Đường Kiếp đứng ở trước mặt Tạ Phong Đường.

Không khom lưng.

Không cao ngạo.

Tạ Phong Đường đánh giá tiểu tử trước mắt, một lâu sau, mới gật đầu nói:

- Ngươi lại khiến ta một lần nữa giật mình rồi.

Chuyện có thể làm cho Viện chủ Tẩy Nguyệt học viện giật mình, không nhiều lắm.

Nhất là chuyện của học sinh.

Đường Kiếp lại ít nhất đã làm cho trái tim của Tạ Phong Đường mãnh liệt run rẩy ba lần, một lần là thân phận, một lần là truyền pháp, một lần nữa chính là hiện tại.

Nếu như nói hiện tại Tạ Phong Đường quen thuộc với người học sinh nào nhất, vậy liền thuộc về Đường Kiếp rồi.

Lại đừng coi thường hai chữ “quen thuộc” này, bao ngươi vắt hết óc, hao hết tâm tư, vì cái gì cũng làm chính là muốn lăn lộn trước mặt ông chủ để được một cái “quen mặt”.

Chỉ có khi ông chủ đối với ngươi có ấn tượng rồi, rất nhiều chuyện mới có thể nghĩ đến ngươi, ngươi có năng lực mới có thể được càng nhiều thêm cơ hội.

Thế nhân đều cố gắng, có thể chỉ có cố gắng mà không cơ hội, cũng chỉ có thể trở thành cu li.

Chỉ có cơ hội cộng thêm cố gắng, mới có thể biến đổi thành kỳ ngộ.

Học sinh hocj viện Tẩy Nguyệt hơn vạn, thân là Viện chủ Tạ Phong Đường căn bản không thể biết mỗi một học sinh, cho dù là Thích Thiếu Danh Ngọc Môn Cửu Chuyển, An Như Mộng thiên tài Thiên Tình Tông, lão cũng chưa có thấy qua —— năm nào học viện Tẩy Nguyệt không nhận được thiên tài?

Bởi vậy cho dù là nghi ngờ thân phận Đường Kiếp, cũng không có nghĩa Tạ Phong Đường sẽ đối với hắn có bao nhiêu chú ý.

Nguyên nhân không có việc đi xác định thân phận, còn có một nguyên nhân trọng yếu chính là Tẩy Nguyệt phái cũng không biết Binh chủ bảo tàng không ở Mạc Khâu.

Nhưng khẳng định bọn họ biết bảo tàng không ở trong Văn Tâm Quốc, dù sao Hư Mộ Dương là một đường chạy nạn đến Văn Tâm.

Bảo tàng không nằm trong phạm vi thế lực của mình, đã định trước rất khó lấy được, cho dù là đạt được cũng phải trả cái giá lớn.

Căn cứ vào điểm này, Tẩy Nguyệt phái đối với việc đạt được bảo tàng cũng không có nhiều hứng thú, mục đích chủ yếu vẫn là không cho Thiên Thần Cung đạt được.

Đây chính là duyên cớ vì sao Tạ Phong Đường sau khi truyền pháp Đường Kiếp lại không tiếp tục đầu tư.

Việc này chính là một chỗ tốt nằm trong dự tính Tẩy Nguyệt phái đưa cho Đường Kiếp, đồng thời cũng khiến cho Tẩy Nguyệt phái không vội thúc ép Đường Kiếp.

Có lợi.

Có khuyết điểm.

Nhưng là hôm bay, Đường Kiếp lại một lần nữa hiện ra trước mắt Tạ Phong Đường.

Lấy thân phận người sáng lập kỷ lục Thiên Ngự Điện.

Nói chuyện với Tạ Phong Đường, Đường Kiếp kính cẩn trả lời:

- Việc này đều phải nói cám ơn Viện chủ đã chiếu cố tiểu tử, có thể học được bí học vô thượng Thần Tiêu Kiếm Điển, mới có thành tích trận chiến này, học sinh không dám kể công.

Tạ Phong Đường thản nhiên nói:

- Bí pháp Tẩy Nguyệt mặc dù không dễ dàng truyền lại, nhưng số người hành năm có thể đạt được cung không bao nhiu. Nhưng có thể dựa vào kế thừa bí pháp liền lập nên ghi chép ngàn năm, cũng là trăm năm chẳng có một… Đã trả qua một ngàn tám trăm năm lắng động, ngươi cũng biết tường lỷ lục Thiên Điện, phía sau từng kỷ lục, đều đại biểu cho vô số cơ duyên, thực lực, chuyện xưa, thậm chí có máu và nước mắt!

Nói xong những lời cuối cùng, thanh âm của Tạ Phong Đường đã trở nên nghiêm nghị.

Niềm vui bất ngờ qua đi, chính là chất vấn.

Tạ Phong Đường cần Đường Kiếp đứa ra một lời giải thích hợp lý.

Lúc này Đường Kiếp cũng không thể lại dùng loại lý do đánh hết sức, Tạ Phong Đường cũng không phải là Tiền lão, Tiền lão dù gì chỉ là làm việc vặt trong Học viện, tùy tiện nói mấy câu ứng phó là được, nhưng loại lý do này mà dùng với Tạ Phong Đường chính là tìm đường chết —— hắn tuyệt đối sẽ không để người trước mặt bắt hắn bùng nổ một lần thử xem.

Đường Kiếp nhưng chỉ là cười nói:

- Lời Viện chủ nói không sai, sau lưng mỗi kỷ lục Thất Thiên Điện, đều có vô số huyết lệ… Thân không có sở trường, nếu còn muốn đạt được thành tựu lớn, vậy cần phải trả giá lớn.

Nghe nói như thế, Tạ Phong Đường ngẩn ra:

- Ngươi…

- Cửu Tử Quy Nguyên Pháp.

Đường Kiếp trả lời.

Cái tên này giống như là sét đánh trên đầu Tạ Phong Đường, lão cả kinh kêu to:

-Cửu Tử Quy Nguyên Pháp? Ngươi cũng dám tu Khổ Tịch Tâm Thiện?

Cửu Tử Quy Nguyên Pháp, chính là bí thuật ghi chép trên Thần Tiêu Kiếm Điển.

Bí thuật này không phải so Tẩy Nguyệt phái sáng chế, mà là Tiên Đài Đại Năng Tẩy Nguyệt phái sau khi phá giới chu du khắp nơi, lấy được tù một giới khác đem về, nghe nói là xuất phát từ một quyển tiên thư gọi là Khổ Tịch Tâm Thiện.

Phương pháp tu luyện rất dễ, có hiệu quả luyện thân thể, một khi tu luyện thành công, cốt cách toàn thân vững như kim cương, vả lại một ít pháp thuật động kim phá giáp cũng tăng thêm hiệu quả.

Tuy nhiên tên như ý nghĩa, phương pháp tu luyện này cực kỳ nguy hiểm, người đang tu luyện nếu không cẩn thận rất dễ tẩu hỏa nhập ma, không chỉ có như thế, còn phải vượt qua khảo nghiệm sống chết mới có thể đột phá, Mức độ nguy hiểm này có thể nói là thập tử nhất sinh, còn gọi là Cửu Tử Quy Nguyên Pháp.

Pháp thuật như vậy, tự nhiên sẽ không có người bằng lòng đi luyện.

Mặc dù nói giới Tu Tiên vì tiền đồ không ít ngời có gan liều mạng, nhưng là phải phải đấu như thế nào —— anh dùng cầm lấy vũ khí đấu tranh gọi là dũng si, cầm lấy một cây súng lục năm viên đạn tự đưa lên đầu mình giữ cò còn gọi là đồ ngốc.

Cái vị Đại Năng kia sở dĩ đem phương pháp này về, chẳng qua là vì phương pháp này giống Tàng Tượng Kinh, đều là pháp thuật luyện thân thể ở Linh Đài kỳ, cực kỳ hiếm thấy, nhất định có được giá trị nghiên cứu, bởi vậy mới thu lấy đưa vào Thần Tiêu Kiếm Điển, lại thật không nghĩ tới có ai đó đi luyện nó.

Nếu bàn về hiệu quả tu luyện, nó không kém hơn Tàng Tượng Kinh, thậm chí có khi còn hơn, nhưng nói đến tính an toàn lúc tu luyện, Tàng Tượng Kinh quăng nó cách xa vạn dặm.

Đường Kiếp tự nhiên sẽ không ngây ngô đi chọn thứ đồ hư này.

Nhưng chuyện lần này hắn làm quá lớn, trước đó chính hắn cũng không nghĩ tới đánh nát con rối.

Chuyện đã xảy ra, hắn nhất định phải làm gì đó để bù lại.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nghĩ đến Tam Môn Bán.

Lúc trước hắn nói với Tạ Phong Đường hắn nhớ kỹ pháp thuật Tam Môn Bán, nhưng nhớ Bán Môn là cái, Tạ Phong Đường không có hỏi, Đường Kiếp cũng không nói, lưu lại dùng để chuẩn bị ứng biến chuyện sau này.

Sau khi chuyện kỷ lục xảy ra, Đường Kiếp liền nghĩ đến Cửu Tử Quy Nguyên Pháp.

Công hiệu phương pháp luyện thân thể này chính là tình huống bản thân trước mắt, Tạ Phong Đường cũng không luyện qua Cửu tử Quy Nguyên Pháp, thậm chí ngay cả Vô Tướng Kim Thân cũng chưa luyện qua, bởi vậy cho dù đem hắn mổ ra điều tra, đều khó có thể tra ra cái trò gì.

Thời khắc này hắn tung ra Cửu Tử Quy Nguyên Pháp, Tạ phong Đường cũng bí chấn động trợn mắt há mồm, kinh ngạc nhìn hắn:

- Cho nên tháng trước ngươi mới mỗi ngày đều đi Cố Hổ Khiếu, chính là vì trải qua đấu tranh sống chết?

- Vâng!

Đường Kiếp trả lời.

Phối hợp việc đến Cốc Hổ Khiếu cùng Cửu Tử Quy Nguyên Pháp, giải quyết hoàn mỹ xong tất cả vấn đề, cho ra đáp án hợp lý nhất, này không những có thể giải thích được nguyên nhân Đường Kiếp đột nhiên tăng mạnh thực lực, cũng có thể giải thích vì sao hắn phải thường xuyên đi Cố Hổ Khiếu.

- Nhưng ngươi lúc trước làm sao sẽ ghi nhớ loại pháp thuật này?

Tạ Phong Đường khó hiểu, Thần Tiêu Kiếm Điển nhiều pháp thuật như vậy, ngươi như thế nào cố tình đi nhớ cái pháp thuật cửa chết?

- Bởi vì phương pháp này đơn giản. Lúc ấy thời gian không đủ, học sinh cũng chỉ có thể tận dụng khả năng tìm một ít công pháp đơn giản để nhớ, sau mới ý thức được đây là Cửu Tử Quy Nguyên Pháp.

Đường Kiếp nói dối đến mặt không đỏ thở không gấp:

- Nếu như đã nhớ, nếu không học một ít, dùng một ít, học sinh như thế nào cam tâm?

- Hoang đường! Quả thực là không biết sống chết, ngươi có thể sống đến hiện tại cũng là vận khí!

Nghe được câu trả lời của Đường Kiếp, Tạ Phong Đường liền giận mà không có chỗ đánh, chỉ vào mũi Đường Kiếp mà mắng. Lão tuy là răn dạy, nhưng trách cứ đến từ quan tâm cùng phẫn nộ:

- Ngươi cũng đã biết, ngươi làm như vậy có bao nhiêu nguy hiểm?

- Theo lời Viện chủ, sau mỗi một kỷ lục trên tường đều cất giấy vô số cơ duyên, thực lực, chuyện xưa, thậm chí là máu và nước mắt… Học sinh thiên tư bình thuờng, nếu có thể bổ ích, liền không thể đi con đường tầm thường.

Giọng điệu Đường Kiếp bình tĩnh, nhưng trong bình tĩnh cung cất giấy giác ngộ nhìn rõ sống chết.

Tuy rằng hắn tu luyện Cửu Tử Quy Nguyên Pháp là giả, nhưng việc đi lại ở ranh giới sống chết đều thuận lợi cũng là thực, nói đến hung hiểm, thật đúng là không chắc so với công pháp này thua kém bao nhiêu. Cho nên thời điểm này nói đến, cảm tình trên mặt đúng là không có chút nào ngụy trang.

Lấy sự chu đáo của Tạ Phong Đường, tự nhiên nghe ra được nặng nệ cùng chua xót trong giọng nói kia.

Nói dối hoàn mỹ có khi không phải ở nội dung tinh mỹ, quan trọng hơn chính là công lực của người biểu diễn, giờ khắc này, Tạ Phong Đường đúng là không tiếp tục hoài nghi Đường Kiếp.

Vừa nghĩ tới Đường Kiếp vì thành tựu mà không tiếc liều mạng, Tạ Phong Đường cũng thở dài một tiếng:

- Thôi thôi, cuối cùng là do lúc trước truyền pháp không suy nghĩ chu toàn, sau này ta phải bắt Thiên Nhất Các bỏ đi phương pháo này, nếu không lại lỡ truyền cho học sinh. Phương pháp này quá mức nguy hiểm, như vậy đi, phương pháp này ngươi về sau không thể luyện nữa, ta bồi thường cho ngươi một ít thứ khác.

- Vâng!

Đường Kiếp cung kính trả lời.

Xem thái độ Đường Kiếp thành khẩn, Tạ Phong Đường lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nói:

- Mặc kệ như thế nào, lần này ngươi lập nên kỷ lục mới ở Thiên Ngự Điện là sự thật, theo quy củ Học viện, đều phải được ban thưởng.

Đây mới là mục đích Tạ Phong Đường gọi hắn tới.

Theo quy củ Học viện, người đạt tới điểm tối đa, được thưởng một lần, người phá kỷ lục, một phần thưởng.

Thưởng cho điểm tối đa là một viên Chân Nguyên Đan, giá trị không cao, cũng tương đương với trăm linh tiền, dù sao điểm tối đa với học sinh mà nói cũng không khó khăn lắm, chỉ cần khổ luyện liền có thể đạt được.

Tuy nhiên phần thưởng cho phá kỷ lục sẽ cao hơn.

Theo như quy củ Tẩy Nguyệt phái, có thể lưu lại tên của mình trên tường kỷ lục Thất Thiên Điện, Tẩy Nguyệt phái thưởng cho mười khối linh ngọc, đồng thời Học viện Tẩy Nguyệt có thể thưởng một phần khác, cụ thể thì do Học viện quyết định.

Mười khối linh ngọc tương đương với mười vạn tiền linh, từ trước tới nay, đây là phần thưởng lớn nhất Đường Kiếp lấy được, cũng là do Tẩy Nguyệt phái trực tiếp đưa ra.

Này không kỳ quái, loaik sự tình này liền giống với học sinh phá kỷ lục vận hội, Cục Giáo Dục thành phố đưa ra mười ngàn đồng tiền thưởng, thật ra cũng không cho là nhiều.

Về phần thưởng riêng trong Học viện, bình thường chính là suy nghĩ một chút, cụ thể thì do Viện chủ quyết định.

Sau khi đem mười khối linh ngọc cùng viên Chân Nguyên Đan giao cho Đường Kiếp, Tạ Phong Đường mỉm cười nói:

- Linh ngọc thưởng cho ngươi là thuộc về môn phái, theo quy củ, Học viện còn có phần thưởng khác cho ngươi. Ngươi có thể trước nghĩ xem ngươi cần gì.

Chuyện phá lỷ lục mặc dù là đúng như Tạ Phong Đường nói là vinh quang, là công huân, là chiến tích.

Một trường học có một người tốt như vậy, toàn bộ trường học đều được thơm lây.

Đây chính là nguyên nhân, Tạ Phong Đường nổi tiếng là Tạ lão keo kiệt lần này cũng là phá thiên hoang địa lần nữa hào phóng, không ngờ chủ động hỏi Đường Kiếp muốn cái gì.

Đường Kiếp vội vàng hồi đáp;

- Học sinh muốn tu Khí Đạo, nhưng bất hạnh tài nguyên không đủ.

- Khí đạo?

Tạ Phong Đường giật mình.

Học viện Tẩy Nguyệt cỏ mở ngành học đan phù trận khí, tuy nhiên muốn học đầu tư không nhỏ.

Hạng mục học tập bản thần đều phải gánh học phí, trong lúc đó còn có các loại phí dụng tiêu hao.

Như luyện khí liền cần tự trả tiền mua tài liệu, luyền phù liền cần muốn mua lá bùa cùng mực, luyện đan luyện trận cũng cần một đống tài liệu lớn, Học viện cung cấp tất cả tài liệu, nhưng toàn bộ đều niêm yết giá công khai, chính mình mua, chính mình luyện.

Về phần luyện chế ra thứ gì đó, sau khi được Học viện nghiệm thu, xác nhận đủ tư cách liền có thể buôn bán, thu vào học sinh tự giữ lấy, chỉ có điều lấy năng lực học sinh, phải dùng cách này kiếm tiền chung quy phải cần một khoảng thời gian nghiên cứu gian khổ.

Suy xét đến kỳ môn tạo học không cao, đầu vào quá lớn, phân tán linh lực, bởi vậy đám học sinh không phải dễ dàng nguyện ý đi học, phần lớn đều là mấy học sinh thiên phú xuất thân lớn, mới có thể thử đi con đường này.

Bởi vậy nghe được thỉnh cầu của Đường Kiếp, Tạ Phong Đường cũng ngây ra một lúc, lão mặt nhăn mày nhíu nói:

- Ngươi trên con đường tu luyện biểu hiện xuất sắc, không cần thiết phải đi học những thứ vặt vãnh bên lề đó. Trong tu luyện phân tâm chính là tối kỵ!

Đường Kiếp cười cươi:

- Học sinh sở dĩ có biểu hiện như hiện tại, có ba nguyên nhân. Một là lúc trước Viện chủ bồi thường cho sinh một ít tài nguyên, hai là đạt được truyền pháp Thần Tiêu Kiếm Điển, ba là Cửu Tử Quy Nguyên Pháp. Nhưng nghĩ lại, việc này cũng không chỉ là như vậy mà thôi. Học sinh không dám đem kỳ vọng gửi cho kỳ ngộ, chung quy là phải tìm ra một phương pháp an toàn lâu dài.

- Thì ra là thế.

Tạ Phong Đường nghe hắn nói cung có đạo lý.

Thực lực bây giờ của Đường Kiếp, đúng là nhất định có được nhân tố cơ duyên xảo hợp, nhưng xét đến cùng, hăn chung quy cũng chỉ là Ngọc Môn Ngũ Chuyển. Nếu không gặp ngỡ được điều mới, vậy thì sớm muốn sẽ bị tụt lại phía sau.

Nếu như thế, hắn tự nhiên phải nghĩ ra biện pháp nâng cao mình.

Chỉ có điều học những mục này mặc dù có thể phát tài, nhưng cũng là chậm trễ tu luyện, cuối cùng nhanh học thành tài vẫn là khiến bản thân sai lầm, vậy phải xem tự bản thân mỗi người rồi.

Thời khắc này lão chỉ nghĩ sơ qua, liền gật đầu nói:

- Nếu như thế, ngươi có thể thử đi tu hành Khí đạo, miễn học phí cho ngươi, tuy việc do ngươi chọn, nếu là thấy bản thân không có thiên phú này, không bằng sớm buông tha đi.

Học phí hạng mục phụ hàng năm là hai trăm linh tiền, mười năm chính là hai ngàn.

Ta Phong Đường đúng là ban thưởng rất tốt cho Đường Kiếp, đây cũng chính là phần ưu ái Tạ Phong Đường đối với hắn, với lại thân phận của lão, mới có thể hào phóng như thế, đổi lại là người khác chưa chắc hào sảng như thế.

Dù sao chân chính thưởng cho người phá lỷ lục là mười khối linh ngọc, phần thưởng của Học viện cũng chỉ là phụ mà thôi.

Đã vậy còn chưa đủ, Tạ Phong Đường lại bồi thêm một câu:

- Ta vừa bắt người đỉnh chỉ tu luyện Cửu Tử Quy Nguyên Pháp, như thế nào cũng phải làm ít bồi thường. Ngươi tự đi Linh Đài Các lĩnh một kiện trung phầm thuật khí đi.

- Đa tạ Viện chủ hậu hĩnh ban thưởng!

Đường Kiếp lớn tiếng trả lời.

Có thể sử dụng pháp thuật mình chưa bao giờ tính toán đi học đổi lấy một kiện trung phẩm thuật khí, việc mua bán này đáng giá!

Ôi, lúc trước nếu mình nhớ kỹ Tứ Môn Bán thì tốt rồi.

Đường Kiếp lòng tham không đủ nghĩ đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play