Cho đến khi vào Tĩnh Tâm Viên, nhìn Đường Kiếp và Thị Mộng quét dọn phòng ở, sửa sang lại nhà cửa, chia linh chủng mới mua được, khai mở đất hoang, Vệ Thiên Xung đột nhiên hỏi: - Đường Kiếp, có phải ta khá vô dụng không?
- Sao tiểu thiếu gia lại hỏi như vậy?
- Người không nói ta cũng biết. Vệ Thiên Xung chán nản ngồi trên một cái ghế đá: - Trong mắt các ngươi, chẳng qua là ta có xuất thân khá hơn một chút, rời khỏi Vệ gia, thật ra ta chẳng khác gì rác rưởi, thậm chí nếu rời khỏi các ngươi, ta ngay cả sống cũng không nổi
Thị Mộng vội nói: - Tiểu thiếu gia ngàn vạn lần đừng nói như vậy. Ngài là thiếu gia, có chuyện gì cũng là chúng ta hầu hạ ngài, đó là việc nên làm.
- Ngươi đừng an ủi ta. Thị Mộng, ta không có hỏi ngươi, ta hỏi Đường Kiếp. Đường Kiếp ngươi sẽ không lừa ta, đúng không?
Đường Kiếp cười cười, đem linh chủng đã phân loại để sang một bên, đi tới bên cạnh Vệ Thiên Xung rồi ngồi xuống, đưa bàn tay trái của mình lên, đem một ngón tay bẻ về phía sau tạo thành một góc 90 độ đầy quái dị. Vệ Thiên Xung nhìn chăm chú như một thằng ngốc, Đường Kiếp hỏi y: - Người làm được không?
Vệ Thiên Xung lắc đầu.
Đường Kiếp nói: - Xem như một chút thiên phú nho nhỏ. Xương cốt của ta có độ vặn vẹo khác một chút so với người bình thường, tuy nhiên chẳng có tác dụng gì.
Vệ Thiên Xung chưa hiểu, Đường Kiếp đã nói: - Thật ra mỗi người đều có thiên phú của mình, chỉ có điều mọi người đều không dùng. Có loại thiên phú có tác dụng khá lớn, có lại lại gần như không có tác dụng gì. Trong mắt của ta,Vệ gia sinh ra tiểu thiếu gia ngươi liền giống như là thiên phú bẩm sinh của tiểu thiếu gia ngươi, hơn nữa còn là loại thiên phú khá hữu dụng. Như vậy, có thiên phú là sai sao?
- Đương nhiên không phải. Vậy ý của ngươi là ta không phải (rác rưởi)? Vệ Thiên Xung hưng phấn hỏi.
- Đương nhiên không phải là sai. Đời người ta tu tiên, xuất phát từ phàm tục cho tới khi thoát khỏi phàm tục, mục đích không phải là vì muốn thoát khỏi phiền não thế tục sao? Ngươi có xuất thân thế gia, trời sinh đá có thể không cần động tay vào việc gì, vậy khi tu tiên tại sao lại cần phải làm những việc này, chẳng phải là lẫn lộn đầu đuôi sao? Đường Kiếp hỏi lại.
Nghe nói như thế, Vệ Thiên Xung thấy hưng phấn hẳn lên, ngay cả Thị Mộng cũng có cảm giác không thể tin được. Căn bản y vốn cho rằng Đường Kiếp sẽ nhân cơ hội này giáo huấn Vệ Thiên Xung một chút, không nghĩ tới Đường Kiếp lại nói ra những lời như vậy.
Pha chém gió này Không nhìn ra!
- Tuy nhiên Đường Kiếp kéo dài âm thanh.
Đầu óc Vệ Thiên Xung lập tức căng thẳng: - Tuy nhiên cái gì?
- Tuy nhiên có thiên phú không phải là sai, không hiểu và không phát huy được thiên phú mới là mười phần sai. Thiếu gia xuất thân thế gia, tài hùng thế mạnh, đó cũng không phải là sai, nhưng nếu không thể lợi dụng tốt những tài nguyên đó để chăm chỉ tu tiên, cuối cùng không bằng được người thường, vậy là hỏng rồi. Cho nên, những việc vặt kia tiểu thiếu gia có thể không biết làm, nhưng tiên thuật nhất định phải luyện tốt, nếu ngay cả việc này cũng không làm được Vậy ngươi đúng là phế vật!
Đường Kiếp nghiêm mặt nói.
Hắn cũng không nhân cơ hội đề nghị Vệ Thiên Xung bỏ hết thói quen ăn ngủ.
Thiếu gia chính là thiếu gia, tập quán sinh hoạt đã hình thành trong bao nhiêu năm, không phải nói sửa là sửa được ngay. Có thể hôm nay y ủ rũ, không chừng ngày mai lại chứng nào tật nấy.
Ngàn vạn lần chớ tin vào việc nhất thời tỉnh ngộ, không có mấy người có thể lập tức đại triệt đại ngộ. Nếu trong một đêm có thể thay đổi bản tính, vậy cũng không phải bản tính.
Nhưng trái lại, đả kích hôm nay có thể trừ đi không ít ngạo tính của Vệ Thiên Xung, cho y biết ưu thế của thế gia, nhưng chỉ dựa vào thế gia là không được, chỉ có lợi dụng tốt điều kiện của gia tộc, nâng cao bản thân mới là chính đạo.
Chỉ sợ tạm thời y không làm được, ít nhất y cũng biết cái gì là đúng đắn, ngay cả việc này trước đây y cũng không nhận ra.
Huống chi Đường Kiếp nói cũng khống sai. Ở học viện Tẩy Nguyệt này, trồng trọt và những việc lặt vặt chung quy chỉ là tiểu thủ đoạn chứ không phải con đường theo đuổi của đời người, cũng không thể lấy cái này để chứng minh tiểu thiếu gia đã trưởng thành.
Ngay sau đó Vệ Thiên Xung lại hỏi: - Vậy ngươi thấy ta nên làm thế nào để lợi dụng ưu thế của mình.
- Đơn giản. Chẳng phải tiểu thiếu gia ngươi rất có thiên phú trên phương diện điêu khắc hay sao? Con đường này muốn đại thành phải tốn thời gian thật lâu, đầu tư lại không ít, không phải là trong khoảng thời gian ngắn sẽ thấy lợi ích. Nhưng nếu tiểu thiếu gia ngươi có hoàn cảnh tốt, vừa mới bắt đầu đã đi con đường này, cũng chưa hẳn là không thể. So với những người vì ấm no mà phải làm những việc thủ công, tập luyện một số tiên thuật nhỏ dành cho học sinh, ít nhất hiện tại ngươi có thể tiếp xúc con đường tu luyện cao cấp, chẳng lẽ không phải rất tốt?
Hai mắt Vệ Thiên Sung sáng lên: - Ngươi nói đúng. Từ hôm nay trở đi ta sẽ tu luyện thật tốt, nhất định phải làm ra chút thành tích.
Đường Kiếp nắm lấy tay Vệ Thiên Xung, kích động không thôi: - Lão nô đợi những lời này đã lâu lắm rồi. Rốt cục thiếu gia người đã lớn rồi.
Vệ Thiên Xung: -...
Thị Mộng: -...
Sau khi bận rộn giải quyết xong một đống việc, Đường Kiếp trở lại phòng mình, đầu tiên là quét dọn phòng ốc một lần, đem hạt giống linh thực di trồng, ngoài chỗ đó ra, hắn còn mua chút hoa trồng ở trong sân.
Vì thế Vệ Thiên Xung còn cười hắn đã quen với việc làm vườn, đến khi đi học cũng không quên việc.
Làm xong hết thảy, Đường Kiếp bắt đầu chuẩn bị tu luyện Thiếu Hải Động Kim kinh.
Có thể nói trong tất cả những pháp môn tu hành loại trung của Tẩy Nguyệt phái, Thiếu Hải Động Kim kinh được xếp vào loại mạnh nhất, tuy nhiên cũng là loại khó tu luyện nhất.
Đặc điểm lớn nhất của tâm pháp này chính là ngưng khí như châm, trọng ngưng súc, khi xuất ra có khí kình cường lệ, bởi vậy thích hợp tu luyện những công pháp phá giáp, cường công, có thể xuyên kim liệt ngọc, vô kiên bất tồi. Nói cách khác, sau khi tu luyện tâm pháp này, cho dù là không dùng bất kỳ pháp thuật nào, chỉ riêng việc bấm tay xuất ra một đạo linh khí cũng đã cô đọng lại giống như kim châm.
Có thể nói đây là nền tảng để tu luyện những loại pháp thuật phá giáp thì hiệu quả tăng cao. Nhưng cũng vì nguyên nhân này, yêu cầu tu luyện tương đối cao, mặt khác pháp quyết cũng phức tạp hơn rất nhiều.
Thời khắc nhập định, Đường Kiếp đã dựa theo tâm pháp ghi nhớ, bắt đầu thổ nạp linh khí.
Linh khí theo Ngọc Môn tiến vào, trước đến Thủ Thiếu Âm Tâm kinh, linh khí xoay chuyển, tới mỗi một vị trí đều chiếu theo tâm pháp mà biến hóa, tới khi đi hết toàn bộ mạch thì lặp lại, chính là một vòng tuần hoàn. Sau đó lại đi vào một kinh mạch khác, chiếu theo tâm pháp mà biến hóa.
Sau khi trải qua mười hai kinh mạch, cũng là mười hai vòng tuần hoàn. Sau khi hoàn thành mười hai vòng tuần hoàn, cột khí như cơn lốc xoáy trở thành dòng nước xoáy, tự nhập vào Thiếu Hải, trong người hình thành một mảnh linh không, cũng là nơi trữ nạp linh khí thiên địa của người tu luyện, mà nhập vào khí điểm được gọi là linh nhãn.
Như thế xem như bước đầu hoàn thành một lần tu luyện, thường được gọi là một Đại chu thiên.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, sau khi khai mở hoàn toàn linh nhãn, linh không dần dần hình thành, lúc này cũng coi như sơ thành rồi.
Nói thì đơn giản nhưng đến khi tu luyện, Đường Kiếp mới phát hiện linh khí khó khống chế như thế nào.
Trước kia hắn hấp thu sử dụng, cũng là thu phóng, chỉ thử khống chế vận hành theo một đường thẳng, khống giống như hiện tại, ở giữa còn có các loại biến hóa, các loại biến hóa kia hắn đều cần học cách khống chế, linh khí lại cần đi khắp toàn thân.
Cái này cũng chính là đặc điểm lớn nhất của tâm pháp huyền môn chính tông, chú ý tiến hành theo chất lượng, chính là công pháp kém nhất cũng không bỏ qua việc điều dưỡng kinh mạch, chỉ có điều trình độ không giống nhau. Làm như thế có ưu điểm lớn nhất là trong tương lai muốn tu cái gì cũng có thể được, trên cơ bản là sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Cũng có loại công pháp tu luyện nhanh, thường chỉ tu luyện kinh mạch chủ đạo và một số ít kinh mạch phụ trợ, có loại còn cực đoan đến mức một vòng tuần hoàn chính là một đại chu thiên, kết quả là một chi độc đại, nhưng về lâu dài sẽ từ mạnh thành yếu, kinh mạch không được tẩm bổ sẽ từ từ khô héo, cuối cùng không thể tu luyện.
Nếu như không tu luyện thành công rất có khả năng biến cơ thể thành dị dạng.
Thiếu Hải Động Kim kinh chính là một trong số những pháp môn cơ sở phức tạp nhất của Tẩy Nguyệt phái. Tuy rằng chủ tu Thủ Thiếu Âm Tâm kinh nhưng những kinh mạch khác cũng có yêu cầu nghiêm khắc, là một bố cục một vua hai tướng chin binh. Thủ Thiếu Âm Tâm kinh là vua, Túc Thiếu Âm Thận kinh và Thủ Thái Dương kinh là tể tướng, những kinh mạch còn lại là binh lính.
Bởi vậy mỗi mười hai vòng tuần hoàn đều phức tạp, yêu cầu rất cao.
Đường Kiếp giống như vận động viên leo núi, không thể phạm sai lầm, đòi hỏi phải đi từng bước một, lần lượt đi hết các bước mới chính thức hoàn thành một lần leo núi.
Nếu chẳng may đi nhầm một bước, vậy sẽ lãng phí một chút linh khí, thường thường đi chưa đến nửa đường đã hao hết khí tức, đừng nói là cần mười hai vòng tuần hoàn để hình thành khí tuyến, cho dù là một vòng tuần hoàn cũng không thể hoàn thành.
Đây chỉ là tầng thứ nhất của tâm pháp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT