Xung quanh sân đấu võ, vẫn vô cùng náo nhiệt, các sư huynh sư tỷ vẫn còn trao đổi thảo luận, những tiểu sư muội kia cũng xuyên qua nhìn ngó trong đám người, giống như là đang tìm lang quân như ý trong lòng mình.

Trên đài tỷ võ lại thêm vài cái ghế, ghế dựa trên đài cũng từ bốn chiếc biến thành một chiếc. dieendaanleequuydonnCái ghế kia là chuẩn bị vị Minh chủ võ lâm Tuệ Năng, còn ghế ngồi dưới đài là chuẩn bị cho các đại chưởng môn và các vị khách có thân phận tôn quý tới đại hội lần này, tỷ như Phượng Hàm Tiếu, Phượng Tĩnh Xu và Kim Bích Đạc.

Khi đoàn người Phượng Tĩnh Xu thong thả bước vào, những người có mặt cũng đều ngồi vào rồi. Mặc dù là nhân sĩ võ lâm, làm việc không giữ lễ tiết, nhưng gặp được vương gia và công chúa một nước, mọi người đang ngồi vẫn phải đứng dậy hành lễ, không cần quỳ xuống, ít nhất cũng phải ôm quyền, vì vậy mọi người mới vừa ngồi xuống lại đồng loạt đứng lên, tiếng hỏi thăm ân cần liên tục truyền đến, Phượng Hàm Tiếu đi sóng vai với Phượng Tĩnh Xu, đi về phía ghế ngồi, Phượng Duy Tĩnh và Tuân Thư đi theo phía sau Phượng Tĩnh Xu, song song với hai người chính là Kim Bích Đạc và Tâm Mộng Hồ, phía sau nữa chính là đám người Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt. Vốn là, theo như bối phận hoàng thất mà nói, Phượng Tĩnh Xu nên đứng ở sau lưng Phượng Hàm Tiếu, nhưng bởi vì Phượng Tĩnh Xu là công chúa do đích thân hoàng đế Phượng Nhâm Ngạo phong, lại rất được hoàng gia sủng ái, vì vậy Phượng Hàm Tiếu liền để Phượng Tĩnh Xu song hành với hắn, cũng không ra tay làm gì ép Phượng Tĩnh Xu, miễn cho sau này bị mấy người lớn trong nhà biết chuyện rồi liên hiệp sửa trị hắn. Còn Phượng Duy Tĩnh, vẫn thành thành thật thật đi theo phía sau hai người.

Một đoàn người chậm rãi tiến vào sân đấu võ, đợi sau khi hai người nhập tọa, Quan Vân Nghĩa đứng lên, đi tới ngay chính giữa đài luận võ, ôm quyền hành lễ với bốn phương, vận dụng nội lực truyền âm nói: "Quan mỗ đa tạ các vị anh hùng tham gia cuộc tuyển chọn Minh chủ võ lâm lần này! Trải qua ba ngày  tranh tài kịch liệt, ngày hôm qua đề cử ra được Minh chủ võ lâm mới —— phương trượng Tuệ Năng của Thiếu lâm tự!" Quan Vân Nghĩa nói xong, ôm quyền hành lễ với Tuệ Năng, da.nlze.qu;ydo/nn sau khi Tuệ Năng chắp tay trước ngực đáp lễ, Quan Vân Nghĩa tiếp tục nói: "Trước khi đại hội bắt đầu, Quan mỗ đã từng nói qua, Quan mỗ ngẫu nhiên có được bảo vật, Minh chủ võ lâm phải có quyền ưu tiên, anh hùng còn lại, nếu muốn đoạt được bảo vật, liền mời lên trước khiêu chiến, đồng thời, đại sư Tuệ Năng cũng có quyền chọn lựa một vị trợ thủ, ứng đối khiêu chiến." Quan Vân Nghĩa nói xong, nhìn khắp bốn phía, mở miệng nói: "Phía dưới, Quan mỗ hỏi một lần cuối cùng, các vị đang ngồi ở đây, có dị nghị gì không!?"

Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, không có ai nói lên tiếng phản đối.

"Tốt! Nếu tất cả mọi người đồng ý cách của Quan mỗ, xin mời mọi người tuân thủ quy tắc đang trong úa trình khiêu chiến, không cần quá sinh lòng ý đồ xấu, mưu toan trắng trợn cướp đoạt!" Quan Vân Nghĩa hét lớn một tiếng: "Người đâu! Trình bảo vật lên!"

Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều bỗng hoa mắt, còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đã có tám nam tử đang đứng, những nam tử này, nội lực thâm hậu, võ công cao cường, đặc biệt là khinh công tuyệt đỉnh, xuất hiện một cách im hơi lặng tiếng, giờ phút này, trên vai tất cả đều nâng mang một bàn gỗ lớn, trên đài, một chiếc hộp gỗ tử đàn khắc hoa lẳng lặng nằm yên, giống như đang đợi chủ nhân của nó vạch trần, lấy được bảo vật bên trong.

Khi ánh mắt Phượng Tĩnh Xu chạm đến chiếc hộp gỗ kia, tâm chợt giật mình, không tự chủ được nín thở. Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt truyền đến, giống như mùi hương trong trí nhớ, nhịp tim của Phượng Tĩnh Xu càng mãnh liệt!

Mọi người thấy hộp gỗ do tám cao thủ võ công hộ vệ, lập tức bắt đầu kích động, rối rít nghển cổ nhìn, hi vọng có thể nhìn thấy thứ trong hộp gỗ.

Quan Vân Nghĩa đứng ở trước đài, lớn tiếng nói: "Đây chính là bảo vật mà trước đây Quan mỗ tình cờ lấy được!" Dứt lời, đưa tay kéo lấy, một đạo ánh sáng lóng lánh chói mắt phát ra từ trong hộp!!!

"Oa!" Quần hùng xôn xao!

"Mau nhìn xem, là cái gì, là cái gì!" Có người lớn tiếng la hét.

"Đây là vật gì vậy, còn có thể phát sáng!" Có người híp mắt không thể tưởng tượng nổi hỏi.

"Không biết! Nhưng nhìn cục diện thế này, giống như thật sự là một bảo bối đó!" dinendian.lơqid]on Trong đám người nghe được tiếng ầm ỹ, cũng đều rối rít phụ họa, suy đoán đến tột cùng là bảo bối gì!

"Tĩnh nhi!" Phượng Duy Tĩnh giật mình nhìn bộ dạng luống cuống khiếp sợ của Phượng Tĩnh Xu bên cạnh, không biết nàng sao vậy?

Nghe thấy Phượng Duy Tĩnh kêu lên, Phượng Tĩnh Xu lập tức phục hồi tinh thần lại từ trong cơn chấn kinh, "Không có, không có gì, Duy nhi." Phượng Tĩnh Xu vỗ ngực ngồi xuống, vẻ mặt có chút hưng phấn, "Duy nhi, ha ha, hôm nay xem như ta vật quen cũ rồi!" Phượng Tĩnh Xu nói xong, "ha ha" cười nhẹ hai tiếng, sau đó vẻ mặt như tình thế bắt buộc, nói với Phượng Duy Tĩnh: "Duy nhi, bảo vật này, tỷ tỷ định rồi!"

Phượng Duy Tĩnh chưa từng thấy Phượng Tĩnh Xu hưng phấn như thế, nhìn hai mắt nàng sáng lên, trên mặt tràn đầy nụ cười vui vẻ, nàng không biết, nàng bây giờ, có nhiều hấp dẫn!

Phượng Duy Tĩnh nhìn ánh mắt nóng bỏng ở xung quanh bắn tới Phượng Tĩnh Xu, ánh mắt tối sầm lại, không nói các hiệp sĩ trẻ tuổi ném ánh mắt ái mộ trên người nàng, vẫn là bên cạnh bọn hắn, mấy nam nhân quen biết đó, ánh mắt nhìn về phía Phượng Tĩnh Xu càng ngày càng nóng, Hoa Ngọc Dung, Kim Bích Đạc, ngay cả Phượng Hàm Tiếu mà Phượng Duy Tĩnh lo lắng nhất, cũng như vậy!

Phượng Duy Tĩnh lo lắng trùng trùng nhìn ánh mắt chuyên chú của Phượng Hàm Tiếu ở trên người Phượng Tĩnh Xu, người khác hắn cũng không có ý kiến, di@en*dyan(lee^qu.donnn) nhưng Phượng Hàm Tiếu, tuyệt đối không được! Hai người bọn họ là đường huynh muội! Phượng Duy Tĩnh ngầm hạ quyết định, thừa dịp tình cảm hai người còn chưa phát triển, nhất định phải bóp chết từ trong trứng nước!

Phượng Tĩnh Xu cũng không có chú ý tới tâm tư của nam nhân bên cạnh, nàng đắm chìm trong nhịp tim đạp mạnh của mình chưa tỉnh lại, trong lòng chỉ có một tên —— Tỳ Hưu —— ngọc trụy Tỳ Hưu!!!

Nàng không có nhìn lầm, đó chính là tín vật của tộc trưởng gia tộc Hoàng Vũ ở thế kỷ hai mươi mốt, ngọc trụy Tỳ Hưu!

Nếu không phải vì khối ngọc trụy này, tại sao nàng sẽ bị Ngọc đế chọn trúng mang tới Thiên Đình, sau đó xuyên qua đi tới dị thế này chứ!?

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tại sao ngọc trụy Tỳ Hưu lại xuất hiện ở nơi này? Ngay cả hộp gỗ tử đàn chứa ngọc trụy Tỳ Hưu cũng đi theo nó đến thế giới này, chẳng lẽ có chuyện gì đặc biệt sắp xảy ra sao? Hoặc là, tất cả cũng chỉ là một sự trùng hợp mà thôi?

Không! Phượng Tĩnh Xu âm thầm lắc đầu, hủy bỏ cách lý giải trùng hợp.

Nếu ngọc trụy Tỳ Hưu có thể tuyển định người Ngọc đế cần, đã nói lên này bản thân ngọc trụy này có chút bản lãnh, di@en*dyan(lee^qu.donnn) nếu không phải có tiên thuật, ngay cả có cả những thứ nàng không biết, nhưng tuyệt sẽ không chỉ trùng hợp xuất hiện tại nơi này!

Xuyên không —— Ngọc đế —— Phượng Tĩnh Xu hơi chấn động! Đột nhiên nghĩ tới câu nói kia của Ngọc đế ở Thiên đình——"Oa Nhi, ngươi chính là người trẫm lựa chọn!"

Người Ngọc đế lựa chọn, lựa chọn người hạ phàm dẹp loạn tai họa!

Phượng Tĩnh Xu bị chính ý nghĩ của nàng làm sợ hết hồn, thầm khiển trách chính nàng là một tiếng, hiện tại thái bình thịnh thế, loạn từ đâu tới chứ!

"Tỷ tỷ!" Tuân Thư bỗng nhào tới, chui vào trong lòng Phượng Tĩnh Xu, run lẩy bẩy.

"Thư nhi!" Phượng Tĩnh Xu bị cử động của Tuân Thư làm cho tỉnh lại, “Đệ làm sao vậy?"

"Tỷ tỷ, Thư nhi sợ!" Tuân Thư run giọng nói.

"Sợ? Thư nhi sợ cái gì?" Phượng Tĩnh Xu khó hiểu hỏi, trong lòng đè xuống nghi ngờ vừa mới hiện lên kia, không hề nữa nghĩ đến nữa, trước mắt quan trọng nhất là tiểu nhân nhi trong lòng nàng!

"Thư nhi không biết!" Tuân Thư lắc đầu, chui càng sâu vào trong lòng Phượng Tĩnh Xu, "Thư nhi sợ cái hộp kia!"

"Ha ha!" Phượng Tĩnh Xu không để bụng cười cười, nói: "Thư nhi đừng sợ, trong cái hộp kia không có quái vật, chỉ rất là sáng mà thôi!"

Khi Phượng Tĩnh Xu đang nhẹ giọng an ủi Tuân Thư, trên đài Quan Vân Nghĩa đã mở hộp di@en*dyan(lee^qu.donnn) gỗ tử đàn ra cho mọi người thấy ngọc trụy Tỳ Hưu một lần, sau đó đặt nó ở phía trước đài luận võ, do bát đại hộ vệ và các cao thủ bao vây dày đặc, để ngừa có người nhân cơ hội cướp đoạt.

"Phía dưới, mời người muốn khiêu chiến lên trên đây!"

"Duy nhi!" Phượng Tĩnh Xu khẽ quát một tiếng, Phượng Duy Tĩnh phi người lên đài!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play