Lần này Cúp Quidditch thế giới do Anh quốc tổ chức, Bộ Pháp Thuật an bài trận đấu diễn ra ở một khu cắm trại tách rời khỏi con mắt của muggle, dĩ nhiên nơi mọi người tụ tập sẽ không thể ở khách sạn hay quán trọ, hơn nữa cũng có không ít pháp sư ngoại quốc đến xem trận đấu đều là nhập cảnh trái phép, bởi vậy Bộ Pháp Thuật chuẩn bị sân đấu Quidditch ở bên cạnh một khu cắm trại. Mọi pháp sư dù là trong hay ngoài nước đều dựa vào cơ hội tụ tập cùng nhau này, khoe ra những thứ mình có, những… thứ này cụ thể là phong cách trang trí lều trại, tối thiểu là bên trên đặt thêm một ống khói, hay những chiếc chong chóng khổng lồ v…v… , thế nhưng cũng có những người còn khoa trương hơn, đem lều trại biến thành giống như một tòa thành nhỏ, với ba tầng lầu, một đài vọng lâu, trước lều còn có vườn hoa, suối phun nước… , khiến một người đối với giới pháp thuật hiểu biết không nhiều lắm như Harry mở rộng tầm mắt, bất quá có một căn lều vẫn khiến Harry vẻ mặt hắc tuyến đó là của gia đình Malfoy, căn lều màu trắng tinh khiết mang theo phong cách cổ điển với tấm rèm nhẹ nhàng trước cửa lều thỉnh thoảng theo gió lay động, ngoài lều còn có một cây to tỏa bóng râm cho người ngồi hóng mát, một đám chim công nhàn nhã dạo chơi quanh lều, Harry có thể khẳng định đám chim công này chính cậu đã nhìn thấy trong vườn nhà Malfoy hôm đến đó thăm hỏi. Đương nhiên Sirius cũng có ý đem lều trại xa hoa được cất giấu từ lâu của gia tộc Black đến khoe một phen, nhưng mà Harry sống chết ngăn cản, cậu thà rằng ở trong căn lều vẻ ngoài phổ thông mà thoải mái, còn hơn ở trong một căn lều tựa như chim công xòe đuôi kia, làm ơn chứ cậu chẳng có hứng thú.
Ở chỗ cắm trại lúc này, Harry gặp rất nhiều bạn học trong trường, bất quá Slytherin chiếm đa số, mọi người trong Gryffindor đại đa số phải chờ đến trận chung kết đoạt cúp mới có thể tới, dù sao vé xem toàn bộ cúp Quidditch thế giới cũng không phải dễ kiếm, hơn nữa cũng tương đương đắt đỏ. Vốn Harry có mời Hermione đi cùng, nhưng mà thứ nhất cô đã chót nhận lời mời của Ron, thứ hai cô cũng không hứng thú mấy chuyện một đám người ngồi trên chổi thần bay qua bay lại, mà gia đình Ron cũng chỉ có vé mời xem trận chung kết. Harry thực ra cũng đã chạm mặt Draco Malfoy ở khu cắm trại, bất quá hẳn y hẳn là đã được cha bày mưu chút ít, Draco nhìn thấy Harry chỉ là không được tự nhiên hừ một tiếng liền lập tức ly khai, Malfoy phu nhân ngược lại còn mang theo điểm tâm tìm đến lều của bọn họ, bên ngoài tỏ vẻ hoàn toàn không chịu thua kém đường đệ của mình, nhưng thực tế là đến khuyên bảo Sirius vì gia tộc Black mà nhanh chóng quyết định chuyện đại sự, còn mang theo một ít tư liệu của những tiểu thư đến từ những gia tộc tinh khiết, kết quả, đương nhiên bị Sirius không chút biết ơn rít gào đuổi ra khỏi lều.
“Sirius, kỳ thực cô nói cũng không sai, tuổi tác của chú cũng không còn nhỏ, cũng đến lúc lo lắng chuyện thành gia!” Harry nhìn Sirius tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, lại nghĩ đến những lời dì Narcissa nói cũng có lý, tính tình Sirius như vậy cũng nên có ai đó đến chiếu cố, đều không vì vấn đề nỗi dõi gia tộc Black, mà là Sirius sống trong ngục Azkaban nhiều năm như vậy, thân thể khôi phục cũng không thể so với trước kia, khẳng định không thể đảm nhiệm công tác Thần Sáng như trước kia, quản lý gia nghiệp y cũng không hiểu mà cũng không muốn học, còn không bằng sớm lập gia đình một chút.
“Sao đến con cũng nói như vậy?! Ta hiện tại chỉ nghĩ đến ngươi —— nuôi lớn đứa con của James, chuyện khác ta cái gì cũng không muốn nghĩ, tài sản của gia tộc Black sau này tất cả đều để lại cho con, con chính là con của ta, con đỡ đầu của Sirius Black!” Sirius trịnh trọng tuyên bố.
Tuy rằng nghe Sirius nói rất cảm động, nhưng Harry vẫn kiên trì suy nghĩ của mình, không thể để mặc Sirius tiếp tục vô tâm không phế như thế này nữa, “Sirius, con nói chuyện chú kiếm cho con một vị giáo mẫu cũng không phải để kế thừa gia tộc Black, chú cũng biết con chẳng hề để tâm chuyện đó, con chỉ là mong sau này chú có người chiếu cố, mà đều không phải giống như lần trước xảy ra chuyện với gia tinh, chú chỉ biết trốn đến Hogwarts, con mong có một người có thể luôn ở bên cạnh chiếu cố, cùng chú chia sẻ lo lắng gian nan.”
“Harry, con không cần phải…” Sirius cảm động, con đỡ đầu của mình thật đúng là tri kỷ, hoàn toàn vì mình mà suy nghĩ.
“Remus, thế nào?”
Những lời này của Harry có thể nói giống như sấm sét giữa trời quang, Sirius lập tức trừng lớn mắt, có chút lắp bắp nói: “Mơ… mơ mộng… ngớ ngẩn, cùng cậu ta có… cái gì quan hệ?!”
Nhìn khuôn mặt Sirius đỏ bừng, điệu bộ lắp bắp, Harry loan loan khóe mắt, tâm tình vui vẻ giải thích: “Con thấy Remus cũng không sai, hai người từ khi còn đi học đến giờ ở chũng cũng rất không sai, con tin là hai người ở chung với nhau so với ở bên bất kỳ người phụ nữ nào cũng cảm thấy khoái trá hơn hẳn, hơn nữa tính tình Remus cũng rất tốt, con người lại cẩn thận tỉ mỉ, nhất định có thể chiếu cố chú chu đáo…”
Sirius ngốc lăng nhìn Harry đếm từng ngón tay ra những điểm tốt của Remus, mơ mộng ngớ ngẩn sao? Y chưa bao giờ nghĩ tới, bất quá nếu như là cậu ấy… Sirius đột nhiên cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng.
Nhìn bộ dáng lúc này của Sirius, Harry ác tâm bồi thêm một câu, “Hay là nói chú ghét bỏ Remus là một lang nhân?”
“Sao có khả năng!” Sirius không nghĩ ngợi liền đứng bật dậy, “Ta chưa bao giờ quan tâm đến vấn đề nhỏ đó!”
“Thế là xong!” Harry thả lỏng tay, đối với phản ứng của Sirius đã hiểu rõ. “Nếu không phải vậy, thì còn chờ cái gì nữa? Sirius, chú đừng quên mình là một người Gryffindor dũng cảm đấy!” Harry phát hiện ra đôi khi Gryffindor thật sự là một cái cớ rất tốt để khích lệ người khác!
“Hai người đang nói chuyện gì vậy, ở ngoài lều cũng có thể nghe rõ, chân nhồi bông, ngươi tốt nhất nên nói nhỏ một chút, đến người điếc cũng phải nghe thấy tiếng ngươi nói a!?” Sirius còn chưa kịp đối lời, chợt nghe đến thanh âm ôn hòa mà mang chút tiếu ý của Lupin từ ngoài lều vọng vào, “Nói ra cho ta nghe chút nào!”
“Là… không có việc gì… Ách… Ta còn có chút việc… Đúng, còn có chút việc, đi ra ngoài một chút!” Sirius hoang mang rối loạn đẩy ra Lupin đang đứng chắn cửa lều, bỏ chạy ra ngoài.
“Chân nhồi bông bị làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?!” Lupin nhìn ra ngoài lều, có chút không hiểu hồi đầu hỏi, y chưa từng gặp qua dáng dấp này của Sirius, Merlin! Lẽ nào y hoa mắt rồi sao?! Cư nhiên nhìn đến Sirius trời không sợ đất không sợ kia đỏ mặt?!
“Không có việc gì!” Harry khóe môi hơi cười, mang theo chút ý vị thâm trường nói. Nói vậy Sirius rất nhanh sẽ thông suốt, đến lúc đó có thể xem chuyện còn hay hơn trận tranh cúp Quidditch thế giới, tựa hồ Sirius cũng không bài xích chuyện giới tính, là giới pháp sư không thèm để sy giới tính, hay là Sirius bản thân đã vậy? Harry ánh mắt hiện lên một đạo hào quang, càng thêm kiên định những gì mình nghĩ trong lòng…
Buổi tối trước ngày rời khỏi nhà Dursley, thiên mộng kỳ quái đã lâu không đến quấy nhiễu lại một lần nữa đến tìm Harry, lần này những điều cậu thấy ghi trong thiên văn so với trước kia có rất lớn khác biệt, lúc cậu tỉnh dậy khỏi giấc mơ, thì đã thấy khuôn mặt mình ướt đẫm, văn tự trong mộng cũng không như trước kia xem xong tỉnh lại liền quên, mà thực chất là muốn quên không được, cảm giác đau thương được ghi lại qua mỗi dòng chữ khiến trái tim Harry không ngừng đau đớn. Đem chính mình hòa nhập trong đó, cậu kinh hoảng phát hiện ra bản thân dĩ nhiên cũng có đồng cảm thụ, cậu hoàn toàn hiểu được loại cảm giác này, loại cảm giác hối hận tràn ngập toàn thân!
Phát hiện bất ngờ này khiến cho Harry ngây ngốc mất vài ngày, thật vất vả mới lại sắp xếp được tình tự bản thân, thừa nhận cảm tình tối trân thực trong sâu thẳm nội tâm —— cậu, Harry James Potter yêu một người nam nhân, một lão nam nhân, một lão biên bức âm trầm mái tóc lúc nào cũng bóng nhờn! Gia tộc Potter từ trước đến nay một khi đã xác định được cảm tình, tuyệt đối sẽ không buông tay, cậu sẽ không để những gì thấy trong mộng trở thành sự thực, cho đến khi Severus chết mới phát hiện ra cảm tình của mình, để rồi cứ thương tiếc đến suốt đời! ( Mắt lạnh: – -! Nguyên lại tiểu Harry xem Sh lần đầu tiên trong đời lại là ngược văn, lại còn là BE nữa!)
Đã quyết định như vậy, Harry cũng phải lo lắng đến giáo phụ của mình sẽ trở thành rào cản lớn nhất, cho nên, cậu càng thêm cố gắng tác hợp cho Sirius, chỉ cần Sirius tìm được một người bạn đời cùng tính, thì sẽ không còn phản đối cậu nữa, chí ít cũng sẽ không gây trở ngại ( Mắt lạnh: Tiểu Har, nãi quá ngây thơ rồi! Min: Quan trọng là ai chứ không phải giới tính đâu Har ). Đừng tưởng rằng cậu nhìn không ra, Remus chính vẫn là thích thầm Sirius trong lòng chẳng qua là khó mở miệng, mà chí ít Sirius không có ghét Remus, hiện tại vừa lúc cần người tác hợp cho Sirirus, thì Remus đúng là ứng cử viên sáng giá nhất còn gì. So với việc phải tuyển lựa một người nào đó, thì đã quen đối nghịch như Sirius hẳn là càng thêm cam tâm tình nguyện lựa chọn Remus mới đúng, chuyện này đúng là không uổng công cậu cố tình vô ý nhắc đến việc hương hỏa cho gia tộc Black trước mặt Narcissa a di! ( Mắt lạnh: nói cách khác, cho dù bọn họ không có đến xem cúp Quidditch thế giới thì Narcissa cũng sẽ đem vấn đề này đến thăm nhà cũ Black chứ gì, Sirius, ngươi hoàn toàn bị đứa con đỡ đầu tri kỷ của mình tính kế!)
~~ Hết chương 44 ~~