Dạo gần đây, Gaelion chẳng biết học từ đâu ra mấy cái thói quen xấu như vậy.
Lần trước là trò Ping Pong-Dash, lần này lại đến trò lục túi đồ.
Cứ mỗi lần như vậy tôi đều mắng nó, nhưng nó vẫn chẳng chịu ngừng.
Vừa mới khiến cho Atlas ngoan ngoãn hơn một tí thì lại đến lượt của Gaelion.
Và ngay cả bây giờ thì Firo cũng thỉnh thoảng làm chuyện tương tự.
Nhân tiện nói luôn, khi Firo lục lọi đống rác, đôi lúc tìm thấy thứ gì đó và xem nó như báu vật vậy.
Dù gì thì con bé vốn là một con chim mà. Nên Gaelion cũng không khác được.
À, tôi nghĩ rằng một đống rác trở thành nguồn gốc cho một cuộc chiến lãnh thổ thì cũng chẳng có gì là lạ.
“Ôi, trời... Cứ nghĩ tới chuyện ta phải dọn dẹp lại...”
Lăn ra đầy trên sàn là những mẩu xương ma thú, quặng mỏ, và cả mảnh Hủ Long hạch (mảnh hạt nhân của con Rồng Thây Ma), thứ vốn được gắn trên bộ giáp Man Di.
Mảnh Hủ Long hạch vẫn tiếp tục lăn lăn.
Gaelion thấy mảnh hủ long hạch cùng với đôi mắt dán chặt vào nó, và bắt đầu chơi đùa.
Phản ứng giống như của một con mèo trước quả bóng ấy.
Tôi đột nhiên nhớ ra là cả Firo lẫn Gaelion đều thích những vật lấp lánh.
Chẳng phải đôi mắt trong veo của Firo cũng sáng rỡ như vậy khi con bé lần đầu gặp mảnh Hủ Long hạch sao?
Đó là một niềm đam mê mà cả 2 đứa cùng có.
“KYUAA!?”
Tôi có đôi chút cảm giác yên bình trước cảnh này bất chấp việc tôi chẳng hề mong nó xảy đến.
Kết thúc chuyện này nhanh gọn bằng một màn quở trách nhanh chóng nào.
*Paku!*
Gaelion há miệng ngậm lấy mảnh Hủ Long hạch.
“Ê. Cái đó chẳng phải là của ngươi. Trả lại mau.”
Tuy nhiên, có lẽ lời của tôi chỉ như gió thổi qua tai nên Gaeliom chẳng thèm chú ý đến.
Mảnh hạt nhân càng lúc càng sâu vào bên trong miệng của Gaelion... Nghiêm túc đấy à?
*Ực!*
Nó nuốt mất rồi.
“Này!... Nhả ra mau!”
Tôi nắm cổ Gaelion và lắc mạnh.
Mà khoan, chẳng phải dấu phong ấn ma thú có một hình phạt cho chuyện này sao?
Ngay lúc đó, tôi cố gắng kích hoạt System.
“KYU!?”
Gaelion đau đớn và co quắp với đôi mắt mở to.
“KYU... GYA... GYUUU...”
Gaelion nhắm chặt mắt, đổ mồ hôi lạnh và rên rỉ như thể đang phải chịu đựng điều gì đó.
Một âm thanh *răng rắc* phát ra từ toàn bộ cơ thể của Gaelion.
“O, oi.”
“Chuyện gì vậy?”
“Ano... Em cảm thấy một luồng khí mang đầy điềm gở phát ra từ Gaelion-chan, cậu ấy ổn chứ ạ?”
Một luồng khí mang điềm gở sao?
Trước khi kịp lên tiếng hỏi, Gaelion phát ra một ánh sáng màu tím mà mắt thường cũng nhìn thấy được... Và ma lực đang thoát ra ngoài.
Màu sắc này... Tôi nhận ra ngay lập tức.
Khi tôi dùng Wrath Shield, cơ thể của Firo cũng bị bao quanh bởi thứ Aura này.
“GYAOOOOOOOO!”
Với đôi mắt đỏ đầy những vằn máu, Gaelion gầm về phía trần nhà.
Và rồi Gaelion bắn ra một Hơi Thở ma lực từ miệng, trần nhà bị thổi bay trong nháy mắt.
“GYA!”
*Phạch phạch*... Dang rộng đôi cánh, Gaelion bay vút lên trời.
Được lắm! Tôi chỉ cần mở cái phong ấn ma thú ra và kích hoạt hình phạt là xong.
Phát động phong ấn ma thú!
Tuy vậy, tầm nhìn cửa sổ Status của tôi bị biến dạng; Dấu phong ấn ma thú không thể kích hoạt được.
“GYAOOOOOO!”
Trong lúc tôi đang nghĩ xem có nên lớn tiếng gọi Gaelion không thì nó bắt đầu bay đi về phương nào đó.
“Ca-Cái gì?”
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Gaelion ăn viên Hủ Long hạch vốn được dùng trang bị cho bộ giáp của ta. Và rồi chuyện này xảy ra.”
“Có cái gì đó... Bao trùm lấy Gaelion-chan... Và rồi―”
Chúng tôi chạy ra khỏi nhà rồi nhìn về phía Gaelion vừa bay đi.
“Có chuyện gì vậy?”
Những người nô lệ còn ở lại trong làng liền tụ lại ngay khi nghe tiếng động.
“Cái gì vậy? Có chuyện gì vừa xảy ra thế?”
Do cùng chạy đến nên Rat và Taniko cùng nhìn tôi mà hỏi.
“Thật ra ――”
Tôi liền giải thích làm thế nào mà Gaelion đã ăn mất viên Hủ Long hạch.
“Hủ Long hạch... Ngài Bá Tước có toàn món ‘độc’ nhỉ.”
“Cô có biết được gì không?”
“Tôi không phải là người-biết-tuốt về bọn rồng. Nói đúng hơn thì hệ sinh thái của loài Rồng vẫn còn là câu đố. Tuy nhiên,... Tôi cũng có nghe nói rằng người ta rất thèm khát những viên hạt nhân từ những con rồng khác... Nhưng gây ra sự mất kiểm soát như thế này thì...”
“Chúng ta phải nhanh đuổi theo nó.”
Taniko sốt ruột yêu cầu đuổi theo. Ồ phải rồi, đó là con rồng cực kỳ quý giá của con bé mà.
Mảnh hạt nhân đó rất quan trọng cho bộ giáp của tôi, và trong trường hợp xấu nhất, tôi buộc phải hạ gục Gaelion để thu hồi nó về.
“Ta hiểu. Chúng ta không có lựa chọn nào ngoài việc cho gọi Firo và đuổi theo nó.”
Cũng không phải là chúng tôi không có phương tiện nào khác để đuổi theo nó, nhưng dùng Firo thì nhanh hơn hẳn.
Thực sự thì tôi vẫn chưa cưỡi con rồng đó nữa, nhưng nó sẽ phải bị trừng phạt. Dù thế nào thì con Rồng này bị sao vậy chứ?
“Chúng ta cần ngựa để tới thị trấn bên cạnh...”
Sau đó, chúng tôi dùng những con ngựa do binh sĩ chuẩn bị cho để gọi Firo.
Đi được khoảng nửa đường, chúng tôi gặp nhiều người lính đang cưỡi ngựa chạy về phía ngôi làng.
“A, Khiên Hiệp Sĩ-sama!... Vừa may chúng tôi cũng đang đi tìm ngài đây.”
“Có vấn đề gì vậy? Bây giờ ta đang có chuyện cần phải giải quyết.”
“Công chúa Melty khẩn cấp triệu Khiên Hiệp Sĩ-sama đến gặp. Hình như có một chuyện gì đó rất nghiêm trọng xảy đến với Thần Điểu của Khiên Hiệp Sĩ-sama.”
“Cái gì!?”
Theo sự hướng dẫn của những người lính, chúng tôi tiến thẳng về viện điều trị được dựng lên trong thị trấn.
Ngay khi tôi bước vào viện điều trị, Melty chạy ngay tới với vẻ mặt như sắp khóc.
“Đột nhiên bảo tôi làm bác sĩ... Tôi chẳng biết phải làm gì đâu vì tôi có phải là một Trị Liệu Sư đâu. Nhưng nếu là chuyện có thể làm được, tôi chắc chắn sẽ làm.”
“Tuyệt đối phải được!”
Nói thì nói vậy, nhưng lỡ ra là một căn bệnh thật sự nghiêm trọng thì tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc dùng tới thuốc Yggdrasil.
Vấn đề ở đây là tôi chỉ còn lại duy nhất 1 viên, nhưng nếu là dành cho Firo, thì nó cũng rất xứng đáng.
Nói thẳng ra là tôi cũng có tình cảm quyến luyến với Firo, nên tôi sẽ chẳng hề luyến tiếc số tiền này.
“Dù sao đi nữa, nhìn xem tình trạng thế nào đã.”
“Un.”
Tôi bước vào phòng khám cùng với Melty và một Trị Liệu Sư.
Ở đó, Firo, trong hình dáng ma thú, đang nằm rũ rượi.
“U-u... U-un...”
Toàn bộ ở giữa vùng bụng của con bé đang bị ăn mòn giống y như lúc tôi chuyển sang Wrath Shield.
Không, nó còn tệ hơn thế nữa. Nói đúng hơn thì tổn thương cao hơn rất nhiều.
Mặc dù việc ăn mòn đó đã bị cái lông dạng vương miện trên đầu Firo cố kiềm hãm lại, nhưng vẫn có thể cảm thấy rõ là phần ăn mòn đang thắng thế.
“Có chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy? Tình trạng này có thể được chữa trị bằng thuốc Yggdrasil không?”
“Không chắc chắn được. Nhưng bởi vì ảnh hưởng từ chú thuật quá mạnh nên tôi e là ngay cả thuốc Yggdrasil cũng sẽ chẳng có tác dụng gì đâu.”
Người Trị Liệu Sư đang hoảng hốt trả lời tôi.
Tôi mở cửa sổ Status để thử kiểm tra tình trạng của Firo.
Với nó, tôi sẽ có thể đoán được đại khái là Firo có bị ảnh hưởng bởi những trạng thái như là trúng độc hoặc tê liệt hay không.
“Ô, Chủ Nhân...”
Firo cố nhìn tôi trong khi đang đau đớn rên rỉ.
Tôi nhẹ nhàng chạm vào má của con bé.
Con bé hiện không ở trong dạng con người, nhưng dẫu vậy, khi được vuốt nhẹ vào má, con bé nhắm mắt thoải mái dù vẫn đang rên rỉ vì đau đớn.
Sau đó, tôi tiếp tục kiểm tra bảng Status.
Màn hình Status của Firo nhấp nháy rất nhiều lần giống như bị nhiễu sóng.
Có xem xét kiểu nào đi nữa thì chuyện này cũng rất bất thường.
Tôi cũng để ý thấy có một vấn đề rất lớn đang xảy ra.
Lv của Firo lại thấp hơn con số mà tôi biết!
Lv down? Cái gì đang diễn ra vậy?
Rất nhiều khả năng nổi lên trong tâm trí tôi.
Rắc rối ở đây là chúng chỉ toàn là bằng chứng gián tiếp nên tôi không thể nói chắc điều gì được.
“... Đưa Rat từ ngôi làng tới đây”
“Rõ.”
Một thời gian sau, không chỉ Rat mà cả Atlas, Taniko, và Sadina cũng đến.
“Firo-chan!? Chuyện gì xảy ra vậy?”
Taniko lo lắng nên chạy ngay đến bên Firo.
Thông thường con nhóc này rất không thích Firo do những chuyện tranh chấp với Gaelion, thế nhưng con bé lại đang rất lo lắng.
Có phải nguyên do là vì con bé rất yêu quý ma thú chăng?
“Rat, cô nghĩ sao?”
“Nếu tôi phải phán đoán đại khái thì tôi sẽ cho rằng cô bé đang bị một lời nguyền ăn mòn dần dần. Ngài cho phép tôi kiểm tra kỹ hơn chứ?”
Rat đọc tờ chuẩn đoán của người Trị Liệu Sư rồi bắt đầu khám xét cơ thể của Firo.
“Nếu cô nhìn vào bảng Status, cô sẽ thấy rằng Lv đang giảm dần dần.”
“Lv down? Vậy chẳng phải là do lời nguyền rất cao cấp gây ra sao? Cho tới nay, tôi chưa từng thấy chuyện gì tệ như vậy.”
“Ta sẵn sàng cược rằng chuyện này nhất định có liên quan tới việc Gaelion bị mất kiểm soát và bỏ đi mất. Cô nghĩ sao?”
“Chắc là không có gì phải bàn cãi về chuyện đó nữa. Nhưng... Có sự tiếp xúc nào giữa Firo và Gaelion không?”
“Có đấy. Nếu giả sử rằng mảnh Hủ Long hạch là nguyên nhân gây ra chuyện này.”
“Cái gì?”
“Trong lúc chiến đấu với con Hủ Long, Firo đã ăn mảnh hạt nhân của nó. Phần mà ta có được chỉ là một mẩu nhỏ của nó mà thôi.”
Thực tế, Firo hạ được con Hủ Long đó nằm ngay thời khắc con bé ăn cái hạt nhân của nó.
Khi cho rằng cả 2 sự kiện này đều có liên hệ với nhau, chúng tôi càng thêm tin chắc vào điều đó.
“Ra vậy, quả là hoàn toàn hợp lý khi nói có điều gì đó đang ảnh hưởng lên Firo, đứa đã ăn mảnh Hạt nhân, và cả chuyện Gaelion cũng ăn mảnh hạt nhân, hiện đang mất kiểm soát mà bỏ trốn.”
“Có vẻ là vậy.”
“Vậy ngài hãy kiểm tra Gaelion xem. Tôi cảm giác rằng chuyện này không chỉ đơn giản là dừng lại ở đó được.”
Tôi liền xác nhận Status của Gaelion.
Quả như suy đoán, cũng giống như bảng Status của Firo, nó cũng bị nhiễu và cũng rất khó đọc thông tin trên đó.
Tuy vậy...
“Lv của nó lại đang tăng vụt lên.”
Nó tăng lên rõ rệt.
Lv của Gaelion vốn đang ở mức 35 giờ đã là 45.
... Nó vượt quá cả giới hạn Class Up!
“Ano... Em cảm thấy có một sức mạnh không lành đang thoát ra từ người của Firo-chan.”
“Điều đó biểu hiện rõ ra mà.”
“Không, em không nói tới cái đó.”
Atlas đưa tay chỉ vào một cái gì đó.
Mặc dù lẽ ra là chẳng có thứ gì ở đó cả.
“Atlas-chan là một cô bé có thể thấy những thứ mà mắt thường không thể nhìn ra được. Cô bé chắc sẽ biết phương hướng mà sức mạnh đang chảy đi.”
“Hmm...”
Khả năng đó cũng có thể xảy ra.
Con bé quả thực có một năng lực cực kỳ hữu dụng.
Vấn đề ở đây chính là cái đích đến theo giả định mà nguồn sức mạnh của Firo đang chảy tới.
Phương hướng đó, chính là hướng mà Gaelion đã bay đi.
“Có cách nào làm cho Firo nôn ra mảnh hạt nhân không?”
“Không thể được. Khi dùng ma lực để cảm nhận, em có thể thấy rõ rằng mảnh hạt nhân đó đã tuần hoàn toàn bộ cơ thể cậu ấy rồi.”
Tôi lại kiểm tra Status của Firo.
Nếu gọi Raphtalia và những người khác đuổi theo Gaelion... Xét theo tốc độ giảm đi này thì chúng tôi có không tới 2 ngày.
Dù tôi có nghĩ ra cách nào thì Lv của Firo cũng sẽ nhanh chóng tuột về 1.
Không, nếu nó về đến Lv 1 rồi dừng lại thì vẫn còn tốt. Trong tình huống xấu nhất, con bé sẽ chết.
“Ngoài ra, em cũng thấy sức mạnh rỉ ra từ Naofumi-sama nữa.”
“Cái gì?”
Tôi kiểm tra màn hình Status của chính mình.
May mắn là chẳng có gì bất thường cả.
“Đó一 nó ở gần cổ tay trái của ngài ấy.”
À, đó là nơi chiếc khiên gắn vào cánh tay tôi.
Nó phát ra từ chiếc Khiên... Tôi từng cho chiếc Khiên hấp thụ một nửa mảnh vỡ của viên hạt nhân trước đây. [1]
Vậy nghĩa là năng lực của chiếc Khiên đang giảm dần sao?
Tôi kiểm tra danh sách lần nữa để xác nhận, nhưng nhất thời, chẳng có gì bất thường cả.
Thay vào đó, tâm hồn tôi dường như trở nên nhẹ nhõm, thoải mái hơn nhiều.
Ủa, tôi đã giận dữ về chuyện gì vậy chứ?
... Tôi cảm nhận thấy nguy hiểm.
“Được rồi, trước hết hãy xác định vị trí tu luyện của bà Cố Vấn Chiến Đấu và yêu cầu bà ta cùng những người khác trở lại. Còn ta sẽ ngay lập tức đuổi theo Gaelion.”
Nếu không thì sẽ không kip.
Atlas đầy quyết tâm bước lên phía trước.
“Naofumi-sama, có một việc mà em muốn thử lên Firo.”
“Việc gì vậy?”
“Em muốn hạn chế bớt sức mạnh đang rỉ ra khỏi Firo, dù chỉ giảm đi một chút cũng được.”
Atlas đi đến bên cạnh Firo, đặt tay lên ngực con bé và nhẹ nhàng nắm tay lại.
“Ưm... A...”
Firo đau đớn rên rỉ rồi mở mắt ra, cuối cùng là từ từ ngồi dậy.
“Firo cảm thấy, đỡ hơn chút rồi.”
“Firo-chan!”
Melty liền lao tới Firo.
“Em nghĩ chúng ta sẽ có thêm một ít thời gian nữa.”
“Vậy thì... Một cỗ xe...”
Chết tiệt. Chẳng có ai có thể chạy nhanh như một chiếc xe hết.
Con FiloRial còn lại thì cũng đã đi bán rong rồi.
Liệu tôi có nên mượn một con FiloRial trong thị trấn không?
“Những người đuổi theo Gaelion sẽ là ta, Sadina, và... Tani... Không, ngươi và Rat sẽ――”
“Người sẽ kéo xe chở Chủ Nhân phải là... Firo.”
Với đôi mắt tràn đầy ý chí, Firo mạnh mẽ tuyên bố như vậy, trong khi vẫn phải dựa vào Atlas đỡ lấy.
“Firo-chan, không được! Cậu phải nằm yên nghỉ ngơi.”
“Đúng thế. Em nằm yên trên giường đi.”
Nhưng Firo lắc đầu phản đối.
“Khôngー... Firo tuyệt đối, phải đi cùng với Chủ Nhân.”
Dù không khỏe mạnh như thường ngày nhưng con bé vẫn bước lên trước và cứ khăng khăng đòi kéo xe bất chấp mọi giá.
... Nếu con bé bị buộc phải nằm đây, thể nào con bé cũng sẽ đuổi theo cho xem.
Nói sao đi nữa, con bé vẫn rất bướng bỉnh.
“Được rồi, nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, ta sẽ chuyển nhóc về lại viện điều trị. Và sau đó, ta sẽ bắt mấy đứa khác kéo xe.” (@@~)
“Naofumi-sama!?”
“Atlas, em cũng sẽ đi theo để hạn chế mất dần sức mạnh, phải không?”
“Vâ- Vâng!”
“Tốt.”
“Tôi cũng đi nữa!”
Melty tuyên bố sẽ tham gia mặc dù cô bé trông như sắp khóc đến nơi.
À thì, bạn thân nhất của cô bé đang trong tình trạng nguy ngập mà. Nên cô bé cũng khăng khăng đòi đi theo bất chấp mọi thứ, cũng như Firo vậy.
Tôi phớt lờ trước lập trường của cô công chúa.
“Không được hành động nóng vội như vậy. Cô là công chúa đấy.”
“Là một công chúa thì cũng không quan trọng bằng người bạn Firo của tôi!”
“Hiểu rồi.”
... Trước đây, Firo cũng đã nài nỉ phải bảo vệ Melty.
Firo đúng là có được một người bạn tốt.
“Vậy thì, ta sẽ khởi hành đuổi theo Gaelion trước. Còn những binh sĩ từ Lâu Đài hãy cấp bách đi thông báo cho Raphtalia và những người khác.”
“Vâng!”
Thế là chúng tôi khởi hành đuổi theo Gaelion trên chiếc xe mà Firo bướng bỉnh vắt sức ra để kéo.
Chú thích
[1] Xem lại Chương 44
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT