Sau khi buổi tiệc kết thúc, Đào Đào lưu luyến tiễn Mạnh Bằng về, còn dặn đi dặn lại cậu ta:

-Anh ơi, khi nào anh với anh Mạnh Bằng lại tới đây chơi với Đào Đào vậy?

-Nhanh thôi- Mạnh Bằng xoa đầu cô bé, còn hôn nhẹ lên má Đào Đào -Sẽ nhanh thôi mà.

-Dạ….

Chiếc xe khởi động, đi được một đoạn nhưng Mạnh Bằng vẫn cảm giác, cô bé con vẫn cùng ba mẹ đứng yên tại chỗ, lưu luyến nhìn theo.

-Con bé có vẻ quấn quýt với con lắm.

-Vâng….

-Con phải biết….

Tai Mạnh Bằng ù đi trước những lời dặn dò đầy tính toán. Mới mười mấy tuổi, sao đã phải nghe những lời dạy dỗ chỉ liên quan đến danh lợi, đến tranh giành của người được gọi là ba?

Bao năm nay ngoài những lời nói ấy, ông ta đã bao lần được như Nghiêm Thành lúc nãy, ôm lấy con gái, ánh mắt ấm áp nuông chiều dõi theo con?

Chưa khi nào…

-Mạnh Bằng…Con có nghe ba nói không? Con…

-Con buồn ngủ -Mạnh Bằng che miệng ngáp -Ngày mai còn phải đi học nữa.

Mạnh Bằng nhắm mắt như ngủ. Cứ để cho ba tận hưởng hương vị lâng lâng của người vừa nắm được điểm yếu của kẻ khác. Nghiêm Thành là cháu ruột nhưng cũng là cái gai trong mắt mà bấy lâu nay ông muốn nhổ đi.

Vì gia tài, vì địa vị. Tranh giành cho lắm, cuối cùng không phải chỉ là một nắm xương tàn ở dưới mồ hoang sao? Hay như bà nội, có con có cháu nhưng có mấy ai thật lòng yêu thương, thật lòng muốn gần gũi bà không?

…Tin tức đem về khiến Nghiêm lão phu nhân vô cùng giận dữ. Nghiêm Thành công khai một cô vợ từ trên trời rơi xuống, lại có con gái, khác nào muốn đem danh dự cả nhà chôn vùi xuống vực. Lão nhị lại cho bà biết, cô gái đó hình như trước đây là người giúp việc trong nhà, có đứa con gái nhỏ, tên là….

-Tên là Du Hân Hân. Đúng rồi, Du Hân Hân….

Quản gia Hà đứng cạnh giật mình thon thót. Ông không ngờ được….Tiểu Du lại trở thành vợ của cậu hai. Lẽ nào….:

-Đúng là nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dòm nhà mà. -Nghiêm lão phu nhân đập mạnh tay xuống bàn, quét mắt về phía ba Nghiêm Thành đang điềm nhiên đứng đó- Con dạy dỗ con cái của mình thế nào vậy hả? Năm năm trước gây ra chuyện lớn, bây giờ thì….

-Mẹ bớt giận -Người phụ nữ có vẻ đẹp dịu dàng ngồi cạnh lão đại- cha Nghiêm Thành vội vã lên tiếng. Tuy Nghiêm Thành không phải là con ruột nhưng bà đã tận tay dạy dỗ và yêu thương nó. Hôm nay xảy ra chuyện, bà không thể làm ngơ, để mặc sự giận dữ của mẹ chồng trút lên đầu anh -Thành Thành là….

-Chị dâu à -Bà Thẩm, cô của Nghiêm Thành và cũng là mẹ của Thẩm Thanh Dương lên tiếng- Mấy năm trước Thành Thành làm ra chuyện đó, coi như là bị con hồ ly kia giở trò. Giờ đã lớn tới vậy mà không biết suy xét phải trái, chọn một con “nạ dòng”, giới thiệu là vợ con, bôi tro trét trấu lên danh dự nhà mình. Chị nghĩ….

-Cô có còn là người nhà họ Nghiêm đâu mà lên tiếng chứ- Lão đại bất ngờ lên tiếng khiến bà Thẩm ngượng chín mặt- Cô lấy chồng rồi, là người họ Thẩm. Chuyện họ Nghiêm để người nhà họ Nghiêm giải quyết với nhau.

-Anh….

-Thôi được rồi- Nghiêm lão phu nhân cau mày- Chuyện làm ầm lên chỉ có xấu mặt nhà này chứ hay ho gì mà bàn ra tán vào -Bà chợt liên tưởng đến chuyện năm xưa của đứa con trai Út, cũng thực hiện việc “tiền trảm hậu tấu” như vầy, hậu quả là….-Gọi Nghiêm Thành về. Làm giấy kết hôn được thì cũng ly hôn được. Còn nếu ngoan cố thì….

Bà chợt khựng lại. Địa vị của Nghiêm Thành trong gia tộc không còn đơn giản chỉ là một giám đốc điều hành của Nghiêm thị. Mấy năm qua Nghiêm thị phát triển vững mạnh nhờ bàn tay nó rất nhiều. Bà rút lui khỏi thương trường, hai đứa con trai- đứa không quan tâm đến chuyện công ty, đứa lại kém tài, chỉ có thể trông mong vào cháu nội chống đỡ. Khác hẳn năm năm trước, một tay bà có thể che trời….

Có lẽ Nghiêm Thành cũng đã tính tới nước cờ này nên mới giới thiệu con bé kia là vợ trước mặt bao người như thế. “Đủ lông đủ cánh”, giờ chỉ muốn bay sao?

-Gọi nó về, ta có chuyện muốn hỏi. Ngay chiều nay….Ta muốn nó phải có mặt ở nhà ngay.

-Dạ….

Trái với không khí “sôi nổi” ở nhà, căn phòng của Nghiêm Thành tại biệt thự riêng lại vô cùng yên tĩnh. Chỉ có trợ lý Tạ đang đứng cạnh, trên bàn là một số hồ sơ.

-Mọi thứ cứ như chúng ta đã bàn bạc. Chuyện sau này….phải nhờ tới cậu rồi.

Trợ lý Tạ đã cùng Nghiêm Thành làm việc chung suốt 8 năm, hiểu rõ mọi toan tính và tính cách của chủ như lòng bàn tay.  Mỉa mai thay, đó lại là người duy nhất Nghiêm Thành tin cậy. Là một người dưng….

-Chuyện của sếp Trương, anh muốn….

-Anh ta muốn sự thật thì cứ để anh ta điều tra. Còn có điều tra được không thì còn phải chờ bản lĩnh của sếp Trương….

-Đề nghị của Thạch tổng, anh định thế nào?

Thạch Tư Nhiên đã nói, chỉ cần Nghiêm Thành giúp anh ta trở lại với Nhiếp Ân, mọi chuyện đều có thể thương lượng…Có thể hợp tác và trao đổi, đương nhiên là chuyện có lời, nhưng….

-Tôi muốn làm người tốt, cậu hiểu không?

Người ta khi làm cha, làm chồng đều mong muốn mình trở thành hình tượng tốt đẹp trong lòng vợ con họ. Trợ lý Tạ nhún vai:

-Tôi hiểu….Tôi sẽ sắp xếp chu toàn.

-Cảm ơn cậu….

Nghiêm Thành vỗ nhẹ lên vai người trợ lý. Dù thật lòng muốn lùi về để tìm hạnh phúc cũng phải một xây dựng chắc chắn chỗ tựa phía sau mình. Anh liên tưởng đến khuôn mặt giận dữ của bà nội trong ngôi biệt thự đượm màu u ám. Sau chuyện xảy ra với chú Út, mong rằng bà đừng thêm một lần sai lầm, dồn người tới bước đường cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play