Làm thế nào để giết chết nhân vật chính trong tiểu thuyết võ hiệp Mọi người đều biết, ở trong tiểu thuyết võ hiệp có một định luật bất di bất dịch -- nhân vật chính bất tử. Nếu nhân vật chính trong một quyển tiểu thuyết võ hiệp mà chết, vậy thì chỉ có hai nguyên nhân: 1 - hắn không phải nhân vật chính đích thực, chỉ là nhân vật chính rởm (như Trương Thúy Sơn) 2 - hắn không phải nhân vật chính duy nhất (như Tiêu Phong) Nhưng hiện tại, bạn phải đóng vai nhân vật đại phản diện trong một bộ phim võ hiệp cải biên từ một tác phẩm nổi tiếng của một tác giả nổi tiếng, được đầu tư hàng trăm tỷ, chịu sự chú ý của nhân dân cả nước, sứ mệnh của bạn chính là: giết chết nhân vật chính, một nhân vật chính đích thực và duy nhất, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, khí vũ hiên ngang, phong độ number 1. Rất hiển nhiên, đây là một cái nhiệm vụ bất khả thi, trong lòng bạn hiểu rõ đạo diễn đang làm khó dễ bạn, là vì bạn đã hớt mất nữ diễn viên mà hắn ‘bồ kết’ nhất. Làm một nhân sĩ võ lâm, đương nhiên là bạn không thể không nghe nói qua định luật nhân vật chính bất tử, hơn nữa còn biết từ trước tới nay nó chưa từng mất đi hiệu lực. Như vậy liền coi như xong? Nhận thua rồi sao? Ngoan ngoãn chờ nhân vật chính tới giết bạn rồi sao? Không được! Bạn là ai chứ? Bạn là ngọc thụ lâm phong thắng Phan An, nhất thụ lê hoa áp hải đường, nhân tiện nhân yêu, tiểu dâm trùng Chu Bá Thông, là thần tượng của ngàn vạn người dân, sao mà bạn lại có thể dễ dàng nhận thua được cơ chứ? Phấn khởi lên nào, phải biết rằng dâm định thắng thiên! Đi thôi, Pokemon! Đầu tiên, bạn thừa dịp hắn thần công chưa thành, còn đang trong giai đoạn gà con, tiên phát chế nhân, lấy một thiết chưởng cương mãnh vô bì đánh vào ngực hắn, đánh cho hắn miệng phun máu tươi, ngã gục xuống đất không dậy nổi. Bạn đang muốn tiến lên bồi thêm một cước, dựa theo tình tiết truyền thống, lúc này sẽ đột nhiên thiên hàng thần binh, một người thần bí xuất hiện cứu tiểu tử kia đi. Bất quá một chưởng của bạn khai bi liệt thạch, cho dù là một con trâu chọi cũng lăn quay ra chết rồi, cho dù có đem hắn đến bệnh viện Trung Ương, nằm phòng cán bộ cấp cao, có bác sĩ chủ nhiệm chuyên khoa khai đao cũng ăn cám. Nhưng phải biết rằng, hắn là nhân vật chính! Hắn nhất định sẽ được người ta cho uống đại hoàn đan tiểu hoàn đan linh tinh gì đó, sau đó có cao thủ đưa một cỗ chân khí hùng hậu vào trong cơ thể hắn, hoặc là hắn vốn đã luyện Thiên Tàm Thần Công hay Quy Tức Đại Pháp..., tóm lại là không chết được, không những thế còn nhân họa đắc phúc, võ công đột nhiên tăng mạnh, đã có thể so sánh với bạn rồi. (Chú ý, đậu thần sẽ không xuất hiện, bởi vì đây là võ hiệp, không phải Dragon Ballz) Thương thế đã khỏi, tất nhiên hắn sẽ muốn tìm bạn báo thù, lúc này hắn đã không dễ đối phó, bạn khổ đấu ba ngày ba đêm, mới thừa dịp khi hắn nhảy lấy đà không cẩn thận bật quá cao để lộ ra sơ hở, dùng một chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên, thanh kiếm đâm lút cán vào bụng hắn, sau đó hắn liền ngã xuống. Thấy hắn đã không cứu được nữa, bạn cười to ba tiếng, nghênh ngang bỏ đi. Nhưng mà bạn lại không ngờ được, hắn vẫn không chết. “Bụng không phải là chỗ yếu hại của người, đại đa số người bụng bị đâm thủng vẫn có thể sống sót. Cho rằng bụng là chỗ yếu hại của con người, chỉ bất quá là một cảm giác sai lầm.” (“Khổng Tước Linh”) Bạn vô cùng hối hận vì trước kia khi đi học, đến bài Cơ thể người đã không tập trung nghe giảng. Vì thế trong trận quyết đấu tiếp theo, bạn ngắm nghía nửa ngày trời, nhắm ngay vị trí trái tim của hắn mà đâm một kiếm xuyên qua. Để thăm dò vị trí chuẩn xác của trái tim, bạn đã chịu khó dành thời gian đi học một khóa bổ túc, tin rằng lần này đã là vạn vô nhất thất rồi. Thế nhưng, thế nhưng... thế nhưng hắn vẫn không chết! “Ngày ấy khi ta tỉnh dậy thì đã nằm trên giường ba ngày bốn đêm. Quan Thái y nói, may mắn tim của ta nằm lệch, một đao này của thích khách mới chỉ đâm bị thương phổi của ta, không thương đến tim. Lão nói kẻ có trái tim nằm lệch giống ta, trong mười vạn người cũng không có một.” (“Lộc Đỉnh Ký”) “Hoàng mi tăng chỉ vào ngực bên phải của mình, nói: Chư vị hãy xem. Chỉ thấy chỗ da thịt ấy nảy lên phập phồng, lúc này mọi người mới hiểu được, nguyên lai lão trời sinh dị tướng, trái tim bên phải chứ không nằm bên trái, năm đó tìm được đường sống trong chỗ chết chính là nhờ điều này.” (“Thiên Long Bát Bộ”) Không còn nghi ngờ gì nữa, đối thủ của bạn là một kẻ “trời sinh dị tướng”, vạn người không có một. Minh thương không được thì xài ám tiễn. Bạn lén bỏ vào thức ăn của hắn từ tô đan hồng đến nhị ác anh, thêm vào PPA, lại thêm abc... xyz... tinh luyện mà thành, đều là những thứ độc dược hảo hạng không thể thiếu. Nhưng dựa theo lệ thường, hắn sẽ ngẫu nhiên ở ven đường nhặt được một ít hoa cỏ, hoặc là bắt được vài con quái ngư màu trắng, ăn vào mới phát hiện ra là thuốc hay đúng bệnh, thế là thuốc đến bệnh lui, lưng không mỏi, chân không đau, bước đi cũng có lực, khẩu vị vô cùng thoải mái... (“Thần Điêu Hiệp Lữ”) Đến nước này, ban tức giận phát điên, tiến vào trạng thái cuồng bạo, thề phải tiêu diệt hắn. Bạn đẩy hắn đánh xuống vách núi, vô dụng. Giữa sườn núi khẳng định sẽ tự dưng mọc ra một hai cây cổ thụ, hoặc là phía dưới là một hồ nước sâu, hoặc là hắn chẳng dùng gì cả, cứ thế chân trái điểm lên chân phải, chân phải điểm lên chân trái, chân trái lại điểm lên chân phải... điểm điểm một hồi nhảy lên đến tầng đối lưu, điểm đến thiên không, bạch nhật phi thăng... Bạn nhốt hắn vào trong sơn động hoặc mật thất, đóng kín cơ quan, lại dùng thuốc nổ đánh sập sinh lộ duy nhất, cũng vô dụng. Mật thất nhất định có đường ra khác, hoặc là hắn ở bên trong luyện Càn Khôn Đại Na Di, linh tinh cái thế thần công, mở ra một con đường mới. “Nơi này vốn không có đường, nhưng bởi vì ta là nhân vật chính, nó liền có đường.” (đọc lại “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” đi) Bạn lại ném hắn ra biển, chỉ cho một cái thuyền nhỏ, không có tức ăn nước uống, vẫn là vô dụng. Lão trung y đều có thể không ăn cơm bốn mươi chín ngày, nhân vật chính so với lão trung y khẳng định là phải lợi hại hơn một ít, bốn mươi chín ngày không uống nước cũng không có vấn đề gì. Cho dù thật sự không chịu đựng nổi nữa, đến lúc đó tự nhiên sẽ có thuyền lớn tới cứu hắn, điểm này là không cần phải nghi ngờ làm gì cho mệt. (mời đọc “Sở Lưu Hương truyền kỳ”) Bạn đã dùng đủ mọi chiêu số, hắn vẫn là bất tử. Vạn bất đắc dĩ, bạn đành phải xuất ra cấm thức mà xưa này trong chốn võ lâm không ai dám dùng cho nhân vật chính -- chém đầu! (sở dĩ không ai dám dùng, là vì chém đầu rồi mà còn không chết thì thật sự là...) Để xem lần này hắn còn bất tử được hay không? Nhưng hắn cư nhiên thật sự bất tử! Cái quái gì thế? Chém đầu còn không chết? “Vương pháp ở đâu? Thiên lý ở đâu?” Bạn quay lại nói: “Này, đạo diễn, cho dù hắn là nhân vật chính cũng không thể quá mức như vậy chứ? Có còn cơ sở khoa học thưởng thức nữa hay không? Không sợ sẽ đầu độc khán giả vị thành niên hay sao!” Đạo diễn nói: “Ai nói chém đầu thì nhất định chết, không nghe nói qua Cổ Long lão gia tử khi viết “Biên Thành Đao Thanh” đã viết về thuật đổi đầu rồi hay sao?” Đù má! Cái quyển tiểu thuyết ngàn người chỉ có một người biết ấy mà cũng có thể làm sách tham khảo được hay sao? Phản đối, phản đối, từ đầu đã là vớ vẩn rồi. Một lần cuối cùng, sau khi bạn chế phục được nhân vật chính, chém đầu của hắn, lại đem hắn ra ngũ mã phân thây, lăng trì tùng xẻo, rút gân lột da, nghiền xương thành tro... (bởi vì đoạn nội dung này quá mức huyết tinh bạo lực nên bị kiểm duyệt, bỏ bớt đi ba trăm chữ) Thế nào? Dân chơi không, đẳng cấp không? Bạn chính là đang nghĩ đến đây là đại công cáo thành, bỗng từ không trung truyền đến một thanh âm: “Đại pháp sư đã gọi nguyên thần của ta trở về, giúp ta sống lại ở không gian dị thứ nguyên. Ta sẽ trở về nhanh thôi!” Cái đệch! Bạn phẫn nộ cùng cực rồi: “Rốt cuộc đây là thế nào, phim võ hiệp làm gì có chuyện như vậy? Ngươi có còn định quay phim nữa hay không?” Đạo diễn cười hắc hắc: “Theo kết quả điều tra mới nhất chúng ta, hiện tại võ hiệp đã không còn quá thịnh hành nữa rồi, cho nên chúng ta cho thêm một chút yếu tố huyền huyễn vào phim, cho nó mới mẻ ấy mà!” Bạn liền gục xuống ngất xỉu. Không biết qua bao lâu, rốt cục bạn cũng từ từ tỉnh lại, chỉ thấy nhân vật chính hoàn hảo không một vết xước đang đứng ở trước mặt bạn, vẫn anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong khí vũ hiên ngang phong độ number 1 như cũ. Hắn đắc ý cười khanh khách... Chẳng lẽ thật sự là trời muốn tiêu diệt ta? “Không!” Bạn hét lớn một tiếng, nhìn chằm chằm vào nhân vật chính đang từng bước tới gần, muốn giết bạn để trừ hại cho võ lâm. Đột nhiên linh cơ bạn khẽ động, liền lớn tiếng nói: “Này, ngươi viết truyện ở qidian, kết quả là không có bình luận cũng không có nguyệt phiếu!” “Nooooo!” Nhân vật chính kêu thảm một tiếng, nôn ra ba lít máu, tử vong đương trường, hưởng thọ 23 tuổi. Danh sách ban tang lễ như sau... (chỗ này bỏ bớt đi ba ngàn chữ) “Haizzz!” Đạo diễn cũng đành thở dài, “Ai ngờ lại gặp phải thằng khốn đọc truyện xong không viết bình luận cũng không bỏ phiếu, thần tiên cũng không có biện pháp!” |