Mạc Trọng Huy biến mất vài ngày rốt cục cũng xuất hiện, An Noãn từ Trăm Nhạc về nhà nhìn thấy
Mạc Trọng Huy ngồi ở phòng khách xem TV, bộ dáng rất nhàn nhã. An Noãn
mặc kệ anh, ngay cả chào hỏi một câu cũng không, trực tiếp lên lầu. Thay bộ quần áo rồi xuống lầu vào phòng ăn cơm chiều đã được chuẩn bị xong,
Mạc Trọng Huy đã ngồi trên bàn.
“An tiểu thư, mau ngồi xuống, Mạc tiên sinh đang đợi cô dùng cơm.”
An Noãn không chút để ý đi qua ngồi xuống. Trên bàn cơm tất cả đều là đồ
ăn anh thích nhất, người hầu trong nhà đều phải nhìn sắc mặt của anh để làm việc. Hai người im lặng ăn bữa tối, Mạc Trọng Huy không nói lời
nào, An Noãn tự nhiên sẽ không chủ động mở miệng.
Tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, An Noãn vừa thấy là Thẩm Cầm Phong gọi tới, lập tức bấm nghe.
“An tiểu thư, tôi là Thẩm Cầm Phong.”
An Noãn cẩn thận liếc Mạc Trọng Huy một cái, nghiêm trang nói: “Xin chào, xin hỏi có chuyện gì?”
Thẩm Cầm Phong không hiểu, cũng thấy có gì không đúng, vì thế rống lên: “Tôi là Thẩm Cầm Phong!”
“Tôi biết, mời nói.”
Thẩm Cầm Phong lau mồ hôi, đoán được Mạc Trọng Huy đang bên cạnh cô, vì thế
nói ngắn gọn: “Là như vậy, hôm nay Thường Tử Phi gọi điện thoại cho tôi, ngày mai sẽ đến bệnh viện tái khám. Cho nên, tôi nói với cô một tiếng.”
“Tốt, tôi đã biết, cám ơn anh, trong khoảng thời gian này đã làm phiền rồi.”
“Như vậy đi, ngày mai khi có kết quả tôi sẽ gọi điện thoại cho cô.”
Sợ bị lộ, Thẩm Cầm Phong nói đơn giản liền gác điện thoại.
An Noãn cất di động, có loại nói không nên lời kích động, vô luận kết quả
kiểm tra như thế nào, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện này.
Nhận được tin tức của Thẩm Cầm Phong, cô liền cảm thấy đồ ăn ngon hơn, ăn cũng thấy có khẩu vị hơn.
Vốn Mạc Trọng Huy đang trầm mặc, đột nhiên cúi đầu mở miệng: “Trương Húc, gọi điện thoại cho Thẩm Cầm Phong.”
“Phốc --” An Noãn phun cơm trong miệng ra, khẩn trương hỏi: “Anh có chỗ nào
không thoải mái sao? Gọi điện thoại cho bác sĩ Thẩm làm gì?”
Mạc Trọng Huy không hờn giận , kêu rên nói: “Khi nào thì em lại quản những chuyện nhàn rỗi này?”
Nói xong anh đặt đũa xuống bàn, đứng dậy rời đi. An Noãn bị rống lên một
câu có chút xấu hổ, cũng không biết có phải hay không tâm lý tác dụng,
cô cảm thấy Mạc Trọng Huy giống như biết cái gì.
Trong lúc An Noãn sợ run, Trương Húc nói chuyện điện thoại với Thẩm Cầm Phong xong.
“Trương trợ lý, hai ngày nay Mạc Trọng Huy nơi nào ?”
Trương Húc còn thật sự trả lời: “Mạc tiên sinh cũng không có đi đâu, vẫn luôn ở Thiên Đường, mỗi lần Mạc tiên sinh không vui, vẫn thích một người ở
Thiên Đường.”
“Sao anh ấy không vui?”
Trương Húc cười nói: “Vậy An tiểu thư nên hỏi lại chính cô, Mạc tiên sinh không vui hết mười lần là vì cô.”
An Noãn bĩu môi, bất đắc dĩ nói: “Tôi không trêu chọc anh, tôi cảm thấy Mạc tiên sinh của anh càng ngày càng biến thái .”
Trương Húc nhíu nhíu mày, nhắc nhở nói: “An tiểu thư có phải gần đây cô hay liên lạc với bác sĩ Thẩm?”
“Nói bậy, tôi không có.”
An Noãn kích động phản bác, cũng ném đũa lên bàn. Ở phòng đi tới đi lui,
trong lòng An Noãn bất an, hy vọng không phải mình hại Thẩm Cầm Phong.
Ngẫm lại cô vẫn chạy đi tìm Mạc Trọng Huy, thư phòng không tìm được người,
đi phòng tập thể thao cũng không tìm được người. Chạy một vòng cuối cùng thấy Mạc Trọng Huy đang ngoài hồ bơi, giờ phút này anh đang bơi giữa
hồ.
An Noãn ngồi trên thành hồ bơi, nhìn bóng dáng anh đang bơi
trong nước rất nhanh. Trước đây, ở trong mắt cô, Mạc Trọng Huy làm cái
gì, cô đều cảm thấy đẹp đến mê người. Cha cô từng nói, cho dù anh là kẻ
giết người, có phải cô vẫn cảm thấy anh chính khí.
Mạc Trọng Huy
bơi hai vòng liền đi lên, trên người nước vẫn đang chảy xuống, áo choàng tắm cũng không mặc, trực tiếp bỏ qua An Noãn, ngồi xuống ghế.
An Noãn có lòng tốt ném áo choàng tắm cho anh, trêu chọc nói: “Chú ý hình
tượng của anh, trong nhà có mấy cô gái nhỏ tuổi mới đôi mươi, nhìn anh
như vậy sẽ bị chảy máu mũi.”
Biểu tình của Mạc Trọng Huy lạnh lùn , đem áo choàng tắm trực tiếp ném xuống đất.
An Noãn nhìn thấy gầm nhẹ: “Mạc Trọng Huy, anh giận dỗi ai, tôi không có trêu chọc anh.”
Thấy Mạc Trọng Huy vẫn trầm mặc, An Noãn buồn bực , bất đắc dĩ nói: “Được
rồi, anh có cái gì muốn hỏi thì hỏi trực tiếp tôi, tôi sẽ trả lời cho
anh.”
Mạc Trọng Huy nhướng mày mở miệng: “Giải thích một chút quan hệ của em và Thẩm Cầm Phong.”
An Noãn biết không lừa được anh, đem chuyện của Thường Tử Phi từ đầu tới đuôi giải thích một lần.
Cô không nghĩ tới, sau khi giải thích xong tức giận của Mạc Trọng Huy lớn
hơn nữa. Cơ hồ rống lên với cô: “Em là gì của Thường Tử Phi? Người ta có vợ, sức khỏe của anh ta cần em phải quan tâm sao, An Noãn, em luôn mang việc đến cho mình.”
“Tôi muốn quan tâm anh ấy, tôi không bỏ xuống được anh ấy, Mạc Trọng Huy, anh giận cái gì, anh biết rõ tôi thích anh ấy nha.”
Mạc Trọng Huy hít một hơi thật sâu, mới nhịn xuống xúc động không có động thủ đánh cô.
Thấy Mạc Trọng Huy không nói một lời rời đi, An Noãn đuổi theo, nhưng bờ hồ
rất trơn, Mạc Trọng Huy đẩy cô một cái, cả người cô rơi xuống nước.
“Mạc Trọng Huy, tôi không biết bơi.” hai tay An Noãn vùng vẫy: “Cứu tôi, mau cứu tôi, Mạc Trọng Huy, cứu tôi.”
Mạc Trọng Huy lạnh lùng đứng một bên, nhìn cô bất lực cầu cứu. Cho đến khi
thấy biểu tình của cô càng phát ra khó chịu, Mạc Trọng Huy mới nhảy
xuống nước, nhanh chóng bơi đến trước mặt cô, ôm lấy thắt lưng cô.
An Noãn gắt gao ôm cổ anh, rất sợ buông tay mình sẽ bị chết đuối.
“Mạc Trọng Huy, anh thật là nhẫn tâm, tôi chết đối với anh có chỗ nào tốt.”
Mạc Trọng Huy cười lạnh: “Không phải em vẫn ồn ào muốn chết sao, như thế nào, lúc này không dám.”
An Noãn hung hăng nói: “Tôi chết, anh lại còn sống tốt, tôi không cam lòng.”
Mạc Trọng Huy tức giận hôn cô trong nước, anh thật muốn trực tiếp hôn cô
đến hít thở không thông. An Noãn liều chết giãy dụa, nhưng hai tay vẫn
gắt gao ôm chặt cổ anh không chịu buông.
“Cho tới bây giờ cũng
chưa từng làm dưới nước? Chúng ta thử một lần đi? Anh muốn cho em nếm
thử cảm giác lên thiên đường là như thế nào.”
Âm thanh từ tính của Mạc Trọng Huy dán vào lỗ tai cô, An Noãn bị tức đến mặt mũi cũng trắng bệch.
“Thằng khốn, mang tôi lên.”
Mạc Trọng Huy thấy mặt cô biến sắc có chút tái nhợt, liền mang cô bơi vào
bờ. An Noãn ở trong nước uống không ít nước, vừa đến trên bờ liền muốn
ói, cơ hồ ngay cả mật đều ói ra. Mày Mc Trọng Huy nhướng lên, ngồi xổm
xuống bắt đầu cởi nút quần áo trên người cô. An Noãn dùng tất cả sức lực còn lại của mình, hung hăng tát một cái lên mặt anh. Động tác trên tay
Mạc Trọng Huy hơi dừng một chút, lập tức có chút dã man cởi đi quần áo
cô.
“Mạc Trọng Huy, anh thật đúng khốn khiếp? Hiện tại tôi rất khó chịu.”
Mạc Trọng Huy nhíu mày, thản nhiên nói: “Đừng suy nghĩ lung tung, anh chỉ muốn giúp em thay quần áo bị ướt.”
Anh đem cô ôm đến ghế nằm, dùng khăn mặt giúp cô lau khô thân thể, phủ thêm áo choàng tắm rộng thùng thình, lại bắt đầu dùng khăn mặt giúp cô lau
tóc.
Một lúc lâu sau, An Noãn bình tĩnh, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, cô đứng lên một cước đá vào giữa hai chân anh.
Mạc Trọng Huy hoàn toàn không có phòng bị, đau đến muốn quỳ rạp trên mặt
đất. An Noãn đứng lên, trên cao nhìn xuống, hào sảng nói: “Một mình làm
một mình chịu, Thẩm Cầm Phong là bị tôi bức bách, anh muốn gì tìm tôi
tính sổ, đừng liên lụy đến người vô tội.”
An Noãn vỗ vỗ tay bỏ đi, trước khi đi cô còn thấy Mạc Trọng Huy ngồi xổm, một cước này cô sử dụng toàn bộ sức lực của mình.
--
Khi An Noãn trở lại phòng khách, Thẩm Cầm Phong đã bị kêu đến. Anh nhìn An
Noãn từ trên xuống dưới như đang đánh giá. Trương Húc lắc lắc đầu, không dám liếc mắt nhìn An Noãn một cái.
“An đại tiểu thư, cô mặc thành như vậy đi ra, là muốn chọc cho người mơ tưởng sao.”
An Noãn tức giận cười cười: “Bác sĩ Thẩm, anh vẫn nên tự lo cho mình đi.”
Thẩm Cầm Phong lập tức khẩn trương lên, khoa trương nói: “Chẳng lẽ cô đã nói hết mọi chuyện với Mạc tiên sinh?”
Trương Húc xen mồm nói: “Coi người khác như kẻ ngu ngốc, chính mình mới là
người tối ngu xuẩn, bác sĩ Thẩm, hậu quả phản bội Mạc tiên sinh anh cũng biết.”
Mặ mũi Thẩm Cầm Phong trắng bệch.
An Noãn bĩu môi, tùy tiện nói: “Bác sĩ Thẩm, lần này là tôi liên lụy đến anh, nếu Mạc
Trọng Huy hỏi anh, anh cứ việc đem tất cả trách nhiệm đổ lên người tôi,
dù sao tôi cũng đắc tội với anh ta, cũng không sợ nhiều thêm một cái.
Ngày mai sai khi Thường Tử Phi kiểm tra xong, tôi hy vọng anh có thể nói cho tôi biết kết quả.”
An Noãn nói xong đi lên lầu, sự thật
chứng minh, Thẩm Cầm Phong đợi cho trời tối, cũng không thấy Mạc Trọng
Huy đến chất vấn anh.
--
An Noãn tắm rửa xong lên giường, cũng không biết có phải tại uống nước trong hồ bơi hay không mà dạ dày cô rất khó chịu.
Di động đột nhiên truyền đến tin nhắn, là của Thường Tử Phi. Cô đã xóa đi
số điện thoại của anh, nhưng dãy số này liếc mắt một cái có thể phân
biệt, trong đó có 4 số là sinh nhật của An Noãn.
Tâm bùm bùm rạo rực, mở tin nhắn,chỉ đơn giản một câu: Ngày mai anh đi bệnh viện kiểm tra, em có tới với anh?
An Noãn ôm di động thật lâu cũng không thể ngủ. Cô không biết, giờ này
khắc này, bên kia đầu dây Thường Tử Phi, cũng ôm điện thoại đợi, đợi
suốt một đêm.
Khi Mạc Trọng Huy trở về phòng, An Noãn nhắm mắt
lại giả bộ ngủ. Anh tắm xong liền chui vào ổ chăn, không giống như mọi
khi, Mạc Trọng Huy đụng cũng không đụng cô, nằm cách xa cô.
Hay
thật sự bị đá hỏng rồi, An Noãn âm thầm cao hứng. Âm thanh tin nhắn một
lần nữa đột nhiên vang lên, đánh vỡ đêm khuya yên tĩnh. An Noãn nhìn đến lại là của Thường Tử Phi, cô gắt gao nắm chặt điện thoại, không dám mở
ra xem. Tay Mạc Trọng Huy đưa qua, cướp lấy điện thoại trên tay cô, An
Noãn lập tức xù lông.
“Mạc Trọng Huy, trả di động cho tôi.”
Ngày mai buổi sáng tám giờ, anh ở cửa bệnh viện chờ em.
Mạc Trọng Huy xem xong tin nhắn, hung hăng ném mạnh điện thoại lên tường.
“Mạc Trọng Huy, Anh bị bệnh à!”
An Noãn nhảy xuống giường kiểm tra di động, ráp lại điện thoại đã bể nhưng không mở máy lên được. Cô đang muốn ném di động vào mặt anh, Mạc Trọng
Huy nắm chặt cổ tay cô áp đảo ở trên giường.
“Buông tay, buông.”
Đôi mắt màu đỏ của Mạc Trọng Huy nhìn cô, gằn từng tiếng giận dữ hét: “Thả
em đi hẹn hò với Thường Tử Phi sao? Đến bây giờ em còn không biết em là
người phụ nữ của ai sao?”
“Mạc Trọng Huy, anh mẹ nó chính là cái lợn giống, tức giận liền biến cầm thú, bị tôi đá một cước, vẫn còn có thể dùng được sao?”
Ánh mắt Mạc Trọng Huy híp lại, An Noãn lập tức cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.
Giọng nói lạnh như băng của anh vang lên: “Dùng được hay không, thử qua mới biết.”
An Noãn cảm nhận được thân thể của anh đang biến hóa, cô co chân, đang
muốn tiến công, phản ứng của Mạc Trọng Huy cực nhanh, chân ngăn chận của cô, kêu rên: “Nếu bị đá thêm một lần nữa sẽ hỏng mất.”
An Noãn
không đá được, vô lực nói: “Mạc Trọng Huy, không chơi, dạ dày tôi không
thoải mái, có thể do uống nước trong bể bơi, anh giúp tôi lấy ly nước ấm được không?”
Mạc Trọng Huy hoài nghi nhìn cô.
“Thật sự, dạ dày của tôi thật sự thực không thoải mái, muốn ói.”
Mạc Trọng Huy nhíu nhíu mày, chạy đi lấy nước cho cô.
Uống xong ly nước ấm, An Noãn vẫn cảm giác ẩn ẩn khó chịu.
“Đều tại anh, hiện tại tôi khó chịu muốn chết.”
Mạc Trọng Huy mím môi, cúi đầu nói: “Thực xin lỗi, anh không nghĩ sẽ bị như vậy.”
“Anh chính là cố ý .”
“Được rồi, là anh sai, anh kêu Thẩm Cầm Phong đến kiểm tra cho em.”
An Noãn cả kinh nói: “Thẩm Cầm Phong còn chưa đi?”
“Ừ, anh phạt cậu ta ở đây một tuần, một ngày hai mươi bốn giờ, không cho phép đi đâu.”
“Anh nói cái gì?” An Noãn kích động: “Sao anh có thể làm như vậy? Tôi đã
nói, là tôi buộc anh ta, anh muốn phạt liền phạt tôi, đừng phạt anh ta.”
Mạc Trọng Huy mày nắm thật chặt, lại mất hứng.
“Hiện tại, nhìn không giống như là dạ dày bị đau! Phàm là chuyện có liên quan đến Thường Tử Phi , em sẽ như vậy. Yên tâm đi, bệnh viện thiếu Thẩm Cầm Phong còn có rất nhiều bác sĩ khác. Anh ta xuất viện lâu như vậy cũng
không sao, chưa chết được.”
An Noãn xám xịt nằm xuống, rong lòng cô muốn cái gì, đều không lừa được anh.
Mạc Trọng Huy không động thủ với cô, chỉ đem cô gắt gao ôm vào trong ngực.
An Noãn vẫn muốn hỏi anh, Thường Tử Phi gửi tin nhắn cho cô đã nói gì,
nhưng chung quy không hỏi ra miệng.
--
Hôm nay là một ngày
nắng, sáng sớm, anh mặt trời xuyên qua cửa sổ vào phòng ngủ, chiếu lên
giường rộng lớn. An Noãn mở mắt nhập nhèm buồn ngủ, Mạc Trọng Huy vẫn
không có rời giường,
anh luôn có thói quen thức sớm. An Noãn
không biết anh làm sao có tinh lực tốt như vậy, vô luận tối hôm trước
xảy ra chuyện gì, ngày hôm sau vẫn có thể rời giường rất sớm, hoặc đi
bơi lội, hoặc đi tập thể hình.
“Này, anh không phải lại bị cảm chứ, sao còn chưa hết.”
Mạc Trọng Huy miễn cưỡng nói: “Hình như không thoải mái, ngày hôm qua thực bị em đá đau.”
An Noãn khóe miệng trề ra, tức giận hừ nói: “Vậy anh nằm trên giường nghỉ ngơi, buông tay, tôi muốn rời giường.”
Mạc Trọng Huy vô liêm sỉ nói: “Là em đá hư, em phụ trách.”
“Tốt, nếu anh đoạn tử tuyệt tôn, tôi sẽ tìm một người sinh con cho anh.”
Mạc Trọng Huy nổi giận, ánh mắt trở nên thâm thúy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Em lặp lại lần nữa.”
An Noãn không kiên nhẫn quát: “Mạc Trọng Huy, anh đừng làm phiền, tôi
không rảnh nói chuyện nhàm chán với anh, tôi muốn đến quán cà phê.”
“Chậc chậc, bà chủ này cũng thật siêng năng.”
“Buông tay, tôi không thời gian cùng chơi đùa với anh.”
An Noãn dùng sức gạt bỏ hai tay bên hông cô, nhưng anh càng ôm càng chặt.
“Mạc Trọng Huy, anh có để cho tôi yên không.”
“Phía dưới của anh rất đau, em giúp anh xoa bóp.”
Anh cầm thú, lới nói thật xấu xa, những chuyện như vậy lại nói như báo dự báo thời tiết.
An Noãn tái mặt, uy hiếp nói: “Anh muốn tôi đá thêm một cước.”
“Em dám, anh sẽ làm cho em cả đời này đều không xuống giường được.”
An Noãn hít sâu một hơi, ôn tồn nói: “Mạc Trọng Huy, cầu xin anh tha tôi đi.”
An Noãn khẩn cầu thật lâu, Mạc Trọng Huy mới thả cô. Rửa mặt xong đi xuống lầu, cô mới biết được Mạc Trọng Huy không có lừa nàng, Thẩm Cầm Phong
xác thực ở biệt thự qua đêm .
Khi ăn sáng, biểu hiện của An Noãn biểu hiện rất tốt, chủ động pha cà phê cho Mạc Trọng Huy, dụ dỗ anh vui vẻ ra mặt.
Tâm tình Mạc Trọng Huy tốt, tự nhiên thả Thẩm Cầm Phong.
An Noãn muốn đi quán cà phê, hôm nay dường như Mạc Trọng Huy rãnh rỗi,
muốn đi cùng với cô. Không có biện pháp, An Noãn ngồi lên xe anh, cùng
anh đến Trăm Nhạc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT