Hôn lễ của bang chủ Huyễn Thế cùng bang chủ Hoàng Hôn bắt đầu thì náo nhiệt, kết thúc lại lặng im.
Nghe nói đêm hôm đó Hoàng Hôn Uyển Nhi hung hăng mắng Mạch Thượng Sắc Vi, cũng bắt Phong Quá Vô Ngân hủy đi toàn bộ hoa Sắc Vi trong đình
viện Sóc Hải thành.
Nghe nói đêm đó Phong Quá Vô Ngân bỏ ra 2000w mua lại cung của chính
mình, sau đó logout, đem nhiệm vụ phân phát bánh kẹo cưới lưu lại cho
bang nhân.
Nghe nói đêm đó trên kênh [Thế giới] đều thảo luận về mối quan hệ của bốn người. Cuối cùng sinh ra bản Thanh Quân hoành đao đoạt ái, Mạch
Thượng Sắc Vi một chân đạp hai tuyền, Hoàng Hôn Uyển Nhi đứng núi này
trông núi nọ, cùng với Phong Quá Vô Ngân bội bạc tình cũ.
Nghe nói đêm đó sau khi Hoàng Hôn Xinh Đẹp gia nhập Huyễn Thế Tụ
Minh, nhóm nguyên lão đầu tiên trong Huyễn Thế là Lười Dương Dương,
Carô, Gấu Mèo cũng điên cuồng lui bang, khiến cho lực lượng bang phái
giảm mạnh.
Nghe nói đêm đó mấy nha đầu Hoàng Hôn Nữu Nữu, Hoàng Hôn Mật Đường
mắng chửi không ngừng đều bị đám người Hồ Ly, Bạch Cốt, Phật Di Lặc ở
ngoại ô ‘không có lý do’ xử lý vài lần.
Nghe nói đêm đó Tọa Yên Thiên Hạ đệ nhất phu nhân Bạch Nguyệt Quang
triệu tập huynh đệ chuẩn bị họp kín, thương lượng xem như thế nào tổ
chức hôn lễ cho Thanh Quân, cùng với việc thu tiền biếu của những người
đến tham gia, vì bang phái góp một phần sức lực.
Nghe nói đêm đó có rất nhiều người rầu rĩ về vấn đề hạ lễ. Không biết là ai truyền ra tin tức phu nhân của Thanh Quân còn chưa có trang bị
hồi môn. Vì thế trang bị nữ Ám Ảnh bỗng chốc tăng giá điên cuồng, toàn
bộ sạp hàng trang bị nữ Ám Ảnh của cái tên ‘Quý Người Chết Không Đền
Mạng’ được bán sạch trơn.
Những chuyện đó Dĩ Mạch không biết, hiện giờ nàng đang ngồi trên kỳ
lân của Thanh Quân đi đến nơi của quái vật cấp 170 – Ma Ngữ Chi Cảnh để
ngắm phong cảnh.
Thanh Quân không nói nhiều, Dĩ Mạch liền mặt dày mở miệng “Cám ơn huynh giúp muội giải vây.”
Thanh Quân: “Ta không có giúp muội giải vây. Chơi game một mình không khỏi quá mức tịch mịch, không bằng làm bạn đồng hành.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Kỳ thực muội muốn hỏi….Vì sao là muội?”
Đối phương Thẩm mặc một hồi, đáp: “Xác thực, ta cũng muốn biết, vì sao là muội?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “…..”
Thanh Quân: “Muội chán ghét ta?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “….Không.”
Thanh Quân: “(mỉm cười) Mở đầu như vậy không tính là quá xấu, chúng ta còn có thời gian dài để bồi dưỡng thành ‘thích’.”
Dĩ Mạch 囧. Quả nhiên vẫn là…… Đại thần nha.
