Mạnh Hoài Cẩn giận nàng. Hoa Thanh Vũ nhận thấy rất rõ ràng, buổi sáng mấy ngày hôm nay mỗi khi hầu hạ Đại tướng quân thay quần áo, hắn ngay cả đầu cũng không cúi xuống một chút, trực tiếp đi qua nàng, điều này làm cho Hoa Thanh Vũ cảm thấy có chút phiền muộn, bởi vì Mạnh Hoài Cẩn không đưa nàng đi chơi.
Tuy Hoa Thanh Vũ đã mười lăm tuổi, cũng là tiểu thư con nhà giàu, nhưng từ nhỏ đã được nuôi thả tự do, đã quen được tự do thoải mái, mặc dù đã đến tuổi này nhưng tính cách vẫn thích rong chơi như trước.
Hoa Thanh Vũ nhớ đến hồi còn ở nhà bình thường luôn tự chơi một mình, tuy rằng không có ai nói chuyện với nàng, nhưng mà nói chuyện một mình cũng có thể tìm được niềm vui. Nhưng ngây người ba tháng tại phủ Đại tướng quân, đã quen đi theo Mạnh Hoài Cẩn chơi đùa, bây giờ lại tiếp tục ngây ngô một mình cảm thấy rất nhàm chán, trước kia thích chơi với người có nhiều trò hay ho vì cảm thấy rất thú vị..
Hoa Thanh Vũ nằm úp sấp lên cái bàn đá trong sân, cảm thấy nếu còn buồn bực như vậy đầu của nàng sẽ nẩy mầm ..
“Đều do tên Đại tướng quân kia! Vô trách nhiệm!”
“Tiểu Hoa muội muội của ta, nàng vẫn đang nghĩ đến con lừa kia sao? Những lúc rảnh rỗi, nàng nên nghĩ đến Bông Cải ca ca của nàng nhiều một chút mới phải!”
Hoa Thanh Vũ vừa giương mắt nhìn, thì thấy một người phe phẩy cây quạt cố làm ra vẻ là một công tử anh tuấn tiêu sái, không phải Hình Nhạn Lai thì là ai?
“Bông Cải! Sao hôm nay ngươi lại đến đây?”
“Mạnh đại công tử anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm nhà nàng tiến cung, ta thật vất vả mới chớp được lúc này để đến đấy! Đã lâu rồi ta chưa gặp Tiểu Hoa muội tử, ta rất nhớ nàng, nàng có nhớ ta không?”
“Không nhớ.” Hoa Thanh Vũ tàn nhẫn đẩy bàn tay muốn nắm lấy tay nàng của Hình Nhạn Lai ra, lạnh nhạt nói: “Tại sao khi Mạnh đại công tử anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm có mặt ở đây, ngươi lại không thể tới tìm ta?”
Đương nhiên là bởi vì hắn không cho!
Bất quá Hình Nhạn Lai sẽ không cho Hoa Thanh Vũ biết chuyện Mạnh Hoài Cẩn rất để ý đến nàng, bất kỳ chuyện tình cảm tiếp xúc nào giữa Tiểu Hoa và nam nhân khác, hắn tuyệt đối sẽ không làm !
“Sao nàng lại mất tinh thần thế?” Hình Nhạn Lai cố ý nói sang chuyện khác nói: “Không vui sao?”
Nghe Hình Nhạn Lai hỏi như vậy, Hoa Thanh Vũ lập tức ủ rũ, tiếp tục nằm trên bàn nói: “Ta nghĩ là ta đã làm Mạnh đại công tử anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm tức giận..”
Chuyện đó xảy ra là tốt nhất!
“Làm sao đây? Nói cho Bông Cải ca ca của nàng biết đã xảy ra chuyện gì, ta sẽ làm chủ cho nàng!” Hình Nhạn Lai vươn tay muốn cầm tay Hoa Thanh Vũ, một lần nữa lại bị nàng tàn nhẫn gỡ ra ..
“Gần đầy hắn không còn quan tâm ta nữa, cũng không đưa ta ra ngoài chơi..” Hoa Thanh Vũ càng nói càng nghẹn khuất: “Bông cải! Ngươi nói đi chuyện này là sao chứ? Là do ta đắc tội hắn, khiến hắn tức giận không muốn để ý tới ta nữa sao?”
“Ô kìa! Nàng suy nghĩ nhiều rồi.” Hình Nhạn Lai ngồi xuống tự rót cho mình một ly trà, cố ý âm dương quái gở nói: “Hắn không phải là không để ý tới nàng, mà là không có thời gian để quan tâm đến nàng, bây giờ người ta với tỷ tỷ thiên hạ đệ nhất mỹ nhân của nàng đang vui vẻ với nhau đấy!”
Tròng mắt của Hoa Thanh Vũ trừng sắp lòi cả ngoài.
Thì ra Mạnh đại công tử đi tìm tỷ tỷ !
Thấy Hoa Thanh Vũ bi phẫn như vậy, Hình Nhạn Lai giống như được khen ngợi, cười tủm tỉm nói: “Ta còn nghe nói Hoàng thượng có ý muốn gả tỷ tỷ Hoa Trảm Nghiên của nàng cho Đại tướng quân làm Tướng quân phu nhân đó!”
Cái gì? Tỷ tỷ gả cho Mạnh Hoài Cẩn! Vậy không phải nàng sẽ bị phát hiện sao?
“Hai người đó cũng thật sự là xứng đôi..” Hình Nhạn Lai cố ý liếc mắt nhìn Hoa Thanh Vũ một cái, trong lòng mừng thầm, giả vờ thở dài một hơi nói: “Hoa Trảm Nghiên thật sự là xinh đẹp giống như tiên nữ vậy, với ánh mắt cao hơn người của Mạnh huynh như vậy, chỉ sợ không thể không quỳ gối dưới làn váy hoa lựu của nàng ta! Nàng thấy ta nói có đúng không Tiểu Hoa?”
Hoa Thanh Vũ tưởng tượng dáng vẻ khi hai người đó đứng cùng một chỗ.. Mỹ nhân xứng mỹ nhân.. Chậc chậc, thật đúng là đáng ghét xứng đáng ghét, tuyệt phối tuyệt phối!
Nhưng không biết vì sao, ngoại trừ cảm giác chán ghét kia, trong lòng còn có một loại cảm xúc nàng chưa bao giờ trải qua, cảm giác chua xót và khó chịu không thể giải thích được..
Tại sao lại như vậy chứ?
Tại sao nàng lại cảm thấy có chút đau lòng đây?
Ừ, nhất định là bởi vì ghen tị với tỷ tỷ!
“Nếu Hoài Cẩn huynh thật sự cưới tỷ tỷ của nàng, nàng định làm gì?” Hình Nhạn Lai không có ý tốt hỏi.
Đại tướng quân thật sự muốn kết hôn với tỷ tỷ sao?
Bỗng nhiên Hoa Thanh Vũ cảm thấy trước mắt một mảnh mơ hồ, Hình Nhạn Lai nói cái gì nàng cũng nghe không được, nàng giống như một con rùa bị thương co lại trong chiếc mai của mình, một mình bị tổn thương trong thế giới của mình..
Khi Hình Nhạn Lai phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy Tiểu Hoa muội muội nước mắt đầy mặt. Hắn nóng nảy, hắn muốn phá hoại tình cảm giữa Hoa Thanh Vũ và Mạnh Hoài Cẩn, nhưng mà hắn không nỡ nhìn thấy Tiểu Hoa muội tử khóc, Hình Nhạn Lai vừa lau nước mắt cho Hoa Thanh Vũ, vừa rống lên nói: “Tại sao nàng lại khóc! Cũng tại ta, ăn nói lung tung, khiến nàng đau lòng, nàng đừng khóc, nàng đánh ta một trận đi được không?”
Hoa Thanh Vũ không để ý tới hắn ta, một mình đắm chìm trong thế giới bi thương của nàng.
Bông Cải cũng như vậy, mặc dù bây giờ đang chơi đùa với mình, nhưng khi tỷ tỷ xuất hiện, chắc chắn hắn lập tức sẽ không nhìn thấy nàng nữa, không phải hắn đặc biệt đến nhà tìm tỷ tỷ sao?
Hoa Thanh Vũ càng nghĩ càng đau lòng, quả nhiên nàng chỉ có thể làm bóng dáng tỷ tỷ, quả nhiên nàng sẽ không được người khác thật sự yêu thích ..
Hình Nhạn Lai không ngờ Hoa Thanh Vũ lại thích Mạnh Hoài Cẩn, nhìn nàng khóc thương tâm như vậy, trong lòng Hình Nhạn Lai cũng cảm thấy chua xót..
Hắn cầm tay Hoa Thanh Vũ, quyết định làm một hành động cao thượng nhất trong cuộc đời này!
“Tiểu Hoa, nàng đừng đau lòng nữa, ta thấy Mạnh đại công tử nhà nàng vẫn còn rất thích nàng, nếu nàng thích hắn như vậy, ta nhất định sẽ giúp nàng.” Chỉ cần Tiểu Hoa hạnh phúc, Hình Nhạn Lai hắn cũng thấy vui vẻ!
Hình Nhạn Lai tưởng Hoa Thanh Vũ sẽ vui mừng, ai ngờ nàng lại trừng mắt nhìn mình, hắn đã nói gì sai sao?
“Nàng đừng trừng ta, ta thật lòng mà! Ta đã từng nói với nàng, tuy rằng Hoa Trảm Nghiên rất đẹp, nhưng nàng ta giống như một khúc gỗ vậy, nào có thú vị như nàng, dù là mỹ nhân nhìn lâu cũng thấy nhàm chán. Đến lúc đó chờ Đại tướng quân chán ghét nàng ta, nàng sẽ thượng vị! Bông Cải ca ca sẽ giúp nàng, ta sẽ chèn ép mỹ nhân kia đến chết!”
Nói xong Hình Nhạn Lai dương dương tự đắc, nghĩ thầm lần này chắc chắn nàng sẽ vui mừng, nhưng vừa giương mắt nhìn, thì thấy Hoa Thanh Vũ càng trừng mắt nhiều hơn.
“Sao nàng còn trừng mắt nhìn ta..” Hình Nhạn Lai bĩu môi, ủ rũ.
Nhìn dáng vẻ này của hắn Hoa Thanh Vũ phụt một tiếng bật cười, nàng hít mũi, cố ngăn nước mắt, hướng về phía Hình Nhạn Lai nở một nụ cươi thật tươi nói: “Bông Cải, ngươi đối với ta thật tốt!”
Hoa Thanh Vũ luôn luôn là ai đối tốt với nàng, thì nàng sẽ đối tốt với người đó gấp hàng trăm hàng ngàn lần. Vì thế nàng cầm lấy tay Hình Nhạn Lai nói: “Bông Cải, ngươi yên tâm, từ nay về sau ta sẽ không bao giờ giúp tên Tướng quân đầu lừa kia bắt nạt ngươi nữa. Ta có chuyện gì tốt cũng sẽ nói với ngươi đầu tiên, được không?”
Đây là lần đầu tiên Hoa Thanh Vũ chủ động cầm lấy tay hắn, Hình Nhạn Lai nhìn bàn tay nho nhỏ hồng hào của Hoa Thanh Vũ, lại nghĩ tới khoảng thời gian năm năm yêu đơn phương của hắn, chỉ cảm thấy giờ phút ấm áp này lại làm cho hắn tan nát cõi lòng..
Hắn khẽ cắn môi, hạ quyết tâm, chỉ cần Hoa Thanh Vũ vui vẻ hạnh phúc, hắn nguyện ý mãi mãi làm cái bóng sau lưng nàng, trở thành nam tử mang lại hạnh phúc cho nàng!
“Được! Nếu nàng đã chơi với ta!” Hình Nhạn Lai dường như là nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta sẽ giúp nàng chèn ép tình địch! Cho nàng và Mạnh Hoài Cẩn người hữu tình sẽ thành thân thuộc!”
“Tình địch gì, ta không muốn phải gả cho Đại tướng quân.” Hoa Thanh Vũ xua tay, xem thường nói: “Thật đúng là tất cả các cô nương trong thiên hạ này đều phải thích các người sao?”
Hình Nhạn Lai sửng sốt..
Hoa Thanh Vũ không thích Mạnh Hoài Cẩn?
Trời ạ, hạnh phúc lại đến đột ngột như vậy!
Lúc này Mạnh Hoài Cẩn đang đi đến vườn đào, hắn vừa mới lấy lí do thân mình không khoẻ cự tuyệt Cửu Vương gia Trầm Ký Ngôn đến thăm viếng, cũng không biết vì sao gần đây Trầm Ký Ngôn lại cảm thấy hứng thú với phủ Đại tướng quân như thế, chắc chắn là có vấn đề, rõ ràng là có liên quan đến nha đầu Hoa Thanh Vũ kia!
Nghĩ đến Hoa Thanh Vũ, Mạnh Hoài Cẩn nhớ ra mấy ngày hôm nay mình chưa hề nói chuyện với nàng, tuy rằng vẫn còn giận nàng đã nói mình đáng ghét, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cả ngày buồn bã đáng thương của nàng, hắn cũng có chút không đành lòng.
Nếu không bây giờ đến trò chuyện với nàng vậy?
Không ngờ khi hắn vừa mới nghĩ như vậy, đã lập tức gặp được Hoa Thanh Vũ.
Chỉ thấy Hoa Thanh Vũ nằm trên bàn đá đùa nghịch ly trà trong tay, trên mặt vẫn còn những giọt nước mắt chưa kịp khô. Bên cạnh lại là cái tên Hình Nhạn Lai tận dụng mọi lúc, chạy đến phủ của hắn làm khách không mời!
Hình Nhạn Lai không có ý tốt nhìn Hoa Thanh Vũ hỏi: “Nếu nàng không thích hắn, vậy tại sao nàng lại khóc thương tâm như vậy?”
“Muốn khóc thì khóc, nữ tử ai cũng như vậy .”
“Tiểu Hoa muội nói cho Bông Cải ca ca nghe, Đại tướng quân nhà muội đối với muội có tốt không?”
“Tốt.” Hoa Thanh Vũ không chút do dự trả lời.
“Muội ở cùng hắn có vui vẻ không?”
“Vui vẻ!”
“Muội thấy dáng vẻ của hắn như thế nào?”
“Anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm!”
Mạnh Hoài Cẩn nhịn không được bật cười, xem ra không uổng công mình đối tốt với nàng. Hắn có chút dương dương tự đắc, quyết định kết thúc chiến tranh lạnh với nàng, ngày mai sẽ mang nàng đi bắt cua.
“Ta không hiểu, hắn đối với nàng tốt như vậy, vì sao nàng hoàn toàn không động lòng với hắn? Chỉ cần là cô nương đều sẽ động lòng với hắn mới đúng chứ?” Trong mắt Hình Nhạn Lai tràn ngập chờ mong, nếu không động lòng vậy có chỉ thể là Tiểu Hoa đã thích nam nhân khác, ví dụ hắn chẳng hạn!
“Ta đương nhiên là một cô nương rồi!” Hoa Thanh Vũ bất mãn nói: “Ngươi cũng không thể bởi vì dáng vẻ của ta khó coi, mà nói ta không phải là cô nương chứ!”
Thấy Hoa Thanh Vũ mất hứng Hình Nhạn Lai vội vàng chịu tội, cười hì hì nói: “Đừng nóng giận, ta chỉ cảm thấy kỳ lạ mà thôi, phải biết rằng chuyện này nếu đổi lại là một cô nương trong kinh thành, chỉ sợ phải chết vì hắn cũng nguyện ý. Tại sao đến lượt nàng lại thờ ơ như vậy?”
Nhất định là bởi vì nàng thích Hình Nhạn Lai hắn? Đúng không đúng không!
“Người ta thích hắn đâu có liên quan gì tới ta?” Hoa Thanh Vũ liếc mắt xem thường nói: “Tại sao ta phải ái mộ hắn, ánh mắt của ta cũng không có xiêu vẹo như vậy..”
“Ta vĩnh viễn vĩnh viễn cũng không sẽ thích hắn!” Hoa Thanh Vũ như đinh đóng cột nói: “Ta thật sự là vô cùng không thích diện mạo của hắn!”
Hoa Thanh Vũ!
Mạnh Hoài Cẩn nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng dáng màu xanh kia, trong lòng muốn giết Hoa Thanh Vũ!
Nàng lại dám ghét bỏ gương mặt xuất chúng của hắn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT