“Harry Potter.”
Vốn không khí đại sảnh đường Hogwarts đang tràn đầy sung sướng trong nháy mắt bỗng nhiên tĩnh lặng như rơi xuống đáy mồ, tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Dumbledore cùng Chiếc Cốc Lửa bên cạnh ông, không phải đã tuyển xong ba người dũng sĩ rồi sao? Vì sao Chiếc Cốc Lửa còn tỏa ra tấm giấy da dê nữa? Không phải đã hạn chế từ 17 tuổi trở lên sao? Harry Potter không phải mới 14 tuổi sao? Một đống nghi vấn không ngừng xuất hiện trong đầu đám học sinh ngồi trong đại sảnh đường. Không có một tiếng vỗ tay nào vang lên, ngược lại một trận ồn ào bắt đầu lan tràn khắp đại sảnh, tâm tình đám học trò đều lặng lẽ dấy nên một loại phẫn nộ không rõ nguyên do, tất cả mọi người đều nhướn cao cổ nhìn sang bàn ăn Nhà Gryffindor tìm kiếm thân ảnh Kẻ Được Chọn.
Dumbledore đứng bên bàn ăn giáo viên lần đầu tiên mất đi nụ cười hiền lành thường trực trên mặt, ông thanh thanh yết hầu, nghiêm túc nhắc lại nội dung tấm giấy da dê trên tay: “Harry Potter.”
“Thề có Merlin, hiệu trưởng Dumbledore, Harry tuyệt đối không có đem tên mình ném vào Chiếc Cốc Lửa, con có thể bảo chứng! Đây chắc chắn là một âm mưu, một âm mưu nhằm vào Harry!” Hermione rốt cục từ kinh ngạc bừng tỉnh lại, cô có lý do tin tưởng Harry không hề đem tên mình bỏ vào Chiếc Cốc Lửa, cậu ta hẳn đã liên tục một ngày đêm không ngừng nghiên cứu những cuốn sách cô đưa từ ngày hôm qua, thậm chí đến tiệc tối này cũng không tham gia.
Hermione thanh âm bén nhọn giống như một tảng đá rơi xuống mặt hồ phẳng lặng tạo lên tầng tầng sóng, tất cả mọi người đều ngoài ý muốn nhìn cô nữ sinh dũng cảm đứng lên cất tiếng, cũng rất nhiều người đã phát hiện ra Kẻ Được Chọn không tham gia tiệc tối ngày hôm nay sau khi tìm kiếm khắp bàn ăn nhà Gryffindor cũng không thấy thân ảnh cậu ta.
Dumbledore nghe Hermione nói cũng rất ngoài ý muốn, nhưng ông không có biểu hiện gì ra ngoài mặt, sau một khắc đã khôi phục lại nụ cười hòa ái như trước, “Granger, trò có thể nói cho mọi người biết Potter hiện tại đang ở đâu không, vô luận thế nào, chúng ta trước tiên vẫn phải tìm được cậu bé.” Dumbledore hiển nhiên cũng đã phát hiện Harry vắng mặt.
“Harry hiện tại hẳn là đang ở trong ký túc xá đọc sách, nói đúng ra, cả ngày hôm nay cậu ấy đều ở đó đọc sách, bắt đầu từ lúc con đưa sách cho cậu ấy ngày hôm qua. Harry căn bản không có thời gian, ngay cả cơm trưa đều là con đem vào cho cậu ấy… Đây là một âm mưu! Con đọc qua rất nhiều sách liên quan đến thi đấu Tam Pháp Thuật, trước đây cuộc thi bị ngừng là do số người tử vong quá nhiều… Harry chỉ là một học sinh năm thứ tư tham gia cuộc thi này rất nguy hiểm, có người muốn nhân cuộc thi này gây bất lợi cho Harry!” Hermione mở miệng, cường ngạnh nói, bởi vì lời cô nói, một số học sinh trong đại sảnh đường đã bắt đầu miên man suy nghĩ.
“Granger, sự quan tâm của trò với đồng học thực sự khiến người khác cảm động, kế tiếp chúng ta sẽ thử thương lượng rồi tìm ra biện pháp giải quyết. Mời trò ngồi xuống, được không?” Dumbledore trấn an nói, sau đó ông quay đầu nhẹ giọng phân phó gì đó với viện trưởng Gryffindor, chỉ thấy giáo sư McGonagall vội vã đứng lên bước đi. Sau đó, Dumbledore không chút để ý đến những ánh mắt khát vọng được giải đáp của đám học sinh liền tuyên bố tiệc tối kết thúc, rồi trước ánh mắt bất mãn của bọn họ cùng các vị giáo sư và những khách mời bước qua cánh cửa sau bàn ăn giáo viên, các vị dũng sĩ được tuyển ra đều đang ở nơi đó đợi giám khảo tiến tới tuyên bố quy tắc cuộc thi.
Khi Harry theo chân giáo sư McGonagall tiến căn phòng này thì liền thấy vị nữ hiệu trưởng có hình thể luôn khiến người người ghé mắt trường Beauxbatons cùng vị hiệu trưởng trường Durmstrang đang kịch liệt tranh luận gì đó với hiệu trưởng Dumbledore, vị bộ trưởng Thể dục Thể thao của Bộ Pháp Thuật thì vẻ mặt khoái trá đứng bên cố gắng chen vào vài lời, Severus thì đứng ở một góc khuất bóng khiến người khác không thể nhìn đến biểu tình của hắn lúc này, Krum cầu thủ Quidditch nổi tiếng vẻ mặt âm trầm đứng dựa bên lò sưởi, mà vị nữ sinh trường Beauxbatons mà Ron luôn miệng khen là mỹ nhân chính đang cùng Cedric tự nhiên hàn huyên, những bức tranh trong phòng đều đi khỏi khung tranh của mình sang tụ tập với nhau khe khẽ nói nhỏ, toàn bộ căn phòng phối hợp với nhau mang theo chút cảm giác quỷ dị mà hài hòa.
“Dumbledore, ta đã đem Potter tới đây rồi.” giáo sư McGonagall bước vào hiển nhiên đánh vỡ sự hài hòa này, tất cả mọi người trong phòng đều quay đầu nhìn về phía Harry.
Dưới phần đông ánh mắt không mấy thiện ý khiến Harry không được tự nhiên động đậy, lặng lẽ lui về phía sau hai bước, lúc này, những kỹ xảo theo đuổi bạn gái mới đọc tràn ngập đầu óc giúp cậu thanh tỉnh một chút.
“Ah ha, dũng sĩ của chúng ta đã tới đủ rồi, như vậy, Barty, chúng ta có thể bắt đầu tuyên bố quy tắc trận đấu được rồi!” Ludo Bagman khoái hoạt nói, y hẳn là người cao hứng nhất trong số những người có mặt trong phòng.
“Không, Hogwarts không thể có hai người dũng sĩ, điều này không công bằng!” Maxime phu nhân ngạo mạn quét mắt nhìn một lượt những người ở trường Hogwarts.
“Không sai, trường chủ nhà có hai vị dũng sĩ —— lẽ nào ta chưa tỉ mỉ đọc kỹ nội dung cuộc thi sao?!” Karkaroff nở nụ cười băng lãnh, “Trong ấn tượng của ta, thì ông nói không ai chưa đủ tuổi có thể bước qua Lằn Tuổi cơ mà, Dumbledore. Chúng ta phải chọn thêm hai vị dũng sĩ nữa cho hai trường còn lại.”
“Ách… Con có thể quấy rầy một chút được không?” Đầu óc Harry hiện nay vẫn ở trong trạng thái trì độn, “Cái kia dũng sĩ… là cái gì?!”
Câu hỏi của Harry lập tức khiến vẻ mặt những người ở đây trở nên cổ quái, đại bộ phận dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn kỹ nam hài, ý đồ từ đó tìm ra chút dấu vết của một lời nói dối.
“Potter, đúng không? Ngươi đang giả ngu sao? Dũng sĩ là cái gì ngươi sao có thể không biết?” Vị nữ sinh mỹ nhân nhíu mày nhìn Harry, ngữ khí tương đương ngạo mạn.
“Cái này ta đương nhiên biết,” Harry trảo trảo tóc, “Ý của ta là dũng sĩ với ta thì có cái gì quan hệ? Ta chỉ là một học sinh năm thứ tư, cho dù ta không có tham gia tiệc tối ngày hôm nay, cũng không đến mức bị viện trưởng của ta kéo đến đây đi?!”
Harry nói càng khiến vẻ mặt những người ở đây thêm cổ quái, chỉ có Snape biết được chút ít tình huống đứng ở góc khuất bóng lặng lẽ đảo tròn con mắt, tên tiểu hỗn đản chết tiệt này bây giở còn giỏi chế tạo cục diện có lợi cho bản thân mà không để lại chút vết tích nào.
“Nga, đương nhiên, không hề nghi ngờ, Potter ngươi hiện tại là vị dũng sĩ thứ tư của cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật lần này, cũng là vị dũng sĩ trẻ tuổi nhất.” Ludo Bagman kiêu ngạo tuyên bố.
“Ta nói rồi việc này đối chúng ta không công bằng, trường chủ nhà có những hai vị dũng sĩ!” Karkaroff trong mắt hàn ý càng thâm, ánh mắt y lúc này giống như một con độc xà gắt gao nhìn chằm chằm Kẻ Được Chọn trong truyền thuyết.
“Xin lỗi”, Harry lần thứ hai thử chen vào nói, “Đầu tiên ta căn bản không có đem tên bỏ vào đó, hơn nữa hiệu trưởng Dumbledore không phải đã thiết lập Lằn Tuổi sao? Ta vì sao phải gánh chịu hậu quả việc ta căn bản không có làm?!”
“Ngươi không muốn làm dũng sĩ?! Một đứa trẻ ở tuổi này lại không muốn được đến vinh dự còn có 1000 Galleons tiền thưởng?!” Maxime phu nhân ánh mắt bén nhọn nhìn Harry, nói thật, bà cũng có chút hoài nghi, nhìn biểu tình đứa nhỏ này thế nào cũng không thấy được một tia cảm kích.
“1000 Galleons, rất nhiều sao? Còn chưa đủ mua hai đóa hoa Ánh Trăng, 30 g chất độc mai rùa cũng đã gần 800 Galleons , một chiếc sừng Bạch Kỳ Mã 100 tuổi cũng cần hơn 5000 Galleons…” Trải qua Snape dạy dỗ Harry phản xạ nói ra một tràng, “Vinh dự, Hogwarts đã có Cedric học trưởng rồi, như vậy nhất định sẽ không thua, càng không cần một học sinh mới học năm thứ tư như ta đến vướng chân anh ấy.”
Harry nói khiến Dumbedore cùng McGonagall đồng thời run rẩy khóe miệng, hai người cùng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía vị giáo sư Độc Dược đang đứng trong góc khuất, vị giáo sư Độc Dược tâm tình tốt giả cười, giảo hoạt nói: “Ta phát hiện chép sách càng thêm có lợi cho Potter ghi nhớ một chút tri thức thường dùng hơn mà thôi, ngươi xem chỉ là chép 50 lần, Potter cũng đã đem cuốn《 Phân loại những dược liệu quý hiếm 》nhớ kỹ rồi.”
《 Phân loại những dược liệu quý hiếm 》?! Cedric nhớ rõ mình từng ở thư viện trường thấy qua tựa sách này, hình như dày chừng nửa thước Anh. Lúc này anh chàng vốn đang có chút khó chịu khi bị vị học đệ này đoạt phong thái cũng không khỏi dùng ánh mắt thương hại nhìn Harry, 50 lần, bây giờ anh đã hoàn toàn tin tưởng vị học đệ đáng thương này không đem tên quăng vào Chiếc Cốc Lửa, nhất định là ai đó đã giở trò đùa dai, sao chép 50 lần, anh không nghĩ Harry còn có tinh lực bày ra loại chuyện này, thảo nào gần đây luôn thấy cậu bé ở đại sảnh đường dùng cơm vội vã.
Sau cùng, vô luận Harry cỡ nào không tình nguyện, căn cứ pháp thuật khế ước, cậu cũng phải tham gia trận đấu, làm vị dũng sĩ thư tư, nhưng mà bởi vì biểu hiện của cậu, ba vị dũng sĩ khác tham dự cũng không bài xích kết quả này. Cedric thậm chí còn vỗ vỗ vai cậu coi như cổ vũ học đệ, cũng nhắc nhở cậu nhất định phải chú ý an toàn, Delacour vốn cao ngạo lúc rời đi khó có được đối cậu mỉm cười thân mật, Krum vẻ mặt âm trầm cũng hơi gật đầu coi như chào hỏi.
Snape quan sát mọi thứ không khỏi mím chặt môi, ngực không muốn thừa nhận cũng không được tên tiểu hỗn đản luôn rước lấy phiền phức này ngày hôm nay đem chuyện bất lợi hoàn toàn xoay chuyển, rất có phong thái của một Slytherin, làm được cũng không tệ lắm!
~~ Hết chương 54 ~~