Trên trời là một mảng màu xanh nước biển, hai người đi xuyên qua rừng rậm, giống như khá phá đáy biển sâu. Có nhiều đốm lửa sáng, trên mặt
đất là một lớp cỏ mềm mại. Đi men theo đường, giữa sơn cốc phảng phất có chút ánh sáng, một dòng thác đổ xuống, những hạt nước giống như châu
ngọc bắn tung tóe rơi vào trong hồ sâu, trong đầm ngẫu nhiên có vài tia
nước bắn lên, tan thành bọt nước, cất tiếng hát khúc Không Linh cáo
biệt.
Kỳ lân hướng về phía thác nước bơi đi, vượt qua nhóm thủy tinh công
kích, cho đến khi vào sâu trong thác nước, thấy chính là một huyệt động
thủy tinh.
Thủy tinh tản mác ra những tia sáng trong suốt, phảng phất giống như ảo cảnh.
Dĩ Mạch chú ý đến những cây cỏ nhỏ màu lam sinh trưởng trong động,
hơi di chuyển chuột một cái, phát hiện đó chính là độc thảo cấp 9 – Vong Trần mà mình tìm kiếm bấy lâu, giá bán trên thị trường là 50w một cây.
Đại đa số người bán Vong Trần đều là do cơ xuyên xảo hợp, thông qua làm
nhiệm vụ mà có được, ở trong tay cũng không có chỗ dùng, chỉ có thể đem
bán. Mà nó cũng là vật liệu để chế tạo độc dược cấp 9, kỳ thực kỹ năng
chế độc của Sắc Vi sớm đã lên cấp 9, nhưng vì không tìm thấy Vong Trần
mà trì trệ không tiến.
Thanh Quân thu kỳ lần, Dĩ Mạch vui vẻ chạy tới chỗ đám cỏ.
Thanh Quân: “…Muội có thể thu thập loại cỏ này sao?”
“Ân.” Nàng lấy từ trong hành trang ra một cái xẻng “Huynh làm sao biết muội đang tìm loại cỏ này? Đại thần đúng là thần nha….”
Thanh Quân: “….” Hắn hết chỗ nói rồi, hắn vốn mang nàng đến xem phong cảnh, thuận tiện đi dạo trong huyệt động trống rỗng này, ai ngờ nha đầu kia chuyên nghiệp như thế.
Đột nhiên, hai người đồng dạng thu được tin tức.
[Hệ thống] [Yêu] Tinh Đàm Thủy Yêu boss cấp 172 bị đội ngũ của bạn làm kinh động đã bừng tỉnh, xin hãy tránh né.
Thanh Quân: “Để ý.” Trước đây hắn một mình hoặc mang theo tổ đội đến
đây đều không sao, không nghĩ đến lần này lại xuất hiện nhiệm vụ kỳ ngộ. Hắn đoán nguyên nhân có thể vì Dĩ Mạch mang theo Tam sinh thạch.
Nam tử bất đắc dĩ cười cười, phải nói nàng vận khí tốt, hay là không tốt đây?
Dĩ Mạch rời đi tầm mắt, phát hiện chính giữa thủy tinh động không
biết vì sao lại xuất hiện một lớp sương mù màu lam, dần dần hình thành
một bóng người mờ ảo.
Tinh Đàm Thủy Yêu: Là ai quấy nhiễu ta yên giấc, là tình lang ngày
đêm mong nhớ, hay là cừu địch đến trộm bảo tàng? Để ta xem xem, nguyên
lai là một đôi yêu nhau, các ngươi tới nơi này làm gì?
Thực không khéo, Dĩ Mạch là đội trường, vì vậy trước mặt nàng xuất hiện ba phương án trả lời.
Một, chúng ta tới lấy thủy yêu tài bảo. Hai, chúng ta tới tiêu diệt yêu vật. Ba, chúng ta chỉ đi ngang qua.
Dĩ Mạch trưng cầu ý kiến đại thần, đại thần đã chuẩn bị buff đầy đủ,
bảo nàng cứ tùy tiện. Nàng nghĩ nghĩ, chọn một hay hai đều bị yêu quái
đánh, vì thế chọn ba, tính trở về tiếp tục hái thuốc.
Tinh Đàm Thủy Yêu: Nguyên lai là người qua đường đi nhầm huyệt động.
Cô nương, ta cũng từng có một người yêu. Ngươi nguyện ý theo ta nói
chuyện cũ, dù sao một mình ở nơi này cũng rất tịch mịch.
Một, ngươi nói đi. Hai, ta rất bận rộn, thật có lỗi.
Dĩ Mạch lường trước đây là nhiệm vụ ẩn, vì thế chọn một, hai người cùng thu được tin tức.
[Hệ thống] Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ‘Bi thương Thủy Yêu’.
Tinh Đàm Thủy Yêu: Hai mươi năm trước, ta từng yêu thương một thư
sinh nhân loại, hắn gọi làm Đổng Mật, là người Đổng gia thôn. Hai ta
tình đầu ý hợp, hắn thường xuyên tới nơi này bầu bạn với ta. Sau khi cha mẹ hắn biết, đem hắn nhốt ở trong nhà, còn mời Thị Thần giả đem ta
phong ấn ở trong động, từ nay về sau hai ta không gặp nhau nữa. Nay đã
qua hai mươi năm, ta lại vẫn như cũ thập phần tưởng niệm hắn, ngươi có
thể giúp ta hỏi thăm nơi ở của hắn không?
Dĩ Mạch chọn ‘Được’.
[Hệ thống] Bạn đã nhận nhiệm vụ ‘Nơi ở của Đổng Mật.’
Nhiệm vụ ẩn đến nơi ở cũng che dấu, Dĩ Mạch lại nhấn vào Thủy Yêu,
nhận được phản hồi là “Người qua đường thiện lương a, ngươi hãy nói cho
ta biết hắn tin tức tốt xấu thế nào.”
Thanh Quân phân tích: “Hiện tại chỉ biết có hai điểm, thứ nhất người
muốn tìm kêu Đổng Mật, thứ hai hắn ở Đổng gia thôn. Căn cứ theo lời Thủy Yêu, Đổng Mật thường xuyên đến tìm nàng, như vậy có thể thuyết minh
Đổng gia thôn cách nơi này không quá xa. Chúng ta đi dạo một vòng chung
quanh thôn xóm đi.”
Dĩ Mạch cùng đại thần đem toàn bộ những người ở trong thôn xóm điều
tra một lần, căn bản không phát hiện tung tích Đổng gia thôn, hỏi “Hay
chúng ta đi các thôn xóm xa hơn một chút hỏi xem sao?”
Thanh Quân: “Vừa rồi Thủy Yêu còn nói cái gì, cẩn thận ngẫm lại xem sao.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Nàng nói tìm kiếm nơi cách xa Đổng Mật hai mươi
năm trước. Nga, còn nói hắn bị cha mẹ nhốt trong nhà, còn có Thị Thần
giả đem nàng phong ấn trong động.”
Thanh Quân: “Như vậy trọng điểm là địa phương ‘Hai mươi năm trước’
cùng ‘Thị Thần giả’. Vừa rồi muội đối thoại với thôn dân có ai nhắc đến
chuyện 20 năm trước không?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Trương đại gia ở Hạc Minh thôn.”
Hai người lập tức quay đầu đi đến Hạc Minh thôn, Trương đại gia đứng bên cạnh ngôi nhà nhỏ bằng trúc trong rừng trúc phía đông.
Trương đại gia: Ai, nếu 20 trước không có Tiên Hạc báo tin thì ta cũng khó tránh khỏi cái chết.
Dĩ Mạch nhấn vào Tiên Hạc.
Tiên Hạc: Ta vốn là thần điểu, vì báo ân nên đến thế gian. Hai mươi
năm trước ma yêu đồ sinh, vạn vật tro tàn. Một Đổng gia thôn to lớn là
vậy chỉ trong một đêm không còn ai cả. Người trẻ tuổi, nếu các ngươi
muốn biết chuyện xưa, vậy đi tìm Thị Thần giả lưu lạc ở trong thôn hỏi
một chút đi. Ta cho hai người một cọng lông làm tín vật, người thần tộc
nhìn thấy là biết.
[Hệ thống] Bạn đã nhận nhiệm vụ ‘Thám thính tin tức’.
