Đến khi vị dũng sĩ thứ tư bước vào Đại Sảnh Đường thì những học sinh trong trường Hogwarts từng biết đến Harry đều không khỏi ngây ngẩn nhìn cậu, dạo gần đây cách ăn mặc của Harry đã dần dần khá hơn trước, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở mức giống như mọi học sinh bình thường khác, tuy nhiên đêm nay cách ăn mặc của cậu lại khiến cho những người có mặt tại đây cảm thấy vô cùng tao nhã như một quý công tử thực thụ: Cậu mặc một thân lễ phục trường bào màu xanh sậm nhìn qua cũng biết là được may từ loại vải pháp thuật cao cấp, mặt trên trường bào còn xen lẫn những đường ám văn màu bạc dưới ánh đèn thấp thoáng tạo thành những tia lưu quang, nhìn chung trường bào cũng không quá mức hoa lệ; màu xanh ôn nhu kết hợp với màu đen từ hắc diệu thạch trên cúc áo cổ tay, áo bào, hay mặt dây chuyền, viền cổ áo, vốn là những vị trí không dễ nhìn đến, nhưng lại giống như những ánh sao ẩn hiện, càng giúp Harry tăng thêm vài phần tao nhã.

Mà đứng bên cạnh cậu lúc này, người bạn nhảy của Harry cũng toát lên vẻ tôn quý hòa hợp với cậu: Cô mặc trên thân bộ váy dạ hội dáng cổ Hy Lạp màu xanh nhạt, kết hợp với vòng đeo tay hình rắn màu vàng nhạt cùng vòng cổ bằng hồng ngọc khiến vẻ đẹp cao quý của cô càng thêm nổi bật, mái tóc quăn được chiếc vòng ngọc lục bảo cố định sau vành tai, có thể nói vẻ phòng tình toát lên từ cô lúc này khiến nhiều người ngạc nhiên khi chưa từng nhận ra ở cô trước đó, đây mới là lý do chính khiến vẻ mặt mọi người trong Đại Sảnh Đường cứng ngắc.

Harry dẫn theo người bạn nhảy – ở một mức độ nào đó – kinh dị của mình cùng những vị dũng sĩ khác đi đến bàn ăn lớn đặt giữa sảnh đường, các vị giám khảo cũng đang ngồi ở đó, đối với ánh nhìn cổ quái của mọi người Harry cảm thấy vô cùng thú vị, quả là hiệu ứng ngoài dự liệu khi cậu quyết định mời vị ‘tiểu thư’ này làm bạn nhảy.

“Chào, Harry, thật sự làm người khác giật mình đó!” Hermione – vị bạn nhảy xinh đẹp của quán quân trường Durmstrang lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vốn biết chút nội tình liền nhẹ nhàng bắt chuyện với Harry, rồi nhân lúc mọi người không chú ý trừng mắt nhìn cậu.

“Bồ cũng khiến người khác giật mình không kém, Hermione.” Harry mỉm cười kéo ghế ngồi giúp bạn nhảy của mình, “Ban đầu mình cũng không nhận ra bồ, hôm nay bồ thật sự rất xinh đẹp.”

“Cảm tạ.” Nghe Harry ca ngợi Hermione đắc ý nói lời cảm tạ, bất kể người nữ sinh nào cũng luôn đặc biệt chú ý tới dung mạo của mình. Thật vậy, ngày hôm nay Hermione thoạt nhìn khác hoàn toàn so với thường ngày: Không biết cô dùng cách gì khuất phục mái tóc của mình, khiến cho nó không còn rối bời mà trở lên mượt mà óng ả, được chiếc kẹp tóc bằng ngọc trai quấn thành búi cố định sau đầu, một vài lọn tóc được cố ý uốn vòng thả trước trán, khiến cô hoàn toàn khác lạ. Cô mặc trên mình một bộ váy dạ hội đang rất thịnh hành trong giới pháp sư được may bằng loại vải gì đó màu xanh lơ của hoa nhạn lai hồng và khiến cô trông bồng bềnh như một đám mây trời, một vài chi tiết đã được sửa đi cho phù hợp với thẩm mĩ giới muggle, giúp cô tôn lên vòng eo mảnh khảnh, cùng những đường cong thanh nhã quyến rũ tươi mới của một thiếu nữ mười lăm tuổi.

“Harry, không nghĩ tới trò lại mời Poppy làm bạn nhảy của mình, cũng đã nhiều năm rồi, ta chưa được nhìn đến Poppy mặc trang phục dạ hội thêm lần nào nữa.” Harry cùng Hermione nói chuyện dường như đã đánh vỡ cục diện bế tắc, tiếp sau Dumbledore liền hướng Harry mỉm cười nói, dáng cười của ông còn mang theo chút hoài niệm.

“Con… McGonagall giáo sư nói phải mời được một người bạn nhảy… Con lại không biết khiêu vũ, nếu mời bạn nhảy…” Harry ngượng ngùng cúi đầu, thói quen gãi gãi đầu, “Con ở bệnh xá nhắc đến chuyện này, bà Pomfrey nói có thể giúp con chuyện này, cho nên… Con rất cảm kích…”

“Anh khẳng định có rất nhiều nữ sinh nguyện ý trở thành bạn nhảy của em mới đúng!” Percy Weasley đến tham dự vũ hội thay ngài Crouch nhịn không được ngắt lời, tuy rằng lúc còn đi học anh chàng cũng rất ít phải đến bệnh xá, nhưng uy danh của vị nữ vương bệnh xá đối với mỗi người Gryffindor vẫn đều tràn đầy uy hiếp, khiến anh chàng có chút mất tự nhiên.

“Vì nhiều nên mới đáng sợ!” Harry nhỏ giọng nói thầm, với lại nếu cậu mời những nữ sinh đó làm bạn nhảy, Severus chắc chắn sẽ hiểu lầm, một người tính tình biệt nữu như Severus, phải ngăn chặn tất cả những khả năng hiểu nhầm khi chúng còn ở trong trứng nước. Bà Pomfrey chính là sự lựa chọn mà cậu phải vắt hết óc suy nghĩ thật lâu mới tìm ra được, tuổi tác của bà cùng chuyện bà đã kết hôn có thể giúp giáo sư của cậu không hiểu lầm (Mắt lạnh: Giáo sư còn chưa phải của ngươi!), hơn nữa bà Pomfrey còn nhìn ra được cậu đối Severus có ý đồ, là một người xuất thân từ Slytherin bà chắc chắn sẽ không đem chuyện… không mấy trọng yếu này nói cho vị lão nhân vẫn luôn quan tâm cậu, cũng sẽ ủng hộ cậu theo đuổi Severus, cho nên toàn bộ Hogwarts bà là sự lựa chọn hoàn hảo nhất đối với cậu.

Vì sao không mời Severus tham gia vũ hội Giáng Sinh? Harry len lén liếc mắt nhìn sang… một bàn ăn khác dành cho giáo ban, vị giáo sư âm trầm vẫn mặc một thân hắc bào ngồi đó, cậu thoáng thở dài, cậu bắt buộc phải từ bỏ ý tưởng hấp dẫn này. Trước không nói đến sự xuất hiện của Severus sẽ khiến mọi người hoảng sợ cỡ nào, quan trọng hơn là với cá tính của Severus căn bản sẽ không bao giờ nhận lời mời tham gia vũ hội với học sinh của mình, cho dù Harry rất nguyện ý nhảy nữ bước – -!.

Trong bữa tiệc, Hermione thích thú thảo luận với Krum về ngôi trường Durmstrang của anh ấy, Harry cũng rất vui khi thấy bạn tốt của mình có quan hệ tốt đẹp với vị cầu thủ nổi tiếng thế giới này, qua vài lần tiếp xúc ngắn ngủi với vị quán quân trường Durmstrang, Harry có thể cảm thụ được người này tuy âm trầm, nhưng rất trầm ổn, cùng Hermione ở chung rất hợp. Vả lại một khi Hermione đã bận rộn việc… yêu đương rồi, thì cậu sẽ không cần cả ngày lo lắng người bạn tốt quá nhạy cảm này sẽ phát hiện ra đối tượng theo đuổi của mình là ai nữa. Nhưng mà, với một người bạn tốt như Hermione, cô ấy cho dù có bận việc… yêu đương thì chắc chắn cũng sẽ rút ra thời gian giúp đỡ bạn tốt của mình a!

Harry cảm thấy thật bi thương, vì sao chỉ một bộ lễ phục Giáng Sinh thôi cũng khiến Dumbledore muốn tìm hiểu, nó có chút hơi hướng quý tộc thì sao chứ, đây là quà sinh nhật của gia đình Malfoy, có xa hoa một chút cũng dễ hiểu, vả lại đây là quà sinh nhật của cậu, liên quan gì đến ông ta chứ, lẽ nào một bộ lễ phục cũng có thể nhấc lên quan hệ gì đó với Chúa Tể Hắc Ám?! May mắn bà Pomfrey giúp cậu giải vây, cùng với Percy cằn nhằn không ngừng cũng giúp cậu cản Dumbledore phần nào. Bữa ăn không mấy thoải mái cuối cùng cũng chấm dứt, Dumbledore huy động đũa phép, khiến cho những bàn ăn dịch sát vào góc tường, rồi lại phù phép ra một sân khấu được nâng cao phía bức tường bên phải Đại Sảnh Đường, trên sân khấu xuất hiện một bộ trống, nhiều cây đàn ghi ta, một cây sáo, một cây đại hồ cầm, cùng một số kèn túi, ban nhạc Quái Tỷ Muội mà Dumbledore mời đến bước lên sân khấu, rốt cục, vũ hội Giáng Sinh mà mọi người mong đợi cũng chính thức bắt đầu!

“Được rồi, Potter, hiện tại nếu như trò muốn đi nơi khác, vẫn còn kịp đấy.” ngay khi kết thúc điệu vũ mở đầu, bà Pomfrey buồn cười nhìn vẻ mặt không yên lòng của Harry.

“Nhưng mà, còn bà…” Harry có chút chột dạ liếc về phía cửa ra vào, thầm nghĩ bản thân nếu cứ đi như vậy thật không hay, dù sao mọi người ở đây, kể cả Dumbledore dường như cũng không ai nguyện ý mời vị hộ sĩ bệnh xá này khiêu vũ.

“Ta cũng phải quay về bệnh xá chuẩn bị một ít siro nâng cao tinh thần,” Bà Pomfrey nheo mắt nguy hiểm nhìn đám đông khiêu vũ giữa sàn nhảy, “Ta nghĩ sau đêm nay có rất nhiều người sẽ cần đến nó.”

Harry âm thầm mặc niệm một chút đám đồng học vẫn đang vui vẻ trên sàn nhảy của mình, siro nâng cao tinh thần đặc chế của bà Pomfrey luôn có hương vị rất đặc biệt a. Sau đó cậu hướng bà Pomfrey cảm kích cúi đầu, rồi chạy theo hướng bà Pomfrey vừa chỉ…

~~ Hết chương 61 ~~

/

/

/

Tiểu kịch trường: Về bộ lễ phục của Harry.



Đó là sau khi Harry đến thăm Malfoy trang viên, Narcissa tìm được Lucius.

“Lucius, quá một đoạn thời gian sẽ đến sinh nhật biểu đệ của em, nếu quan hệ giữa đôi bên đã dần chuyển biến, thì quà sinh nhật lần này nhất định phải chuẩn bị, cái này là thuộc về vấn đề lễ tiết!”

“Cissy, vậy em chuẩn bị làm gì nào?”

“Nghe nói lần này Hogwarst sẽ tổ chức cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật, theo truyền thống, sẽ tổ chức vũ hội Giáng Sinh, đứa nhỏ kia nhất định là không biết chuẩn bị lễ phục vũ hội như thế nào, biểu đệ của em vì vậy cũng không thể làm tròn trách nhiệm người giám hộ. Hay là Lucius, anh đưa tặng một bộ lễ phục trường bào đi, còn em sẽ tặng phụ kiện phối hợp với bộ lễ phục, còn con rắn nhỏ của chúng ta sẽ tặng một bộ sản phẩm chăm sóc sắc đẹp.” Narcissa hai mắt tỏa sáng, “Một chiếc thắt lưng trong bộ sưu tập mới nhất từ Pháp cũng không sai, tiếc là anh cùng con rắn nhỏ đều không thích mấy thứ đó.”

Nghe giọng nói tràn ngập tiếc nuối của Narcissa, Lucius không khỏi toát mồ hôi lạnh đầy trán, “Cissy, anh đã nói một người Malfoy sẽ không cần dùng loại thắt lưng tôn vòng eo thiên hướng nữ tính như thế, nếu em nghĩ nó phù hợp làm quà sinh nhật cho Potter, thì mau chuẩn bị đi thôi.” Nhường tai họa cho người khác so với chính mình chịu tốt hơn, ta không có ý kiến!

“Anh đồng ý sao, anh yêu? Vậy em phải đi chuẩn bị!” Narcissa cười tươi rạng rỡ như nắng sớm tỏa sáng, “Màu xanh chắc chắn sẽ rất phù hợp với cậu bé… Trang sức phối hợp thì nên dùng hắc diệu thạch cùng ngọc lục bảo… Như vậy vừa tao nhã vừa đường hoàng… rất phù hợp tính cách cậu bé… Thật muốn nhìn một chút hiệu quả… Hay là chúng ta bảo con rắn nhỏ chụp một kiểu ảnh mang về, Potter chắc chắn sẽ không cự tuyệt…”

~~ Hết tiểu kịch trường ~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play