Gió lạnh gào thét, trên đỉnh vách núi thẳng đứng, Khuynh Cuồng tán thưởng nói: “Không sai, có tiến bộ nha!” Mặc dù vẫn còn cần nhờ vào nàng nhưng tự mình có thể lên đến hơn 10 trượng đã là cao thủ tuyệt đỉnh nhất nhì trong giang hồ, so với lần trước chỉ có thể lên đến hơn 8 trượng có thể xem là tiến bộ thần tốc, quả nhiên nàng không có nhìn sai người, cô gái nhỏ bé trầm mực năm đó bây giờ đã là ‘hoa khôi’, thực chất sự cứng cỏi ở trong đó có cũng giống hệt như nàng vậy .

“Cũng may mà được lão đại dạy dỗ tốt a!” Hà Tử Lan nghiêng đầu cười nói, nàng tuy chỉ là cao thủ cấp 5 nhưng một thân khinh công này ngay cả cao thủ cấp 6 cũng cảm thấy tự ti, mà lão đại của nàng lại càng không cần phải nói đến, thân pháp khinh công quỷ dị như vậy căn bản là do người sáng chế, sự cao cường của môn khinh công này tất nhiên cũng vô cùng kinh hãi thế tục.

“Từ khi nào thì cũng học được thói ngọt miệng giống như Bạch Hổ vậy?” Khuynh Cuồng cười đùa nói, có chút bất ngờ lần nữa nhìn thấy da mặt người nào đó chợt đỏ lên, thật ra nàng cũng không muốn trêu chọc nàng ta, chỉ là từ khi phát hiện lúc chỉ có hai người mặt của nàng ấy luôn dễ dàng đỏ lên, hơn nữa đỏ đến xinh đẹp như vậy, xuất phát từ lòng yêu thích mỹ nhân, nàng chính là nhịn không được muốn chọc nàng ấy.

“Không thèm nghe người nói nữa.” Hà Tử Lan nghiêng đầu sang chỗ khác, nhỏ giọng mắng, nhún người nhảy lên, liền nhảy xuống bên kia vách núi thẳng đứng! nha, cũng đừng hiểu lầm, năng lực trái tim của nàng ấy còn chưa có yếu đến nỗi bị trêu vài câu đã nhảy núi tự sát.

“Ha ha…” tiếng cười trong trẻo bật ra từ trong miệng Khuynh Cuồng, cũng đi theo nhảy xuống, càng đừng hiểu lầm nàng tuyệt đối không phải là đi theo ‘nhảy núi tự tử”.

Trên lưng chừng vánh núi dựng đứng, hai người dừng ở một cửa động nhỏ đến nỗi gần như không thể phát hiện, cơ quan dịch chuyển một chút, song sắt chỗ cửa động mở ra, hai người đi vào.

Đi vào một cái hang đá rộng rãi khoảng chừng vài chục mét vuông, 10 nam tử thân mặc y phục thanh huyền (xanh đen) đứng thành hàng ở chính giữa, đôi mắt cuồng nhiệt chăm chú nhìn chằm chằm vào thiếu niên đang đi vào mặc một bộ nam trang màu trắng toàn thân phiêu dật, vẻ mặt hưng phấn, thiếu niên hăng hái, ánh mắt kia không khác gì đang nhìn thần thánh.

Diệp Ảnh sớm đã chờ ở nơi này lập tức đi lên nghênh đón, nói: “Lão đại, 10 ám vệ của Huyền Vũ đã đến.” Trải qua nhiều năm thử thách, bây giờ Diệp Ảnh càng thêm điềm tĩnh, cũng càng thêm tuấn tú cương nghị, hắn thân là thiếp thân thị vệ của ‘tam hoàng tử’ lại kiêm thống lĩnh ám vệ của hoàng thất cũng là đối tượng theo đuổi của thiên kim nhiều nhà, đáng tiếc hắn lại thủy chung không chút động lòng.

10 ám vệ Huyền Vũ lập tức quỳ xuống: “Tham kiến thánh tôn.”

Bọn họ cuối cùng nhìn thấy thánh tôn ‘trong truyền thuyết’, loại tâm tình kích động kia thật sự không có cách nào dùng tâm tình để hình dung được, thì ra thần trong mắt của bọn họ lại là nhân vật thiếu niên tuấn tú như vậy, trời ạ! Năng lực của người lớn biết bao nhiêu a! Phải biết rằng, ngày nay trên đại lục Phượng Thiên, người có thể khiến cho người khác nghe thấy đã sợ mất mật nhất chính là cái tên ‘thánh tôn’, lại có rất ít người có thể gặp được con người  thật của ‘thánh tôn’, chỉ dựa vào một cái tên liền có thể ở trên đại lục kêu mưa gọi gió, các quốc gia đều phải tránh né 3 phần.

“Đứng lên đi!” Tay áo trắng tinh của Khuynh Cuồng phất một cái, trong giọng nói nhàn nhạt chứa đựng khí phách ngạo mạn nhìn thiên hạ, cong miệng cười, tùy ý bước về phía trước, mỗi bước đi trong lòng mọi người đều gõ một cái, ánh mắt sáng rực chăm chú nhìn nhất cử nhất động của nàng, một bước đi, một ánh mắt, một cái cười khẽ, cử động tùy ý như vậy lại được nàng làm cho lay động lòng người tới vậy  , giống như là vương giả trời sinh đều được mọi người chú ý như thế, cuồng ngạo như vậy.

Đứng trước mặt ám vệ, đôi mắt đen láy sâu thẳm của Khuynh Cuồng quét qua gương mặt trầm ổn mà mang theo cuồng nhiệt của mỗi người, điềm tĩnh nói: “Các ngươi đều đã trải qua ngàn chọn vạn tuyển mà được chọn vào ám vệ, bản tôn tin tưởng ánh mắt của Huyền Vũ, cũng tin tưởng các ngươi sẽ không làm bản tôn thất vọng có phải không?”

“Vâng.” Đồng thanh trả lời, mang theo hưng phấn vô cùng, trong lòng cuồn cuộn không ngừng, có thể nhận được sự tin tưởng của thánh tôn, cho dù muốn bọn họ lập tức chết đi, tin tưởng bọn họ cũng sẽ mỉm cười mà chết.

“Tốt.” Khuynh Cuồng khẽ gật đầu, tay áo vẫy một cái mấy tia sáng bắn ra, tia sáng đi đến đâu trên vai 10 ám vệ liền xuất hiện thêm một con rồng đang bay lên, “Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi chính là ám vệ của hoàng thất Long Lân, chuyên trách bảo vệ sự an toàn của hoàng đế Long Lân và Vân phi, nhớ rõ, bất luận phát sinh chuyện gì, sự an toàn của họ là hàng đầu.” Chỉ cần hoàng đế lão ba và mẫu thân được bảo vệ an toàn, nàng mới có thể buông tay đi làm việc nên làm.

“Cẩn tuân thánh mệnh.” 10 ám vệ quỳ một gối xuống, chắp tay nhận lệnh nói.

Khuynh Cuồng hài lòng gật gật đầu, xoay người nói với Diệp Ảnh: “Diệp Ảnh, việc bọn họ gia nhập ám vệ của hoàng thất do ngươi an bài.”

Từ sự kiện thích khách Huyễn Viêm Lâu năm đó đến nay, hoàng đế lão ba liền bắt tay vào thành lập một nhóm ám vệ hoàng thất võ công cao cường, chuyên chịu trách nhiệm an toàn của hoàng  thất, toàn bộ ám vệ do Tịnh Kiên Vương toàn quyền phụ trách, mà Diệp Ảnh chính là vài năm trước dưới sự sắp xếp đặc biệt của nàng tiến vào ám vệ, rất nhanh liền nhận được sự tán thưởng của Tịnh Kiên Vương trở thành thống lĩnh, lại được hoàng đế lão ba của nàng phái đến làm thị vệ thân cận của nàng, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, thế cục thiên hạ hôm nay đã bắt đầu có sự thay đổi, chiến tranh hết sức căng thẳng, chính là thời điểm đem ám vệ Huyền Vũ sắp xếp tiến vào, có bọn họ bên cạnh hoàng đế lão ba và mẫu thân nàng mới có thể yên tâm được.

“Vâng, lão đại.” Mặc dù ám vệ hoàng thất võ công tuy cao nhưng so sánh với thành viên Huyền Vũ mà nói thì vẫn còn yếu, hơn nữa ám vệ hoàng thất không thể tin tưởng hoàn toàn, theo bọn họ biết, bên trong đã bị hai vị hoàng tử khác sắp xếp tay chân, không thể tin tưởng nữa, may mắn lão đại tâm tư kín đáo, đã sớm âm thầm huấn luyện ám vệ Huyền Vũ có thể tin được, đây chính là lão đại của hắn, thần của hắn, luôn luôn sẽ suy nghĩ chu đáo cho những người nàng quan tâm ở trong lòng, tuyệt đối không để bọn họ xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn, nhưng đối với kẻ địch thủ đoạn lại ngoan lệ, độc ác giống như tu la ở địa ngục vậy.

“như vậy, ta có thể yên tâm đi biên giới phía bắc rồi.” Khuynh Cuồng thoải mái cười.

“Lão đại muốn đi biên giới phía bắc?” Sao hắn chưa từng nghe nàng nói qua, Diệp Ảnh không nén nổi thắc mắc hỏi, hắn ngày ngày đi theo bên người nàng, lại chưa từng nghe thấy nàng có dự định rời khỏi kinh đô, sao đột nhiên như vậy, nàng chưa từng giấu hắn chuyện gì, lần này lại…

Nhìn thấy Diệp Ảnh nhíu mày, biết hắn là đang nghĩ cái gì, Khuynh Cuồng nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn, cười nói: “Đừng ngĩ lung tung, việc đi biên giới phía bắc cũng là mới quyết định thôi.” Dừng một lát lại nói: “Mấy năm nay, giữa các nước đã không còn yên ổn nữa, mặc dù không chiến tranh lớn nhưng là quấy nhiễu biên giới quy mô nhỏ lại luôn xảy ra, đặc biệt là Yến Vũ và Tề Nguyệt càng là vì Nguyệt công chúa chết bất ngờ mà Yến Vũ huyên náo đến nỗi không thể chấm dứt, gần đây càng có hành động không bình thường.

“Người của Chu Tước truyền thông tin đến?” Lông mày Diệp Ảnh giãn ra hỏi, nhìn về phía Hà Tử Lan, đã cùng Chu Tước đến đây như vậy nhất định người của Chu Tước ở biên giới phía bắc có tin tức truyền đến.

“Phải, người của Chu Tước truyền tin tức đến, Yến Vũ đã âm thầm kết liên minh với Hàn Sương 3 ngày trước, chuẩn bị trong thời gian sắp tới sẽ mượn đường Hàn Sương tấn công Tề Nguyệt, quân đội cũng đã bắt đầu tập kết, mà quân đội bí mật chuẩn bị hành lý chính là áo bông bên ngoài.” Hà Tử Lan, cũng chính là Chu Tước của Thiên Cực Môn trả lời, tuyệt đối không có ai nghĩ đến hoa khôi Tử Lan mỹ danh truyền khắp 7 nước lại sẽ là ‘Chu Tước thần quân’ của Chu Tước Lâu.

Người đời chỉ biết trên Phượng Thiên đại lục 7 năm trước đột nhiên không bỗng chốc xuất hiện một Thiên Cực Môn thần bí khó lường, người trong môn mỗi người đều vô cùng thần bí, tất cả mọi người chỉ biết nó rất đáng sợ, lại không có người nào biết nó đến cùng là môn phái như thế nào, chỉ biết uy danh ‘thánh tôn’ lừng lẫy thiên hạ, lại không biết bên dưới nàng còn có Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước thế lực vừa chính vừa tà 4 phương.

Diệp Ảnh thoáng cái liền hiểu rõ được, vị trí của Tề Nguyệt thuộc khu vực nóng bức quanh năm, lúc này trời tháng 3 càng lại càng nóng nực, chuẩn bị áo khoác bông bên ngoài khả năng duy nhất chính là trên danh nghĩa dùng để tấn công Tề Nguyệt, thật ra chính là muốn xâm phạm biên giới phía bắc của Long Lân, nơi đó quanh năm rét lạnh, băng đóng nghìn dặm, cũng là nơi yếu nhất của Long Lân.

“Nhưng, vậy cũng không cần lão đại tự mình đi a?” Diệp Ảnh vẫn không muốn Khuynh Cuồng đi đến cái biên giới phía bắc nguy hiểm kia, mặc dù tin tưởng cho dù quân đội có hùng mạnh thêm nữa cũng không làm tổn thương đến nàng, nhưng hắn vẫn không muốn nàng đi đến cái nơi rét cóng kia chịu khổ.

“Ảnh, không cần lo lắng, hành trình đến biên giới phía bắc ta nhất định sẽ đi nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ dẫn ngươi đi cùng.” Khuynh Cuồng cười an ủi hắn, có bọn họ quan tâm lo lắng, nơi rét lạnh hơn nữa cũng sẽ chỉ khiến nàng cảm thấy ấm áp mà thôi, mặc dù Yến Vũ xâm phạm còn không cần tự nàng đi nhưng nơi này có ‘vật’ nàng cần, nàng chính là không đi không được, nàng đã nói muốn bảo vệ bọn họ, tất nhiên sẽ không để bọn họ gặp chuyện, cho dù nơi nguy hiểm hơn nữa nàng cũng nhất định phải đi.

Đi theo bên cạnh nàng nhiều năm như vậy, Diệp Ảnh vẫn không thể đoán được tâm tư của nàng như trước đây, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng trước sau như một.

“Lão đại, thuộc hạ cũng muốn đi cùng người.” Hà Tử Lan một tay kéo cánh tay Khuynh Cuồng, nói, lần này rời đi không biết bao lâu mới có thể gặp lại, nàng không nỡ, rõ ràng yêu cầu này rất vô lý nhưng nàng vẫn không thể nhịn được mà mở miệng nói.

“Tử Lan, ngươi đừng đi theo thêm náo nhiệt, việc ở kinh đô còn cần ngươi đấy! Hơn nữa thân thể của ngươi không thích hợp đi đến nơi rét lạnh như vậy, nghe lời, ngoan ngoãn ở lại kinh đô chờ ta.” Khuynh Cuồng giống như dỗ dành trẻ nhỏ mà dụ dỗ nói, trong lòng đồng thời phiền muộn nghĩ tới: Tử Lan rõ ràng so với nàng lớn hơn, sao trước mặt nàng liền giống như một đứa trẻ? Không chỉ có nàng, Diệp Ảnh, Bạch Hổ, ngay cả Thanh Long lớn đầu, Huyền Vũ cũng như vậy, một cái so với một cái càng làm nũng, một cái so với một cái càng bám người, bên ngoài nhỏ nhất là nàng nha! Sao ngược lại tất cả đều muốn nàng dỗ dành, chẳng lẽ bởi vì nàng đã trải qua hai đời, nhìn qua rất là ‘già dặn” rồi.

“Vậy được rồi!” Hà Tử Lan cả người xịu xuống, quyết định của lão đại, từ truớc đến nay là không cho thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play