Ngay khi nhận được thư của Snape, Lucius liền ngạc nhiên nhíu mày: Cậu bé Chúa Cứu Thế này còn chưa quay về Hogwarts, sớm biết thế lúc đó đã dẫn theo cả cậu bé lẫn Severus độn thổ. Có điều lúc đó Lucius không mang theo Harry cùng độn thổ còn vì một nguyên nhân khác nữa đó là không muốn để những người khác biết Harry cùng gia tộc Malfoy có quan hệ với nhau, điều này không có lợi cho kế hoạch của bọn họ sau này, vả lại Harry lúc đó còn nói chắc như đinh đóng cột rằng sẽ có cách riêng để quay về Hogwarts, thế mà đến giờ vẫn chưa trở về… Lẽ nào xảy ra chuyện gì?! Nhẹ nhàng vuốt ve đầu gậy chống, Lucius nhíu mày trầm tư một hồi, sau khi nghĩ đến các loại khả năng có thể xảy ra, hắn độn thổ khỏi trang viên, xuất hiện ở một bốt điện thoại công cộng của giới Muggle, ếm bùa lẫn lộn lên chiếc điện thoại, xong mới yên tâm cầm ống nghe gọi đến nhóm người lính đánh thuê mà hắn đã nhờ lắp đặt thuốc nổ ở nghĩa trang, đưa thêm tiền nhờ bọn họ tìm kiếm một thiếu niên chừng mười bốn, mười năm tuổi.

Lucius vì sao lại tìm tới đám lính đánh thuê quốc tế đó, điều này cũng là vì Harry. Lúc bọn họ lên kế hoạch tiêu diệt Chúa Tể Hắc Ám, thì Harry kiến nghị nên dùng loại bom điều khiển từ xa ( Mắt lạnh: tiểu Har bị đồng nghiệp văn ảnh hưởng không nhẹ a), Lucius lúc đó còn không cho đó là đúng, Chúa Tể Hắc Ám sao có thể bị thứ vũ khí của đám Muggle đó thương tổn, nhưng một Chúa Tể Hắc Ám không còn Trường Sinh Linh Giá nữa thì chắc là có thể, cho nên Lucius đến cuối cùng vẫn đồng ý với đề nghị của Harry, dù sao vẫn phải nể mặt cậu bé Chú Cứu Thế này chứ. Còn tìm ai đến làm những việc này, thì tìm chính những người Muggle được gọi là… lính đánh thuê đó làm, điều này cũng là Harry đề nghị, trong việc tìm kiếm đám lính đánh thuê đó, Lucius tốn không ít sức, người họ Malfoy từ trước tới nay làm việc đều cố gắng đạt được kết quả hoàn mỹ nhất, sau khi chi ra một khoản tiền lớn, Lucius mới tìm được một người nghe nói rất có tiếng trong giới lính đánh thuê quốc tế biệt danh là ‘Cáo hồng’. Tuy Lucius cũng không mấy hy vọng chuyện vũ khí Muggle có thể giết được Chúa Tể Hắc Ám thành công, nhưng mà khi mọi chuyện tiến triển, đám lính đánh thuê đó thực sự khiến Lucius kinh hỉ: Bọn họ có thể vô thanh vô tức lắp đặt bom ngay dưới mũi Chúa Tể Hắc Ám, thậm chí sau cùng còn có thể làm đúng theo yêu cầu của hắn, chỉ cho nổ một vùng nhất định, nói thật, thâm tâm Lucius còn có chút hối hận, nếu trên tờ giấy thỏa thuận giữa hai bên không phải ghi lặng lẽ lắp đặt bom trong một phạm vi nhỏ mà là ám sát Chúa Tể Hắc Ám, thì có phải tất cả mọi chuyện đều đơn giản hơn rồi không?!

Tận mắt chứng kiến Chúa Tể Hắc Ám, vị pháp sư hắc ám đáng sợ đến mức không một pháp sư nào dám gọi thẳng tên ra, lại chết dưới vũ khí của đám Muggle, Lucius bị đả kích không nhỏ, hắn tin là đám người từng là Tử Thần Thực Tử vẫn dựa vào mình cũng cảm thấy giống vậy, có điều bọn họ cho rằng đây là pháp thuật của Chúa Cứu Thế, đại khái lúc này vẫn đang ở nhà kinh nghi bất định đây! Nhưng mà Lucius là một người Malfoy, hắn rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình, sau đó tìm kiếm chỗ có thể lợi dụng, phải thừa nhận những… thứ này của Muggle nhiều lúc còn hữu dụng hơn nhiều mấy biện pháp của giới Pháp thuật, nói cách khác, thì Muggle còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng rất nhiều, chí ít bom của giới Muggle có thể làm được chuyện mà vị Bạch pháp sư vĩ đại nhất Dumbledore hơn mười năm trước vẫn không hoàn thành được —— tiêu diệt Chúa Tể Hắc Ám! Cho nên khi nghe đến Chúa Cứu Thế vẫn mất tích thì Lucius vẫn quyết định lần thứ hai thuê đám lính đánh thuê này, như vậy sẽ không khiến giới Pháp thuật chú ý vả lại cũng chỉ tốn một chút tiền là đủ, chút… tiền này đối với Lucius không là gì, còn đỡ hơn số Galleons hắn đổ vào Bộ Pháp Thuật mấy năm qua, không chỉ ít mà còn có ích hơn hẳn!

Đám lính đánh thuê này cũng không phụ sự kỳ vọng của Lucius, bởi vì Harry là ‘mất tích’ ở giới Muggle, cho nên tình huống của Harry rất nhanh được báo cáo cho cố chủ. Đối với bọn họ, vị cố chủ này cũng rất kỳ quái, luôn luôn đưa ra một khoản tiền lớn thuê bọn họ làm những việc rất nhẹ nhàng, hơn nữa vị cố chủ này khi liên hệ với bọn họ thì luôn gọi điện thoại, nhưng khi bọn họ phải liên hệ lại thì chỉ có thể dùng —— con cú mèo, rất thần kỳ, ở thời đại này lại dùng động vật để đưa thư, kẻ có tiền thường cổ quái vậy sao?! Lẽ nào dùng internet không nhanh và bảo mật hơn sao?! Nhưng mà những… điều này bọn chúng không cần quan tâm, hiển nhiên vị cố chủ này tương đương hài lòng với những việc chúng làm, có thể sẽ trở thành khách quen trong tương lai a, để thu được tín nhiệm từ cố chủ, đám lính đánh thuê này rất nhanh liền điều tra ra được Harry, kể cả ghi chép của cậu tại sở cảnh sát, kể cả địa chỉ số 4 đường Privet Drive cùng những việc cậu phải chịu từ nhỏ đến lớn tại đó, ngay cả trường tiểu học thầy cô đối đãi ra sao cũng điều tra một lượt, cố gắng biểu hiện hết thực lực của mình cho cố chủ xem.

Lucius nhìn con cú mèo cố sức mang theo một đống tư liệu bay đến, khóe miệng run rẩy, hơi híp mắt đọc… đám tư liệu dày cộp được cẩn thận gửi đến này, tất cả đều rất hữu dụng, sau đó viết một phong thư gửi cho Snape, tin là cậu Potter đây càng nguyện ý được Severus đến đón về a.

Còn Snape biết được tin tức của Harry, cũng không nguyện ý đi đối mặt cậu, chỉ là ở trước mặt tên chó ngu xuẩn kia nói ra Harry rất có khả năng đang ở nhà dì dượng cậu bé, bởi vì y biết tên Black ‘hiếu tử’ kia nhất định sẽ phóng đi điều tra thực hư.

“Ách… Chú Sirius?!” vừa tỉnh giấc, Harry liền nhìn đến người cha đỡ đầu chỉ biết bám dính lấy Remus đột nhiên xuất hiện tại nhà dì dượng của mình.

“Harry!” Đại cẩu trải qua một đêm lo lắng lòng nóng như lửa đốt, bây giờ mới nhìn đến đứa con đỡ đầu khả ái của mình, lập tức nhào tới.

“Ách… Sirius… buông ra…” Harry gian nan đẩy người cha đỡ đầu đang bày tỏ tình cảm quá khích của mình ra, cậu âm thầm cảm thấy có chút tiếc nuối là không phải Snape đến đón mình, “Con không nghĩ tới là chú sẽ tới đón con.” Harry vốn định chờ qua vài ngày, tâm tình dượng Vernon đỡ hơn, không nhốt cậu trong phòng nữa thì sẽ lẻn ra gọi xe đò Hiệp sĩ quay về Hogwarts, nhưng không nghĩ tới ngay sáng sớm hôm sau lại thấy được Sirius xuất hiện ở đây, lẽ nào chú Sirius thực sự đánh hơi mà đến?! (Mắt lạnh: đó là cha đỡ đầu của ngươi chứ có phải chó đâu, vả lại cho dù là chó nghiệp vụ cũng không có cái mũi thính đến vậy a! Cách xa thế vẫn tìm được!)

“Dĩ nhiên là bởi vì cha đỡ đầu của con rất thông minh rồi.” Sirius vô cùng đắc ý nói, “Tên Snivellus kia còn dám cười nhạo con bởi vì sợ cuộc thi đấu mới trốn về nhà người thân ở Muggle, ta lúc đó liền nghĩ tới đến đây xem thử, Harry… Con không phải thật sự trốn về đây đấy chứ?”

Harry nghe xong Sirius nói tâm khẽ động, có chút thất vọng khi người kia rõ ràng biết cậu ở đâu lại không đến đón, tức giận đáp: “Dĩ nhiên không phải, con vừa động vào Chiếc Cốc Lửa thì liền bị kéo đến một khu nghĩa trang ở làng Hangleton, Chiếc Cốc Lửa đó hóa ra lại là Khóa cảng, sau đó Voldemort sống lại ngay trước mắt con, tiếp sau không biết tại sao lại xuất hiện một vụ nổ lớn giết chết hắn, con may mắn còn sống, nhưng không cách nào quay lại giới Pháp thuật, cứ thế bị đám người nghe tiếng nổ chạy đến đưa vào đồn cảnh sát… Cảnh sát là những người làm công việc giống như những Thần Sáng ở giới Pháp thuật ấy, vì không thể liên hệ cho chú, nên con chỉ có thể nói ra địa chỉ cùng số điện thoại của dượng Vernon, rồi được dượng đón về đây.”

“Con có thể sử dụng lò sưởi a, quán Cái Vạc Lủng ở London chắc con phải tìm được chứ, hoặc là dùng đũa phép của con gọi xe đò Hiệp sĩ ra.” Sirius sờ sờ đầu, thấy con đỡ đầu của mình còn sống khỏe mạnh không khỏi cảm thấy may mắn.

“Sirius, chú nghĩ trong khi tham gia cuộc đấu con còn mang theo bảng Anh hay Galleons được sao?” Harry khóe miệng run rẩy.

Đúng nha, ai sẽ ở trận đấu mang theo những… thứ vướng chân tay đó! Sirius cười gượng nói, “Thôi Harry chúng ta mau trở về đi, tất cả mọi người đều rất lo lắng cho con.”

“Sirius, chú vào bằng cách nào, dì dượng con không làm khó chú sao?” Harry lúc này mới nhớ tới vấn đề này.

“Bọn họ… Bọn họ còn đang hưởng lạc cùng đứa con bảo bối của họ kìa!” Vừa nhắc tới gia đình Dursley khuôn mặt Sirius lập tức lại hầm hầm, làm Harry khó mà tin tưởng được tình cảnh ba người nhà dượng có thể ‘an bình’ như lời Sirius nói.

“Chú không làm gì họ chứ?” Harry thăm dò hỏi, cậu cũng không muốn Sirius lại gây chuyện phiền phức gì, vả lại đối với gia đình Dursley, Harry vẫn cảm thấy rất phức tạp, mặc dù bọn họ ngược đãi cậu, nhưng mà lần này là dượng Vernon đón cậu từ đồn cảnh sát về, tuy rằng dượng cũng không mấy tình nguyện. Cậu không thích bọn họ, mong có thể cách bọn họ càng xa càng tốt, nhưng thế cũng không có nghĩa cậu hy vọng bọn họ bị pháp sư làm hại, dĩ nhiên một chút đùa vui thì cũng có thể chấp nhận a.

“Bọn họ dám đem con nhốt trong căn phòng nhỏ thế này, ta chỉ đem bọn họ nhốt tại phòng khách xám hối chút thôi, yên tâm, chú sẽ không hại bọn họ!” Gương mặt Sirius thoáng vặn vẹo, hắn biết Harry ở nơi này bị đối đãi không ra gì, nhưng lại không ngờ rằng bọn họ lại dám đem Harry nhốt vào trong phòng, đám… Muggle chết tiệt đó, bọn họ sao dám!

Chí ít lần này cửa sổ không có bị khóa. Harry rất thức thời không nói ra những lời này, cậu giục Sirius đưa mình rời đi, lúc đó giáo sư vì đỡ cho cậu mà bị thương rất nặng, lẽ nào vì vết thương trên người thầy ấy quá nặng?! Cho nên mới để Sirius tới đón cậu?! (Mắt lạnh: Cho dù giáo sư không có bị thương cũng sẽ không tới đón ngươi, không nên huyễn tưởng, tiểu Harry!)

~~ Hết chương 74~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play