện kỳ lạ nào à?
“Sao vậy?”
“Hm-?”
Tôi lắc đầu khi nghĩ rằng Firo lại đang lơ đãng nữa rồi.
“Cái gì thế ạ?”
“Không có gì, ta tưởng em nhận thức được cái gì đó.”
“Firo không biết.”
Có chuyện gì với con chim này thế?
“Vậy thì, ta sẽ đi bộ về làng, nên ta sẽ để Gaelion dạy ta.”
“Naofumi, anh nói chuyện được với loài rồng à?”
Nó đã nói chuyện khá là rõ ràng, nhưng chẳng lẽ cả Melty cũng không biết? Bộ cô bé không ở đó lúc Gaelion nói sao?
... Tên đó đã không hề nói. Không, hắn có nói, nhưng chỉ là thì thầm gần tai tôi thôi.
“Bộ cô không biết chuyện này sao? Tên này có thể nói được tiếng người đấy.”
“Gyau-?”
Biểu thị điều này, Gaelion nháy mắt nhiều lần một cách dễ thương. Người đang cố làm trò gì thế?
“Oi...”
“Như tôi nghĩ, đó là một tin đồn sai lầm. Cả Naofumi nữa, hãy ngừng nói những điều vô trách nhiệm lại đi!”
“Mel-chan. Gaelion có thể nói chuyện được thật đấy.”
“Ừ. Nó có thể nói chuyện với ngôn ngữ của ma thú, đúng chứ? Đi nào, trở lại làm việc thôi, Firo-chan.”
“Eh?”
Với tiếng ponpon, Firo được chỉ định phương hướng để di chuyển. Và con bé cố gắng lặp đi lặp lại những điều hồi nãy đã nói trong khi đi.
“Và? Đặc biệt là, sẽ không tốt nếu ta không học nó, phải không?”
“Đúng thế. Nhưng bản thân sự gia hộ ngươi có thể có được rất dễ dàng. Nên hãy đứng yên đó một chút.”
Trong khi ngồi lên vai của tôi, Gaelion bắt đầu lẩm bẩm.
『Ta, Gaelion, ra lệnh cho bầu trời, ra lệnh cho mặt đất, cắt bỏ mọi lý lẽ, kết nối—』
Lại câu này nữa hả, tôi thử nhìn vào Ma Lực của Gaelion khi nó đang niệm Long Mạch Pháp.
『Tại đây, ta, nguyện cầu Đại Địa trao tặng sức mạnh như một lời chúc phúc mới—』
Với Gaelion làm trung tâm, tôi có thể nhìn thấy Ma Lực chảy vào cơ thể nó từ mặt đất. Có vẻ nó là một dạng khác với Ma Lực mà tôi thường hay sử dụng.
Nếu tôi không lầm thì đó là làm hiện thực hóa sức mạnh đoạt được từ những vật trung gian và từ môi trường xung quanh.
Đó là lí do tại sao mà hiệu quả sẽ dần giảm đi nếu như vay mượn sức mạnh của vật trung gian đi quá nhiều...
Dòng Ma Lực xung quanh đang lập lòe tỏa sáng, cảm giác hơi giống trong mấy câu truyện cổ tích. Nếu tôi không thể nhìn thấy Ma Lực, chắc tôi sẽ không tài nào có thể hiểu được nó.
Đây là thế giới trong mắt Atlas sao? Tôi cảm thấy Ma Lực và Khí có một chút khác biệt.
“Dành cho người được ban phước lành, Sự Gia Hộ của Long Mạch...”
“Dragon – Breath Seal!”
Ma Lực thoát ra từ Gaelion bùng phát và bắt đầu rót vào bên trong cơ thể tôi. Và sau đó, một thứ ánh sáng dìu dịu được hấp thụ vào bên trong chiếc khiên của tôi.
“Với nhiêu đây thì bản thân gia hộ đã hình thành thành công. Sau việc này, nếu ngươi học được cách vận dụng Ma Lực và phương pháp rút ra được sức mạnh, ngươi sẽ có thể sử dụng được nó.”
“Ohh-...”
“Tuy vậy, ta cũng đã biết trước được khả năng của ngươi đến chừng nào rồi, ngươi chỉ có thể sử dụng được hai phép hồi phục và hỗ trợ mà thôi. Ta khuyên nhủ ngươi nên tạo một lớp màng phòng thủ bằng cách sử dụng nước cho việc tập luyện.”
“Fumu... Được rồi. Vậy thì khi trời tối, ta sẽ luyện tập vào lúc đó.”
“Ừ, hiểu rồi.”
Gaelion nhanh chóng sải cánh và bay mất. Như vậy là tôi cũng đã có thể sử dụng được Ma Pháp giống Taniko và Sadina rồi nhỉ...
Gaelion lấy sức mạnh từ đại địa, đúng không?
Về cơ bản, yếu lĩnh của Ma Lực giống như khi Enchant, tôi đã cố lôi kéo sức mạnh ra khỏi mặt đất một cách ép buộc.
Mu... Thật khó để nắm bắt được. Thậm chí nếu tôi có thể nắm được cát bằng tay không, thì cuối cùng cát cũng sẽ tràn ra từ những kẻ ngón tay, cái ví dụ đó giống hệt như tình hình hiện tại của tôi.
Hơn nữa, cái phương pháp này làm tôi cảm thấy nó có cái gì đó hơi khác biệt. Khi Gaelion thực hiện thì tự bản thân đại địa giải phóng ra năng lượng của mình.
Tôi vẫn chưa học được vịnh xướng hay mấy thứ gì khác nên không phải là tôi có thể sử dụng được nó.
Sau đó, tôi vừa rên rỉ vừa tiếp tục luyện tập để truyền Ma Lực vào Skill và Ma Pháp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT