Mèo với người, đại khái là suy nghĩ không giống nhau.
Thường Nhạc luôn cảm thấy là anh rất nhân nhượng dung túng Sữa Bò, nhưng trong suy nghĩ của Sữa Bò, được dung túng cùng sủng ái hẳn là Thường Nhạc, vì anh chính là tiểu người hầu của riêng nó.
Hắc miêu hạ mình nằm lăn ra đất dùng móng vuốt đen tuyền của nó an ủi tiểu người hầu, để cho Thường Nhạc xoa xoa lưng cùng bụng của nó. Cũng bởi vì Thường Nhạc yêu thích, cho nên nó càng muốn ở lâu trong hình người hơn, mặc vào quần áo tràn ngập cảm giác trói buộc, đương nhiên, ánh mắt đầy vui mừng của Thường Nhạc cũng làm cho nó cảm thấy vô cùng được lợi.
Bất quá sau đó, hắc miêu lại dùng hình dạng con người mưu cầu càng nhiều phúc lợi cho chính nó nữa, nó bảo trì hình người thật lâu vì mục đích gì, cũng không muốn cho người khác biết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT