Sau đó, tiểu Dịch Kỳ liền biết vì sao Triệu Phúc Nguyên được mọi người gọi là Đại ma vương!
Tiểu Dịch Kỳ có một thời gian dài về sau tự hỏi tại sao mình lúc đó lại thấy cậu ta cô đơn, đáng thương chứ? Phải nói là đáng khinh thì đúng hơn!
Đại ma vương mỗi ngày đi học nếu không chép bài thì cũng là không làm bài tập, còn thường xuyên gây sự đánh nhau với các lớp khác, đặc biệt là lớp Cao Nguyên, bởi vì bên lớp Cao Nguyên cũng có một đứa nhóc quậy phá không thua gì Đại ma vương, tụi con trai lớp này đều phải kêu đứa nhóc đó là Đại ca!
Còn lý do vì sao phải kêu là Đại ca, là bởi vì ở nhà Đại ca có một anh trai rất thích phim xã hội đen Hồng Kông, cậu bé cũng hay xem cùng với anh trai, cảm thấy mấy người làm Đại ca xã hội đen trong phim đặc biệt oai phong, cho nên cũng muốn làm Đại ca cho oách!
Đại ma vương đụng độ Đại ca, hai đứa nhóc con liền hăng máu gà mà lao vào nhau quần ẩu, buổi học nào về cũng là lấm lem bụi đất.
Đối với việc này tiểu Dịch Kỳ cũng không để tâm lắm, cảm thấy chỉ cần tránh xa Đại ma vương và Đại ca kia một chút là được.
Nhưng sự đời thường không suôn sẻ như vậy!
Hôm ấy tiểu Dịch Kỳ trực nhật, sau khi quét dọn phòng học xong rồi, tiểu Dịch Kỳ cầm bông phấn lau bảng chạy vào nhà vệ sinh. Tuy nhiên đến khúc cua thì vô ý đụng phải đám con trai bên lớp Cao Nguyên, lại càng đặc biệt xui xẻo hơn là nguyên cái bông phấn dính đầy bụi đập trúng người của một tên trong đám, khiến cả người cậu nhỏ từ trên xuống dười đều là bụi trắng, nhìn vô cùng buồn cười.
Nhưng mà giờ phút này tiểu Dịch Kỳ lẫn đám nhóc không đứa nào dám cười, bởi vì cái người bị tiểu Dịch Kỳ tặng cho nguyên cái bông phấn lau bảng chính là kẻ cầm đầu lớp Cao Nguyên ― Tống Kiệt, hay còn mệnh danh là Đại ca!
Em gái nghiêng đầu ra vẻ nghĩ ngợi, sau đó kêu lên vui vẻ, “Mình chơi trò gia đình đi.”
Tiểu Dịch Kỳ vẻ mặt 囧, con trai ai lại chơi trò gia đình bao giờ! Vì thế liền nói, “Mình kiếm trò khác đi, trò đó không vui đâu.”
“Không!” Em gái vô cùng quyết đoán, “Em muốn chơi trò gia đình thôi!”
Tiểu Dịch Kỳ đành phải chịu thua, hai anh em liền bắt đầu chơi trò gia đình!
Ông trời cũng khéo sắp đặt, đang lúc hai anh em tiểu Dịch Kỳ đang say sưa chơi trò gia đình thì Đại ma vương vác theo quả bóng cao su lù lù xuất hiện trước mặt.
Tiểu Dịch Kỳ trong lòng đánh thót một cái, bình thường đều cố gắng không đụng mặt Đại ma vương, như thế nào hôm nay vừa ra đây liền gặp vậy chứ!
“Ê, nhỏ này là ai vậy?” Đại ma vương hất cằm về phía em gái, hỏi tiểu Dịch Kỳ, giọng điệu lạnh tanh.
“… Em gái tớ.” Tiểu Dịch Kỳ không tình nguyện đáp, trong lòng vẫn còn lo lắng.
Em gái ngước đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn Đại ma vương mỉm cười toe toét nói, “Em tên Tiểu Linh. Anh là bạn của anh Kỳ Kỳ hở?”
Không đầy năm phút sau, Đại ma vương trừng mắt nhìn Tiểu Linh, cứ như thể giây tiếp theo sẽ nhào tới đập bẹp mặt cô bé, nghiến răng nói, “Cái gì? Mày muốn tao vào vai con của hai đứa bây? Mày lặp lại một lần nữa xem!?”
Em gái liền lập tức bị dọa cho choáng váng, mắt rưng rưng sắp khóc, “Nhưng mà, nhưng mà…”
Tiểu Dịch Kỳ cũng sợ không kém, nhưng vì bảo vệ hình tượng anh trai trước mặt em gái, cho nên vội vàng bước lên che em gái ở phía sau lưng mình, cười cười làm lành, “Để tớ đóng vai con là được rồi.”
Đại ma vương nhíu mày nhìn tiểu Dịch Kỳ từ trên xuống dưới, hừ một cái nói, “Tao không thích con trai! Tao muốn có con gái!”
Tiểu Dịch Kỳ đau khổ nghĩ, chẳng lẽ bây giờ còn muốn bắt cậu chạy đi tìm một bé gái khác đóng vai con gái nữa sao?
Đại ma vương đột nhiên quay sang nhìn tiểu Dịch Kỳ, ánh mắt vừa hung hăng vừa lạnh lùng, khiến cậu một phen rùng mình, “Mẹ Tiểu Linh, còn không mau đi mua kẹo!”
Tiểu Dịch Kỳ triệt để đứng hình!
Mãi một lúc sau, đến khi ánh mắt của Đại ma vương đã chuyển sang lạnh đến không thể lạnh hơn, tiểu Dịch Kỳ rốt cuộc không biết lấy đâu ra can đảm, tức giận quát lại vào mặt Đại ma vương, “Anh là chủ gia đình, anh đi mua mới đúng!”
“Vậy chúng ta cũng chạy mau đi!” Tiểu Linh rõ ràng cũng bị Đại ma vương dọa sợ không ít, nắm tay tiểu Dịch Kỳ lôi đi.
Hai anh em như được đại xá chạy như bay về nhà, Tiểu Linh mở tivi ngồi xem hoạt hình, nhanh chóng vứt chuyện này ra sau đầu, một lúc sau thì theo mẹ trở về thành phố.