Hôm nay Đường Kiếp không có luyện tiếp, mà là đi Linh Diệu Phường.

Xuyên qua đám người huyên náo, Đường Kiếp đi vào cửa hàng lương thực, nhìn Thủy phu nhân không có, liền trực tiếp đi Linh Đài Các.

Thủy phu nhân quả nhiên ở Linh Đài Các, nhìn thấy Đường Kiếp cười nói:

- Sao hôm nay mới đến, Phong Đường mấy ngày trước nói với ta ngươi sẽ đến lĩnh thuật khí, hại ta đợi vài ngày nhưng không thấy bóng người.

Đường Kiếp vội trả lời:

- Làm phu nhân đợi lâu, tiểu tử mấy ngày trước đi Rèn Kim Đài, Khí đạo bác đại tinh thâm, nhất thời trầm mê, cũng đã quyeen chuyện đi lĩnh thuật khí, mãi cho tới hôm nay mới nhớ, phải vội vã đi tới đây.

Hắn mặt ngoài kính cẩn trả lời, nhưng trong lòng thầm giật mình. Trên dưới đám người Học viện Tẩy Nguyệt, nhìn đến Tạ Phong Đường đều phải gọi Viện chủ, ngay cả một chữ phó cũng không dám mang, Thủy phu nhân này lại dám gọi thẳng tên, xem ra địa vị không phải nhỏ, tuyệt không phải chỉ là cao nhân quét rác như mình đã nghĩ.

Bên này Thủy phu nhân đã cười nói:

- Không có gì đáng ngại, ta cũng chỉ là tò mò muốn nhìn ngươi hiện tại thế nào, hiện tại xem ra, so với trước kia đã tiến rất xa.

Nói xong đã vẫy tay:

- Đến, đến, ta đã chuẩn bị vài món cho ngươi, ngươi có thể nhìn rồi chọn lấy một thứ đi.

Đường Kiếp đi theo Thủy phu nhân đi vào trong, đi qua nhà lớn vào một sân nhỏ phía sau.

Viện này diện tích thật lớn, bên trong còn có mấy cái võ trường, trái phải đầy đao thương côn bổng, phía cuối còn dựng thẳng một ít bia.

Đường Kiếp thấy rõ ràng, ngay cả bia ngắm đều là được chế tác từ kim cương mà thành, bình thường khó có thể phá vỡ.

Bên này có học sinh hiểu chuyện đã lấy ba hộp gấm lại đây.

Thủy phu nhân mở ra hộp gấm thứ nhất, bên trong hiện ra một đôi vòng sắt màu đen.

Thủy phu nhân lấy ra một cái nói:

- Đây là Hận Địa Hoàn, Linh Đài Các thu được từ bên ngoài, tuy chỉ là trung phẩm thuật khí, nhưng đám xem trọng ở tài liệu, uy lực coi như không tệ. Phía trên tổng cộng hạ mười tám cấm chế, hình thành tiểu thiên cương cục, có thể cầm trong tay công kích, cũng có thể tách rời khỏi tay, sau khi trải qua tế luyện chỉ cẩn thuần thục sử dụng sẽ có thể tự khống chế.

Nói xong Thủy phu nhân tùy ý ném đi Hận Địa Hoàn trong tay, vòng kia đã rời khỏi tay, trên không trung vẽ ra một cái bóng màu đen, đánh thẳng về phía tấm bia đằng xa, lập tức tấm bia ầm ầm nổ tung.

Thủy phu nhân chỉ vẫy vẫy, Hận Địa Hoàn kia lại tự động bay trở lại trong tay Thủy phu nhân.

Đường Kiếp xem mà kinh hãi, cái này mà gọi là uy lực cũng không tệ?

Trong trung phẩm thuật khí, biểu hiện của Hận Địa Hoàn này tuyệt đối là cao nhất, cây búa của Diệp Hưng nếu đem so sánh với Hận Địa Hoàn cũng không dám tự xưng trung phẩm.

Nếu có vũ khí như vậy dùng để phá vỡ, không biết là có được bao nhiêu Kim Sa ------- hắn gần đây vì tinh luyện mà như tẩu hỏa nhập ma, thấy thức vũ khí gì tốt đều có kích động đập nát nó.

Thủy phu nhân đã đem Hận Địa Hoàn thả lại trong hộp:

- Hận Địa Hoàn này có một cặp, có thể thay sau sử dụng. Tuy nhiên có một chỗ hỏng, chính là uy lực của nó cố định, không theo người sử dụng mà tăng lên, nếu là thực lực kém còn tốt, nếu thực lực mạnh mẽ, chỉ có thể sử dụng một thời gian rồi buông tha. Hơn nữa lợi công thủ yếu, lợi xa gần kém, ta cảm thấy cũng không thích hợp với ngươi.

Nói xong lại mở ra một hộp khác.

Bên trong là một thanh trường kiếm màu lửa đỏ.

Thủy phu nhân lấy ra hồng kiếm, cũng không thấy nàng có động tác gì, chỉ thấy trên mũi kiếm hiện ra một ngọn lửa.

Ngọn lửa này cứ như vậy mà lơ lửng ở mũi kiếm, đúng là không thấy lay động, có thể thấy được bản chất ngọn lửa này nhất định bị thay đổi.

Tu tiên giới đối với nước, lửa, gió có hình thù đặc thái cũng năng lực tổn thương, có một phương pháp đơn giản nhất, chính là xem trình độ biến hóa.

Trình độ thay đổi bản chất càng cao, thì có nghĩa với việc uy lực càng mạnh.

Nó liền giống như dùng Ngọc Môn để xác nhận học sinh có tiềm lực hay không, mặc dù không tuyệt đối, nhưng lại có giá trị tham khảo lớn.

Chuôi kiếm này cùng với Tử Hỏa Kiếm của Trang Thân có chút tương tự, nhưng trình độ thay đổi bản chất ngọn lửa rõ ràng, Đường Kiếp tự nghĩ nếu lúc nó Trang Thân là cầm thanh kiếm này, mình tuyệt đối không thể chống đỡ được.

Lúc này hắn đã nhìn ra, Thủy phu nhân là đang có ý chếu cố hắn.

Đều là trung phẩm thuật khí, cũng có phân chia cao thấp. Nếu như gặp phải người không qua lại, vậy hơn phân nữa chính là lấy trung phẩm thuật khí nát nhất cho hắn rồi.

Nhìn chung Đường Kiếp cũng biết làm ngươi, hắn vẫn tương đối thích Thủy phu nhân.

Rõ ràng lúc này nàng xuất ra đều là cực phẩm, mỗi một kiện giá trị đều xa xỉ, Đường Kiếp đoán rằng không có một hai ngàn tiền thì nắm không được.

Lúc này Thủy phu nhân cũng không lại giải thích, chỉ làm ngọn lửa biến mất rồi thả thanh kiếm về hộp, rồi mở ra hộp thứ ba.

Lần này bên trong lại là một thanh trường đao tạo hình cổ quái.

Cả thân đao đều là màu đen, cách đầu đao khoảng một phần ba cho một miệng lõm hình chữ V, tạo thành móc câu.

Thủy phu nhân cầm lấy cây đao này nói:

- Cây đao này kêu Đoạn Tràng Đao, dùng ô thép trộn lẫn Vân Mặc Thạch luyện thành, kèm theo đó là hai mươi bốn cấm chế, sắc bén vô cùng, thích hợp nhất với loại hình công kích. Một khi đâm sâu vào thân thể con người, móc câu thân đao quay về, ngay cả nội tạng đều kéo ra ngoài, khiến cho đã thương còn nặng hơn, nên gọi là Đoạn Tràng (đứt ruột đứt gan). Ngươi tu luyện là Thiếu Hải Động Kim Quyết, cây đao này hẳn là thích hợp với ngươi, tuy nhiên đao này quá mức hung hiểm, dễ suy yếu khí tức trong người, sử dụng nhất định phải cẩn thật đặc biệt…

Thủy phu nhân nói đến đây, đôi song mâu sâu thẳm nhìn về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp hiểu, đây là cảnh tỉnh cho hắn.

Trong ba kiện trung phẩm thuật khí, không cần nghi ngờ hợp với mình nhất đúng là thanh Đoạn Tràng Đao này.

Hơn nữa hiện tại Đường Kiếp cũng rất cần một thanh vũ khí, mặc dù mình đã có kim châm lợi hại, nhưng kim châm cuối cùng vẫn không thích hợp làm vũ khí thông thường, hơn nữa bay ra ngoài phải mất cả nửa ngày mới tìm về được, cũng rất phiền toái.

Thời khắc này được Thủy phu nhân nhắc nhở, Đường Kiếp gật đầu nói:

- Vâng, học sinh hiểu được. Học sinh thề, tuyệt không mang đao này vào đấu trường, không phải cuộc chiến sinh tử, cũng sẽ không đem chém hay đánh.

Thủy phu nhân gật gật đầu:

- Ngươi hiểu là tốt rồi, nói như vậy, ngươi liền chọn cây đao này rồi hả?

Đường Kiếp cười nói:

- Vâng, chính là nó.

Thủy phu nhân đóng hộp lại, giao cho Đường Kiếp.

Cầm xong đồ vật, Đường Kiếp cũng không rời đi, mà trực tiếp nói cho Thủy phu nhân mình đến Linh Đài Các còn muốn mua vài món.

Thủy phu nhân nghe xong cười nói:

- Đúng là quên ngươi có được mười ngần tiền thưởng của phái, lại nói ngươi trong đám học sinh cũng được xem như tiểu phú ông rồi, đến nơi này của ngươi phải tiêu hao một ít mới gọi là đúng.

Nói xong đã cho ngươi mang Đường Kiếp đi chọn vật liệu, chính nàng cũng không đi theo.

Đường Kiếp trở về đại sảnh, liền cẩn thận nhìn qua từng cái, tìm kiếm vật mình cần.

Mặt hàng Linh Đài Các đầy đủ có hết, đan phù khí cần cái gì đều có, Đường Kiếp cũng không nóng nảy, cứ như vậy cẩn thận xem. Đột nhiên một cây châm thu hút hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Đó là một bộ phi châm, bao gồm có mười tám cây ngân châm, mỗi một cây đều độc lập riêng biệt, để ở bên hông có thể tùy ý mà dùng.

Học sinh phụ trách giới thiệu thấy Đường Kiếp nhìn nhằm chằm phi châm, vội giới thiệu:

- Ngân Tiêu Châm này dùng thượng đẳng tinh khiết tạo ra, lực đâm xuyên rất mạnh, có thể sử dụng riêng lẻ, cũng có thể sử dụng tất cả. Trên châm còn kèm theo cấm chế, chỉ cần sau khi kích phát tạo thành loại kiếm trận, tuy là hạ phẩm thuật khí, uy lực cũng là phi phàm.

- Vậy nếu nói kẻ thù mang theo châm bỏ chạy, ta liền không có cách nào?

Học sinh cười cười:

- Thiên hạ làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ, cho dù là binh khí đã quá tế luyện rơi vào tay người khác, nếu thực lực đối phương đẩy đủ, cũng không có chuyện cướp đi?

- Này cũng là đúng.

Đường Kiếp thản nhiên nói:

- Bộ Ngân Tiêu Châm này bao nhiêu?

- Chín trăm tiền.

Học sinh kia trả lời.

- Mắc như vậy?

Đường Kiếp nhướn mày:

- Một bộ phi này cũng không dùng đến bao nhiêu tài liệu đi?

- Phi châm thì không dùng đến bao nhiêu tài liệu, nhưng là dùng nhiều công phu. Sư đệ nên biết, vật càng nhỏ, càng khó hạ cấm chế. Ngân Tiêu Châm này nhỏ như thế, muốn hạ cấm chế lên đó, cũng không biết phải tốn hết bao nhiêu tâm huyết.

- Vậy thì ta lấy nó.

Hắn nhìn trúng phi châm này, tự nhiên không phải vì lực công kích của nó.

Trên thực tế phi châm này mặc dù không tệ, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể công kích ----- cho dù có thể thu hồi châm, đoán chừng cũng không có khả năng đánh ra thu vào đơn giản như vậy, hơn phân nữa còn phải phí chút tay chân.

Nhìn trùng nó, chủ yếu là muốn nghiên cứu cấm chế bên trên, xem xem có thể hay không vì kim châm của mình mà làm được những gì.

Cho dù là cái gì đều làm không được, đem kim châm của mình lẫn vào bên trong Ngân Tiêu Châm, cũng có thể phát ra hiệu quả nổi bật. Chỉ có điều châm này là màu bạc, của mình cũng là màu vàng, ngân quan trộn lẫn kim quang, cuối cùng có thể có bao nhiêu tác dụng thì khó mà nói được, hơn phân nữa còn phải xem đối thủ.

Sau khi mua Ngân Tiêu Châm, Đường Kiếp lại tiếp tục di chuyển, lại nhìn trúng một món Tuyết Tằm Y.

Tuyết Tằm Y này nghe tên thì ý như cao cấp đại khí, kỳ thật căn bản không có quan hệ gì với Tuyết Tằm, chỉ là dùng một loại ngân tuyến đặc chế bện thành quần áo, cũng không có hiệu quả hộ thể, nhưng chống rách, có thể phòng nước lửa.

Hành trình đầu tiên đến Hổ Khiếu Cốc, cùng thụ tinh đại chiến một trấn khiến y phục Đường Kiếp bị thiếu nát rồi, từ đó trở đi hắn liền lưu ý tìm một bộ quần áo ít nhất có thể chống rách ná, cũng không thể mỗi lần chiến đấu xong, bản thân lại trở thành lỏa nam chứ ------ chỉ nghĩ đến thôi cũng đã làm tổn thương nghiêm trọng đến lòng tự ái của hắn.

Bởi vì không có hiệu quả phòng hộ, giá Tuyết Tằm Y này cũng không quá đắt, nhưng cũng phải mất hai trăm linh tiền.

Tuyết Tằm Y trong Học viện Tẩy Nguyệt đều là kiểu dàng học sinh, Đường Kiếp sau khi mặc nhìn gương, cảm giác không tồi.

Mua quần áo, Đường Kiếp thuận miệng nói:

- Đúng rồi, ngươi nơi này có tài liệu gì tốt không?

- Ngươi muốn cái gì?

Đường Kiếp đã đưa một tờ giấy qua.

Học sinh kia nhận lấy liền xem, nói:

- Nhưng tài liệu này sợ phải hơi hai ngàn tiền mới có thể lấy được.

Ánh mắt học sinh kia phức tạp nhìn Đường Kiếp, nghĩ thầm rằng quả nhiên cùng là người nhưng không cùng mệnh, học sinh trước mắt này rõ ràng nhập học chưa đến một năm, không ngờ có thể lấy được trung phẩm thuật khí, lại lấy được một đống linh tiền. Trong lòng thở dài, cũng chỉ có thể nói:

- Phần lớn vẫn là có, không có cũng sẽ từ chủ quán ở nơi khác tìm được. Ngươi vả lại từ từ, ta cho người đi tìm.

Đường Kiếp muốn gì đó rất nhiều, học sinh kia phải tìm trong chốc lát mới có thể gom đủ.

Trong lúc rảnh rỗi, Đường Kiếp tiếp tục xem có vật gì tốt trong Linh Đài Các.

Đúng lúc này, bên ngoài đâm đầu tới một người.

Nhưng lại là Thư Danh Dương.

Nhìn thấy Đường Kiếm, hai mắt Thư Danh Dương tỏa sáng:

- A? Ngươi sao ở trong này?

Đường Kiếp trả lời:

- Đến mua vài món đồ, ngươi thì sao?

- Ta nhưng là đến vì bán hàng.

Thư Danh Dương lắc lắc một xấp thuật phù trong tay.

Thư Danh Dương xem như người trong đám học sinh tiếp xúc với hạng mục phụ sớm nhát, trước lúc thi học kỳ đã thông qua khảo nghiệm phù đạo, nhập học phù đạo. Gã trong phương diện này thiên tư không tồi, mỗi ngày ngoài trừ tu luyện chính là chế phù.

Chế phù nhưng thật ra là đem thuật pháp khắc trong lá bùa, khi sử dụng chỉ cần dẫn động lá bùa là được, sơ với lúc lâm chiến phải thi pháp thuận tiện hơn rất nhiều.

Phù và Trận, nói trắng ra đều là một hình thức khác biểu hiện của pháp thuật, phù xem trọng nhanh, thuận tiện, ngoài trừ sử dụng nhanh lẹ, không cần thi pháp, còn có thể giao cho những người khác sử dụng, khiến cho người không biết pháp thuật cũng có thể sử dụng được.

Như Sưu Hồn phù trước đó vậy.

Trận chính là thể hiện uy lực, đồng dạng pháp thuật lấy hình thức trận pháp biểu hiện ra ngoài, uy lực tăng gấp bội. Chính là sử dụng khá phiền toái.

Luyện khí bán binh khí, chế phù dĩ nhiên là bán phù. Đừng nhìn Thư Danh Dương mỗi lần đánh nhau lại lại móc ra một tấm phù sử dụng vô cùng thích ý, vấn đề là phí tổn cũng cao, cho nên mỗi ngày đều phải vẽ một ít đem bán, mới có thể thu hồi tiền vốn.

Đây chính là nguyên nhân, kỳ thật Thư Danh Dương cũng không thích đi đấu trường Thần Binh, lấy tình huống trước mắt gã mà nói, phí tổn đánh nhau rất lớn không lời.

Học sinh bán ra tác phẩm của mình có thể tự mình mở quầy hàng, cũng có thể trực tiếp bán cho cửa hàng, nhưng vế sau thì khó tránh khỏi lợi nhuận thấp chút.

Thư Danh Dương Ngọc Môn Bát Chuyển, không cẩn phải vì chút lợi nhuận lãng phí thời gian tu luyện, bởi vậy cho tới bây giờ đều là trực tiếp đem phù bán cho cửa hàng.

Lúc này hai người gặp mặt, không khỏi cười ha hả.

Đường Kiếp đã nói:

- Vừa lúc ta cũng tính toàn mua ít phù sử dụng. Nếu như thế, không bằng ngươi đem phù bán cho ta, ta tăng thêm chút lợi nhuận cho ngươi, ngươi lại được một chút tiện nghi hơn với thương gia.

- Như thế tốt lắm!

Thư Danh Dương cũng cười nói, đã đem một đống lá búa nhét vào trong tay Đường Kiếp:

- Nhìn xem có cái gì ngươi cần, cứ việc chọn.

- Ta nhớ lần trước chúng ta đánh nhau, ngươi đánh một lá phù lên người ta, ta lập tức toàn thân vô lực, đó là thuật pháp gì?

Đường Kiếp một bên chọn một bên hỏi.

- Ồ, đó là Cấm Huyết phù, phân tán huyết khí, khiến khí lực đối phương tiêu giảm, tuy nhiên hiệu quả vẫn là kém chút, chỉ có thể làm giảm đi một ít, hơi nữa thời gian hiệu quả quá ngắn.

- Dùng nhiều tấm là được rồi.

Đường Kiếp trả lời, đồng thời đã chọn được thứ mình cần trong đống phù.

Thư Danh Dương nhìn phần lớn phần phù hắn chọn ra là suy yếu cường hóa, cảm thấy tò mò:

- Ngươi mua loại này để làm gì? Chẳng lẽ là ngươi lại sợ có người mua đối phó ngươi?

Đường Kiếp cười nói:

- Cũng không phải chỉ có ta khí lực cường tráng, dùng để đối phó một ít quái vật khó đụng thôi.

- Ngươi lại muốn đi Cố Hổ Khiếu?

Nghe nói như thế, Thư Danh Dương kinh sợ hỏi.

- Ừ, đi thêm vài lần không đi nữa, may mắn trong lời nói… Một lần là đủ rồi.

Đường Kiếp từ từ trả lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play