"Ông!" Ninh Doãn Ngân dùng giọng nói châm chọc Ninh Trúc Mặc "Dường như yến tiệc của ông sắp bị phá hỏng!"

"Một yến tiệc mà thôi!" Ninh Trúc Mặc mỉm cười: "Hai mẹ con này vì Hứa Tâm Lam mà đến. Theo thủ thuật bắn súng của cô bé này, con gái Tuyết Như có liên quan đến Hứa Tâm Lam. Chúng ta hãy chờ xem."

Ninh Doãn Ngân nhíu mày lại, hiếm có chuyện khiến cho ông cháu họ cảm thấy hứng thú.

Ninh Doãn Ngân rủ mắt xuống, không biết vì sao, đáy lòng lại dâng lên cảm giác kỳ lạ. Hai mẹ con này, anh phải bảo vệ! Vì vậy, anh sẽ không để cho các cô ấy bị thương trước mặt anh!

"Mẹ......." Chu Tiêu Băng nhìn họng súng chỉa vào mặt mẹ mình, trong lòng đau xót.

"Đau lòng? Trò chơi của tôi còn chưa bắt đầu đâu!" Hàn Khuynh Thược nổ ba phát súng lên không trung: "Không muốn chết đều cút hết cho tôi...."

"A....." Mọi người nghe tiếng động lớn, chạy tán loạn.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng yến tiệc chỉ còn mẹ con Hàn Mộ, mẹ con Chu Tiêu Bằng và hai ông cháu Ninh Doãn Ngân.

"Ôi.....Hồ lý thối ông sợ chết à!" Hàn Khuynh Thược nhìn Ninh Doãn Ngân, giễu cợt nói "Cũng được, chờ tôi giải quyết xong ở đây, tôi cũng muốn tính sổ với ông!"

Ngược lại Ninh Doãn Ngân hơi nhướng mày. Trong lòng Hàn Mộ thầm cả kinh, cô cảm thấy, cảm thấy Hàn Khuynh Thược biết được cái gì.

Chỉ thấy Hàn Khuynh Thược đến gần Hứa Tâm Lam và Chu Tiêu Bằng: "Đợi một chút ông sẽ biết, mẹ ông có bao nhiêu độc ác!"

"Cái gì......" Chu Tiêu Bằng cúi đầu nhìn gương mặt mẹ mình bị thương do đạn bắn. Dường như bà ta không có cảm giác đau đớn, nhưng vẻ mặt hơi hoảng hốt.

"Thược Thược, con cũng biết rồi hả?" Hàn Mộ nhìn Hàn Khuynh Thược: "Biết hết tất cả!'

Hàn Khuynh Thược nhẹ nhàng gật đầu: "Bây giờ, đến lượt Thược Thược bảo vệ mẹ!"

Hàn Mộ khẽ ngẩng đầu, hít một hơi nói: "Được, chuyện này mẹ giao cho con giải quyết."

Thược Thược của cô không thể so sánh với những đứa trẻ khác. Cô tin rằng, không lâu sau Thược Thược của cô sẽ làm nên chuyện, cô cần có cơ hội rèn luyện!

"Dạ." Hàn Khuynh Thược nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thiếu lễ độ ngáp một cái: "Nói, dường như hiệu quả của thuốc này hơi chậm!"

"Thuốc?" Mấy người đều sửng sốt, sau đó nhìn về phía Hứa Tâm Lam.

"Mẹ." Chu Tiêu Bằng khẽ lắc lắc Hứa Tâm Lam, trong lòng càng thêm bất an.

"Ha ha......." Hứa Tâm Lam chợt ngẩng đầu, nở nụ cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play