[Hệ thống] Bạn nhận được vật phẩm nhiệm vụ ‘Tiên hạc chi vũ’.
Hai người ở khắp ngõ ngách trong thôn tìm Thị Thần giả lưu lạc.
Thị Thần giả lưu lạc: Tiên hạc bảo ngươi tới tìm ta? Nghe các sư
huynh nói, hai mươi năm trước nơi này tên là Đổng gia thôn, sau bởi vì
một thư sinh sử dụng cấm thuật triệu ra ác ma, làm toàn bộ thôn trang
hủy hoại trong chốc lát. Chỉ Trương đại gia trong rừng trúc được Tiên
Hạc cứu mới may mắn thoát khỏi cửa tử, từ nay về sau thôn này cải danh
là Hạc Minh thôn. Thư sinh kia cũng bởi vì bản thân hại chết toàn thôn
áy náy vạn phần, Khiêu Ly nhai tự sát. Người trẻ tuổi, vạn lần không thể tu tập cấm thuật này a.
Mạch Thượng Sắc Vi:“Ách, thư sinh kia chính là Đổng Mật đi, Khiêu Ly nhai tự sát.”
Thanh Quân:“Nếu đã nói cho chúng ta biết nhảy cái gì nhai, không bằng đi xem.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Ân, Ly nhai ở tây bắc thôn xóm.”
Không xem không biết, vừa thấy dọa người nhảy dựng. Ly nhai thế nhưng lại chính là thác nước chảy xuống vách núi kia. Trên vách núi quái vật
dầy đặc, đều ở trên dưới cấp 170. Hai người chia nhau hành động, một
người phụ trách dẫn quái, một bên chậm rãi tiến gần đến vách núi đen.
Trên đỉnh vách đá, có một con quái vật mặt trâu hai mắt đỏ như máu, trong lỗ mũi còn thở ra từng trận khói đen.
Thanh Quân trước kia ở chỗ này luyện cấp chưa thấy qua thứ này, lường trước là quái nhiệm vụ, liền không nói hai lời công kích. Lực công kích của quái vật kia tương đối cao, còn có kỹ năng phụ là thêm huyết cùng
định thân, đánh rất gian nan. Thời điểm nó còn lại một tầng huyết da,
dưới chân bỗng nhiên tỏa ra một trận khói nhẹ, trong làn khói nhẹ quái
vật hóa thân thành một thư sinh có khuôn mặt thanh tú, đứng ở tại chỗ.
Đổng Mật: Nhân sinh nếu chỉ như lúc gặp ban đầu, hà tất vì gió tây mà gây họa. Hai mươi năm trước ta nghe nói nàng bị Thị Thần giả giết chết, vì điên cuồng nên mới cùng ma lập khế ước, mất đi bản tính. Hủy thôn
trang, sát cha mẹ, mà ta cũng biến thành yêu vật, bị vây trong sương mù
suốt hai mươi năm. Hôm nay hai vị cuối cùng đã giải thoát cho ta.
Dĩ Mạch dựa theo hệ thống có thể cùng hắn đối thoại trực tiếp.
Sắc Vi: Thủy Hoa vẫn chưa bị Thị Thần giả giết chết, nàng chỉ bị nhốt ở bên trong thác nước dưới chân huyệt động mà ngươi đang đứng, ta mang
ngươi đi gặp nàng!
Thư sinh kinh ngạc vạn phần, trên khuôn mặt đẫm lệ bỗng nhiên hiện lên một nụ cười nhợt nhạt.
Đổng Mật: A, không còn kịp rồi, chỉ trong khoảng khắc là ta hình thần câu diệt. Này có lẽ là thiên ý trêu người…… Cả đời Đổng Mật yêu duy
nhất một mình Thủy Hoa, có thể lấy phương thức này làm bạn hai mươi năm, nay có chết cũng coi như không uổng. Cô nương, nam tử bên cạnh cô là
người yêu của cô sao?
Nhảy ra hai lựa chọn: Một, đúng. Hai, không.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT