Chương này tặng bạn shizuka nguyễn vì luôn ủng hộ Na nhé. Nói thật edit mà không có ai đọc nản lắm luôn á:<

Tửu lượng của Lạc U cũng khá, nhưng vẫn còn nhỏ, hơn nữa thân phận có chút đặc biệt, cũng không có ai dám rót rượu cho cô. Lạc U uống nước trái cây, Diệp Vẫn Thần ở một bên cũng uống nước trái cây. Có muốn mời anh uống rượu cũng đều bị khí lạnh quanh người anh ép quay về.

Lạc U là có chút ưa sạch sẽ, kỳ thật không thích cùng một đám người ăn cơm, trên bàn cơm cũng chỉ ăn vài miếng. Nhưng thật ra Diệp Vẫn Thần rất cẩn thận, cố ý gọi người mang lên một chén cháo hải sản, lúc này cô mới ăn no.

Sau khi ăn xong, mọi người lại la hét muốn đi tăng hai. Lăng Cảm tuy rằng không thích, nhưng vẫn đồng ý, dù sao quay phim thuận lợi như vậy, ông làm đạo diễn cũng không thể trách móc nặng nề mọi người được. Lạc U vốn muốn về nhà, lại bị Lăng Cảm lôi kéo khuyên can mãi cùng đi.

“Tiểu U, không hòa đồng cũng không tốt. Cháu tuổi nhỏ như vậy, nên hoạt bát chút mới được. Ở nhà buồn làm cái gì, cùng chúng ta đi đi.”

Có đôi khi Lăng Cảm chính là cảm thấy Lạc U và Diệp Vẫn Thần hai cái đứa nhóc lớn xác này thật sự là có chút không giống trẻ con. Một đứa cá tính còn một đứa trầm ổn, làm cho ông luôn cảm thấy có chút áp lực.

Lạc U nghĩ mình thực ra cũng không phải là trẻ con. Linh hồn cô đều đã hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi rồi. Cũng không biết đứa trẻ Diệp Vẫn Thần này như thế nào cũng trưởng thành sớm như vậy. Nhưng mà như vậy cũng tốt, đến lúc cô và Diệp Vẫn Thần ở chung cũng sẽ không cảm thấy là đang dụ dỗ mầm non Tổ quốc. ( Bó tay chị U =)))))))))

Mọi người đổi tăng hai liền trực tiếp đến KTV gần đó uống rượu. Quán rượu ở thành phố Bắc Kinh này xa hoa và nổi danh với đủ H *. Người tới nơi này đa số đều là thương nghiệp quốc doanh hai ba đời ở thành phố Bắc Kinh, cộng thêm một ít người có quyền lực trong ngành giải trí. Có chút phức tạp. Nhưng tính bảo mật ở đây rất cao. Ông chủ đứng phía sau gia thế rất mạnh, bước chân vào đây chơi đùa, chỉ cần có tiền có thân phận thì vấn đề gì cũng sẽ không xảy ra, đương nhiên, người không thể đắc tội cũng không nên đắc tội.

(*) H: Như kiểu có "chân dài" ngồi cạnh hầu hạ. Cảm ơn ss Angelina Yang chỉ bảo ^ ^

Người của đoàn làm phim muốn một phòng lớn xa hoa. Một đống người vây quanh như vậy, Lạc U nhíu mày, có chút hối hận vì theo tới đây góp vui. Nếu cô vẫn là đứa trẻ mười lăm mười sáu tuổi, chắc chắn là sẽ thích nơi này. Đời trước cô cũng không thiếu lúc quậy phá, nhưng hiện tại tâm của cô như nước, đối với nơi này không có hứng thú.

Lạc U lấy cớ đi toilet rời khỏi phòng. Diệp Vẫn Thần có chút lo lắng đi ra theo. Hai người một trước một sau không nói gì lại vô cùng ăn ý.Ngay tại lúcLạc U định nhân cơ hội rời đi, cô đột nhiên thấy được một bóng người chưa tính là xa lạ.

Bước chân Lạc U dừng lại, lạnh lùng nhìn bóng người xa xa. Cô thật không ngờ có thể ở nơi này gặp được Trịnh Nghị Phong. Nhưng mà nghĩ đến cũng sẽ không cảm thấy quá kì lạ. Tất cả việc Trịnh Nghị Phong này làm đều chỉ là vẻ bề ngoài. Trước mặt cô thì giống như chỉ có một mình, phía sau lưng cô thì lại vô cùng phóng đãng.

Trí nhớ một năm cuối cùng đời trước, bởi vì cô đối với Trịnh Nghị Phong hoài nghi đã mời thám tử tư điều tra Trịnh Nghị Phong, biết được Trịnh Nghị Phong này ngầm nuôi dưỡng một đống phụ nữ, có thể nói là làm cho cô ghê tởm đến cực điểm.

Bước chân dừng lại của lạc U quá mức đột nhiên, Diệp Vẫn Thần nhịn không được nhẹ giọng hỏi:“Làm sao vậy?”

Lạc U không trả lời, kéo tay Diệp Vẫn Thần xoay người lại, đem hai người dấu đi, làm cho Trịnh Nghị Phong căn bản không thể phát hiện sự tồn tại của cô, sau đó thanh âm lãnh khốc nói:“ Tôi muốn làm cho một người sống không bằng chết. Anh nói xem cách gì dễ làm nhất? ”

Vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Vẫn Thần thực rõ ràng, nhưng lập tức liền suy nghĩ, rồi sau đó thanh âm lạnh như băng cũng nói:“ Cách có rất nhiều,phải xem em muốn loại nào.”

Phương thức làm cho người ta sống không bằng chết thật sự có rất nhiều, Diệp Vẫn Thần đã lăn lộn hắc đạo, trước kia biết, hiện tại tham gia huấn luyện Cổ Sát, vậy thì càng hiểu rõ.

“ Ví dụ?” Lạc U hỏi.

“ Giam cầm cả đời là một loại, nhưng mà lãng phí thời gian.Nếu là tra tấn thân thể thì càng đơn giản hơn, chặt tay chặt chân có thể tự do lựa chọn. Nếu không muốn ngoại thương, hít ma túy cũng được, chỉ cần nghiện ma túy,người cũng không phải người nữa. Nghiêm trọng hơn có thể không nhằm vào hắn ta, hắn để ý cái gì sẽ phá hủy cái đó, vấn đề cụ thể có thể nghiên cứu sau. Tiểu U, ai đắc tội em à? Em nói cho anh biết,anh xử lý cho em.”

Diệp Vẫn Thần bộc bạch, lộ ra sát khí nồng đậm, anh biết Lạc U sẽ không tùy tiện hỏi vấn đề như vậy, nhất định là có người đắc tội Lạc U. Mà phàm là người đắc tội Lạc U, anh sẽ không bỏ qua!

“ Nghiện ma túy sao? Cái này có vẻ tốt.” Lạc U nghĩ nghĩ, cảm thấy câu “ Người cũng không phải người nữa” trong giọng nói củaDiệp Vẫn Thần rất thú vị. Cô chính là muốn tra tấn Trịnh Nghị Phong, đem người đàn ông đời trước làm mình đau khổ, trả lại gấp trăm ngàn lần!

“Đối tượng là ai, anh lập tức đi xử lý!” Diệp Vẫn Thần rất thật thà nói.

Lạc U nhìn bộ dáng chân thực của Diệp Vẫn Thần mỉm cười, trái tim vì Trịnh Nghị Phong lạnh như băng cũng trở nên mềm mại. Người đàn ông tốt như vậy, đời trước cô thế nào mà lại ghét bỏ. Cô đời trước thật là có mắt như mù.

“ Nơi đó, Trịnh Nghị Phong, nhìn thấy chưa?” Lạc U lôi kéo Diệp Vẫn Thần đi vài bước, chỉ vào Trịnh Nghị Phong đang bước vào gian phòng nói. Trịnh Nghị Phong đến cùng một đám bạn bè, có nam có nữ, có vài người Lạc U nhận ra, đa số đều là người có chức quyền ba đời tại thành phố này.

Diệp Vẫn Thần gật gật đầu, mặc dù hơi bất ngờ vì đối tượng Lạc U chỉ là Trịnh Nghị Phong, nhưng không hỏigì. Anh biết Trịnh Nghị Phong đang theo đuổi Lạc U, nhưng không biết tại sao lại đắc tội Lạc U, thế nhưng làm cho Lạc U phẫn nộ đến mức này. Sống không bằng chết sao? Nếu Lạc U đã muốn, như vậy anh sẽ vì cô thực hiện.

“ Anh phải đi sắp xếp bây giờ, chỉ là, ma túy thật sự rất khó từ bỏ, em xác định chứ?”

Diệp Vẫn Thần hỏi câu này không phải cầu tình cho Trịnh Nghị Phong, anh ghét tên Trịnh Nghị Phong kia còn không kịp, nhưng anh cũng không hy vọng Lạc U hối hận, dù sao loại chuyện này hay có người hối hận chưa từng dùng.

Lạc U cười cười,nụ cười này không hề lạnh nhạt, ngược lại mang theo một tia tà khí, ánh mắt cũng u ám rất nhiều, thanh âm lạnh lùng nói:“Đương nhiên xác định, đây mới chỉ bắt đầu mà thôi. Vẫn Thần, Trịnh Nghị Phong chính là kẻ thù của em. Không cho hắn sống không bằng chết thân bại danh liệt, em liền uổng phí đời này, hiện tại, anh hiểu không?”

Hối hận? Cô chỉ hối hận kiếp trước mình có mắt không tròng, chỉ cần cô nghĩ tới mình thế nhưng đồng ý cùng tên đàn ông đó kết hôn, cô liền ghê tởm muốn nôn!

“ Hiểu! Anh bây giờ đi sắp xếp!” Nghe xong lời nói của Lạc U, Diệp Vẫn Thần nửa điểm do dự cũng không có, có thể làm cho Lạc U phẫn hận như thế, dĩ nhiên là đáng chết.

“ Anh định làm thế nào?” Nhìn đến bộ dáng thề son sắt của Diệp Vẫn Thần, Lạc U có chút tò mò hỏi.

“ Chúng ta phải làm cho thần không biết quỷ không hay mới tốt phải không?”

Trịnh Nghị Phong dù sao cũng là người Trịnh gia, làm quá lộ liễu đối với bọn họ cũng không có lợi.

“Đương nhiên!” Tuy rằng muốn báo thù, nhưng Lạc U cũng không thể đem mình dính vào.

“Cho anh chút thời gian, ngắn thì một tuần, lâu là một tháng, anh nhất định làm cho hắn nghiện ma túy.” Diệp Vẫn Thần rất tự tin nói.

“ Được!” Lạc U gật đầu, vẻ mặt Diệp Vẫn Thần như vậy làm cho cô không thể không tin tưởng. Mà cùng lúc đó, Diệp Vẫn Thần quả quyết tự tin như vậy cũng khiến cho Lạc U có một cảm giác mới lạ. Tuy rằng biết người đàn ông này có một mặt âm u, nhưng anh rất ít khi để lộ ở trước mặt cô. Không nghĩ tới lúc này lại lộ ra một ít, không chỉ không làm cho cô cảm thấy âm u dơ bẩn, ngược lại làm cho cô có loại cảm giác rất là đặc biệt, thật giống như là cảm giác bị mê hoặc......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play